Thanh Tông thái tử nghe được thanh âm của thanh niên trẻ tuổi kia, thanh âm này tựa hồ rất gần, nhưng lại càng ngày càng xa, Thanh Tông thái tử ý thức có chút mơ hồ, thần sắc hoảng hốt.
- Tạo nghệ thần thức của ta còn chưa đủ cao. Nếu như đạt tới cấp độ Cung Vân Thần Vương kia liền sẽ
không bị hắn nhìn thấy, bất quá ta chú ý tới hắn liền có thể nhằm vào hắn đến làm phép.
Thanh âm kia trở nên càng ngày càng mơ hồ, Thanh Tông thái tử chỉ cảm thấy suy nghĩ của mình từ từ xơ
cứng, giống như dần dần biến thành đầu gỗ, mà ký ức của hắn đối với thanh niên trẻ tuổi kia cũng dần dần biến mất, chỉ nghe một tiếng ca trận trầm bồng du dương truyền đến, ý cảnh sâu xa.
- Lạn Kha Chân Quyết diệu thông thần, một ván đã từng vài lần xuân? Từ xuất động đến vô cố thủ, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng!-
Tiếng ca ngừng, Thanh Tông thái tử lập tức lung lay đầu, từ trong mê mang giật mình tỉnh lại, nghi ngờ
nhìn Linh Năng Đối Thiên Kiều một chút, lại nhìn mình một chút.
- Tại sao ta lại thôi động Bích Huyết Tú Kỳ Kinh, dáng vẻ như lâm đại địch? Ta hơn phân nửa là quá khẩn trương.
Hắn không khỏi bật cười, tán đi Bích Huyết Tú Kỳ Kinh, quát:
- Tướng sĩ bên kia, lập tức phong tỏa Linh Năng Đối Thiên Kiều!
Tướng sĩ trấn thủ tòa Đối Thiên Kiều kia vội vàng phấn chấn tinh thần, đem Đối Thiên Kiều bao quanh giữ
vững. Đột nhiên, một tòa Linh Năng Đối Thiên Kiều khác sáng lên quang mang, vị Thần Nhân hắn vừa rồi phái ra mang theo vài tôn Cổ Thần vội vàng chạy đến.
Thanh Tông thái tử kinh ngạc nói:
- Nhanh như vậy?
Thần Nhân kia khom người nói:
- Điện hạ, thần đi chuyến này mười ngày, may mắn không làm nhục mệnh..
- Mười ngày?
Thanh Tông thái tử lộ ra vẻ mờ mịt, ngơ ngác nhìn hắn, thất thanh nói:
- Ngươi đi ra mấy ngày?
Thần Nhân kia có chút không hiểu, nhưng đáp lại.
- Đã mười ngày.
- Mười ngày, mười ngày..
Thanh Tông thái tử liên tục đánh mấy cái rùng mình, trong lòng sinh ra sợ hãi thật sâu, rõ ràng hắn mới vừa tới đến bên ngoài Thiên Cung, chỉ là vẻ mặt hốt hoảng một chút liền đã qua mười ngày!
Nếu như hắn trúng chiêu, như vậy tùy hành thân vệ cũng trúng chiêu, nhiều Thần Ma như vậy cùng một chỗ cùng hắn đứng ở chỗ này mười ngày, đây là chuyện kinh khủng cỡ nào!
Trong thoáng chốc, trong đầu óc hắn lại có một cái thanh âm mơ mơ hồ hồ đang nhẹ nhàng hát. Thanh Tông thái tử theo làn điệu kia ngâm khẽ ra thành tiếng.
- Từ xuất động đến vô cố thủ, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.. Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.. Hồi cung!
Hắn vung tay lên, quát:
- Triệu tập chúng tướng, trấn thủ Bạch Đế cung, lặng chờ Thiên Đình Thần Bộ doanh! Tại trước khi Bạch Đế trở về, đình chỉ dùng Nhân tộc huyết tế!
Bắc Thiên là địa bàn Âm Thiên Tử, Âm Thiên Tử ở tại Minh Đô, mảnh đại lục này là một khối sừng của Thổ
Bá biến thành, giống như đại lục chữ Tần của Tần Mục. Bất quá ngoại trừ Thổ Bá chi giác ra, nơi này còn có Minh Hải, là bảo vật Âm Thiên Tử luyện, Minh Hải mênh mông so với Minh Đô đại lục thì không chút nào nhỏ hơn. bên ngoài Minh Đô chính là bốn mươi tinh tú hình thành tinh vực, từng tòa Chư Thiên phiêu phù ở trong vũ trụ mênh mông. Bây giờ Âm Thiên Tử cũng suất lĩnh Minh Đô đại quân chạy tới Thiên Đình, chuẩn bị tiến công Thái Hư.
Tứ đại sư môn tiến đánh Thái Hư đại bại, Thập Thiên Tôn tức giận, lần này điều động Âm Thiên Tử các loại thế lực Tứ Đế chuẩn bị đem Thái Hư nhất cử san bằng. Tần Mục du lịch Minh Đô, chỉ thấy kiến trúc Minh Đô Thiên Cung hiển thị rõ âm u quỷ dị bích hoạ cùng pho tượng, trên thành cung không phải U Đô tiểu quỷ Quỷ Vương, chính là các loại hình tượng Ma Thần, thậm chí còn có đồ đằng Đại Hắc Thiên.
Nhưng mà số lượng nhiều nhất, chính là pho tượng cùng đồ đằng Thổ Bá, còn có các loại phù điêu bích hoạ của Thổ Bá.
- Hách?
Thổ Bá tí hon từ trong lỗ tai Long Kỳ Lân nhô đầu ra, nghi ngờ đánh giá những phù điêu bích hoạ này, không rõ vì sao Âm Thiên Tử sùng bái mình như thế. Yên nhi đem hắn dời đi ra, đặt ở trên đầu Long Kỳ
Lân một viên linh đan biểu thị khen thưởng cho hắn. Dù sao cũng là hắn phát hiện Thanh Tông thái tử, đáng giá ban thưởng. Tần Mục nhìn bốn phía, Âm Thiên Tử mang đi hơn phân nửa quân lực Minh Đô, có thể tạo thành uy hiếp đối với Tần Mục không nhiều.
- Âm Thiên Tử tuyệt đối là người sùng bái cuồng nhiệt Thổ Bá!
Tần Mục nhìn xem những pho tượng Thổ Bá kia, thầm nghĩ trong lòng. Hắn từ Minh Đô đi vào Thượng Ly cung tinh tú, tiến vào một tòa Chư Thiên, một bên xem xét dân sinh nơi này, một bên lĩnh hội bản chép tay của Lăng Thiên Tôn. Hắn phóng nhãn nhìn lại, chúng sinh nơi này cũng không có tốt bao nhiêu so với Tây Thiên. Âm Thiên Tử mặc dù là Đại Đế trong Nhân tộc, khống chế linh hồn, cùng Thổ Bá địa vị ngang nhau, nhưng mà trong lãnh địa của hắn, Nhân tộc vẫn sinh hoạt tại tầng dưới chót nhất như cũ, trở thành tế phẩm cho Cổ Thần cùng Bán Thần. Những người này giãy dụa cầu sinh, thỉnh thoảng đối mặt hồng thủy mãnh thú, lại phải đối mặt thần thông giả trong Bán Thần bóc lột, còn muốn đối mặt tiểu tính tình của các Ma Thần —— nếu như không định giờ hiến tế, các Ma Thần liền sẽ hạ xuống tai hoạ. Tần Mục thấy được từng miếu thờ, hương hỏa cường thịnh, hoặc không thể nói là hương hỏa, mà là đám người thành trấn phụ cận chuẩn bị dê bò gia súc hoặc thiếu nam thiếu nữ, hiến tế cho các Ma Thần cao cao tại thượng. Khi hương hỏa nhóm lửa liền sẽ có Ma Thần khống chế ma khí tương lĩnh, hưởng dụng tế tự.
Lúc hắn đi qua con sông lớn Chư Thiên này còn chứng kiến các thôn dân đem nữ hài tuổi trẻ đặt ở trên bè gỗ, để bè gỗ thuận dòng sông trôi hướng hạ du. Đó là tế phẩm hiến cho Hà Thần, Hà Thần ăn cô nương trên bè trúc liền sẽ không phát đại hồng thủy bao phủ thôn trang hai bên bờ. Hắn còn chứng kiến các thôn dân đem đồng nam đồng nữ ném vào trong núi lửa, để Sơn Thần cư trú trong núi lửa….