- Thanh đao đại hung này là đầu của cường giả Đế Tọa luyện ra, ngươi căn bản không khống chế được, nếu có thể không cần dùng vẫn không nên dùng.
Linh Dục Tú vừa rồi kinh hồn, đang sờ loạn ở trên người mình, phát hiện đầu mình còn, lúc này mới yên tâm.
Ban Công Thố cũng sờ đầu của mình, phát hiện không có rơi xuống, cũng thở phào một cái.
- Không thể nhân cơ hội chém đại tôn, thực sự đáng tiếc...
Tần Mục cất cái hộp xong, ngồi xổm người xuống kiểm tra thi thể của hỏa nha thần nhân trên mặt đất. Chỉ thấy vị thần nhân này đầu thân tách rời, khí huyết của toàn thân biến mất sạch sẽ, nửa vết máu cũng không tìm được, dường như ở trong nháy mắt khi bị chặt đầu thần huyết trong cơ thể hắn liền bị hút sạch, biến thành hai đoạn thi thể khô quắt!
- Thật sự là vật đại hung.
Tần Mục hãi hùng khiếp vía:
- Chỉ cần trúng đao lại không có khả năng còn mạng sống! Đáng sợ nhất chính là thần đao trong cái hộp này nếu như không chém trúng đối phương, hơn phân nửa sẽ đi chém chủ nhân... Chỉ có điều sử dụng cũng thật sự quá tốt, chém giết một vị thần lại giống như chém dưa thái rau vậy...
Sơ tổ Nhân Hoàng không hiểu nói:
- Ta không nhìn thấy ngươi tu luyện ấn pháp của ta, vì sao ngươi lại hết lần này tới lần khác luyện được thuần thục như thế, thậm chí còn có thể chỉ điểm cho người sáng tạo ấn pháp như ta?
Tần Mục đứng dậy, lười biếng duỗi thắt lưng một cái, cười nói:
- Ta là phách thể, đương nhiên vừa học liền biết.
Sắc mặt của Sơ tổ Nhân Hoàng buồn bã, tản ra một khí tức u buồn.
Tần Mục vội vàng nói:
- Ta mặc dù không có trực tiếp tu luyện, nhưng ở trong đầu đã diễn qua trăm nghìn lần. Sơ tổ, ấn pháp của ngươi quả thật không tệ, chỉ có điều lúc ngươi đối mặt với chiến trận kinh nghiệm quá ít, ta cảm thấy ta có thể dạy ngươi làm thế nào để đấu tranh anh dũng, lấy tốc độ nhanh nhất phá trận. Đối với phá trận, ta đã theo gia gia mù nhà ta học qua, cũng trải qua không ít lần chiến tranh.
Sơ tổ nghe, buồn bã thảm thương:
- Ngươi dạy ta...
Hắn giống như là cà tím gặp sương, suy sụp tinh thần không phấn chấn.
Tần Mục nói:
- Phá trận, cần phải không coi ai ra gì. Vừa rồi Hỏa Nha trận thoạt nhìn rất lợi hại, bốn nghìn tám trăm vị hỏa nha thần nhân không ngừng biến hóa trận pháp, công kích đầu thì đuôi tới, công kích đuôi đầu lại tới. Ngươi rơi vào trong trận pháp lại sẽ hoa cả mắt, không có cách nào xác định được nên phong tỏa bất kỳ một kẻ địch nào trong đó. Lúc này ngươi lại cần phải coi bọn họ là thành từng chữ số ký hiệu, tổng cộng chính là bốn nghìn tám trăm chữ số, những chữ số này di chuyển biến hóa phương hướng vị trí, rất nhanh ngươi đã có thể thấy được manh mối của trận pháp.
Sơ tổ không khỏi lại hăng hái, hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi một lượt. Hỏa Nha trận lại xuất hiện ở trong đầu hắn, thay thế những hỏa nha thần nhân này thành chữ số, quả nhiên tất cả ảo diệu của Hỏa Nha trận đều bị hắn nhìn thấu!
Cứ như vậy, Hỏa Nha trận lại có dấu vết có thể phá được!
- Chỉ có điều trận pháp của những hỏa nha thần nhân biến hóa quá nhanh, giữa bọn họ có một loại cảm ứng tâm linh kỳ diệu khiến cho sở hở trận pháp của bọn họ thoáng một cái đã trôi qua, như vậy nên phá trận như thế nào?
Sơ tổ Nhân Hoàng rất nhanh phát hiện ra chỗ không đúng, khiêm tốn thỉnh giáo hỏi.
Tần Mục hướng dẫn từng bước nói:
- Ta dạy cho ngươi sử dụng một chiêu nào phá trận?
- Trời đất quay cuồng tâm không đổi!
Sơ tổ bừng tỉnh hiểu ra, cười nói:
- Thiên địa xoay tròn, không gian hỗn loạn, chữ số quấy rầy, trận pháp cũng lại phá. Thì ra là thế!
Tần Mục cười nói:
- Hiện tại ngươi hiểu chưa?
- Đệ tử đã rõ...
Sơ tổ Nhân Hoàng nói đến đây, đột nhiên tỉnh ngộ lại, vội vàng ngậm miệng. Nét mặt già nua đỏ bừng, cầm tay áo che mặt mình lại.
Tần Mục giáo dục hắn khiến cho hắn bất tri bất giác cho là có một vị lão sư đang ân cần chỉ điểm, hướng dẫn từng bước, dẫn đến hắn không tự chủ muốn nói ra đệ tử hiểu rõ những lời này. May mà hắn phản ứng nhanh, không có nói ra hết những lời này.
Xích Khê quét sạch lâu thuyền, thu hồi các loại bảo vật bị đánh rơi, ném thi thể hỏa nha thần nhân ra khỏi thuyền, đi tới nói:
- Hỏa nha thần nhân có một loại thần thông tâm linh kỳ diệu, ở khoảng cách cực xa cũng có thể liên lạc. Những hỏa nha thần nhân tìm được chúng ta, nói cách khác Đại Nhật Tinh Quân cũng cách đây không xa. Hỏa nha thần nhân bị ném xuống không đuổi kịp chúng ta, nhưng Đại Nhật Tinh Quân nhất định có thể. Chúng ta cần phải mau chóng đi!
Tần Mục đi tới trên boong thuyền, nhìn về phía sau, chỉ thấy những hỏa nha thần nhân bị Sơ tổ Nhân Hoàng hất bay ra ngoài còn đang theo đuổi không dừng. Chỉ có điều lần này bọn họ không có cách nào mượn mặt trời tăng nhanh tốc độ, cho nên khoảng cách cùng lâu thuyền càng lúc càng xa.
- Vứt bỏ thuyền.
Tần Mục đột nhiên nói:
- Bay đến nơi hỏa nha thần nhân không nhìn thấy được, sau đó vứt bỏ thuyền, cưỡi một chiếc thuyền khác rời đi, lưu lại chiếc thuyền này thu hút lực chú ý của Đại Nhật Tinh Quân. Chúng ta có thuyền khác hay không?
Xích Khê lắc đầu, Sơ tổ Nhân Hoàng cũng lắc đầu.
- Xích Khê tiền bối, ngươi biết rõ sẽ có kẻ địch truy sát, vì sao không chuẩn bị thêm một chiếc thuyền? Ví dụ như ta luyện độc, lại sẽ chuẩn bị thêm một phần độc, đề phòng bất cứ tình huống nào.
Tần Mục lắc đầu nói:
- Các ngươi làm việc rất không thành thục.
Ban Công Thố sốt ruột vội vàng lấy ra một quyển sách nhỏ, ghi nhớ lại lời này của Tần Mục, thầm nghĩ:
- Hiểu biết về hắn càng nhiều, đối phó hắn mới càng dễ dàng!
Xích Khê nói:
- Xích Minh thần triều ta bị hủy diệt, có thể lưu lại một chiếc thuyền như vậy đã rất giỏi rồi.
Sơ tổ Nhân Hoàng suy nghĩ nói:
- Không thể vứt bỏ thuyền, chỉ có thể liều mạng. Đại Nhật Tinh Quân tuy rằng lợi hại, nhưng chúng ta cũng không phải hạng người dễ dàng tiêu diệt! Chỉ có khiến Đại Nhật Tinh Quân tổn thương nặng nề, chúng ta mới có cơ hội bỏ qua của hắn!
Xích Khê có chút do dự, biểu hiện của Sơ tổ Nhân Hoàng vừa rồi rõ ràng là chưa từng trải qua chiến trường, đối mặt với chiến trận bao vây tấn công có chút không biết phải làm sao, còn bị Tần Mục dạy dỗ mới thông suốt.
Đương nhiên, Xích Khê cũng không phải là tướng quân trên chiến trường, cũng không biết nên ứng phó với chiến trận như thế nào.
Nếu không phải Tần Mục trải qua chiến trận chém giết, lại tinh thông công pháp thần thông của Sơ tổ Nhân Hoàng, như vậy chỉ là Hỏa Nha trận cũng sẽ khiến cho bọn họ mặt tro mày xám.
Đại Nhật Tinh Quân là thần thánh có danh tiếng lừng lẫy, hắn nổi danh đã lâu, thực lực cao thâm khó dò, bị hắn đuổi theo, lấy thực lực của Sơ tổ và Xích Khê, sợ rằng không có cách nào chống đỡ.
Linh Dục Tú đột nhiên nói:
- Các ngươi nhìn vòng mặt trời này!
Trên thuyền, mọi người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy vòng mặt trời bọn họ vừa bay khỏi này không ngờ biến hóa.
Vòng mặt trời này phát sinh biến hóa kỳ diệu, mặt ngoài của mặt trời không ngờ sụp xuống, hình thành một tầng lại một tầng vòng tròn phức tạp, không ngừng thu vào bên trong. Cẩn thận quan sát kỹ, những vòng tròn là do phù văn vô cùng phức tạp tạo thành trận văn!
Rất nhanh, từ mặt ngoài của mặt trời đến bên trong mặt trời hợp thành một trận thế vô cùng phức tạp, hoa văn vòng tròn co lại, từ phía xa nhìn lại giống như một con ngươi cực lớn!
- Đại Nhật Tinh Quân đến!
Xích Khê vô cùng khẩn trương, âm thanh khàn khàn nói.
Sơ tổ Nhân Hoàng hít một hơi thật dài, bước chân đứng ở đuôi thuyền, trầm giọng nói:
- Một đấu một, chưa chắc đã không có sức đánh một trận! Nếu khó có thể chạy thoát khỏi sự truy sát của Đại Nhật Tinh Quân, như vậy lại đơn giản khiến hắn tổn thương nặng nề, không dám truy kích!
Tần Mục nhìn mặt trời không ngừng biến hóa, không nhịn được giật mình kinh sợ, đột nhiên hắn lập tức nhanh chóng lấy ra Thái Dương Ngọc Nhãn của mình. Hắn quan sát Ngọc Nhãn một chút, lại nhìn mặt trời phía xa một chút, thất thanh nói:
- Người tới thật sự là Đại Nhật Tinh Quân sao?
- Tuyệt đối là Đại Nhật Tinh Quân!
Xích Khê để Trấn Thiên Lâu ở phía trên khoảng không của lâu thuyền, chui vào trong Trấn Thiên Lâu, lao thẳng đến tầng thứ một nghìn, lấy thanh trọng bảo trấn lâu xuống, trầm giọng nói:
- Trừ hắn ra, không ai nắm giữ năng lực điều động uy năng mặt trời!
Ý thức trong đầu Tần Mục có chút hỗn loạn, lẩm bẩm nói:
- Chính là, vì sao kết cấu trận pháp của Thái Dương Ngọc Nhãn cùng phần lớn kết cấu trận pháp vòng mặt trời này lại giống nhau như đúc? Ngọc Nhãn là bảo vật trong Khuất Sơn Thần Điện của thời đại Thượng Hoàng, Đại Nhật Tinh Quân chắc là tồn tại thời đại Long Hán mới đúng? Hắn tại sao lại thi triển ra trận pháp của thời đại Thượng Hoàng...
Linh Dục Tú nói:
- Đại Nhật Tinh Quân trải qua thời đại Thượng Hoàng, có thể học tập thần thông trận pháp của thời đại Thượng Hoàng, điều này có gì đáng để kinh ngạc?
- Không, không đúng!
Tần Mục lắc đầu nói:
- Thần thông là tồn tại dựa vào đạo pháp, sau khi xác định công pháp của mình, trên cơ bản chính là tiếp tục đi theo con đường của mình tiến về phía trước, học tập thần thông đạo pháp của những người khác bất kể như thế nào cũng không đạt được đỉnh phong. Đại tôn chính là một ví dụ.
Ban Công Thố giận không kìm chế được, quát:
- Họ Tần, ngươi nêu ví dụ có chiếu cố tới cảm nhận của người khác một chút hay không? Tốt xấu gì chúng ta hiện tại cũng trên cùng một con thuyền!
- Đại tôn vốn là tu luyện vu pháp, ở trên thần thông vu pháp là đại tông sư thiên hạ ít có, thành tựu của hắn ở trên phương diện linh hồn và nguyên thần cho dù là ngày hôm nay cũng là hiếm có trong thiên hạ. Nhưng hắn phân tâm, lại đi học đạo kiếm của đạo môn, phật pháp của Đại Lôi Âm Tự, công pháp của Thiên Thánh giáo, công pháp của Tiểu Ngọc Kinh, cho nên bản lĩnh của hắn tàm tạm.
Tần Mục tự mình phân tích nói:
- Nếu ta là Đại Nhật Tinh Quân, ta sẽ học trận pháp của thời đại Thượng Hoàng, nhưng phải cải biến, biến thành thứ thích hợp với mình nhất. Đại Nhật Tinh Quân gần như không có bất kỳ cải biến nào, điều này không hợp lý. Hơn nữa, nghe ý tứ của Xích Khê tiền bối và Sơ tổ, hắn là thần thánh từ trong mặt trời sinh ra, vậy thì càng không có khả năng đi học tập thần thông của thời đại Thượng Hoàng. Vì làm vậy căn bản là không học được!
Linh Dục Tú không giải thích được, nói:
- Vì sao không học được?
- Hắn từ trong mặt trời sinh ra, đại đạo trong cơ thể đã cố định, cải cách lại phải bắt đầu từ thay đổi thần thông, cải cách thay đổi thần thông, cải cách thay đổi đạo. Đạo pháp thần thông thay đổi, đại đạo cũng theo đó thay đổi.
Tần Mục giải thích:
- Đại đạo trong cơ thể Đại Nhật Tinh Quân không thay đổi, đi học đạo pháp thần thông của người khác, tất nhiên không có cách nào học được. Giống như Thổ Bá, Thổ Bá cũng là thần thánh tự nhiên, hắn chắc hẳn không có cách nào học được đạo pháp thần thông của Diêm vương.
Phía xa, trận pháp mặt trời đã hình thành, đột nhiên có một đạo ánh sáng vô cùng lớn phá tan ràng buộc của không gian, soi sáng về phía lâu thuyền!
Đạo ánh sáng kia đi qua một ngôi sao, cái ngôi sao kia trong nháy mắt liền bị ánh sáng đánh xuyên qua, phá vỡ thành một cái lỗ lớn!
Uy năng này so với uy năng của Thái Dương Ngọc Nhãn còn cường đại không biết gấp bao nhiêu lần!
Ở đuôi thuyền, Sơ tổ Nhân Hoàng và Xích Khê khẩn trương vạn phần, Tần Mục lại bứt chòm râu đi tới đi lui, suy tư nói:
- Nếu như suy đoán của ta không sai, như vậy thì có một khả năng, vị Đại Nhật Tinh Quân này có thể cũng không phải là Đại Nhật Tinh Quân ban đầu, mà là một vị thần chỉ của thời đại Thượng Hoàng. Nếu như suy đoán này là thật, như vậy Đại Nhật Tinh Quân thật sự đã đi nơi nào? Sơ tổ, ngươi có thể lấy chút máu của Đại Nhật Tinh Quân, để cho ta nghiên cứu một chút hay không?
Xích Khê tức giận thở hổn hển nói:
- Giữ được tính mạng lại coi là không tệ!
Sơ tổ Nhân Hoàng cao giọng nói:
- Mau chóng tiến vào lâu ẩn nấp!
Tần Mục chạy về phía lâu vũ, Linh Dục Tú đứng ở chỗ cửa lầu, Ban Công Thố dự định đóng cửa nhốt Tần Mục ở bên ngoài, bị một tay của Linh Dục Tú nắm cái cổ nặng nề đập xuống đất.
Tần Mục nhanh chóng nhảy vào trong lâu, vừa đóng cửa lại, chỉ nghe một tiếng nổ ầm, tiếp theo chấn động kịch liệt truyền đến, ném ba người trong lâu lên thật cao, đập tới đập lui!
Ở đuôi thuyền, Sơ tổ Nhân Hoàng rút ra bội kiếm bên thắt lưng, phát động tất cả pháp lực chém xuống một kiếm nghênh đón ánh sáng. Ngọc Minh kiếm tăng vọt, phá vỡ thần quang vô cùng nồng đậm mạnh mẽ, nhưng lập tức bị cháy sạch biến thành màu đỏ ửng!
Sơ tổ bị lực lượng khủng khiếp ép tới thân hình không ngừng lui về phía sau, Xích Khê phát động trọng bảo trấn lâu, là sáu thanh thần kiếm, cũng bổ về phía thần quang. Thực lực của hắn không đủ nhưng sáu thanh thần kiếm này có uy lực quá mạnh mẽ, cứng rắn nâng cao thực lực của hắn lên một đoạn lớn.
Hai người liên thủ, cuối cùng cũng ngăn cản được uy năng của Thái Dương Thần Nhãn. Ánh lửa và thần quang nồng đậm mạnh mẽ đến cực điểm bị bọn họ phân ra thành hai nửa lướt qua mép ngoài của lâu thuyền, ở vũ trụ trong tinh không lưu lại hai vết tích thật dài, vô cùng sáng ngời.
Nhưng vào lúc này, lâu thuyền đột nhiên nặng nề dừng lại, một vị thần nhân đầu chim thân người hai cánh ba chân đã ngồi trên thần quang lao đến, rơi vào đuôi thuyền, chính là Đại Nhật Tinh Quân!
Trong lâu, Tần Mục cao giọng nói:
- Sơ tổ, nhớ lấy của hắn một chút máu!
- Ngươi đừng nói chuyện!
Sơ tổ tức giận thở hổn hển nói.