Mục Thần Ký (Dịch)

Chương 747 - Nam Đế

Một người mới quen trong thời gian hơn một tháng, thậm chí còn là người đối nghịch với mình, hắn cũng muốn liều mình đi cứu, nói gì tới người phía dưới đã đi theo hắn hai vạn năm? Còn có những lê dân bách tính?

Người như vậy chắc chắn sẽ không trốn ở trong Vô Ưu Hương vui vẻ quên sầu.

Đây là tính cách gây ra.

Không có lý trí gì, không có quyền mưu gì, không có lợi ích gì, chỉ là tính cách của một người.

Khai Hoàng có thể được người ủng hộ, chính bởi vì hắn là người tính tình như vậy.

Người có mị lực như thế, là nguyên nhân hắn có thể trở thành Khai Hoàng.

- Nếu ngài không có trốn ở Vô Ưu Hương, như vậy ngài...

Tần Mục im lặng, lấy Tạo Hóa Công tới trị thương cho bản thân, áp lực của hình chiếu vị nữ Cổ Thần này vẫn khiến cho hắn bị thương, mặc dù thần thông đạo pháp của thời đại này thô sơ vô cùng, nhưng lực lượng chênh lệch quá lớn, thần thông lại không có khả năng bù đắp được.

Trong Dao Trì, số lượng Bán Thần lao vọt về phía bọn họ rất nhiều, Khai Hoàng nhíu mày, số lượng Bán Thần thật sự quá nhiều.

Hắn ôm Tần Mục bị thương, hiện tại Tần Mục có thể bảo vệ được tính mạng của bản thân đã tính là không tệ, khiến cho hắn thực sự không rảnh tay quay lại đối đầu với những Bán Thần này.

- Cõng ta là được.

Tần Mục hữu khí vô lực nói.

Khai Hoàng cõng hắn lên, hai tay của Tần Mục đã phục hồi như cũ, ôm đầu vai của Khai Hoàng. Khai Hoàng lập tức có thể rảnh tay, tốc độ hắn thi triển ra thần thông của hắn cực nhanh, hai tay khép lại lập tức có vô số thần thông rất nhỏ bay ra.

Đối với hắn, toàn thân những Bán Thần từ trên xuống dưới khắp nơi đều là sơ hở, chỉ cần có sơ hở, lại có thể bị giết chết.

Nhưng Bán Thần vọt tới càng lúc càng nhiều, trên bầu trời, dưới biển rộng, trên mặt biển, trước sau trái phải, khắp nơi đều có.

Khai Hoàng cũng không tu luyện qua ba đầu sáu tay, đối mặt với loại cục diện này hắn cũng có chút cảm giác trứng chọi đá.

- Cho ta mượn dùng kiếm của ngươi, một chút!

Trán của Khai Hoàng xuất hiện mồ hôi lạnh, đi tới càng thêm khó khăn, đột nhiên nói.

Tần Mục đã thay đổi hơn phân nửa số xương gãy trên thân thể mình, đang sinh ra xương mới, nghe hắn nói vậy lập tức nói:

- Ngươi sử dụng mấy thanh kiếm?

- Một thanh là đủ vậy!

Tâm niệm của Tần Mục thoáng động, Vô Ưu kiếm trong túi Thao Thiết bay ra, rơi vào trong tay của Khai Hoàng.

Khai Hoàng cầm kiếm ở trong tay, hơi ngẩn người ra, khen:

- Thanh kiếm này của ngươi rất tốt, ta nắm trong tay quả thực lại giống như mọc từ trên người vậy, có một loại cảm giác cầm được thanh kiếm như ý vậy. Kiếm tốt, kiếm tốt, tương lai ta cũng muốn luyện một thanh thần kiếm như vậy!

Hắn cầm trường kiếm, thanh Vô Ưu kiếm này ở trong tay hắn phát ra tiếng kiếm thanh thúy, cây kiếm này giống như đang hưng phấn, giống như là đang run rẩy, lại giống như là đang khóc.

Cho dù là Tần Mục cũng chưa từng thi triển ra uy năng uy lực của Vô Ưu kiếm, mà bây giờ, Vô Ưu kiếm ở trong tay của Khai Hoàng bạo phát ra uy lực càng lúc càng mạnh!

Kiếm pháp của Khai Hoàng vô cùng tinh thâm, cũng là nhân vật lấy kiếm nhập đạo, uy lực của Vô Ưu kiếm điên cuồng nâng cao, có thể nhìn thấy trong không trung có từng kiếm quang ngang dọc, sáng lên như ánh điện chớp. Trong phút chốc, trên không trung của Dao Trì dường như biến thành đêm tối, kiếm quang ngang dọc quay lại giống như là ánh sáng trắng như tuyết xé ra màn đêm!

Trên bầu trời, trong biển rộng, trên mặt biển, máu tươi giống như là từng đóa hoa hồng tuyệt đẹp không ngừng nở ra.

Khai Hoàng cầm một kiếm ở trong tay, không ngờ không có người nào có thể ngăn cản được hắn!

Tần Mục nhìn cảnh tượng như vậy, không khỏi có chút ngây dại.

Vô Ưu kiếm vốn chính là thanh kiếm của Khai Hoàng, cây kiếm này ở trong tay hắn chỉ có thể dựa vào sắc bén tới chém giết đối thủ, mà ở trong tay Khai Hoàng lại giống như được thức tỉnh vậy, kiếm ở trong tay, Khai Hoàng đúng là phong hoa tuyệt đại như vậy!

Đột nhiên, có tiếng nổ lớn kinh thiên động địa truyền đến, Tần Mục quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Ngưu Tam Đa đã đánh nát hình chiếu nữ tử Cổ Thần kia!

Con trâu này phóng người nhảy lên một cái, sau một khắc lại đáp xuống phía trước Khai Hoàng, rống to một tiếng, giống như tiếng chuông lớn chấn động, nước biển dâng lên, từng vị Cổ Thần bị trận gió lốc do tiếng gầm của hắn thổi tới, không thể đứng vững được, ngã ra bốn phương tám hướng.

Trâu già thu nhỏ thân thể, sắc mặt sốt ruột, trầm giọng nói:

- Gặp phải loạn lớn rồi, những Cổ Thần này đã bay tới, ta không chịu được, khẳng định không chịu được!

Tần Mục thở hắt ra một hơi, nói:

- Còn có đường có thể đi. Các ngươi không nên động, ta tới thi pháp!

Hai người đứng thẳng bất động, nửa người trên của Tần Mục đã phục hồi như cũ, lập tức phát động nguyên khí, vô số phù văn xoay quanh ba người, phù văn đan xen đan vào nhau, tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh.

Mà ở phía xa, trong từng ngọn Thiên Cung, từng vị thần chỉ cổ xưa đang chạy về phía bên này.

Đại Nhật Tinh Quân vỗ cánh bay tới với tốc độ nhanh nhất, từ phía xa lại kêu lên:

- Lại là ngươi! Kim Ngô Lang Tướng Ngưu Bôn! Ngươi lúc trước gây chuyện thị phi đại náo ở Thiên Đình, bệ hạ hứa ngươi một chức quan, ngươi vẫn không hài lòng! Lần này xem ngươi giải quyết mọi việc thế nào. Trên Trảm Thần đài còn chưa được uống máu, ngươi tới một lần đi thôi!

Hắn lướt qua, nhanh chóng đánh tới, ba cái lợi trảo thò xuống phía dưới, giữa không trung có ánh lửa lưu chuyển trong khắp khoảng không, lại vào lúc này chợt có ánh sáng lóe lên, thần thông truyền tống bạo phát ra, Tần Mục, Khai Hoàng và Ngưu Tam Đa biến mất không thấy bóng dáng.

Ba trảo của Đại Nhật Tinh Quân bắt hụt, hắn vội vàng từ mặt biển vỗ cánh lao lên, cánh chim bao phủ trăm dặm bầu trời trên biển, hai mắt hắn bắn ra hai đạo ánh sáng trắng, chiếu sáng mọi nơi, tìm kiếm vị trí của đám người Tần Mục.

Lại có từng vị Cổ Thần lao tới, cao giọng nói:

- Tinh Quân, những loạn thần tặc tử đi nơi nào rồi?

- Ba người kia có một loại bí pháp, không biết làm sao lại trốn mất!

Đại Nhật Tinh Quân nói:

- Để cho các Thần Tinh Quân Tinh Đấu trong Chu Thiên Tinh Bộ mắc thiên la địa võng, bao phủ Dao Trì, khiến cho bọn họ không còn chỗ nào có thể trốn!

Trên bầu trời vốn không thể nhìn thấy ngôi sao, nhưng vào lúc này lại đột nhiên xuất hiện ngôi sao chói lòa, vô số ngôi sao càng lúc càng lớn, hình thành một dải Thiên Hà, các vì sao trong Thiên Hà lập lòe, từng vị Tinh Đấu thần và Tinh Quân thi triển ra thủ đoạn, trên bầu trời có ánh sáng như mưa, xen kẽ đan vào nhau phong tỏa cả Dao Trì.

Trên những ngôi sao, từng vị Cổ Thần to lớn thò đầu về phía trước, lộ ra gương mặt lớn, từng ánh mắt từ trên bầu trời hạ xuống, tìm kiếm khắp nơi.

Bọn họ tìm kiếm hồi lâu vẫn không có kết quả, Đại Nhật Tinh Quân cũng không có chủ ý gì, nói:

- Thiên Thính Địa Thị ở đâu? Ba người kia thật to gan lớn mật, dám tùy ý làm bậy, chạy trốn tới nơi nào khẳng định cũng không gạt được hai người đó!

Sau một lúc lâu, có Cổ Thần báo lại, nói:

- Thiên Thính Địa Thị hai vị tướng quân tuân lệnh của bệ hạ, truy tìm điều tra về hung thủ sát hại Ngự Thiên Tôn, đã đi xuống hạ giới tìm rồi.

Đại Nhật Tinh Quân trợn tròn hai mắt:

- Tìm ở hạ giới sao? Hai người này không tìm kiếm hung thủ ở trong Dao Trì, chạy đến hạ giới làm cái gì? Hạ giới nơi đó có thể có cao thủ ám sát được Ngự Thiên Tôn sao? Ngoại trừ Bán Thần có năng lực này, chẳng lẽ là Bán Thần...

Hắn đột nhiên câm miệng không nói chuyện, ho khan hai tiếng, nói:

- Kim Ngô Lang Tướng Ngưu Bôn, hai lần đại náo Dao Trì, lại ý định mưu hại Hạo Thiên Tôn, ta nên bẩm báo lên Thiên Đế! Ta đi Lăng Tiêu bảo điện trước, các ngươi ở đây chờ một lát, tiếp tục tìm kiếm, cần phải tìm ra người kia.

Hắn vội vàng rời đi.

Mà vào lúc này lại có ánh sáng lóe lên, Tần Mục, Khai Hoàng và Ngưu Tam Đa xuất hiện ở trong một tòa đại điện khí thế không tầm thường, Tần Mục không ngừng ho khan, lại lo kinh động người khác, vội vàng kìm chế đến mức mặt đỏ bừng.

- Đây là nơi nào?

Trâu già và Khai Hoàng làm ra trạng thái đề phòng, cẩn thận quan sát xung quanh.

Chỉ thấy tòa đại điện này đều là một màu đỏ thẫm, cây cột, mặt đất, tường và đỉnh điện trong điện đều màu đỏ, cho dù ngay cả màn che bình phong cũng màu đỏ.

Trên vách tường khắc thần điểu Chu Tước, trên mặt đất cũng có các loại hoa văn Chu Tước kỳ lạ, trên bình phong màn che cũng thêu Chu Tước bay lượn.

Còn có cảnh tượng Chu Tước ăn sâu, chiến đấu với Thần Long.

- Nơi này là Chu Tước Cung.

Tần Mục thở hắt ra một hơi, nói:

- Chính là chỗ ở của Chu Tước Nhi. Chúng ta quen biết nàng, có thể ở chỗ của nàng tránh một lát.

Trâu già yên lòng, cười nói:

- Chính là Chu Tước Nhi có tên trùng với Nam đế Chu Tước sao? Cô nương này dáng vẻ tuấn tú, chính là gan lớn, ngay cả tên Nam đế cũng dám sử dụng, không sợ giảm thọ.

Sắc mặt của Khai Hoàng cổ quái, nhìn chằm chằm vào một bức tranh vẽ trên tường, thật lâu không nói gì, đột nhiên nói:

- Nữ tử trong bức họa kia chính là Chu Tước Nhi sao?

Trâu già tiến lên, quả nhiên thấy nữ tử là Chu Tước Nhi kia xuất hiện ở trong bức tranh vẽ trên tường, cười nói:

- Chính là nàng, nữ tử rất lớn mật.

Sắc mặt của Khai Hoàng càng cổ quái hơn, nhắc nhở:

- Ngưu Bôn tiền bối, nàng cùng đám người Thổ Bá, Thiên Công dự tiệc, địa vị cũng không thấp hơn so với Thổ Bá và Thiên Công.

Trâu già nhìn về phía bức tranh vẽ trên tường, trên bức tranh vẽ trên tường vẽ một bữa tiệc, Thổ Bá Thiên Công đều có mặt ở đó, bọn họ ngồi ở trên cao, đứng hàng phía trước, nữ tử Chu Tước Nhi kia không ngờ cũng ngồi ở bên cạnh!

- Ý của ngươi là...

Trâu già thử dò xét nói.

Khai Hoàng thở dài:

- Nàng chính là Nam đế. Chúng ta xông vào cung điện của Nam đế, đây là tự chui đầu vào lưới, hơn nữa ở đây...

Hắn nhìn màn che, sau màn che là một ngọc tháp màu đỏ thắm, ngọc tháp là hình dạng ổ chim, bốc lên thánh hỏa hừng hực.

Trên trán của Khai Hoàng xuất hiện gân xanh, lẩm bẩm nói:

- Hơn nữa ở đây còn là tẩm cung của Nam đế, ta cảm thấy chúng ta bây giờ có thể suy nghĩ xem chúng ta nên chết kiểu gì...

Trâu già liên tục rùng mình mấy cái, đỏ mắt mong chờ nhìn về phía Tần Mục, nói:

- Ngươi có biện pháp đúng không? Ngươi luôn luôn có biện pháp...

Tần Mục đang muốn nói, đột nhiên chỉ nghe bên ngoài có tiếng nói chuyện truyền đến, giọng nói của Chu Tước Nhi lọt vào trong tai bọn họ, cười nói:

- Lần này Thiên Đình thịnh hội thực sự có biến đổi bất ngờ, trên danh nghĩa là định ra danh hiệu cho Thiên Đình, trên thực tế lại là những lão gì đó nói nhao nhao về lợi ích của mỗi người. Thổ Bá và Thiên Công dũng khí cường tráng, không muốn phân chia lợi ích U Đô và Huyền Đô, thủ lĩnh Bán Thần lại nói nhao nhao muốn càng nhiều lợi ích hơn. Về phần danh hiệu của Thiên Đình, ngược lại là chuyện nhỏ...

- Nương nương, ngài ở Thiên Đình không biết Dao Trì bên kia náo nhiệt thế nào.

- Nương nương, Dao Trì chơi đùa tới sắp hỏng rồi, đầu tiên là Mục Thiên Tôn, Tần Thiên Tôn đánh nhau, Ngưu Bôn đại náo Dao Trì, sau đó Ngự Thiên Tôn bị ám sát, Ngự Thiên Tôn chết đi sống lại cùng Bán Thần và Hạo Thiên Tôn đánh nhau, muội muội của Đế hậu chiếu hình xuống, lại bị Kim Ngô Lang Tướng Ngưu Bôn đánh nát...

- Lại có chuyện náo nhiệt như thế? Ta đáng lẽ không nên đi tới Thiên Đình thịnh hội, chắc hẳn phải ở chỗ này xem náo nhiệt mới phải!

- Hiện tại càng náo nhiệt hơn, các thần Chu Thiên Tinh Đấu đều chạy ra ngoài.

...

Giọng nói của những nữ tử này dần dần tới gần, nói về chuyện Dao Trì thịnh hội, Chu Tước Nhi nói:

- Ta có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút, các ngươi đi xuống đi.

- Vâng.

Rất nhiều thị nữ lui xuống.

Tiếng bước chân truyền đến, một nữ tử mặc nghê thường màu đỏ thẫm đi vào trong điện, cười nói:

- Thật to gan, dám trốn đến chỗ bản cung, thật sự tưởng rằng bản cung không có thủ đoạn bắt các ngươi sao...

- Tỷ tỷ!

Tần Mục khập khiễng đi ra, gương mặt thay đổi, khôi phục tướng mạo sẵn có, hắn khom người nói:

- Đệ đệ đến đây tránh nạn, cầu mong tỷ tỷ thu giữ!

Chu Tước Nhi kinh ngạc, thất thanh nói:

- Ngươi là... Mục Thiên Tôn mới tiến vào sao? Không đúng, ngươi rõ ràng là người đệ đệ ta nhận ở trên Thiên Hà. Ngươi vừa tại sao lại mang gương mặt của Ngự Thiên Tôn?

Khai Hoàng nhìn về phía Tần Mục, hơi ngẩn người ra, gương mặt hiện tại của Tần Mục cũng không phải là gương mặt của Mục Thanh, mà là một gương mặt trẻ tuổi có chút trẻ con.

- Mặt hắn, có chút quen thuộc...

Khai Hoàng mê hoặc:

- Có chút giống ta...

Tần Mục lộ ra hình dáng, khàn giọng nói:

- Ngự Thiên Tôn chết, hung thủ là Hạo Thiên Tôn và Âm Triều Cận, ta báo thù cho hắn, cho nên hóa thành hình dáng của Ngự Thiên Tôn. Hiện tại, ta đắc tội mẫu thân của Hạo Thiên Tôn, không thể không tới chỗ của tỷ tỷ đây tránh né.

Chu Tước Nhi đột nhiên nở nụ cười khanh khách, toàn thân phát ra lưu hỏa, cười nói:

- Ngươi đắc tội tiểu tiện nhân kia, ngươi nhất định phải chết! Các ngươi đều chết chắc rồi! Chỉ có điều, các ngươi cũng không cần sợ, nàng không dám tới chỗ của ta. Các ngươi lại ở chỗ này của ta trốn mấy ngày, qua mấy ngày ta cho các ngươi xuống hạ giới.

Nàng đột nhiên hưng phấn, cười hì hì nói:

- Mẫu thân của Hạo Thiên Tôn chính là muội muội của Đế hậu, các ngươi chắc không biết lai lịch của Hạo Thiên Tôn đúng không? Tỷ muội Đế hậu là đôi song sinh của Tịnh Đế, hai tỷ muội cùng một hình dáng. Thiên Đế cưới tỷ tỷ, còn muốn cưới muội muội, nhưng Đế hậu không đồng ý. Các ngươi đoán, sau đó lại thế nào?

Sắc mặt của Khai Hoàng cổ quái, thầm nghĩ:

- Nam đế không giống với những gì ta nghĩ, thế nào lại thích hỏi thăm việc riêng của Thiên Đế vậy?

Tần Mục vừa chữa thương, vừa hiếu kỳ nói:

- Tỷ tỷ, sau đó lại thế nào?

Sắc mặt của Khai Hoàng càng cổ quái:

- Mục Thanh này cũng rất tò mò!

Tai trâu của trâu già ở bên cạnh cũng duỗi dài ra, hiển nhiên cũng rất tò mò về điều này.

- Sau đó, Ngự Thiên Tôn mở ra linh thai thần tàng, khiến cho người đời có thể tu luyện. Thiên Đế đã nói, hậu đại của Cổ Thần không có cách nào tu luyện, tương lai sợ rằng hậu đại của Cổ Thần bị loài người chèn ép, chúng ta tới nghĩ ra một biện pháp, sáng tạo ra một vị nửa thần nửa người, để cho hắn tới giúp Bán Thần tìm kiếm một con đường. Vị nửa thần nửa người này chính là Hạo Thiên Tôn sau này.

Chu Tước cười nói:

- Mà sinh ra vị Bán Thần này chính là muội muội của Đế hậu. Các ngươi đoán xem phụ thân của Hạo Thiên Tôn là ai?

Ánh mắt của Tần Mục chớp động, thúc giục:

- Tỷ tỷ nói mau đi, ta vội muốn chết rồi!

Giọng nói của Chu Tước nhẹ nhàng vang lên, cười nói:

- Thiên Đế chuyển thế, đầu thai làm người, cuối cùng được như nguyện cùng giai nhân ân ái triền miên.

Bình Luận (0)
Comment