Mục Thần Ký

Chương 1292

- Đối với Cổ Thâ ̀n mà nói, nơi này là bảo địa chỉ đứng sau năm mạch khoáng Cổ Thần, như vậy thì lãnh địa của ta sẽ ở chô ̃ này!

Tần Mục cưỡi Hư Không Thú từ trên bâ ̀u trời bay qua quần sơn tối đen, đi thẳng đến hạch tâm của Hắc Mộc, trung tâm của mười vạn ngọn núi lớn là một Đại Hắc Phong, nơi nguy hiểm ấy đứng sừng sững, nhưng đỉnh núi lại vô cùng bă ̀ng phẳng.

Tần Mục lấy Lưu Ly Thanh Thiên Tràng ra, ầm một tiếng cắm ở giữa đỉnh núi nguy hiểm này, thấp giọng quát:

- Khởi!

Ầm…

Từng tầng của Lưu Ly Thanh Thiên Tràng từ từ mở ra, tầng tầng lớp lớp chư thiên lần lượt bành trướng ra bên ngoài, ngay sau đó đã bao phủ từng vòng Hắc Sơn, bao trùm hoàn toàn mười sáu vòng Hắc Sơn trong hai mươi tám chư thiên.

Hắn bảo vệ lãnh địa của mình, lập tức mở con mắt dọc giữa ấn đường, liên tưởng tạo vật, tạo ra một cung điện.

Đúng lúc này, giọng nói của Long Kỳ Lân truyền đến, kêu lên:

- Giáo chủ, Đại Hắc Sơn này cũng có vòng năm!

Tần Mục thầm giật mình, hắc bước tới, lại thấy Tiểu Thổ Bá nă ̀m sấp trên mặt đâ ́t đếm từ đầu đến cuối số

vòng năm của Đại Hắc Phong này, đã đếm đến mấy ngàn năm.

- Đây… thực sự là vòng năm!

Tần Mục kinh ngạc, Tiểu Thổ Bá đã đê ́m tới ba ngàn, nhưng hắn mới đi có hai bước.

Mà toàn bộ ngọn núi đen khổng lồ này dài mấy trăm dặm, không biết phải đếm đến khi nào mới có thể đếm xong!

Trong lòng Tần Mục chấn động, hắc ngơ ngác nhìn kết cấu của Đại Hắc Phong này, trong đầu ầm ầm:

- Gốc cây Hắc Mộc này chỉ mới mười sáu tuổi, nó mười sáu tuổi, tính năm như nào đây… một năm của gốc cây này là bao lâu đây?

Long Kỳ Lân cất bước đo chiều dài của Đại Hắc Phong, tính toán trong bước tiếp theo có bao nhiêu vòng năm, lấy số trung bình, sau đó nhân với số bước, cười nói:

- Giáo chủ, nếu như Đại Hắc Phong này mà là một cái cây thì chắc hẳn là ba mươi tỷ năm tuổi rồi đó!

- Ba mươi tỷ năm ư…

Tần Mục lắc đầu, chắc chắn Long Kỳ Lân sử dụng phương pháp này để đo các vòng năm của Đại Hắc Phong sẽ có sai sót, nhưng sai sót không lớn. Nhưng con số ba mươi tỷ năm này vẫn khiến Tâ ̀n Mục sửng sốt.

Phải biết rằng con số ba mươi tỷ năm này để chỉ là tuổi của Đại Hắc Phong, mà ngoại trừ Đại Hắc Phong ra, gốc cây Hắc Mộc này còn có mười lăm dãy núi hình vòng khác!

Nếu những dãy núi hình vòng này cũng có vòng năm tương tự, vậy chẳng phải là nói vòng năm của gốc cây Hắc Mộc này là một con số thiên văn không thể tưởng tượng nổi sao?

Toàn bộ gốc cây Hắc Mộc vô cùng khổng lồ, thậm chí nó còn dày hơn gấp nhiều lần so với Nguyên Mộc, hơn nữa nó còn cổ xưa hơn cả Nguyên Mộc, tuổi tác của Địa Mẫu Nguyên Quân cũng chỉ là một phần nhỏ

của nó!

- Vòng năm của Địa Mẫu Nguyên Quân chỉ có mấy tỷ năm, mà gốc cây Hắc Mộc này lại trải qua mười sáu vòng năm lớn khác nhau, mô ̃i vòng năm lớn lại có mấy chục tỷ vòng năm nhỏ, rốt cuộc gốc cây này đã trải qua những năm tháng như thế nào vậy? Không thê ̉ có một gốc cây nào sống lâu như vậy được, nhưng gốc cây này thực sự sô ́ng lâu được như vậy đấy.

Sắc mặt của Tần Mục khá kỳ lạ, hiện tại cây Hắc Mộc này đã chết rồi, chỉ còn lại gốc cây, điều ấy khiến cho người ta cảm thấy thương tiếc.

- Hai Cổ Thần trong mạch khoáng Thái Cực chỉ điểm nơi này cho ta, rốt cuộc no có lai lịch gì đây? Có điều quả thật nơi này có thể được xem là bảo địa chỉ đứng sau năm mạch khoáng.

Hắn hài lòng, hai Cổ Thần trong mạch khoáng Thái Cực kiến nghị chỗ này cho hắn, có thể nói là kết thiện duyên to lớn, rất có lợi cho hắn khi có được chỗ đứng vững chắc trong Tổ Đình.

Lưu Ly Thanh Thiên Tràng chỉ cần triển khai hai mươi tám chư thiên, nơi này sẽ dễ thủ khó công!

Hơn nữa Hắc Mộc quần sơn này cũng không có điểm gì kỳ dị như là ở mạch khoáng Thái Cực, chắc chắn khai thác mạch khoáng ở chỗ này sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Tần Mục bay lên bầu trời, tuần tra giữa từng ngọn núi lớn, mạch khoáng ở nơi này cũng không tập trung ở

trong Hắc Mộc quần sơn mà là ở dưới chân núi Hắc Sơn ở ngoài cùng.

Nơi đó có rất nhiều Khoáng Thạch lộ ra ngoài, thoạt nhìn vô cùng cổ xưa, hắn nhặt mấy khối lên, không phân biệt được là Khoáng Thạch gì, đành phải cất đi trước, dự định mang nó ra thế giới bên ngoài để hỏi người câm.

Tần Mục đi lang thang một vòng, nơi này cũng bị Hư Không Thú ăn sạch hết rồi, không có cây cối, chỉ có Đại Hắc Phong ở trung tâm, ở nơi đó vẫn còn một ít cây cối.

Muốn trong thời gian ngắn tuần tra xong hết toàn bộ Hắc Mộc thì cũng câ ̀n phải mất hơn mười ngày, về

phần kiểm tra chi tiết, cần phải mất nhiều thời gian hơn.

Tần Mục dừng lại, hiện tại vấn đề chủ yếu là nơi này rất dễ làm người khác chú ý, lúc nào Hư Không Thú cũng có thể tập kích, hắn cần phải làm tốt phương pháp ứng phó càng sớm càng tốt.

- Người kiểm soát những Hư Không Thú kia chính là Tường Thiên Phi, cũng chính là Thái Đế, theo lý mà nói, có lẽ nàng là đã đứng ngồi không yên từ lâu rồi, có khi còn thử điều động Hư Không Mẫu Thú, mượn Hư Không Mẫu Thú đi thăm dò thực hư lãnh địa của các Thiên Tôn khác ấy chứ.

Tần Mục chớp mắt, thầm nói:

- Cơ mà sao mà đến tận bây giờ vẫn không thấy động thái gì của nàng nhỉ? Chẳng lẽ là…

Đột nhiên hắn rùng mình, nụ cười trên mặt cứng đờ:

- Cung Thiên Tôn ra tay với Tường Thiên Phi rồi sao? Nếu Cung Thiên Tôn có thể gi3t chết nàng thì cũng thôi, giê ́t nàng xong thì tất cả đều thuận lợi! Nếu không gi3t chết nàng, nàng chắc chắn có thể đoán ra được là ta đã nói ra bí mật ấy!

Nụ cười cứng ngắc trên mặt Tần Mục dần dần vặn vẹo, hắn lập tức phi thân chạy vê ̀ Đại Hắc Phong, tim đập thình thịch:

- Sau khi nàng bị Cung Thiên Tôn đánh một trận ác liệt thì nhất định sẽ giận cá chém thớt lên ta!

Sau khi hắn đi tới Đại Hắc Phong thì lập tức điê ̀u động Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, đưa con Hư Không Thú tự mình hàng phục thuần hóa ra ngoài Hắc Mộc, chặn ở ngoài hai mươi tám chư thiên.
Bình Luận (0)
Comment