Tần Mục lập tức thúc giục Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, tuy thâ ́y hai mươi tám chư thiên chuyển động, nhưng mà chuyển động của hai mươi tám chư thiên lại càng ngày càng không lưu loát.
Không chỉ như vậy, hă ́n còn cảm nhận được cả cơ thể và nguyên thần đều cứng đờ, thần huyết trong cơ thể
có xu hướng chuyển hóa thành trạng thái rắn.
Tần Mục ngẩng đâ ̀u nhìn lên, chỉ thấy hai mươi tám trọng thiên của Thanh Thiên Tràng trở nên xám xịt mù mịt, không biết nguyên nhân gì đã gây ra điều này.
Long Kỳ Lân quay đầu lại nhìn cái đuôi của mình, kinh ngạc kêu lên, nói:
- Giáo chủ, ta sắp đông cứng rồi.
- Sức mạnh ở nơi này vô cùng kỳ lạ, các ngươi lui ra trước, ta đi dò đường.
Tần Mục bảo Yên Nhi và Long Kỳ Lân lui xuống, một mình leo lên, thấp giọng nói:
- Theo lý mà nói, mạch khoáng Thái Cực thì nên là khí âm khí dương, hai bên hỗn độn không phân chia mới đúng, trái lại nơi này hơi kỳ lạ.
Không bao lâu sau, hắn chô ́ng Lưu Ly Thanh Thiên Tràng đi đến một con đường núi, có lẽ nơi này là con đường núi được khai hoang bởi Tạo Vật Chủ đã tiến vào nơi đây, dễ nhận thấy những Tạo Vật Chủ đây này cũng đã dự định tiến vào nơi này để khai thác Thần Thạch, hơn nữa có lẽ bọn họ cũng đã tìm được chỗ có khoáng mạch.
- Chỉ cần đi dọc theo con đường núi này về phía trước thì có thể tìm được rốt cuộc ở nơi nào có mạch khoáng Thái Cực.
Tần Mục không ngừng leo lên, men theo con đường núi vòng qua mấy ngọn đồi, hắn đột nhiên nhìn thấy một pho tượng đá vô cùng cao lớn đang đứng trên đường.
Tần Mục cẩn thận bước đến, chỉ thấy tượng đá đang quay mặt về hướng khu vực khai thác, làm động tác nhấc chân muốn đi, trên người còn mang theo công cụ khai thác được làm bằng Thần Kim.
Hắn đi vòng ra đến phía trước mặt của pho tượng đá, ngẩng đầu nhìn lên, chắc hẳn tạo hình của bức tượng đá này là Tạo Vật Chủ, chỉ là không biết vì sao pho tượng đá này lại bị đặt đứng ở chỗ này.
- Có rất nhiều truyền thống và phong tục dân gian kỳ lạ trong thời kỳ Thái Cổ, có lẽ đây là phong tục dân gian của một chủng tộc Tạo Vật Chủ sống bằng cách khai thác khoáng sản chăng.
Hắn tiếp tục đi vê ̀ phía trước, đột nhiên hắn lại nhìn thấy bên cạnh con đường có một pho tượng đá, cũng cao lớn hệt như vậy, có lẽ là Tạo Vật Chủ trưởng thành.
Hắn nhìn về phía trước, chỉ thấy trên con đường này, cứ cách một đoạn thì lại có tượng đá của Tạo Vật Chủ.
Vẻ mặt của Tần Mục nghiêm trọng, một hai pho tượng đá còn có thể là phong tục của Tạo Vật Chủ, nhưng mấy chục pho tượng đá này thì không thể nào là phong tục của Tạo Vật Chủ nữa rồi!
Hắn bay lên không trung, đáp xuống trước mặt của một pho tượng đá, quan sát điểm giữa hai lông mày của tượng đá.
Chỉ thấy đôi mắt thẳng đứng trên ấn đường của tượng đá được khảm bằng Thần Thạch Thái Sơ.
- Những tượng đá này đều là Tạo Vật Chủ!
Tần Mục nhìn xung quanh, thầm nói:
- Thợ mỏ của Tạo Vật Chủ đến nơi này, nhưng mà bọn họ gặp phải sức mạnh quỷ dị trong mạch khoáng Thái Cực, bị biến thành đá! Đây có phải là đạo của tạo hóa không?
Hắn cố gắng đề cao cảnh giác, hít một hơi thật dài, lúc này trong hơi thở của hắn có rất nhiều tạp chất, ngay cả nguyên khí của bản thân cũng trở nên không sạch sẽ nữa!
Trong lòng Tần Mục chấn động, hắn lấy kiếm gãy ra, nhẹ nhàng xẹt qua bàn tay, máu tươi trong lòng bàn tay chảy ra.
Hắn đã đạt tới cảnh giới Chân Thần, huyết dịch của cả người đã biến thành thần huyết từ lâu, trong đó chứa đựng sức mạnh không thể tưởng tượng nô ̉i.