Mục Thần Ký

Chương 178

Mặc dù Tần Mục đang lao đi rất nhanh nhưng đầu óc lại còn đang không ngừng suy tư, sinh động trước nay chưa từng có. Lần gặp mặt quốc sư Duyên Khang này, tuy rằng không nói được nhiều chuyện nhưng lại làm cho đầu óc của hắn rơi vào trạng thái phấn khích.

Đối diện với người tài hoa tuyệt đại sẽ kích thích chính mình, áp bức chính mình, tăng lên chính mình.

Với quốc sư Duyên Khang mà nói thì đây chỉ là một lần nói chuyện bình thường, thế nhưng nó lại vô cùng ý nghĩa với Tần Mục, chỉ riêng việc đứng trước mặt vị nhân vật huyền thoại này cũng cần phải có dũng khí lớn, nói chuyện với hắn, càng cần phải vận dùng toàn bộ trí tuệ của chính mình.

Giao lưu với người tràn ngập trí tuệ sẽ làm cho mình tràn ngập trí tuệ, làm bạn với người tầm thường cũng sẽ khiến cho mình trở nên tầm thường.

Tần Mục chính là dựa vào cơ hội nói chuyện với quốc sư lần này, làm cho trí tuệ của mình đạt đến trạng thái đỉnh cao, nhân đó hoàn thiện công pháp thống nhất.

Đột nhiên, bước chân của hắn chậm lại, nguyên khí vận hành theo Bá Thể Tam Đan công đã thay đổi, Bá Thể Tam Đan công hiện tại chính là công pháp thống nhất hoàn thiện của hắn, được hắn hỗn hợp sở trường của rất nhiều công pháp bên trong Đại Dục Thiên Ma kinh.

Bá Thể Tam Đan công vốn là không có bất kỳ thuộc tính, đơn thuần chỉ dùng để khống chế những công pháp khác, trên uy lực sẽ không bằng công pháp và thần thông đồng bộ.

Chẳng hạn như Lôi Âm Bát thức, cần Như Lai Đại Thừa kinh đến khống chế mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực. Hành Vũ quyết cần Huyền Vũ Khống Thủy công đến thúc giục. Bôn Lôi Viêm Hỏa quyết cần sự điều động của Chu Tước Khống Hỏa công mới có thể phát huy hoàn toàn uy lực của lôi hỏa.

Mà Bá Thể Tam Đan công là công, không có pháp thuật thần thông đồng bộ.

Lần này Tần Mục tìm hiểu công pháp thống nhất, dùng Bá Thể Tam Đan công làm cơ sở, tìm hiểu kinh văn tiều phu truyền lại trên tảng đá, kích phát ra các loại đặc tính của Bá Thể Tam Đan công, để Bá Thể Tam Đan công có thể phát huy ra uy lực của các loại pháp môn!

Bá Thể Tam Đan công không có bất kỳ thuộc tính, không thể rèn luyện thân thể, không có thần thông đồng bộ, không thể trực tiếp hóa thành sức tấn công mạnh mẽ.

Mà lần này hiểu ra công pháp thống nhất, cuối cùng thì Tần Mục cũng coi như giải quyết được vấn đề khó khăn này.

Bá Thể Tam Đan công hiện giờ càng nhiều chính là mang tính bao quát, dùng Bá Thể Tam Đan công đã thay đổi để khống chế pháp thuật, kiếm thuật, chiến kỹ thì uy lực của nó không hề yếu hơn công pháp đồng bộ!

Đây chính là cái gọi là công pháp thống nhất của Đại Dục Thiên Ma kinh.

Mỗi một vị Giáo chủ Thiên Ma giáo đều có công pháp thống nhất đặc biệt của riêng mình, bản ý của thiếu niên Tổ sư là để sau khi Tần Mục tìm hiểu ra công pháp thống nhất rồi đồng thời tu luyện cùng Bá Thể Tam Đan công, tuy rằng tốc độ tu luyện sẽ chậm một chút, nhưng có thể cùng lúc có được ưu điểm của hai loại công pháp.

Thế nhưng ông lại không ngờ rằng, Tần Mục trực tiếp làm ra thay đổi trên Bá Thể Tam Đan công, cũng không hề tìm hiểu xây dựng trên công pháp cơ sở của Đại Dục Thiên Ma kinh.

Tần Mục cũng không biết chính mình làm như thế là tốt hay là xấu, có phải là lựa chọn chính xác hay không, từ nhỏ hắn đã tu luyện Bá Thể Tam Đan công nên rất quen thuộc môn công pháp, bởi vậy theo bản năng biến Bá Thể Tam Đan công thành công pháp thống nhất.

Quan trọng nhất chính là, hắn giải quyết sự thiếu hụt của Bá Thể Tam Đan công trên vấn đề luyện thể, pháp thuật, chiến kỹ.

Hắn khống chế Bá Thể Tam Đan công sau khi cải tiến, Bá Thể Tam Đan công hiện giờ là dung hợp huyền công luyện thể Cửu Chuyển Tam Chứng trong Đại Dục Thiên Ma kinh, môn công pháp này là công pháp luyện thể đỉnh cấp trong Đại Dục Thiên Ma kinh.

Tần Mục sớm đã vô cùng ao ước công pháp luyện thể của lưu phái chiến kỹ, tuy nhiên Mã gia, đồ tể, người què đều không truyền thụ cho hắn công pháp ở phương diện này, vì lẽ đó hắn chỉ có thể tìm hiểu từ bên trong Đại Dục Thiên Ma kinh.

Khống chế công pháp, lập tức Tần Mục cảm giác được chỗ không tầm thường của Bá Thể Tam Đan công sau khi thay đổi, nguyên khí của mình đang vận chuyển nhanh chóng, sau đó thẩm thấu vào da thịt, bắp thịt, xương cốt, huyết quản, sợi tóc, cốt tủy của chính mình.

Trước đây, Bá Thể Tam Đan công của hắn vận hành trong người chỉ dựa theo con đường khá là đơn giản, mà Bá Thể Tam Đan công hiện tại đã tiến sâu vào mỗi một ngóc ngách trong thân thể!

Bá Thể Tam Đan công mới, ngoại trừ luyện thể còn có luyện hồn, luyện khí, cũng cực kỳ cao minh.

Tần Mục càng chạy càng chậm, chậm rãi yên tĩnh lại, cẩn thận lĩnh hội công pháp của mình còn có chỗ nào thiếu sót để sửa chữa.

Bộ khung công pháp thống nhất của hắn cơ bản đã định hình, lúc này chỉ còn vài khiếm khuyết nhỏ, không đáng kể.

Trên phương diện luyện thể, luyện hồn hắn có khiếm khuyết rất lớn, hiện tại chỉ cảm thấy thân thể của chính mình phảng phất là mặt đất khô cạn nửa năm không có nước mưa, đang thoải mái điên cuồng rút lấy nước mưa, rút lấy chất dinh dưỡng.

Cửu Chuyển Tam Chứng của Đại Dục Thiên Ma kinh là chín lần chuyển biến nguyên khí và thân thể, ba chứng khung xương thân thể, một chứng là xương cốt cứng cáp, hai chứng là thân như sắt, ba chứng là như núi cao.

Hiện tại hắn chỉ là ở giai đoạn chuyển thứ nhất của chứng thứ nhất.

Trong lúc vô tình, gần nửa ngày thời gian trôi qua, Tần Mục từ từ đi tới Thiên Lục lâu, trước cửa Thiên Lục lâu, một vị Bí Thư giám trùng hợp đi ngang qua, liếc mắt nhìn hắn, sắc mặt thay đổi, vội vàng nói: "Tần tiến sĩ, ngươi tốt nhất là mau mau điều trị một chút, bằng không tính mạng khó kéo dài!"

Tần Mục buồn bực không hiểu, đột nhiên bị một cơn gió thổi tới, lập tức hắn cảm thấy đầu váng mắt hoa, lung lay muốn ngã.

"Nguy rồi!"

Tần Mục lấy làm kinh hãi, vội vàng giơ tay lên, chỉ thấy hai tay mình gầy trơ xương, sờ sờ mặt, chỉ có thể sờ được da mặt mỏng manh, hầu như kề sát lên xương.

Quần áo vốn là rất vừa vặn thì giờ phút này trở nên hơi rộng rãi.

Lúc này hắn mới chú ý tới, hai canh giờ qua mình vậy mà gầy gò đến mức đáng sợ, như là một người được bện thành từ củi khô, không chỉ có như vậy, cơ thể hắn vẫn còn đang khô quắc!

Hơn nữa theo hắn khống chế Bá Thể Tam Đan công, loại tốc độ khô quắc này đang kịch liệt tăng lên!

Chờ đến khi năng lượng ẩn chứa bên trong thân thể hắn tiêu hao hết, chỉ sợ chính là giờ chết của hắn.

Hắn chỉ lo hoàn thiện Bá Thể Tam Đan công, tu luyện pháp môn luyện thể, luyện hồn, không quan tâm đến thân thể của mình, bây giờ mới biết chính mình hầu như đã đến tình trạng đèn cạn dầu.

"Bá Thể Tam Đan công mới có mầm họa không nhỏ, tốc độ tu luyện quá nhanh, ta quên mất luyện thể tiêu hao chính là năng lượng của bản thân, năng lượng bên trong thân thể tiêu hao mà không có bổ sung sẽ tạo cho thân thể gánh nặng rất lớn!"

Hiện tại hắn đã là cảnh giới Ngũ Diệu, tu vi hùng hồn, thế nhưng tu luyện Bá Thể Tam Đan công mới, luyện thể luyện hồn, năng lượng trong cơ thể thậm chí không thể kiên trì được hai canh giờ!

Tần Mục lập tức ngừng việc khống chế Bá Thể Tam Đan công lại, để cho thần trí của mình tỉnh táo, đại não nhanh chóng chuyển động, vừa suy nghĩ chế biến ra loại thuốc tốt nào mới có thể điều trị thân thể vừa chạy vội về phía Sĩ Tử Cư.

Tần Mục nhảy vào gian phòng của mình, lấy tiền chạy về nhà kho của Thái học viện, ném lại tiểu hồ ly và Long Kỳ Lân mặt đầy khó hiểu ở nơi đó.

Hắn mang thuốc ra khỏi nhà kho, không kịp trở lại nơi ở, trực tiếp chế thuốc trên đường. Hắn liên tiếp triển khai ra thủ pháp làm người ta hoa cả mắt, kỹ thuật chế thuốc làm người ta hoa cả mắt, còn chưa trở lại Sĩ Tử Cư hắn đã luyện xong một lò linh đan.

Linh đan này vừa mới luyện thành, vậy mà phát ra Phật âm như có như không, phảng phất như bên trong mỗi một viên linh đan đều có một vị Phật đà đang ngồi tụng kinh cầu phúc.

Những linh đan kia vừa mới luyện thành, Tần Mục há miệng hút vào, rất nhiều linh đan nối liền một đường bay vào trong miệng hắn.

Hắn vừa khống chế dược lực, vừa chạy về chỗ ở của mình, mới vừa tới trước cửa, đột nhiên choáng váng đầu, hoa mắt, ngã nhào vào trong sân.

Hồ Linh Nhi kêu lên sợ hãi, vội vã chạy tới, trước lúc hôn mê, Tần Mục nhìn thấy nàng đi tới bên cạnh mình, lúc này mới yên tâm, nói: "Giúp ta thúc giục dược lực... "

Hắn chưa nói hết câu, liền đã hôn mê.

Đến khi Tần Mục mơ mơ màng màng tỉnh lại, chỉ cảm thấy dược lực của linh đan trong bụng đã tan ra, tựa như lò lớn nóng bỏng đang đưa nhiệt lưu đến toàn thân, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng nghĩ lại mà sợ hãi không thôi.

Công pháp thống nhất của Bá Thể Tam Đan công đương nhiên là tốt, nhưng lại cực kỳ nguy hiểm, nếu như hắn không nhân lúc tỉnh táo luyện thành linh đan xoay chuyển tình hình thì chỉ sợ hậu quả khó mà lường được, hơn nửa đã chết rồi!

"Bá Thể Tam Đan công khi luyện thể luyện hồn thì tiêu hao thân thể, nếu như không thể bồi bổ lại, chỉ sợ sẽ chết."

Tần Mục mở mắt, lẳng lặng nằm, tính toán nói: "Muốn sửa chữa môn công pháp này rất khó, một lần phát động sẽ liên lụy đến toàn thân, sửa chữa lại, chỉ sợ thời gian tiêu tốn rất dài. Đã như vậy, không bằng không sửa... "

Hồ Linh Nhi đứng ở bên cạnh, vội vã cuống cuồng nhìn hắn, Long Kỳ Lân ngồi xổm ở ngoài cửa sổ, muốn đưa đầu vào nhìn chủ cơm của mình còn sống hay không, chỉ là cái đầu nó quá lớn, cửa sổ chỉ có thể chứa được một con mắt to của nó, không chen được vào trong nhà.

Tần Mục đứng dậy, phát hiện mình nằm trên giường, hẳn là tiểu hồ ly dùng yêu phong đưa mình lên, cười nói: "Không cần phải lo lắng, ta đã không có gì quá đáng lo. Ta thôi thúc xong dược lực, thân thể sẽ khôi phục lại."

Hồ Linh Nhi thở phào nhẹ nhõm, nói: "Công tử doạ chết ta rồi. Trong thời gian ngắn, ngươi liền gầy trơ xương, vừa nãy lúc ngươi ngã xuống, ta còn lo lắng ngươi không dậy nổi... "

Tần Mục an tâm tiêu hóa dược lực, chỉ thấy theo dược lực tan ra, bị thân thể của hắn hấp thu, tạm thời là không chết được, tuy nhiên thân thể vẫn nằm ở trạng thái thiếu hụt.

Đây là khuyết điểm tạo thành khi luyện thể luyện hồn, tuy rằng thể phách mạnh mẽ, thế nhưng không bổ sung đủ chất dinh dưỡng thì giống như là lâu thuyền bay giữa không trung, nếu như động lực cung cấp cho lâu thuyền chính là một lò luyện đan nhỏ thì nhất định lâu thuyền sẽ từ trên trời rơi xuống, nát tan.

Lúc này hắn chính là như vậy.

Luyện hồn hao tổn tinh thần của hắn, luyện thể hao tổn năng lượng trong cơ thể, linh đan hắn luyện chế chính là bổ sung tinh thần, không để cho tinh thần mình hao hết, nhưng mà thân thể vẫn còn trong trạng thái đói khát nghiêm trọng.

Hiện tại tinh thần của hắn đã hoàn toàn khôi phục, tuy nhiên thân thể vẫn còn gầy gò, da bọc xương, gầy đến mức đáng sợ.

Tần Mục đứng dậy, nói: "Linh Nhi, có cái gì ăn không? Bây giờ ta vô cùng đói bụng."

"Công tử muốn ăn Thanh Ngưu sao?"

Con ngươi to lớn của Long Kỳ Lân ngoài cửa sổ chuyển động một chút, vui vẻ nói: "Phía sau núi có một con bò hoang, chộp tới nướng cho công tử ăn nhé?"

Con này Long Kỳ Lân này sau khi hết đói liền một bụng ý nghĩ xấu, dù thế nào cũng muốn báo thù Thanh Ngưu.

Hồ Linh Nhi cười nói: "Công tử chờ một chút! Long Đại, chúng ta đi kiếm cho công tử chút đồ ăn!" Dứt lời, như một làn khói chạy ra khỏi nhà, mang theo Long Kỳ Lân chạy vội ra Sĩ Tử Cư.

"Linh Nhi tỷ, chúng ta đi đâu tìm đồ ăn đây?" Long Kỳ Lân buồn bực hỏi.

"Ngươi biết bơi không?"

Hồ Linh Nhi dò hỏi: "Trong hồ Ngọc Long có mấy con cá lớn, cái đầu dài hơn trượng, ta thèm thuồng chúng nó rất lâu."

Long Kỳ Lân vui vẻ nói: "Ta cũng thèm chúng nó rất lâu, chỉ là lão gia không có dặn dò, không tiện hạ thủ. Ngươi yên tâm, ta cũng là một tay bơi rất tốt, có thể ẩn núp dưới nước mấy ngày mà không đổi hơi."

Hồ Linh Nhi vui vẻ, dẫn hắn đi tới bên cạnh hồ Ngọc Long, đối diện hồ có một tên đạo nhân, nhìn thấy bọn họ thì lộ ra vẻ kinh ngạc, còn chưa kịp hỏi han, liền thấy Long Kỳ Lân nhảy vào trong hồ rồi lặn xuống.

Đạo nhân kia thay đổi sắc mặt, vội vã cao giọng quát lên: "Con sư tử kia, không được tắm rửa trong hồ! Con hồ ly kia, ngươi ngăn cản sư tử cho ta!"

Hồ Linh Nhi vội vàng nói: "Long Đại, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút!"
Bình Luận (0)
Comment