Sắc mặt Tần Mục cổ quái, Xích Đế Tề Hạ Du rốt cuộc phản bội bao nhiêu người?
Tình lang Đế Thích Thiên Vương Phật Lý Du Nhiên cùng nàng thật sự không minh bạch, Bạch Cừ Nhi đuổi theo nàng muốn hỏi tới cùng, mà bây giờ Phượng Thu Vân Phượng tộc dưới quyền của Địa Mẫu Nguyên Quân cũng muốn đi đánh chết nàng.
Xích Đế Tề Hạ Du vừa ra trận, khắp nơi lại đều là âm thanh kêu đánh kêu giết.
- Chỉ có điều cổ quái chính là Bạch Cừ Nhi đuổi theo Tề Hạ Du, là bởi vì nàng phản bội Thượng Hoàng Thiên Đình của Bạch Cừ Nhi. Phượng Thu Vân nói nàng phản bội Phượng tộc, Phượng tộc phụ thuộc vào Địa Mẫu Nguyên Quân, Địa Mẫu Nguyên Quân cũng nâng đỡ một Thượng Hoàng Thiên Đình, có mười lăm triều Thượng Hoàng.
Tần Mục chìm vào suy nghĩ:
- Hai Thượng Hoàng Thiên Đình này có phải đều là một hay không? Bạch Cừ Nhi có huyết mạch Thần Long, Long tộc cũng thuộc về Bán Thần, lẽ nào nàng cũng là dưới quyền của Địa Mẫu Nguyên Quân? Nhưng có phần không giống lắm...
Bạch Cừ Nhi đã từng nói với Tần Mục, Thượng Hoàng có một câu nói vô cùng chấn động lòng người, đó chính là mạng người lớn hơn trời!
Tần Mục không hiểu nhiều về Thượng Hoàng Thiên Đình được Địa Mẫu đến nâng đỡ, nhưng biết phần nhiều lực lượng trung kiên trong Thiên Đình Thượng Hoàng là Bán Thần, từ cử chỉ lời nói và việc làm của vài Bán Thần lại thấy được, bọn họ đối với người mạng cũng không mấy coi trọng, có thể nói đối với Nhân tộc lại đặc biệt khinh thường thậm chí căm thù.
Ví dụ như thời điểm khi Thủy Kỳ Lân sống lại nhìn thấy Tần Mục, Ngự Thiên Tôn và Đế Thích Thiên Vương Phật, lại la hét muốn ăn bọn họ lấp đầy bụng, còn nói bọn họ là giống loài thấp hơn.
Nhìn điểm biết toàn bộ sự vật, Địa Mẫu đến nâng đỡ Thượng Hoàng Thiên Đình, địa vị của Nhân tộc cực kỳ hèn mọn.
Mà ở chỗ Thiên Đình của Bạch Cừ Nhi lại có truyền thống mạng người lớn hơn trời. Mạng người thậm chí còn là tính mạng của lê dân cũng vô cùng quan trọng, thậm chí cần thần chỉ đi lấy tính mạng của mình bảo vệ lê dân bách tính!
Đây cũng là một điểm Tần Mục rất cảm động, trước khi hắn đi, hắn ở trên vách núi lưu chữ lại chính là những lời này.
- Như vậy chính là nói, Xích Đế Tề Hạ Du là xuất thân từ Phượng tộc dưới quyền của Địa Mẫu Nguyên Quân, sau đó phản bội Phượng tộc đầu phục chỗ Thiên Đình của Bạch Cừ Nhi, sau khi đánh chết Xích Đế trước, đầu phục Thiên Đình ngoại vực.
Tần Mục chớp chớp mắt:
- Thời đại Khai Hoàng, nàng lại cùng Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên có quan hệ tốt, kết quả lại phản bội Lý Du Nhiên. Vị Tề Hạ Du tỷ tỷ này có phong cách xử sự hình như có chút vấn đề... Chỉ có điều mấu chốt của vấn đề không ở nàng, mà là chỗ Thượng Hoàng Thiên Đình của Bạch Cừ Nhi!
Thượng Hoàng Thiên Đình này coi mạng người lớn hơn trời, lý niệm của nó có thể nói là hòn đá tảng cải cách của Tiều Phu thánh nhân thời kỳ Khai Hoàng!
Đồng thời, lý niệm này ảnh hưởng đến thời đại Duyên Khang.
Duyên Khang quốc theo đuổi đạo của thánh nhân áp dụng vào cuộc sống của bách tính, lại do đại sư huynh Ngụy Tùy Phong từ trong truyền pháp của tiều phu chỉnh lý ra, được Thiếu Niên tổ sư truyền cho Duyên Khang quốc sư, trở thành gốc rễ lập quốc của Duyên Khang.
Lý niệm của ba thời đại có thể nói là một mạch truyền thừa, hơn nữa còn không ngừng phát triển.
- Chúng ta nhanh xuất phát thôi!
Phượng Thu Vân thúc giục:
- Để tránh tiểu tiện nhân này trốn mất!
Tần Mục không nhịn được nói:
- Thu Vân tỷ, trong Ngọc Kinh Thành tập trung gần như tất cả Bán Thần của Nguyên Giới, lại có tồn tại giả mạo Địa Mẫu, còn có Thần Ma của các tộc khác, cường giả như mây. Chúng ta liều lĩnh xông vào như vậy, không đợi Xích Đế động thủ, lại sẽ bị những cường giả khác đánh chết.
Phượng Thu Vân lắc đầu nói:
- Địa Mẫu kia là Địa Mẫu giả, chỉ cần ta vạch trần thân phận của nàng, Bán Thần đều sẽ trở lại bên cạnh ta, sau đó tập hợp rất nhiều lực của Bán Thần, xử tử kẻ phản bội Tề Hạ Du này dễ dàng như trở bàn tay!
Tần Mục cười nói:
- Tỷ tỷ suy nghĩ quá đơn giản. Tỷ xông vào, Địa Mẫu giả nhất định sẽ mê hoặc các Bán Thần xuống tay với tỷ, khiến cho ngươi trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Chỉ sợ tỷ còn chưa nhìn thấy Tề Hạ Du, lại bị giết chết.
Phượng Thu Vân dừng bước, nghiêng đầu nói:
- Ngươi có cao kiến gì?
Tần Mục nói:
- Tỷ tỷ có tín vật của Địa Mẫu không? Có thể chứng minh thân phận của tỷ, chứng minh thân phận của Địa Mẫu hay không?
Phượng Thu Vân cười lạnh nói:
- Địa Mẫu chính là Địa Mẫu, còn cần chứng minh thân phận của mình sao? Đây là ngụy biện gì vậy?
Tần Mục thản nhiên nói:
- Tỷ không có tín vật có thể chứng minh Địa Mẫu là Địa Mẫu, làm thế nào giải thích rõ đối phương là Địa Mẫu giả? Những Bán Thần bị đối phương triệu hoán qua, người ta khẳng định có tín vật, tỷ không có tín vật, làm thế nào khiến cho những Bán Thần này tin tưởng được?
Phượng Thu Vân nhíu mày, sau một lúc lâu nói:
- Chúng ta nên làm như thế nào?
Tần Mục mỉm cười nói:
- Nếu tỷ tỷ quyết định đi Ngọc Kinh Thành, cùng Địa Mẫu giả kia gặp mặt, như vậy tất nhiên là thanh thế càng lớn càng tốt. Địa Mẫu có không có xa giá gì tượng trưng cho thân phận sao?
Phượng Thu Vân nói:
- Có. Chỉ có điều quá long trọng, cần phải tám rồng tám phượng tới điều khiển, hơn nữa mời được xa giá, hơn phân nửa sẽ kinh động tới Địa Mẫu, vậy không dễ làm. Địa Mẫu sẽ không đồng ý để ta đi đánh giết tiểu tiện nhân kia.
Tần Mục suy nghĩ một lát, nói:
- Địa Mẫu không còn có thứ gì thoạt nhìn tương đối hoa lệ sao?
Ánh mắt của Phượng Thu Vân nhất thời sáng lên, cười nói:
- Địa Mẫu đã từng chế luyện ra một thanh kiếm gỗ, dùng để trấn áp chư thiên thần thánh, là Nguyên Quân Khôn Nguyên Kiếm. Cây kiếm này lại ở trong miếu, ta đi mời qua!
Nàng hào hứng đi vào trong đại điện của ngôi miếu đổ nát, Tần Mục đi theo nàng tiến vào, chỉ thấy Phượng Thu Vân nhìn tượng thần của Địa Mẫu Nguyên Quân rất cung kính lạy bái, sau đó trở về phía sau tượng thần, chỉ thấy bên trên vách tường treo một thanh kiếm gỗ.
Tần Mục nghẹn họng nhìn trân trối, thử dò xét nói:
- Thanh kiếm gỗ này chính là Nguyên Quân Khôn Nguyên Kiếm trấn áp chư thiên sao? Tại sao lại treo ở chỗ này?
Phượng Thu Vân gật đầu, nói:
- Chính là cây kiếm này, bình thường lại treo ở chỗ này.
Sắc mặt Tần Mục cổ quái, liếc về phía những nơi khác trong miếu thờ đổ nát này, ánh mắt hắn rơi vào các loại vật kiện trên bàn, điện thờ, lư hương, hương đỉnh, bình phong cùng với bồ đoàn.
- Dưới mái hiên còn treo hai cái chuông đồng lớn, có phải cũng là đồ tốt hay không?
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, Phượng Thu Vân lại đòi đi tới Ngọc Kinh Thành. Tần Mục mỉm cười nói:
- Tỷ tỷ, tỷ ở trước mặt Địa Mẫu Nguyên Quân là thân phận như thế nào?
Phượng Thu Vân do dự một chút, xấu hổ nói:
- Phượng tộc ta vốn là ở trên Nguyên Mộc, ở dưới tán cây, nhận được Địa Mẫu che chở, bởi vậy ta bình thường kéo bảo liễn cho Địa Mẫu. Ta là một trong tám phượng kéo bảo liễn cho Địa Mẫu. Tề Hạ Du ban đầu vốn cũng là một trong tám phượng, sau lại làm phản.
Tần Mục trầm ngâm nói:
- Tỷ là người kéo xe, Yến tỷ tỷ là thị nữ, nhất định sẽ có Bán Thần nhận ra các tỷ, nghi ngờ thân phận của các ngươi. Đệ đệ ta tu vi thấp, Long Kỳ Lân và Thủy Kỳ Lân lại quá ngu ngốc không có tác dụng gì. Như vậy không thể làm gì khác hơn là để ta ủy khuất một chút, tới làm đệ tử của Địa Mẫu Nguyên Quân.
Phượng Thu Vân ngẩn người một lát, không có lĩnh hội của ý tứ của hắn.
Tần Mục thở dài, nói:
- Ta đành miễn cưỡng, làm sứ giả và đệ tử của Địa Mẫu đi vào bình định, các ngươi là nha đầu do ta sai khiến. Điều này chỉ đành ủy khuất Thu Vân tỷ đưa Nguyên Quân Khôn Nguyên Kiếm đang cầm cho ta. Trên tay Yến tỷ tỷ và Lam đệ đệ vẫn không có gì, liệu còn có những bảo vật khác hay không? Bằng không quá nghèo nàn, sẽ bị người ta nhìn thấu.
Phượng Thu Vân nói:
- Chờ một chút, còn có một cái phất trần, là do Địa Mẫu sử dụng rễ của Nguyên Mộc và sông lớn Giang Xuyên tới chế luyện, là Lục Hợp Hỗn Nguyên Kiếm. Một cái khác chính là Sơn Hà đỉnh, là Địa Mẫu dùng để trấn áp địa chấn sơn hà. Ta đi mang tới!
Nàng tìm kiếm ở dưới bàn một hồi, từ trong một đống tạp vật rút ra một cây phất trần, đổ sạch hương trong đỉnh, rửa sạch một hồi, nói:
- Còn có thể sử dụng.
Trái tim của Tần Mục co giật, trong ngôi miếu nhỏ đổ nát này không ngờ nhiều thứ tốt như vậy, dọa người như vậy!
- Yến Nhi, ngươi cầm phất trần.
Phượng Thu Vân giao phất trần cho Công Tôn Yến, nói:
- Phất trần này rất mạnh, sử dụng nguyên khí phát động, từng cây phất trần lại sẽ hóa thành từng sông núi sông lớn, tạo thành kiếm quang, khống chết rất nguy hiểm, ngươi phải cẩn thận một ít. Ngự Thiên Tôn, ngươi tới...
Nàng xem nhìn Ngự Thiên Tôn mơ mơ màng màng, lắc đầu nói:
- Ngươi vẫn đừng cầm đỉnh, ta đặt cái đỉnh ở trong quầng sáng sau đầu của ngươi.
Nàng nâng Sơn Hà đỉnh lên, đỉnh lớn bay lên, bay vào trong quầng sáng sau đầu Ngự Thiên Tôn, nó chìm nổi không ngừng, sau đó nàng nhìn về phía Tần Mục, nói:
- Hiện tại có thể xuất phát được chứ?
Tần Mục lộ ra ngượng nghịu, nói:
- Trên người ta còn chưa có bảo vật, có chút keo kiệt...
Phượng Thu Vân chớp chớp mắt:
- Chúng ta đều thành nha đầu cho ngươi sai khiến, còn có một gã sai vặt, trong tay đang cầm bảo bối đều cho ngươi sử dụng, ngươi tự mình dẫn theo bảo bối, chẳng phải là ném cả phái đoàn sao?
Tần Mục cười gượng hai tiếng, sắc mặt có chút thâm trầm:
- Là đạo lý này. Chỉ là phô trương còn chưa đủ lớn, nếu có thể có bảo liễn của Địa Mẫu...
Phượng Thu Vân cười lạnh nói:
- Đó chính là Địa Mẫu xuất hành! Hiện tại phô trương đủ rồi, chúng ta nhanh xuất phát đi, để tránh để tiểu tiện nhân chạy mất! Tốc độ của tiểu tiện nhân này rất nhanh!
Tần Mục quay đầu lại liếc nhìn về phía cái chuông lớn ở dưới mái điện, lại nhìn bình phong lư hương bồ đoàn, thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, nói:
- Cho ta thêm chút thời gian, ta có thể chế tạo ra một chiếc bảo liễn, rồng béo và A Thủy kéo bảo liễn, Lam hiền đệ ngồi ở trên càng xe cầm roi da, hai vị tỷ tỷ một trái một phải dựa ở trên hai chân của ta, ta lại ngồi ở trên ghế sau màn xe...
Phượng Thu Vân thúc giục:
- Chờ chém tiểu tiện nhân, cứu sống lại Địa Mẫu xong, cho ngươi uy phong như vậy một lần chắc cũng được chứ? Hiện tại đã không có thời gian nữa, chúng ta đi nhanh lên một chút!
Tần Mục liếc mắt nhìn Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân hiểu ý, ngay tại chỗ lăn một vòng, hóa thành thú lớn dài đến bốn mươi trượng.
Tần Mục nhéo nhéo trên mặt của Ngự Thiên Tôn, thay đổi dung mạo của hắn, khiến cho hắn giống như một gã sai vặt.
Tay hắn lấy ra kiếm hoàn, kiếm hoàn lưu chuyển, hóa thành một cái vòng nối với dây thừng, để cho Thủy Kỳ Lân hóa thành Bán Thần thân người đầu Kỳ Lân, ở phía trước nắm dây thừng.
Công Tôn Yến và Phượng Thu Vân đi tới trên đầu của Long Kỳ Lân, Tần Mục ngồi xuống, để cho Ngự Thiên Tôn đứng ở phía sau lưng mình, lại kéo Công Tôn Yến, để cho thiếu nữ dựa ở đầu vai của mình, hắn còn dự định kéo Phượng Thu Vân, Phượng Thu Vân trừng mắt phượng, làm ra vẻ lại muốn rút ra kiếm gỗ.
Tần Mục chỉ đành phải buông tha ý niệm này, nói:
- Rồng béo, chúng ta đi thôi, đi gặp Địa Mẫu giả này một lát.
Dưới chân Long Kỳ Lân lập tưccs sinh ra mây, cưỡi mây đạp gió, Thủy Kỳ Lân ở phía trước dắt hắn, đi về phía Ngọc Kinh Thành.
Tần Mục lộ ra nụ cười nhạt, mắt nhìn về phía trước, thầm nghĩ:
- Thu Vân tỷ tỷ là do Địa Mẫu Nguyên Quân phái tới theo dõi ta, để tránh ta trốn mất. Nếu Tề Hạ Du đánh chết Thu Vân tỷ, như vậy ta lại có thể dẫn theo những bảo bối này, khoa chân múa tay chuồn đi!
Hắn càng nghĩ càng hưng phấn, nụ cười khẽ cũng dần dần trở nên rõ ràng hơn:
- Tề Hạ Du là phượng hoàng chín đầu, mọc ra chín cái đầu, hơn nữa lại là cảnh giới Đế Tọa, thực lực sâu không lường được, chỉ là tiếng đàn lại đánh cho Đế Thích Thiên Vương Phật nôn ra máu không ngừng. Phượng Thu Vân mặc dù có Nguyên Quân Khôn Nguyên Kiếm ở trong tay, cũng nhất định là đưa thức ăn tới cho nàng, ta cũng có thể nhân cơ hội thoát khỏi nơi đây.
Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Công Tôn Yến, trên mặt hiện vẻ tươi cười, khiến cho tim thiếu nữ bên cạnh đập loạn, không nhịn được nhìn về phía hắn.
Tần Mục lại hồn nhiên không có chú ý tới sự khác thường của thiếu nữ bên cạnh, tiếp tục dẫn dắt năng lượng của Địa Nguyên Đạo Quả vọt vào trong cơ thể của Công Tôn Yến, thầm nghĩ:
- Thư sinh đã ở Ngọc Kinh Thành, nàng có thể giúp ta hóa giải chúc phúc này của Địa Mẫu, lại thêm Yến tỷ tỷ hấp thu năng lượng của Địa Nguyên Đạo Quả, ta có thể hoàn toàn thoát khỏi sự quản chế của Địa Mẫu.
Ttốc độ Công Tôn Yến hấp thu Địa Nguyên Đạo Quả còn nhanh hơn so với hắn, nhưng khiến cho Tần Mục có chút nôn nóng chính là mặc dù năng lượng của Địa Nguyên Đạo Quả bị bọn họ không ngừng hấp thu, năng lượng trong đạo quả này vẫn không thấy giảm bớt.
- Trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào hấp thu sạch sẽ Địa Nguyên Đạo Quả, như vậy chỉ có thể bắt cóc Yến tỷ tỷ.
Tần Mục nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh, lộ ra nụ cười mỉm ngây thơ sáng lạng ánh sáng mặt trời.
Khuôn mặt Công Tôn Yến đỏ bừng, nghiêng đầu đi, nhìn chằm chằm vào lông bờm trên cổ Long Kỳ Lân, trong lòng hoảng loạn:
- Nếu như hắn đột nhiên hôn qua, ta nên làm cái gì? Là giãy dụa phản kháng, hay giả vờ tức giận? Hoặc là tạm thời để cho hắn hôn một cái, sau đó sẽ tát một cái?
Tần Mục không có động tĩnh, nàng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lại có chút mất mát, thầm nghĩ:
- Hóa ra hắn vẫn xấu hổ hơn ta...
- Bắt cóc Yến tỷ tỷ, sau đó lại có thể mượn nguyên thần của nàng hút khô năng lượng của Địa Nguyên Đạo Quả!
Chân mày của Tần Mục giật khẽ, suýt nữa lộ ra vẻ hớn hở:
- Còn có thể thu được Nguyên Quân Khôn Nguyên Kiếm, Sơn Hà đỉnh và Lục Hợp Hỗn Nguyên Kiếm vào trong tay, vô cùng tốt.. Ừ, đáng tiếc không có lấy được bảo liễn của Địa Mẫu...
Phía trước, chính là Ngọc Kinh Thành.
Thủy Kỳ Lân dắt Long Kỳ Lân đi vào trong thành.