- Phu nhân.
Thần chỉ trấn thủ nơi đây nhìn thấy nàng đi đến, khẽ gật đầu, tiếp tục nhìn về phía Tần Mục và Hồ Bất Quy đang chiến đấu kịch liệt ở trong điện.
Hai người đứng chung một chỗ, bọn họ là phu thê.
Năm đó, Khai Hoàng Thiên Đình bị huỷ diệt, Đấu Vũ Thiên Sư làm chủ tướng trong trận chiến tranh dẫn đầu cường giả Đấu Ngưu Thiên Cung nghênh chiến, trong trận chiến ấy tràn ngập rất nhiều biến cố, khiến cho bọn họ đến nay cũng nghĩ mãi vẫn không hiểu được.
Tốc độ Khai Hoàng thần triều bị huỷ diệt cực nhanh, khiến cho những chiến thần bọn họ mờ mịt, lại cảm giác vô cùng bất lực.
Trận chiến ấy qua đi, chiến thần của Đấu Ngưu Thiên Cung bị tử thương vô cùng nghiêm trọng, chỉ còn lại có trên dưới một trăm người. Đấu Vũ Thiên Sư nản lòng thoái chí, dẫn theo bọn họ tìm được những hài tử mồ côi của các chiến thần chết trận, giấu Đấu Ngưu Thiên Cung ở sâu bên trong Đại Khư, những chiến thần bọn họ lại biến thành mỗi một nông dân làm ruộng.
Có người lập gia đình, nhưng có rất ít người sẽ sinh con dưỡng cái, bởi vì tử nữ cảnh giới Thần Kiều đã không còn tồn tại, khó thoát khỏi cái chết, bọn họ không muốn nhìn thấy nữ nhi, nhi tử của mình tử vong.
Huy hoàng đã qua đã biến thành một đoạn hình ảnh trong cuộc đời, bây giờ bọn họ chỉ là một đám nông dân cày ruộng trồng trọt, chỉ có khi một lần nữa tiến vào Đấu Ngưu Thiên Cung, nhìn thấy được chiến hữu các đời sau vẫn cất giữ ý chí chiến đấu dâng trào, lại còn có thể khiến cho bọn họ nhớ lại những năm tháng năm xưa.
Tần Mục cùng Hồ Bất Quy xông đến nơi đây, hai người giao phong càng nhanh chóng và mãnh liệt, phát huy ra hai chữ đấu võ đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Thân thể cơ bắp, nguyên thần, nguyên khí của bọn họ đều chặt chẽ giống như một, mỗi người có pháp môn luyện thể và pháp môn phát lực đặc biệt của riêng mình.
Thần thông võ đạo cũng thần thông thân thể thuộc về trường phái chiến kỹ, thần thông thân thể là bạo phát ra lực lượng của thân thể, không phải là tu luyện pháp thuật, nhưng uy lực thân thể bạo phát ra lại phải vượt quá uy lực của pháp thuật thần thông.
Mà thần thông võ đạo lại cần phải đi vào trình độ dùng võ nhập đạo, hiện nay người trên đời có thể làm đến bước này thực sự không nhiều.
Ở dưới áp lực của Tần Mục ép xuống, Hồ Bất Quy cách cảnh giới này càng lúc càng gần.
Uy lực chiến kỹ của hắn càng lúc càng mạnh, dần dần trái lại tạo thành áp lực rất lớn cho Tần Mục, khiến cho Tần Mục ở trong giao đấu cũng đang không ngừng sửa đổi chiến kỹ của mình.
- Có thể thi triển ra ba đầu sáu tay mạnh mẽ như thế, hắn hẳn là được chân truyền.
Phụ nhân kia nói:
- Hắn còn phải mạnh hơn rất nhiều Thần Ma ba đầu sáu tay của Thiên Đình, chỉ có điều không có tìm hiểu ra dùng võ nhập đạo, cuối cùng khó có thể địch nổi Hồ Bất Quy.
Nông phu bên người nàng nói:
- Hồ Bất Quy quả thật rất mạnh, có thể ngăn cản được ba đầu sáu tay công kích, thậm chí lực lượng phản công càng lúc càng mạnh, thực lực và cảm ngộ của hắn đã đến trình độ dùng võ nhập đạo. Hắn tiến bước thật sự nhanh.
Trong lòng phụ nhân kia cũng có cảm giác tương tự, tốc độ của Hồ Bất Quy tiến bộ quá nhanh, lúc hắn trở lại Đấu Ngưu giới đã thức tỉnh linh thai, không được mọi người coi trọng, mọi người trong Đấu Ngưu giới đều cho rằng hắn đã tàn phế, không có cách nào luyện thành vũ hồn.
Nhưng Hồ Bất Quy lại hết lần này tới lần khác luyện thành.
Hắn không chỉ luyện ra vũ hồn, thậm chí sau mười năm, hắn bước trước tất cả bạn cùng lứa tuổi một bước luyện thành nguyên thần của võ đạo!
Mà bây giờ, hắn lại vượt qua tất cả mọi người, dùng võ nhập đạo!
Loại thiên tư thiên phú và cố gắng này thật sự có thể nói là có một không hai, rất hiếm có!
Tần Mục cùng Hồ Bất Quy xông ra tòa thần điện này, cửa sau của thần điện bị đánh đến nát bấy, hai vợ chồng đều cảm tahasy bất đắc dĩ, phụ nhân kia cười nói:
- Hậu điện của ta cũng bị đánh đến hỏng bét. Chúng ta đi tới ngôi đại điện tiếp theo, nơi đó là nơi Điền sư huynh trấn thủ, Điền sư huynh tính tình nóng nảy, ta sợ hắn sẽ ra tay với Hồ Bất Quy, cắt ngang quá trình ngộ đạo của hắn.
Hai vợ chồng vội vàng chạy xuống một ngôi đại điện phía dưới, Tần Mục và Hồ Bất Quy đã xông đến nơi đây, nhưng thần chỉ trấn thủ điện này lại không trực tiếp ra tay, mà lẳng lặng nhìn hai người này một đường đánh xuyên qua thần điện của mình.
- Đấu Ngưu giới nhiều năm nay chưa từng xuất hiện qua người tuổi trẻ dùng võ nhập đạo.
Vị thần chỉ họ Điền kia lộ ra thần sắc kích động, theo hai phu thê đi ra khỏi cung điện, theo Tần Mục và Hồ Bất Quy đi về phía trước, khẽ nói:
- Dùng võ nhập đạo quá khó khăn, so với phương thức nhập đạo khác sẽ khó khăn hơn không biết gấp bao nhiêu lần. Hiện tại, cuối cùng cũng chờ được một vị thiếu niên như vậy...
Bọn họ đều có thể nhìn ra được, Tần Mục đối chiến với Hồ Bất Quy nhưng thật ra là có lòng tốt, là để cho Hồ Bất Quy duy trì trạng thái ngộ đạo, cho nên bọn họ đều không có quấy rầy.
Dần dần, Tần Mục cùng Hồ Bất Quy gần như muốn đánh xuyên qua ba mươi sáu điện của Ngọc Kinh Thành, số lượng thần chỉ đi theo phía sau cũng càng lúc càng nhiều, tất cả đều chú ý một trận chiến này của hai người.
Đột nhiên, khí tức của Hồ Bất Quy tăng vọt, ánh mắt của tất cả mọi người nhất thời sáng lên, thần sắc khẩn trương.
Hiện tại, chính là thời kỳ mấu chốt nhất của Hồ Bất Quy!
Có thể bước ra bước này hay không, lại chính là ở một lần hành động này!
Nhưng vào lúc này, tất cả tàn ảnh của Hồ Bất Quy biến mất, trong nháy mắt trước khi những tàn ảnh biến mất, mỗi một tàn ảnh đều đang thi triển ra thần thông thân thể khác nhau, mỗi một loại chiêu thức đều hoàn toàn khác biệt.
Tiếp theo, những ảo ảnh này trùng hợp lại với thân thể Hồ Bất Quy.
Tất cả thần chỉ quan sát một trận chiến này đều cảm thấy lông tóc trên người nổ mạnh, từng sợi tóc gáy đứng lên, bọn họ không tự chủ được làm ra loại phản ứng cơ năng thân thể, đây là phản ứng bản năng của người tập võ đối với võ đạo.
Bọn họ ở trên phương diện thần thông thân thể đều có thành tựu kinh thiên động địa, nhưng mặc dù tu luyện công pháp cao thâm, nhưng trước sau không có cách nào bước ra một bước dùng võ nhập đạo này.
Tư chất ngộ tính của bọn họ có hạn, tiềm lực cũng bị đào sạch sẽ, mặc dù cảm ứng được võ đạo ở phía trước, chỉ kém một bước qua cửa, nhưng trước sau bọn họ lại không có cách nào đi vào cánh cửa này.
Ở trong một khắc khi Hồ Bất Quy tiến vào cánh cửa võ đạo, không khỏi khiến cho khí cơ của bọn họ giao cảm.
Thân thể của Hồ Bất Quy thoáng một ngồi xổm, khí cơ bạo phát, Tần Mục ở phía đối diện không nhịn được cảm thấy sởn tóc gáy, trong nháy mắt loại khí cơ đáng sợ này lại khiến cho hắn cảm giác được tử vong tới gần!
Hắn không cần nghĩ ngợi lập tức lại muốn thi triển ra Khai Kiếp thức thứ nhất trong Kiếp Kiếm của mình để ngăn cản, nhưng lại cố gắng kìm chế, uy lực của Khai Kiếp kiếm quá mạnh mẽ, là một đòn chắc chắn phải chết.
Lần này, mục đích của hắn là thông qua thử thách võ đạo của Đấu Vũ Thiên Sư, quang minh chính đại cứu Tiều Phu thánh nhân trở về.
- Ta là đệ tử của tiều phu lão sư, Đấu Vũ Thiên Sư luôn luôn coi thường tiều phu lão sư, như vậy phần mặt mũi này, ta phải thay tiều phu lão sư kiếm về!
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, uy lực một đòn này của Hồ Bất Quy dĩ nhiên bạo phát, tốc độ thần thông võ đạo bạo phát nhanh tới mức thần kỳ, nhanh đến mức đủ để sánh ngang với trình độ một kiếm Khai Kiếp của Tần Mục.
Tốc độ của loại thần thông này bạo phát, phải lớn vượt xa thần thông của Tề Cửu Nghi, thậm chí so với đao đạo của Triết Hoa Lê còn nhanh hơn, gần như làm cho không người nào có thể kịp phản ứng!
Phong Hám Tùng Đào Chấn Sơn Cốc!
Hắn đánh ra một quyền này vô cùng đơn giản, nhưng sau khi một quyền này đánh ra, Tần Mục lại nhìn thấy được quyền ý tinh thần biến thành tàn ảnh, chiêu pháp thần thông khác nhau hình thành liên tiếp tàn ảnh từ trong cơ thể Hồ Bất Quy ra ngoài!
Tần Mục phát động Phách Thể Tam Đan Công, ba đầu sáu tay. Sáu tay của hắn thi triển ra các loại thần thông thân thể mạnh mẽ chống đỡ, trong nháy mắt vừa tiếp xúc, hắn lại cảm giác được lực lượng cường đại khó có thể tưởng tượng được vọt tới, giống như bẻ gãy nghiền nát đánh tan đánh lực lượng thân thể mình!
Cánh tay hắn chấn động, tê dại, xương cốt chấn động, nguyên thần cũng chấn động, nguyên khí gần như khó có thể tập trung.
Từ trong một chiêu này của Hồ Bất Quy truyền đến tinh thần võ đạo trùng trùng điệp điệp, tiến quân thần tốc, dốc hết sức phá vạn pháp, chính là khí thế mạnh mẽ, làm cho không người nào có thể địch nổi.
Hắn đã làm được trở lại nguyên trạng, tập trung võ học vạn pháp trong cùng một quyền, một quyền nhìn như đơn giản vô cùng, nhưng trong quyền cất giấu biến hóa lại khó có thể tưởng tượng được.
Tần Mục lui về phía sau, hét dài không thôi, vắt kiệt hết khả năng của mình, thi triển ra thần thông thân thể mình đã học qua, trọng quyền của Mã gia giống như Tu Di Sơn, đồ tể cắt ra bầu trời giả tạo, chân của người què nhanh như tia chớp, còn có các loại thần thông của các đời Nhân Hoàng, Thiên Địa ấn của Sơ tổ, thần thông phật môn của Đế Thích Thiên Vương Phật, tất cả đều bị hắn thi triển ra.
Hắn phá vỡ đạo tàn ảnh thứ nhất của Hồ Bất Quy, nhưng đạo tàn ảnh thứ hai đã theo sát đó lao đến, Tần Mục tiếp tục lui về phía sau, phiến đá dưới chân nổ tung, hắn giống như là một người vừa mới học được võ học, điều động tất cả lực lượng của mình, kích phát ra vũ hồn của mình, tập trung tất cả lực lượng ở trong thân thể của mình, đối đầu với Hồ Bất Quy.
Tốc độ thi triển ra thần thông thân thể vốn đã nhanh hơn so với pháp thuật thần thông, hắn dùng trạng thái ba đầu sáu tay, tốc độ thi triển ra thần thông thân thể càng nhanh hơn người bình thường gấp ba lần!
Hơn nữa, bước chân của Tần Mục liên tục hoạt động biến hóa, trong nửa bước thân thể lại xoay tròn một phần ba, một cánh tay khác vừa vặn bạo phát ra thần thông, nghênh đón một chiêu thần thông võ đạo này của Hồ Bất Quy.
Hắn giống như là một con quay điên cuồng xoay tròn về phía sau, trong khoảnh khắc lui về phía sau hơn mười dặm, đập xuyên qua cửa sau của từng đại điện, đánh xuyên qua từng tòa đại điện.
Trong nháy mắt này, sáu tay của hắn thi triển không biết bao nhiêu loại thần thông thân thể, tiềm lực của bản thân thoáng cái bị tăng lên tới cực hạn, lúc trước khí huyết như cầu vồng, mà bây giờ khí thế khí huyết của hắn hừng hực tràn ngập bầu trời!
Mà Hồ Bất Quy lại đứng ở nơi đó vẫn là phong thái đánh ra một quyền, mà ở trước người hắn từng tàn ảnh thi triển ra các loại khác nhau thần thông thân thể, hoặc quyền hoặc chân, mỗi một loại chiêu pháp đều không giống nhau.
Từng tàn ảnh điên cuồng lan tràn về phía trước, tốc độ cực nhanh, trong chớp nhoáng này tốc độ hai người công thủ đã vượt quá tưởng tượng, mãi đến khi Tần Mục rời khỏi Ngọc Kinh Thành, thần thông thân thể của bọn họ bạo phát ra tiếng sấm lúc này mới truyền vào trong tai các thần chỉ của Ngọc Kinh Thành!
Giờ phút này nói ra có phần chậm, nhưng thực sự chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt.
Từ khi Hồ Bất Quy bạo phát một quyền này, đến khi Tần Mục rời khỏi Ngọc Kinh, cả đoạn đường dài đến mười mấy dặm, chỉ ở trong chớp mắt ngắn ngủi đó, trong chớp nhoáng này, Tần Mục thi triển ra vô số thần thông thân thể.
Sau khi hắn bị thần thông võ đạo lớn của Hồ Bất Quy ép ra khỏi Ngọc Kinh Thành, lực lượng ẩn chứa trong vết chân liên tiếp lưu lại trên mặt đất của hắn lúc này mới bạo phát, trên mặt đất vô số đá vụn không ngừng nổ tung dọc theo vết chân của hắn, giống như pháo hoa rực rỡ.
Ầm ầm ầm, từng đóa pháo hoa đá vụn lần lượt bắn ra, một đường nổ ra khỏi thành, nổ đến dưới chân Tần Mục.
Mà vào lúc này, tất cả tàn ảnh của Hồ Bất Quy chồng chất lên nhau, xuất hiện ở trước mặt Tần Mục, uy lực của thần thông võ đạo lớn hoàn toàn bạo phát!
Đây mới là tinh túy trong một chiêu Phong Hám Tùng Đào Chấn Sơn Cốc này, cho dù ngươi có thể tiếp được liên tiếp công kích biến hóa trước mặt, ngươi cũng khó có thể tiếp được uy năng của tất cả tàn ảnh hợp làm một thể!
Đi vào thần thông lớn Đạo cảnh chính là lợi hại như vậy, sức mạnh vô địch!
Dùng võ nhập đạo gian nan như vậy, cho dù là các thần chỉ dưới quyền của Đấu Vũ Thiên Sư cũng khó có thể đạt được thành tựu này, nhưng sau khi đi vào Đạo cảnh, tu vi thực lực của nó quả thực có nâng cao nghiêng trời lệch đất!
Trong lòng Tần Mục hoàn toàn không suy nghĩ tới bất kỳ chuyện gì khác, trong mắt chỉ còn lại có một quyền Hồ Bất Quy này, ngoài hắn ra đã không có vật gì khác nữa, khí huyết của hắn lại một lần nữa trở nên cuồng bạo, giờ phút này không chỉ là vũ hồn trên thân, nguyên thần của hắn cũng tiến vào một loại trong trạng thái thượng võ huyền diệu, đó là nguyên thần võ đạo của hắn!
Tiến vào võ đạo có ba bước, bước đầu tiên là thức tỉnh vũ hồn, bước thứ hai thức tỉnh nguyên thần của võ đạo, bước thứ ba chính là tiến quân vào võ đạo lĩnh ngộ thuộc thần thông lớn ở trong võ đạo của mình.
Hắn tốn mười ngày khiến mình thức tỉnh vũ hồn, mà ở dưới áp chế trong thần thông võ đạo lớn của Hồ Bất Quy, tiềm năng của hắn bạo phát, trong nháy mắt sách thức tỉnh nguyên thần của võ đạo!
Hơn mười vị thần chỉ của Ngọc Kinh Thành này đang muốn ra tay thay hắn đỡ một đòn này của Hồ Bất Quy, đột nhiên trước Lăng Tiêu bảo điện trong Ngọc Kinh Thành truyền tới một giọng nói nặng nề:
- Không thể vọng động.
Các thần chỉ vội vàng ngừng lại, bọn họ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một vị thần chỉ đầu trâu thân người toàn thân có quang diễm tung bay, giống như một vị Thần Vương đứng sừng sững ở trước Lăng Tiêu điện, uy phong lẫm liệt, đó chính là lão nông ngồi trên con trâu già trông rất bình thường kia.
Con trâu kia tất nhiên đã không có hình dạng như khi cày ruộng, ánh mắt nó khép mở có thần quang bắn ra bốn phía, trầm giọng nói:
- Không nên ảnh hưởng hắn dùng võ nhập đạo, bây giờ là thời kỳ mấu chốt nhất của hắn.
- Dùng võ nhập đạo?
Trong lòng mọi người buồn bực, một vị phụ nhân lẩm bẩm nói:
- Chính là Hồ Bất Quy đã làm được dùng võ nhập đạo, hiện tại hắn chắc hẳn là từ trong dùng võ nhập đạo tỉnh lại... Chẳng lẽ là?
Các thần chỉ lộ ra vẻ khó tin, nhìn về phía nơi Tần Mục cùng Hồ Bất Quy giao phong.
Nơi đó, trong nháy mắt Tần Mục giống như là mọc ra nghìn cánh tay vậy, lấy phương thức khác nhau thi triển ra các võ học mình học được đấu với Hồ Bất Quy.
Hiển nhiên, con trâu già nói người dùng võ nhập đạo kia không phải là Hồ Bất Quy!
- Đây là phách thể trong truyền thuyết mà tiều phu Đại Thiên Sư đã nói tới sao?
Con trâu già khẽ nói.