Mục Thần Ký

Chương 1236

Từng kiện dị bảo kia đột nhiên tràn ngập chấn động làm người sợ hãi, từng đạo quang mang hủy thiên diệt địa vặn vẹo trong không gian Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, phát sau mà đến trước, từ bốn phương tám hướng vọt tới, đem Trụ Nhị Cổ Thần bao phủ!

Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền đến, Trụ Nhị Cổ Thần bốc hơi tại chỗ, hài cốt không còn!

Long Kỳ Lân cùng Yên nhi cùng kêu lên thật tốt, Tần Mục vẫn không khỏi sợ nổi da gà, ngẩng đầu nhìn về

quả trứng Cổ Thần phía bầu trời kia, trong lòng có chút sợ hãi. Sinh linh trong quả trứng Cổ Thần này cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, hữu cầu tất ứng, nó có thần thông cường đại, lực lượng mạnh mẽ, cho Tần Mục cảm giác thậm chí siêu việt Thiên Đình Thiên Tôn!

Chỉ sợ, cho dù Thiên Tôn khống chế Thần khí Ngự Thiên Tôn cũng chưa chắc có thể chống lại!

Tần Mục bất động thanh sắc, làn da nhưng mà phần gáy lại văng lên từng khỏa mụn nhỏ, mồ hôi lạnh chảy ròng. Một bên khác, tốc độ Trụ Tam Cổ Thần cũng cực nhanh, rất nhanh chạy ra tầng tầng Chư

Thiên. Nhưng vào lúc này, Tần Mục lại là khom người cúi đầu, trầm giọng nói:

- Xin mời bảo bối tế chư bảo Chư Thiên thứ mười bảy, đánh giết cường địch!

Chỗ bầu trời trong trứng Cổ Thần lại lần nữa truyền đến đạo âm to rõ, như hồng chung du dương, trống trận trận trận, cùng lúc đó thần thức Tần Mục lặng yên vô tức phóng lên tận trời, ý đồ tìm kiếm huyền bí trong trứng Cổ Thần. Quả trứng Cổ Thần này cùng Thái Thủy chi noãn khác biệt, lúc Ngụy Tùy Phong bổ

Thái Thủy chi noãn, lực lượng trong Thái Thủy chi noãn bị kích phát, các loại hoa văn đại đạo từ trong trứng tràn ra, đạo âm oanh minh. Mà quả trứng Cổ Thần này, bề ngoài không có bất kỳ cái dị tượng gì, từ

ngoại bộ không cách nào dò xét, chỉ có khi trứng Cổ Thần điều động bản thân lực lượng lúc, chủ động mở

ra một đầu phát tiết con đường lực lượng, Tần Mục mới có cơ hội để cho thần thức mình chui vào trong trứng Cổ Thần. Các loại Tổ Đình dị bảo ở Chư Thiên thứ mười bảy đại phóng quang mang, đem Trụ Tam Cổ Thần oanh sát, cùng nhất thời, thần thức Tần Mục đi vào trứng Cổ Thần, chui vào trong trứng. Thần thức của hắn mới vừa tiến vào trong trứng, trước mắt là một mảnh Hồng Mông, rộng lớn bao la, không biết là vật chất gì, không giống như là dịch trứng. Hắn đang muốn nhìn kỹ, đột nhiên Hồng Mông chi khí kia biến hóa, hóa thành một chuông lớn, trên vách chuông có chim thú trùng cá, nhật nguyệt tinh thần, tinh hà tinh đấu, thiên địa vạn tượng. Tần Mục đang muốn nhìn kỹ, chuông lớn bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là một đại đỉnh, cổ đỉnh mênh mang, trên đó địa khí nặng nề, chìm nổi không chừng, xoay tròn không ngớt. Trên vách đỉnh có các loại Cổ Thần phù điêu, hoặc ba đầu sáu tay, hoặc đầu chim thân người, hoặc nhân thủ thân rắn, hoặc đầu trâu mặt hổ, các loại hình tượng cái gì cần có đều có. Tần Mục chưa thấy rõ, chiếc đỉnh lớn kia biến mất, lại hiện ra một mặt gương sáng, trong kính hiện ra Đại Thiên thế giới, đông đảo chúng sinh, cuồn cuộn hồng trần tựa hồ là trong vũ trụ sinh linh đang ở trong kính không ngừng diễn hóa. Bỗng nhiên gương sáng biến mất, loại Hồng Mông chi khí kỳ dị kia xoay tròn, từ trong đoàn tử khí kia đi ra một nữ tử, có được dung nhan tuyệt thế, khiến cho người vừa gặp đã cảm mến.

- Lãng Uyển..

Tần Mục ngạc nhiên, Lãng Uyển Thần Vương hướng hắn đi tới, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, thanh xuân mà linh động, ôn nhu mà đa tình. Lúc Lãng Uyển Thần Vương sắp đi đến bên cạnh hắn, bỗng nhiên dung mạo biến hóa, hóa thành một thiếu nữ khác, toàn thân áo trắng, lưng đeo trường kiếm, trán chui ra sừng rồng nho nhỏ, mái tóc của nàng choàng tại đầu vai, như nước chảy xuống.

- Bạch Cừ Nhi..

Tâm thần Tần Mục run lên, Bạch Cừ Nhi hướng hắn đi tới, trong đôi mắt toát ra bốn mươi ngàn năm chờ

đợi. Nhưng mà dung mạo của nàng lại lần nữa biến đổi, biến thành thiếu nữ gặp nhau trên Dũng Giang, nữ giả nam trang Linh Dục Tú xuất hiện ở trước mặt của hắn, trong đôi mắt tràn đầy hoạt bát cùng dã tính.

Ba nữ tử này, một người là nữ tử để Tần Mục bị thật sâu hấp dẫn, nhưng mà lại vì tương lai chủng tộc mà bỏ qua của hết thảy tình cảm của mình. Một người là Thượng Hoàng Kiếm Thần, bởi vì một lý niệm nhân mạng lớn hơn trời, lẻ loi một mình gánh vác lên gánh nặng thủ hộ Thượng Hoàng di dân, trong bóng đêm tìm kiếm sinh lộ. Cũng đồng dạng là bởi vì Thượng Hoàng kiếp đêm hôm đó gặp phải, một mặt lầm cả đời, khổ đợi Tần Mục bốn mươi ngàn năm. Mà đổi thành một người thì là thanh mai trúc mã, lại bởi vì một người thành hoàng đế, một người thành quốc sư mà không thể cùng một chỗ. Ba nữ tử này, đều là nhằm vào hắn nhược điểm của đạo tâm mà đến, nhằm vào nội tâm yếu đuối của hắn mà sinh!

Lãng Uyển không còn vô tình, Bạch Cừ Nhi có thể bỏ qua hết thảy, Linh Dục Tú lại trở lại lúc ban đầu.

Phảng phất như chỉ cần hắn chịu lưu lại, hắn sẽ tâm tưởng sự thành, có thể vĩnh viễn cùng ba nữ tử này cùng một chỗ.

- Đều là giả, hư ảo..

Thần thức Tần Mục hỗn loạn tưng bừng, nhưng mà bàn tay Linh Dục Tú đã nhẹ nhàng vuốt ve đến thần thức của hắn, để thần thức của hắn chấn động run rẩy. Quát tháo Long Hán, ở trong Thiên Đình gây sóng gió - Mục Thiên Tôn cũng không phải là thần chỉ không gì làm không được, không bị tình cảm ảnh hưởng, hắn từ đầu đến cuối đều là một người, một người có nội tâm nhu tình. Thần thức của hắn nhịn không được hóa thành thân ảnh của hắn, cảm thụ được tình nhân vuốt ve. Khuôn mặt Linh Dục Tú hóa thành Bạch Cừ Nhi, ôm lồ ng ngực của hắn, Bạch Cừ Nhi ngẩng đầu, khuôn mặt lại hóa thành Lãng Uyển Thần Vương bộ dáng, Lãng Uyển thời thiếu nữ, nhu tình như nước.

- Ngươi có thể lưu lại, không cần chống đỡ hết thảy, chúng ta làm bạn cả đời.

Nàng khí thổ chi lan.

Bành.

Thần thức Tần Mục nổ tung, hóa thành hư ảo. Hắn chủ động hủy đi thần thức của mình, miễn cho trầm mê ở trong trứng Cổ Thần. Thời điểm hắn mở mắt, hoàn toàn là thời điểm nhìn thấy Trụ Tam Cổ Thần tử

vong.

- Lợi hại!

Ánh mắt Tần Mục từ chỗ thiên khung trên trứng Cổ Thần dời đi, trong lòng yên lặng nói:

- Vị Cổ Thần này chưa xuất sinh đã có thể hóa thành hết thảy vật liệu có hình có chất, thậm chí có thể

hóa thành bất luận kẻ nào!
Bình Luận (0)
Comment