Trong hoàng cung, Tần Mục cùng Linh Dục Tú mời đám người Ngọc Thần Tử, Lâm Hiên Đạo chủ, Vương Mộc Nhiên, Tư Vân Hương đến, rất nhiều người đều là người Thiên Minh lúc trước, toàn bộ đều là người trẻ tuổi, thương nghị sau trận kịch biến lần này, Duyên Khang quốc nên hoạt động như thế nào.
Lúc Thiên Minh thành lập ban đầu chỉ có bốn người, Tần Mục, Lâm Hiên, Vương Mộc Nhiên, Hư Sinh Hoa.
Về sau Tần Mục nướng cá tại Thái Học viện, Linh Dục Tú, Tư Vân Hương, Hồ Linh Nhi, Minh Tâm hòa thượng, Mộ Thanh Đại cùng Long Du cũng gia nhập trong đó, sau này Tần Mục cũng kéo Ma Viên Chiến Không vào Thiên Minh.
Còn Hồ Linh Nhi, nàng ưa thích náo nhiệt, gia nhập Thiên Minh chỉ góp cho đủ số, nàng không có để ở trong lòng, mấy người Tần Mục cũng không có để ở trong lòng.
Lúc đó Tinh Ngạn và Duyên Phong Đế cũng ở đó, nhưng bọn họ có phần ghét bỏ đám người Tần Mục thành lập Thiên Minh, không có gia nhập.
Lần này tụ hội trong hoàng cung, thiếu hụt Hư Sinh Hoa, Hồ Linh Nhi, Minh Tâm, Ma Viên cũng không chạy tới, lúc này xuất hiện thêm Ngọc Thần Tử.
Ngọc Thần Tử nói:
- Thiên đồ mới cực kỳ to lớn, luyện chế rất khó khăn, cho dù có Thiên Đình Đạo môn luyện chế, cũng cần ba mươi năm mươi năm mới có thể luyện thành. Hơn nữa Thanh Vân thiên là người thiết kế Thiên đồ mới, tự nhiên có thể lưu lại vấn đề bên trong Thiên đồ mới. Mặc dù Thiên đồ mới rất hung hiểm nhưng mà cũng không phải không có sinh cơ. Hiện nay khó khăn nhất chính là tám thánh chỉ của Thiên Đình.
Linh Dục Tú nói:
- Thật ra thì chỉ có bảy cái, một cái là trấn áp phụ thân ta và Giang quốc sư vào trong nhà ngục, chúng ta tạm thời khỏi cần cân nhắc bọn họ, chỉ chú ý bảy cái trước, nghĩ ra đối sách. Sau này Duyên Khang nên cải cách biến pháp thế nào, là tiếp tục hay không. Nếu như tiếp tục, làm cách nào đột phá bảy cái kia.
Ngọc Thần Tử nhìn về phía Tần Mục, Tần Mục nói:
- Đương nhiên là tiếp tục. Nếu như không đi tiếp, hoàng đế tế tự mỗi năm cũng đủ để diệt nền tảng tồn tại của Duyên Khang.
Đám người không hiểu.
Ngọc Thần Tử giải thích nói:
- Bán Thần có quyền thế trong Thiên Đình đều ăn đồ ăn. Hoàng đế hàng năm tế thiên đều dùng đồng nam đồng nữ hiến tế Thiên Đình. Hiến đồng nam đồng nữ cho Thiên Đình xem như đồ ăn, đủ để đoạn dân tâm, dân không dám oán giận ông trời, chỉ giận chó đánh mèo lên Duyên Khang.
- Quá độc ác.
Vương Mộc Nhiên cau mày nói:
- Chỉ điều này đều đủ để hủy đi Duyên Khang.
Linh Dục Tú nói:
- Cho nên mới cần nghĩ ra đối sách. Thiên Đình muốn thu quyền đúc tiền của Duyên Khang, Hương thánh nữ phá giải như thế nào?
Tư Vân Hương suy nghĩ một chút, cười nói:
- Như vậy tiền tệ Thiên Đình sẽ lưu thông trong Duyên Khang hay lưu thông trong Nguyên giới?
Tần Mục nói:
- Thiên Đình sẽ không chuyên môn chế tạo một loại tiền tệ cho Duyên Khang, hiện tại Thiên Đình nhất thống Nguyên giới, đương nhiên sẽ là dùng tiền cho tất cả thế lực.
Tư Vân Hương vỗ tay cười nói:
- Nếu như chuyên môn thiết kế tiền tệ cho Duyên Khang, Thiên Đình nắm giữ quyền tiền đúc, như vậy kinh tế không còn, Duyên Khang không cứu nổi. Nếu như tất cả thế lực toàn bộ Nguyên giới đều dùng một loại tiền tệ, đây không phải việc xấu.
Đám người không hiểu nhiều về phương diện này, nhao nhao hỏi thăm.
- Toàn bộ Nguyên giới dùng một loại tiền tệ, Thiên Đình hút máu trên Nguyên giới, bọn họ chỉ cần chế tạo tiền tệ liền có thể cướp đoạt của cải của Nguyên giới, nhưng mà Thiên Đình nhất định cũng phải bảo đảm tiền tệ có giá trị.
Tư Vân Hương cười nói:
- Người Duyên Khang am hiểu nhất chính là làm ăn, có thể thông qua kinh doanh thương nghiệp và khai thác mỏ kiếm nhiều tiền từ Nguyên giới, bảo đảm dân sinh bản thân. Thiên Đình hút máu toàn bộ Nguyên giới, cướp đoạt tài nguyên của Nguyên giới, mà chúng ta thì thông qua kinh doanh thương nghiệp và khai thác mỏ hấp thu tài nguyên của thế lực khác trong Nguyên giới. Duyên Phong Đế đã từng nói, đại phong tệ sẽ dùng trong tất cả quốc gia vì thế hắn phấn đấu rất nhiều năm, mà thống nhất tiền tệ Nguyên giới, ngược lại thực hiện giấc mộng của hắn. Hiện tại trên đầu có thêm một cái Thiên Đình mà thôi.
Tần Mục nói:
- Thương mậu kinh doanh thương nghiệp và khai thác mỏ do ngươi phụ trách.
Tư Vân Hương nói:
- Ta cần hồ ly tinh của nhà ngươi tới giúp ta.
Tần Mục gật đầu, nói:
- Quyền đúc tiền là đầu thứ ba, chuyện này giao cho Tư Vân Hương giải quyết, ổn định dân sinh. Đầu thứ nhất là thiêu huỷ điển tịch biến pháp, không được biến pháp, tất cả điển tịch đều có bản sao, chuyện này không cần để ý. Đầu thứ hai là khôi phục tổ chế, tông phái trị quốc, dân gian lễ kính chư thần, tông phái lễ kính chư thần, thông qua tông phái và dân gian khống chế Duyên Khang, đây là kế sách ngu dân mỏi mệt dân. Phá giải như thế nào?
Vương Mộc Nhiên nói:
- Trong bảy đầu này, có cấm chỉ tiểu học đại học thái học hay không?
Linh Dục Tú nói:
- Không có, nhưng mà tiểu học đại học cùng thái học các nơi đều bị những Thiên Thần phá huỷ, thư tịch cũng bị đốt.
Vương Mộc Nhiên cười nói:
- Vậy thì xây dựng! Không lấy tên là tiểu học đại học thái học, đổi một cái tên khác, chẳng hạn như Ngọc Kinh phái, Thiên Thánh tông, Đạo môn biệt viện các loại, tên tuổi dựa vào tên của tông phái. Tiểu học đại học và thái học sẽ không khác gì tông phái.
Tần Mục nói:
- Cứ làm như thế. Đầu thứ tư không được chế tạo thần khí hạng nặng, vậy tạm thời không tạo, không cần để ý. Đầu thứ năm không được tự ý thay đổi thần thông đạo pháp, có năng lực cải biến thần thông đạo pháp chỉ có số ít người, đầu này cũng không cần chú ý. Đầu thứ sáu chính là tế thiên, đầu này quá tru tâm, nên phá giải thế nào?
Ngọc Thần Tử suy tư nói:
- Thiên Đình Đạo môn có chút phương pháp, có lẽ có thể mời nhân vật có mặt mũi của Thiên Đình Đạo môn ra mặt, sửa đồ vật hiến tế lại, thấp nhất không thể nhìn hoàng đế xem nhân tộc như gia súc.
Tần Mục nói:
- Làm phiền Ngọc Thần sư huynh. Đầu thứ bảy là hủy đi đồ vật kì kĩ dâm xảo, đầu này cũng không tính là việc lớn, quá khứ trường hạo kiếp này, đồ tốt của dân chúng cơ bản đều không còn.
Hắn nhìn chung quanh một vòng, cười nói:
- Như vậy chúng ta bắt đầu suy nghĩ một chút, phản công như thế nào.
Trong lòng mọi người giật mình.
Phản công?
Nói khoác cái gì đó?
Phản công thế nào?
Tần Mục nói:
- Ta mấy ngày nay có không ít suy nghĩ. Mấy ngày nay ta đi lòng vòng bốn phía kinh thành, phát hiện có thật nhiều thiên binh thiên tướng Thiên Đình xông vào gia đình giàu có trong kinh thành cướp đi các loại đồ vật, thần linh của Thiên Đình rất ưa thích những thứ kì kĩ dâm xảo. Đã như vậy, chúng ta miễn phí chế tạo, chỉ lấy tiền đúc của Thiên Đình, giá cả càng tiện nghi càng tốt. Duyên Khang chúng ta có rất nhiều người giỏi tay nghề, cho bọn họ chế tạo đồ vật cho dân chúng, có thể giữ lại năng lực của người tay nghề giỏi.
Tất cả mọi người vẫn không biết rõ.
Tần Mục tiếp tục nói:
- Ngọc Thần sư huynh, ngươi có thể thông qua quan hệ với Thiên Đình Đạo môn, mời Thiên Đình giao việc chế tạo thần khí cho Duyên Khang hay không?
Ngọc Thần Tử cau mày nói:
- Ngươi muốn cho Duyên Khang tới chế tạo Thiên đồ mới? Không có khả năng! Thiên Đình tuyệt đối sẽ không giao việc rèn đúc Thiên đồ mới cho Duyên Khang! Thần khí như thế, chỉ cần có Thiên Đình Tạo Phụ cung tới tự mình chế tạo! Thiên Đình Tạo Phụ cung là nơi chế tạo thần khí trọng yếu nhất! Hầu như tất cả trọng khí của Thiên Đình đều là nơi đó rèn đúc, nơi đó thủ vệ nghiêm ngặt! Đến đó chế tác, mỗi ngày đều cần lấy Sinh Tử bộ nghiệm minh bản thân!
Tần Mục cười nói:
- Ý của ta là, Duyên Khang chế tạo một ít vật dụng hàng ngày cho Thiên Đình, chẳng hạn như đồ đựng đá, máy xay gió các loại. Lại chế tạo thần khải thần giáo lâu thuyền trận đồ cho đại quân Thiên Đình. Thiên Đình có thể dùng tiền tệ bọn họ chế tạo trực tiếp mua sắm bảo vật do Duyên Khang chúng ta tạo ra.
Ngọc Thần Tử ngơ ngác.
Đám người cau mày, vẫn còn có chút không rõ.
- Loại chuyện tốt này, Thiên Đình sẽ bằng lòng. Chỉ là...
Ngọc Thần Tử khó xử, nói:
- Thợ thủ công của Duyên Khang nhọc nhằn khổ sở rèn đúc bảo vật, chỉ cần đổi lấy tiền đúc của Thiên Đình, chuyện này có phần...
Tần Mục nói:
- Tiền đúc chỉ cần có thể lưu thông trong Nguyên giới là có thể, không cần quan tâm kiếm bao nhiêu tiền. Ngươi có thể làm được hay không?
Ngọc Thần Tử quả quyết nói:
- Có thể!
Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Như vậy, đốc tạo xưởng Duyên Khang cần bao lâu mới có thể chèn sập đốc tạo xưởng của Thiên Đình, để Thiên Đình chỉ còn lại Tạo Phụ cung rèn đúc thần khí hạng nặng?
Ngọc Thần Tử giật mình, cười nói:
- Ngươi đang rút củi dưới đáy nồi, cắt đứt căn cơ kinh tế dân sinh của Thiên Đình! Thiên Đình thế lực hỗn tạp, hầu như có thần binh lợi khí miễn phí có thể dùng, những đốc tạo xưởng kia không kiên trì được bao lâu, khi đó sẽ bị Duyên Khang cướp lấy! Đến lúc đó, Duyên Khang các nơi đâu đâu cũng có đốc tạo xưởng có thể rèn đúc thần binh lợi khí, mà Thiên Đình lại không đốc tạo xưởng có thể dùng!
Hắn đi tới đi lui, nói:
- Thiên Đình có Tứ Cực, Huyền Đô, Nguyên giới, U Đô, Minh Đô, Nam Thiên, Bắc Thiên, Đông Thiên, Tây Thiên, lại có ba mươi sáu Thiên cung, bảy mươi hai Bảo điện, chư thiên vạn giới! Nếu như Duyên Khang có thể cung ứng tác dụng dân sinh, tác dụng võ bị cho Thiên Đình, tất cả sản nghiệp dân sinh của chư thiên vạn giới sẽ dần dần rỗng ruột, không có tiền tài có thể dùng. Khi đó dân sinh, chư thiên vạn giới khó khăn, nhất định tạo phản.
Tần Mục nói:
- Ta chỉ hỏi ngươi cần bao nhiêu năm.
Ngọc Thần Tử xúc động nói:
- Nhiều nhất trăm năm!
Tần Mục suy nghĩ một chút, nói:
- Trăm năm, đầy đủ. Ngươi có sử dụng thần binh thần khí miễn phí đổi lấy việc hoàng đế tế thiên không cần huyết tế đồng nam đồng nữ hay không?
Ngọc Thần Tử suy nghĩ một chút, nói:
- Có thể thử một lần.
- Các loại chi tiết khác, các vị tinh thông hơn ta, làm thế nào dàn xếp con dân, làm thế nào trọng chấn gia nghiệp dân chúng, khai hoang ruộng tốt, trồng trọt thu hoạch, vượt qua nạn đói trước mắt, quan văn trong triều có nhiều người tinh thông, thỉnh giáo bọn họ là đủ. Mấy vị phụ huynh của ta tinh thông kiếm đạo, trận pháp, rèn đúc, y thuật, thư hoạ các loại tuyệt học, các ngươi cứ việc thỉnh giáo bọn họ.
Tần Mục đứng dậy, khom người nói:
- Như vậy, Duyên Khang sẽ giao cho các vị!
Trong lòng mọi người giật mình, lúc này vội vàng đứng lên đáp lễ, Lâm Hiên Đạo chủ nói:
- Vì sao giáo chủ nói ra những lời này? Ngươi không ở lại Duyên Khang sao? Hiện nay ngươi là quốc sư Duyên Khang, hơn nữa lại có thân phận Mục Thiên Tôn, không biết bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào ngươi. Tình trạng của ngươi bây giờ có chút không thích hợp, đừng ra ngoài chạy loạn.
Tần Mục đứng lên, hắn hơi đau đầu, nói:
- Ta lưu lại Duyên Khang, Thiên Đình sẽ nhìn chằm chằm nơi này, canh chừng không phải Duyên Khang, canh chừng là Mục Thiên Tôn ta. Xem như Duyên Khang quốc sư, ta đi lang thang bốn phía, Duyên Khang ngược lại sẽ có cơ hội thở dốc và thời gian. Các ngươi không cần nói.
Tư Vân Hương nhìn về phía Linh Dục Tú, sắc mặt Linh Dục Tú phức tạp, nói:
- Quốc sư rời kinh, lúc nào trở về?
Tần Mục nói:
- Sau khi trở về, ta sẽ tới tìm các ngươi, còn lúc nào trở về, hiện nay còn không có ý định.
- Ngày này sang năm trở về, như thế nào?
Linh Dục Tú nhìn lấy hắn, ôn nhu nói:
- Ta biết thân thể ngươi không tốt, sang năm trở về, cho ta biết ngươi còn sống.
Tần Mục cười ha ha, hắn gật đầu, nói:
- Ngày này sang năm, ta trở về!
Hắn xoay người đi ra ngoài, đi tới trước cửa cung, đánh thức Long Kỳ Lân cùng đi phủ quốc sư.
- Tần giáo chủ tình huống nguy hiểm không?
Vương Mộc Nhiên dõi mắt nhìn hắn đi xa, hỏi.
- Hắn không còn hồn.
Ngọc Thần Tử thấp giọng nói:
- Ta chưa bao giờ thấy qua người không có hồn còn có thể sống sót.
- Chẳng lẽ giáo chủ muốn trốn trong góc, yên lặng chết đi?
Đột nhiên Tư Vân Hương lo lắng, vành mắt nàng đỏ lên, nói:
- Ta sợ hắn sẽ lo lắng chúng ta đau lòng, bản thân trốn đi tìm chỗ chết. Cho dù bị người ta phát hiện thi thể, cũng không người nào biết hắn là Mục Thiên Tôn, Tần giáo chủ, Duyên Khang quốc sư...
Linh Dục Tú lắc đầu:
- Hắn sẽ trở lại, hôm nay một năm sau, hắn sẽ ở chỗ này gặp mặt chúng ta!
Trong kinh thành có hai phủ quốc sư, một là là phủ quốc sư của Duyên Khang quốc sư Giang Bạch Khuê, một cái khác là biệt viện của Tần Mục, bên trong biệt viện là một gốc Nguyên mộc, xanh um tươi tốt.
Tần Mục đi tới dưới Nguyên mộc, vuốt ve thân cây, đột nhiên, Công Tôn Yến váy xanh từ phía sau cây đi tới, mang theo một cái bình nước nhỏ, cười nói:
- Đệ đệ, ngươi trở về? Yên nhi, công tử nhà ngươi trở về!
Trong tổ chim trên tán cây, Yên nhi thò đầu ra, tiếp theo thanh tước béo ú bay ra và đập trên vai Tần Mục, cười nói:
- Tổ chim nơi này thật thoải mái, ta còn không muốn đứng dậy. Công tử, ngươi định đi ra ngoài sao?
Tần Mục gật đầu, cười nói:
- Yên nhi tỷ, nếu tổ chim nơi này thoải mái, ngươi ứ ở lại chỗ này thôi, cũng có thể chăm sóc Duyên Khang.
Yên nhi lắc đầu nói:
- Nương nương bảo ta đi theo ngươi, ta không thể lưu lại, hơn nữa Yến nhi còn biết chăm sóc người hơn ta, ta được nàng phục vụ thật thoải mái. Bên trong phượng sào cái gì cung có, nàng chuẩn bị cho ta đủ loại trái cây, còn có côn trùng đưa cho ta ăn! Ta chưa thấy qua ai quan tâm hơn ta, mập hơn ta.
Long Kỳ Lân thò đầu ra khỏi lưng Tần Mục, đang muốn nói chuyện, thanh tước tròn tròn nguýt hắn một cái, hung ác nói:
- Long béo im miệng!
Long Kỳ Lân không dám nói lời nào.
Công Tôn Yến khổ sở nói:
- Ta cũng muốn theo các ngươi đi ra ngoài, nhưng ta cắm rễ ở đây...
Tần Mục ôn hòa cười nói:
- Vậy thì ở nơi này, nơi này cũng là rễ của ta, ta sẽ trở về.