Mục Thần Ký (Dịch)

Chương 89 - Kiếm Chống Quần Ma

Tần Mục nhẹ lay động nguyên khí, tia nguyên khí to bằng cánh tay lặng yên không tiếng động rút Thiếu Bảo kiếm ra, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn vào xúc tu đang nhảy múa, căn cứ quỹ tích vận động bắp thịt của xúc tu, suy đoán phương vị chủ nhân xúc tu.

Đột nhiên, tay trái hắn chỉ ra, Thiếu Bảo kiếm lập tức phát ra một tiếng kiếm reo, nhanh như tia chớp đâm vào trong sương xám, trong sương mù, một tiếng hét thảm truyền đến, cùng lúc đó mạng nhện chấn động, một cô gái tám cái chân đạp trên mạng nhện chạy tới như bay, tám móng vuốt vô cùng sắc bén sau lưng nàng đâm về phía Tần Mục!

Năm ngón tay phải của Tần Mục xòe rộng ra, dùng sức kéo một cái, toàn bộ mạng nhện đột nhiên bay lên, trói gô cô gái tám chân kia ở trung tâm, Tần Mục khống chế nguyên khí, Đại Dục Thiên Ma kinh co rút lại, cô gái tám chân trong lưới bị cắt thành mảnh vỡ!

Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, những sợi nhỏ của Đại Dục Thiên Ma kinh không ngừng thu về, lại dệt thành găng tay trên tay hắn, không dính một giọt máu.

"Những Thiên Ma chúng này đến cùng là chủng tộc gì? Giống người mà không phải người, tựa thú lại không phải thú, tựa yêu cũng không phải yêu, tựa côn trùng lại cũng không phải côn trùng, quá kỳ lạ."

Chân hắn đạp lên mạng nhện đi về phía trước, thế nhưng không phát ra bất kỳ tiếng vang gì, Thâu Thiên cước pháp của người què quả thực nhẹ nhàng.

Thiếu Bảo kiếm bay trở về, rơi vào trong miệng Ngư Long sau lưng hắn, Tần Mục dùng nguyên khí duy trì hình dáng Ngư Long của vỏ kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể chiến đấu.

Hắn cẩn thận từng li từng tí một đi tới bên người Thiên Ma chúng bị Thiếu Bảo kiếm đâm chết kia, nhìn thi thể một chút, chỉ thấy người này mọc ra tám cái chân, tám cái chân đều là xúc tu thật dài, hình dạng rất là khủng bố.

"Sương mù dày đặc như vậy, đối với mình mà nói không phải chuyện tốt, đối với những Thiên Ma chúng này tới nói cũng không phải chuyện tốt. Chỉ cần bọn họ không cách nào cùng nhau tiến lên, mình liền có thể giữ được tính mạng!"

Tần Mục đứng trong sương xám, không di động nữa, mà là nghe ngóng những tiếng động lạ chung quanh.

Lúc này, bốn phía đột nhiên yên tĩnh lại, không nghe được bất kỳ tiếng vang nào.

Tần Mục nhặt lên một cục đá, bấm tay bắn ra, cục đá rơi xuống đất, ngoại trừ tiếng lăn lảnh lảnh của cục đá, vẫn là không có bất cứ động tĩnh gì.

Hắn lại chờ giây lát, tiếp tục bắn ra một cục đá, vẫn không có động tĩnh, Tần Mục thở phào nhẹ nhõm: "Thiên Ma chúng bị mình giết sạch rồi, hiện tại hẳn là an toàn... "

Đột nhiên, bên trong thung lũng, một cơn gió lớn thổi tới, khói xám tràn ngập tản hết đi, Tần Mục thấy rõ xung quanh, không khỏi tê cả da đầu, ở chung quanh hắn, vậy mà đứng mấy trăm Thiên Ma chúng, số lượng rất nhiều.

Vừa nãy hắn đứng đó không nhúc nhích, mấy trăm Thiên Ma chúng này cũng đứng ở bên trong khói xám không nhúc nhích, chờ đợi hắn lộ ra sơ sót, Tần Mục căn bản là không nghĩ tới bên cạnh mình vậy mà đứng nhiều người như vậy!

Hắn nhún người nhảy lên, chân đạp cuồng phong phá không mà đi, ngay khi hắn bay lên trời, mấy trăm Thiên Ma chúng cùng nhau chuyển động, đánh về phía thiếu niên trên không trung!

Mấy trăm Thiên Ma chúng này đều là thần thông giả, Thiên Ma chúng tổng cộng có tám loại, loại thứ nhất Tần Mục nhìn thấy là quái nhân vẩy cá màng chân ếch, loại thứ hai là người khổng lồ bằng dung nham, loại thứ ba là thiếu niên đẹp trai, loại thứ tư là phụ nhân xấu xí, loại thứ năm là cô gái dung mạo như người nhưng mọc đuôi bò cạp, loại thứ sáu là cô gái tám chân, loại thứ bảy là quái nhân mọc ra tám cái xúc tu, loại thứ tám là quái nhân có cánh tay là hai con rắn to.

Giờ phút này mấy trăm Thiên Ma chúng cùng nhau đánh về phía không trung, các loại thần thông kỳ dị, còn có tứ chi kỳ quái, đồng thời tấn công về hướng Tần Mục ở giữa không trung, lít nha lít nhít, căn bản là không có cách chống đỡ.

Từng sợi từng sợi tóc của Tần Mục dựng đứng, dưới tình huống này hắn căn bản không kịp chống cự!

Nhưng vào lúc này, đột nhiên mi tâm hắn có Phật quang bắn ra, một vị đại Phật nhảy ra khỏi mi tâm hắn.

"Úm, ma, ni, bá, mễ, hồng!"

Hai tay đại Phật tạo thành chữ thập, Phật quang như từng vòng tròn bắn ra xung quanh, vô số chân tay đứt gãy bắn khắp nơi, cơn lốc xung kích, càn quét sạch sẽ những Thiên Ma chúng kia.

Phật quang dần dần lờ mờ, trước người Tần Mục, hư ảnh vị đại Phật kia cũng càng lúc càng ảm đạm, cuối cùng biến mất không còn tăm hơi.

Đó là hư ảnh đại Phật mà Mã gia để lại trong mi tâm của hắn, lúc hắn gặp phải nguy hiểm đến tính mạng thì mới bắn ra, tuy nhiên chỉ có thể dùng một lần thì sẽ tản đi.

Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, đồng thời hơi run run: "Tại sao vừa nãy lại đột nhiên nhấc lên một cơn gió lớn thổi tan khói xám? Nếu không có cơn cuồng phong này, mình cũng sẽ không bị những Thiên Ma chúng kia phát hiện."

Lúc này, hắn chú ý tới nơi khởi nguồn của cuồng phong, đó chính là Nguyệt Lượng thuyền.

Quái vật khổng lồ này vậy mà chậm rãi đứng lên, bởi vì chiếc thuyền này thực sự quá lớn, còn khổng lồ hơn cả Tương Long thành, cho nên mới phải nhấc lên cuồng phong, tách khói xám ra một ít.

"Thái Dương thuyền cần Thái Dương thủ điều khiển mới có thể đi tới, chẳng lẽ trên chiếc Nguyệt Lượng thuyền này cũng có Nguyệt Lượng thủ? Nếu như còn có Nguyệt Lượng thủ trấn giữ nơi đây mà nói thì không chừng trên thuyền có thể còn có tộc nhân của mình... "

Tần Mục chấn động tinh thần, sau đó hắn nhìn thấy bên trong Thần miếu của một tòa thành trì cách Nguyệt Lượng thuyền gần nhất, khói đen như cây cột, hiển nhiên là có nhân vật khủng bố cảm thấy được động tĩnh ở nơi này.

Tần Mục không chút nghĩ ngợi, lập tức lao ra cánh cổng Phong Đô, hai chân phát lực lao nhanh, lao thẳng đến một bên khác của dãy núi. Thâu Thiên Thần Thoái của người què dưới chân hắn phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn, giống như Phù Quang Lược Ảnh vậy, tốc độ cực nhanh!

Nguyệt Lượng thuyền có dị động, nói rõ trên thuyền có người điều khiển, chỉ là với tình huống nguy hiểm hiện giờ đã không cho phép hắn đi vào kiểm tra.

Hắn lao qua mấy ngọn núi, biển mây mù xuất hiện phía trước, Tần Mục đang muốn xông thẳng tới, đột nhiên phía dưới truyền đến một luồng sức hút, hút mất ngọn gió dưới chân hắn, Tần Mục lập tức từ không trung rơi xuống!

Ầm ầm.

Bụi mù tràn ngập, Tần Mục đập ra một cái hố to trên mặt đất, thiếu niên trong hố chậm rãi đứng dậy, chỉ thấy nơi mình hạ xuống chính là cái làng đã gặp qua khi vừa mới lên bờ.

Giờ phút này, đám người trong thôn bỏ việc trong tay xuống, từng người đứng dậy, ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn.

Vừa nãy làm cho ngọn gió dưới chân hắn biến mất chính là một người trang phục thợ rèn cầm trong tay một cái bễ lò rèn*, đặt trên một cái cặp lớn phủ da người, hình thành một cái túi khí, bên trong có lưỡi gà, có thể bắn ra không khí đã áp súc sau khi hút vào, đằng trước làm một cái đầu người có miệng để phun khí.

*nguyên văn là 炉橐: lô thác: dụng cụ lò rèn. Edit cái đoạn này mất cả buổi.

Người trong trang phục thợ rèn kia nắm hai tay cầm của bễ lò rèn, vừa nãy chính là hắn dùng bễ lò rèn hút không khí dưới chân Tần Mục trên không trung, khiến hắn không tự chủ được mà ngã xuống.

Trước cửa một nhà lá bên cạnh, một bà bác mập mạp đang băm nhân sủi cảo đứng dậy, trong tay cầm hai con dao phay, trên dao phay còn có máu chảy xuống.

Phía sau Tần Mục, một chàng trai đang giã gạo cũng ngừng tay, xách chày giã gạo lên, dưới chày là một đầu búa cỡ cái bình gốm chính đang lách tách nhỏ máu, bên trong cối đá rõ ràng là một cái đầu người.

Thợ may sau thôn chính đang cắt vải, mảnh vải kia rõ ràng là một bộ da người. Thợ may kia một tay cầm kéo, một tay mang theo thước đo, đứng lên.

Người làm công trong phường nhuộm đang phơi vải vóc đã nhuộm xong, lấy ra từng bộ da người ngâm trong lu lớn đầy máu, người giúp việc trong phường nhuộm nhìn thấy Tần Mục rơi rụng thì thả da người cầm trong tay xuống, hai tay nhuốm máu xoa xoa trước ngực.

Một đứa nhóc con đang ngồi xổm ăn cơm ở trước phòng phun ra một cái đầu ngón tay bị gặm đến chỉ còn dư lại xương, con heo lớn béo trắng kia rầm rì rầm rì đi qua, trong miệng ngậm một cánh tay trắng bệch. Cổng thôn có một ông lão đang hút thuốc trong một cái tẩu làm bằng xương người, vòng khói phun ra biến thành từng cái từng cái hình dạng đầu lâu, phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết sau đó tiêu tan.

Trước mặt sau lưng Tần Mục, thôn dân xuất hiện càng lúc càng nhiều, ngăn chặn toàn bộ đường đi cùng đường lui của hắn.

Sau lưng Tần Mục, Ngư Long phun kiếm, tay trái cầm ngược đao.

Đột nhiên, nguyên khí trong cơ thể hắn điên cuồng nhảy vào bức tranh mà người điếc dùng máu Giao long vẽ ra trên người hắn, lập tức sức mạnh cực kỳ kinh khủng tràn vào tứ chi bách hài của hắn, trong thân thể Tần Mục tràn ngập sức mạnh của Giao long, đồng thời bức họa của người điếc cũng khiến cho hắn cảm giác được giờ phút này mình chính là một vị Thần!

Mặc dù hiện giờ hắn trong hình dạng khô lâu, thế nhưng đây chỉ là một loại mê hoặc, máu thịt cùng da dẻ của hắn vẫn còn, chỉ là không cách nào nhìn thấy, chạm tới mà thôi.

Lúc trưởng thôn nhắc nhở hắn mở ra Thần Nhãn Cửu Trọng thiên thì hắn liền ý thức được điểm này.

Giờ phút này, bức tranh của người điếc bị hắn thúc giục, lập tức Tần Mục cảm giác được bên trong thân thể của chính mình đầy rẫy sức mạnh cực kỳ kinh khủng, nguyên khí cũng đang điên cuồng tăng lên, nguyên khí cực kỳ hùng hồn tràn ra, hóa thành một con rắn lớn quấn quanh người hắn!

Hơi thở của hắn tăng vọt, lòng bàn chân đột nhiên bay lên hơi nước nồng đậm, hóa thành từng cơn từng cơn sóng lớn, bên trong sóng lớn Huyền Quy như ẩn như hiện.

Hắn bây giờ tựa như một vị Thần linh, trong cơ thể đầy rẫy sức mạnh vô biên!

Hắn cảm giác được chính mình phảng phất trở thành Thần linh điều khiển nước, giơ tay nhấc chân có thể dịch chuyển núi sông!

Giết ra thôn này!

Trong lòng Tần Mục chỉ có một cái ý nghĩ như vậy, không tiếc tất cả, giết ra thôn này!

Xì xì xì, chung quanh hắn truyền đến tiếng da người nổ tung, túi da trên người những thôn dân kia dồn dập phá vỡ, từng thân ảnh khôi ngô bước ra từ bên trong túi da, những thôn dân trong thôn đều không phải là người, mà là Thiên Ma chúng!

Tiểu hài, phụ nhân, thậm chí ngay cả con lợn mập kia, toàn bộ đều thay đổi hình dạng, hóa thành thần thông giả của Thiên Ma chúng, thậm chí không thiếu tồn tại đã mở ra Thất Tinh Thần Tàng!

Chỉ có ông lão hút thuốc bằng tẩu xương người kia vẫn còn ngồi ở cổng thôn, không có bất kỳ biến hóa nào.

"Giết!"

Tần Mục quát lớn, phóng về cổng thôn!

Ngay khi hắn vừa lao ra thì sau lưng của hắn, từng Thiên Ma chúng nhảy lên, tấn công hắn!

Hai tay Tần Mục đan xen, ầm ầm, sóng lớn ngập trời từ trong hai tay hắn chạy chồm lao ra, một con sông dài cuồn cuộn tựa như rắn lớn tấn công, cuốn lên tất cả Thiên Ma chúng đang từ bốn phương tám hướng vọt tới, sông dài như rắn lớn lắc đầu quẫy đuôi, từng phòng ốc bị cơn hồng thuỷ ngập trời tấn công vào mà chia năm xẻ bảy!

Tần Mục chỉ kiếm đâm ra, Thiếu Bảo kiếm nhảy vào trong sông dài, nhanh như tia chớp đâm tới Thiên Ma chúng bị cuốn vào giữa sông, thứ kiếm thức, thiêu kiếm thức, trảm kiếm thức, vân kiếm thức, phách kiếm thức, quải kiếm thức, điểm kiếm thức, mạt kiếm thức, kiếm thuật trụ cột nhất mà trưởng thôn truyền thụ cho hắn đã được hắn triển khai ra, mỗi một kiếm đều hoàn mỹ cực điểm!

Sông dài lập tức bị máu nhuộm thành màu đỏ, hóa thành một con sông lớn màu đỏ, từng bộ thi thể nằm sấp trôi nổi trong sông lớn, đó là Thiên Ma chúng bị hắn chém giết.

Dưới lòng bàn chân Tần Mục, một tiếng sóng nước rào rào vọt lên, một con Huyền quy hiện ra, mang theo hắn lên xuống chìm nổi ở giữa sông, lao về phía cổng thôn. Mà ở phía sau hắn, toàn bộ thôn trang đã bị san thành bình địa, nơi hồng thủy đi qua, thi thể đầy đất!

Bình Luận (0)
Comment