Thúc Quân truyền thụ Thiên Nguyên Tam Đấu, đối mặt với thần thức của Thái Đế gần như dễ dàng sụp đổ, thần thức của Thái Đế mạnh mẽ, vượt quá dự tính của tất cả mọi người.
Nhạc Đình Ca và Lạc Vô Song vô cùng khẩn trương, hai người ngẩng đầu ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy bóng dáng Thái Đế cùng phong ấn Thiên Đế đại chiến, cuối cùng vẫn ảo ảnh của Thái Đế có năng lực cao hơn một bậc, đánh tan một đạo phong ấn cuối cùng của Thiên Nguyên Tam Đấu.
Thiên Nguyên Tam Đấu do Thúc Quân truyền lại và Thiên Nguyên Tam Đấu sau khi được Tần Mục thay đổi đã khác nhau, trải qua Tần Mục thay đổi, cửa ải cuối cùng của Thiên Nguyên Tam Đấu chính là Cổ Thần Thiên Đế, so với Thiên Nguyên Tam Đấu truyền thống, nó đã cường đại không biết bao nhiêu lần, nhưng lại bị thần thức của Thái Đế dễ dàng phá vỡ.
Tuy nhiên trải qua tầng ba phong ấn, thần thức của vị Thái Đế này biến thành ảo ảnh cũng đã suy yếu đi rất nhiều.
Nhạc Đình Ca ngửa đầu nhìn về phía bên ngoài, chỉ thấy ảo ảnh của Thái Đế càng lúc càng gần, ép tới tinh không trong Linh Thai thần tàng của Tần Mục giống như mặt nước không ngừng run rẩy.
Thần thức và nguyên khí của Nhạc Đình Ca và Lạc Vô Song không ngừng vọt tới, khiến cho thân thể của hai người bọn họ càng lúc càng lớn.
Vù...
Nguyên thần của hai người bọn họ đã giành trước một bước, hạ xuống đến trong thần tàng của Tần Mục, rơi vào trên Thái Cực Đồ, dung hòa cùng hóa thân lúc trước.
Hai người bọn họ một người là cảnh giới Đế Tọa đại viên mãn, một người là cảnh giới Lăng Tiêu, nguyên thần đích thân tới tất nhiên hơn nguyên thần của Tần Mục không biết bao nhiêu lần.
So với bọn họ, Linh Thai của Tần Mục có vẻ cực kỳ nhỏ bé, không đáng kể.
Thiên ngoại, ảo ảnh của Thái Đế hạ xuống, xâm nhập vào Linh Thai thần tàng, gương mặt cực lớn nhìn xuống phía dưới, cảm thấy rất hiếu kỳ về thần tàng của Tần Mục.
- Một người chết mà thôi, cũng dám làm mưa làm gió?
Nhạc Đình Ca quát lớn, nguyên khí phía sau nguyên thần hóa thành một tầng Thiên Cung, lồng lộng mênh mông, tầng trời nguyên thần của hắn trực tiếp nghênh đón ảo ảnh của Thái Đế.
Cùng lúc đó, một tay của Lạc Vô Song giơ đao lên cao, hắn phóng lên cao, đao chém về phía Thái Đế.
Cho dù hai người đều không phải là chuyên về thần thức, nhưng tu vi của bản thân bày ra đó, mặc dù thần thức không cường đại bằng Thái Đế, nhưng tự tin có thể đánh một trận.
Lại ở trong nháy mắt khi hai người bọn họ vọt lên, thần thức của Thái Đế trùng trùng điệp điệp vọt tới, thần thức của hắn đi qua nơi nào, thần thức của hai người bọn họ lập tức tan rã, không chịu nổi một đòn!
Thần thức tan rã, thần thông bọn họ cũng lập tức không khống chế được, nguyên khí hỗn loạn, nguyên thần của hai người từ trên không trung rơi xuống, trong lòng bọn họ hoảng sợ không thôi.
- Nguyên thần cận chiến!
Nhạc Đình Ca cao giọng quát.
Lạc Vô Song hiểu ý, nếu thần thông không chống lại được ảo ảnh của Thái Đế, như vậy chỉ có nguyên thần tự mình xông lên, cận chiến chém giết, mới có khả năng diệt trừ được ảo ảnh của Thái Đế.
Tuy nhiên, ở trong chiến đấu từ trước đến nay tác dụng của nguyên thần đều cách thi triển thần thông khá xa, giết chết đối thủ, nguyên thần cận chiến lại thuộc về một tối kỵ.
Bởi vì nguyên thần dù sao cũng không phải là thân thể, mà Linh Thai cùng hồn phách luyện tập lại là năng lượng thể, nếu chém giết rơi vào tay đối phương, vậy sẽ là hồn phi phách tán!
Đối với tình hình hiện tại, bọn họ nghĩ không ra được chủ ý tốt hơn, chỉ có nguyên thần cận chiến mới có khả năng chiến thắng được ảo ảnh của Thái Đế.
Ảo ảnh của Thái Đế là thần thức biến thành, hắn cũng không có thân thể, trong thần thức của hắn không có nguyên khí, uy lực thần thông không mạnh, cũng không có thần binh sắc bén, không có khả năng tạo thành tổn thương quá lớn đối với nguyên thần.
Bóng dáng của Thái Đế bổ nhào xuống, nguyên thần của Nhạc Đình Ca và Lạc Vô Song xông lên phía trước, đang muốn động thủ, đột nhiên có tiếng rồng ngâm hổ gầm, từng con giao long dữ tợn hung ác từ trong cơ thể của Thái Đế bay ra, lao về phía hai người!
- Đây là thần thông tưởng tượng mà Mục Thiên Tôn nói tới sao? Lợi dụng thần thức tưởng tượng ra thần thông?
Lạc Vô Song cùng Nhạc Đình Ca thầm giật mình, cách thức tạo thành loại thần thông này hoàn toàn khác với cách thức tu luyện thần thông của bọn họ, đây là một loại hệ thống tu luyện khác!
Thần thông hiện nay phần nhiều là thành lập ở trên cơ sở của phù văn, thần thông giả học tập các loại phù văn, lấy nguyên khí hóa thành hình thái phù văn, rất nhiều phù văn cùng xây dựng ra hình thái thần thông khác nhau.
Từ lúc năm đầu Long Hán, thần thông giả lại nghiên cứu Cổ Thần và Bán Thần, tham dự nghiên cứu phù văn trên người bọn họ, lĩnh ngộ ra hàm nghĩa trong đó, chỉnh lý ra từng bộ hệ thống phù văn.
Ví dụ như thần thông tứ linh xuất phát từ bốn vị Tiên Thiên Cổ Thần Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, thần thông U Đô xuất phát từ Thổ Bá, thần thông Huyền Đô xuất phát từ Thiên Công. Còn có hệ thống thần thông của Địa Mẫu Nguyên Quân, hệ thống thần thông của chính thần Chu Thiên Tinh Đấu v.v.
Loại phương pháp tu luyện này đã giằng co hơn trăm vạn năm.
... Duy nhất không có ở trong hệ thống phù văn chính là đại đạo hậu thiên, ví dụ như các đại đạo kiếm đạo, đao đạo, họa đạo, võ đạo, âm luật, thuộc về hậu thiên tạo ra, không có phù văn.
Mà thần thông ảo ảnh của Thái Đế cho thấy lại nhảy ra ngoài loại hệ thống này, thuộc về hệ thống thần thức tưởng tượng ra thần thông, tưởng tượng ra các loại tồn tại cường đại như Long Phượng Thần Ma để trợ trận!
Mặc dù dọc đường đi Lạc Vô Song và Nhạc Đình Ca nhìn thấy Tần Mục tưởng tượng ra rượu ngon món ăn ngon cùng mỹ nữ, thậm chí tưởng tượng ra một con Thần Long, nhưng Tần Mục lại không dụng thần thức tưởng tượng để chiến đấu.
Hiện tại chính mắt thấy được loại cách thức chiến đấu này, bọn họ này mới cảm giác chấn động.
Ảo ảnh của Thái Đế tưởng tượng ra Thần Long còn cường đại hơn so với con Thần Long được Tần Mục tưởng tượng ra không biết gấp bao nhiêu lần, nắm giữ thân thể, thân thể mạnh mẽ đến mức có thể so với đại cao thủ cảnh giới Ngọc Kinh, cùng bọn họ ra sức chém giết, không sợ chết.
Trong lúc nhất thời trên bầu trời không ngừng có tiếng rồng ngâm vang lên bên tai!
Dù sao Lạc Vô Song và Nhạc Đình Ca cũng rất mạnh mẽ, bọn họ tàn sát đàn rồng, chỉ thấy đầu rồng thân rồng không ngừng từ trên bầu trời rơi xuống, đập vào trong Thái Cực Đồ, nhưng trong phút chốc thi thể của Thần Long lại lần lượt biến mất, hóa thành dòng thần thức phóng lên cao, lại một lần nữa hóa thành Thần Long xông về phía hai người.
Hai người không giết hết được, trong lòng âm thầm sốt ruột, thần thức ảo ảnh của Thái Đế quá mạnh mẽ, dưới tình huống này bọn họ chỉ sợ sẽ bị hao tổn đến chết ở chỗ này, căn bản không có cách nào ngăn cản được ảo ảnh của Thái Đế!
Ảo ảnh của Thái Đế phân ra một phần thần thức ngăn cản bọn họ, ảo ảnh lại tự thu nhỏ vài phần, tiếp tục đi về phía Tần Mục, nhưng vào lúc này trên bầu trời có một tòa tế đàn xuất hiện, nằm ngang ở phía trước hắn, trên tế đàn có một cái đầu to lớn mở hai mắt ra, cái miệng trống rỗng hết khép lại mở, cười ha ha nói:
- Thái Đế, đã lâu không gặp!
Ảo ảnh của Thái Đế đang bổ nhào xuống lập tức ngừng lại, ánh mắt rơi vào trên cái đầu không trọn vẹn, không được đầy đủ kia, hắn kinh ngạc nói:
- Thúc Quân một trong ba vương Thái Cổ? Ngươi lại vẫn còn sống sót sao?
- Không sai, lão tử còn sống sót!
Thần thức trong cái đầu lớn của Thúc Quân phóng lên cao, hóa thành một vị chúa sáng thế có thể phách khổng lồ, dưới nách mang theo cái đầu mình, cười hì hì nói:
- Không ngờ tới lão tử lại có thể sống sót từ trong trận chiến ấy sao? Thái Đế, lão tử ở nơi đây, ngươi lăn đi!
Ảo ảnh của Thái Đế hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
- Ngươi chẳng qua là bại tướng dưới tay ta, ngươi cũng xứng nói vậy sao?
- Phi!
Thúc Quân cười lạnh nói:
- Thái Đế, nếu như năm đó ngươi không có tộc nhân do ngươi tập trung trong thiên hạ cùng nhau tưởng tượng, ngươi có thể chiến thắng được ba vương xưng đế sao? Hôm nay đừng đi, ta với ngươi đại chiến ba trăm hiệp!
Ảo ảnh của Thái Đế khẽ cười một tiếng:
- Ngươi bây giờ thân thể tàn phá, thần thức không phục, đánh với ngươi một trận, không cần ba trăm hiệp?
Hắn lắc người một cái, phân ra thành hai nửa, một vị ảo ảnh của Thái Đế nghênh đón Thúc Quân, một vị ảo ảnh của Thái Đế khác lại đi về phía Tần Mục.
Thúc Quân giận dữ:
- Coi thường ta sao? Lão tử để cho ngươi xem thử Tam Viên Thượng Thức của lão tử!
Thần thức của hắn bạo phát, Tử Vi Viên, Thái Vi Viên và Thiên Thị Viên cùng hiện lên rất nhiều Thần Ma Tinh Đấu, tinh quang điên cuồng phun ra hóa thành cơn lốc hư không, trong tâm của trận gió bão có vô số Thần Ma với thân thể to lớn điên cuồng xông ra, gần như hoàn toàn tương đồng cùng hình thái của Cổ Thần, tất cả vung vẩy đao thương kiếm kích xông về phía ảo ảnh của Thái Đế.
- Tam Viên Thượng Thức chẳng qua cũng chỉ có như vậy, có thể so sánh được với Đại La Vô Thượng Thần Thức của ta sao?
Ảo ảnh của Thái Đế này cười ha ha, hắn cũng tưởng tượng ra các loại thần vật, hai bên chém giết lẫn nhau.
Thúc Quân quát lớn như sấm, cái đầu lớn bay lên, xông về phía vị ảo ảnh của Thái Đế này, mà Thái Đế này cũng hoàn toàn không sợ hãi chút nào, cùng hắn va chạm, giết cho Linh Thai thần tàng của Tần Mục long trời lở đất!
Một vị ảo ảnh của Thái Đế khác thoáng dừng chân, rơi vào phía trước Linh Thai của Tần Mục, tò mò nhìn hắn.
Tần Mục cũng hiếu kỳ quan sát vị tồn tại trong truyền thuyết này, Thái trong Thái Đế có ý là cổ xưa, ban đầu, mới bắt đầu, ý của Thái Đế chính là Thiên Đế đầu tiên xưa nhất.
Một vị tồn tại như vậy, không thể không khiến cho hắn hiếu kỳ được.
- Phách thể Long Hán, chúng ta cuối cùng đã gặp mặt.
Ảo ảnh của Thái Đế cười nói.
Trong lòng Tần Mục thoáng động, nói:
- Thái Đế biết ta sao?
- Năm đầu Long Hán, ngươi ở trong Dao Trì thịnh hội được phong làm Mục Thiên Tôn, khi đó ta đã ở đó, chỉ có điều ta ở trong Thiên Đình thịnh hội, thịnh hội do Thiên Đế bệ hạ tổ chức.
Ảo ảnh của Thái Đế cười nói:
- Đợi đến khi ta nghe được danh hiệu của Mục Thiên Tôn, Mục Thiên Tôn đã rời khỏi Long Hán Thiên Đình, đáng trách không thể gặp quân một lần.
Tần Mục cười nói:
- Ta xuyên qua đến năm đầu Long Hán, nhìn thấy rất nhiều tồn tại sau này nổi danh khắp thiên hạ, nhưng có rất nhiều tồn tại ta chưa từng thấy qua. Nói như vậy, Thái Đế là dự định đoạt xác của ta sao?
Ảo ảnh của Thái Đế lắc đầu:
- Không phải đoạt xác, mà là mượn sống.
Tần Mục hiếu kỳ nói:
- Cái gì gọi là mượn sống? Mượn sống cùng đoạt xác có gì khác biệt?
- Khác nhau rất lớn.
Ảo ảnh của Thái Đế thản nhiên nói:
- Đoạt xác là cắn nuốt hồn phách của ngươi, dùng hồn phách của ta tới chiếm thân thể ngươi. Mà mượn sống thì không liên quan tới hồn phách, cao hơn đoạt xác một bậc. Linh hồn đối với các ngươi là vô cùng quan trọng, nhưng đối với chúng ta, sống sót cũng không phải là dựa vào linh hồn, mà là thần thức. Thần thức mới là gốc rễ của sinh mạng.
Hắn ôn hòa cười:
- Ta lấy thần thức cường đại của bản thân ta xóa đi thần thức của ngươi, nhưng hồn phách của ngươi vẫn còn. Nghiêm khắc mà nói, trên phương diện ý nghĩa thì sau khi mượn sống, chết chẳng qua là ý thức của ngươi, con người ngươi, bao gồm cả hồn của ngươi cũng không có chết. Đây cũng tính là một chút trấn an nho nhỏ.
Ánh mắt của Tần Mục chớp động, cười nói:
- Chuyện nhỏ chuyện nhỏ. Có thể vì bệ hạ bất chấp gian nguy, kính dâng thân thể, ta cũng cảm giác vô cùng vinh hạnh. Bệ hạ lại làm sao lại rơi vào kết quả như hiện nay?
Sắc mặt ảo ảnh của Thái Đế thoáng biến đổi, lắc đầu cười nói:
- Nói cho ngươi biết cũng không sao, chẳng qua là không nói cho ngươi biết càng bớt việc hơn.
Hắn sải bước đi tới, nói:
- Ngươi nên đi ngủ.
Thân hình của hắn bỗng nhiên hóa thành dòng thần thức cuồn cuộn, giống như nhảy vào mi tâm của Tần Mục, lại giống như một khói xanh muốn chui vào trong cơ thể Linh Thai của Tần Mục!
Đột nhiên, bầu trời trở nên vô cùng sáng ngời, vô số tinh quang lập lòe, hội tụ thành một cột sáng từ trên cao hạ xuống, rơi vào trước người của Tần Mục, hóa thành một vị Thiên Công có mi trắng râu bạc trắng, giơ tay lên ngăn cản dòng chảy thần thức do ảo ảnh của Thái Đế biến thành.
Vù vù vù, vô số ánh sáng hạ xuống, từng vị chính thần Tinh Đấu từ trên Thái Cực Đồ chậm rãi đứng lên, vây khốn dòng thần thức.
Dòng thần thức này ngưng tụ, lại một lần nữa hóa thành ảo ảnh của Thái Đế, sắc mặt nghiêm trọng nhìn xung quanh.
Cùng lúc đó, ở dưới chân của hắn, hắn nhìn thấy được Thổ Bá ở mặt trái của Thái Cực Đồ.
Bất kể Thiên Công hay là Thổ Bá, thậm chí là những chính thần Tinh Đấu kia, tất cả đều là gương mặt Tần Mục!
Khóe mắt ảo ảnh của Thái Đế khẽ giật, bật cười nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi dự định tái diễn lại cảnh tượng năm đó Cổ Thần bao vây tiêu diệt chúa sáng thế Thái Cổ ta sao? Bày trận thật lớn. Chỉ có điều, trận hình này của ngươi hình như vẫn thiếu đi không ít Cổ Thần.
- Bệ hạ là đang tìm Địa Mẫu, Thiên Âm cùng với bốn đế của Cổ Thần sao?
Tần Mục mỉm cười, phía sau có một gốc Nguyên Mộc mọc rễ nẩy mầm, chỉ một thoáng trưởng thành, biến thành một gốc cây che trời, Nguyên Mộc sinh trưởng, từ trong cây có một nữ đi ra, không ngờ đó cũng là gương mặt của Tần Mục, nam tướng nhưng thân nữ.
Cùng lúc đó, trong cái bóng của Thiên Công Tần Mục cũng xuất hiện một vị thần nữ, cũng là thân nữ tướng nam.
Tiếp theo, bốn Đế Chu Tước Huyền Vũ Thanh Long Bạch Hổ từ bốn phía của Thái Cực Đồ đi tới, chỉ có điều tất cả cũng hiện ra gương mặt của Tần Mục.
Sắc mặt ảo ảnh của Thái Đế thoáng biến đổi, cười nói:
- Xem ra Thúc Quân đã truyền thụ Tam Viên Thượng Thức của hắn cho ngươi, ngươi dung hợp Tam Viên Thượng Thức cùng phù văn đại đạo, cho nên mới có thể làm được đến bước này. Đáng tiếc, ngươi chưa từng thấy qua trận chiến ở dải đất Huyết Tú năm đó, trong phương diện này thiếu đi hai vị thần nữ Quy Khư, cũng ít Thiên Đế, không làm gì được ta.
Tần Mục mỉm cười nói:
- Ở trong thế giới Linh Thai thần tàng do ta mở ra, ta chính là Thiên Đế ở đây.
Hắn nhẹ nhàng lắc một cái, thân thể liên tục tăng vọt, hồn phách của hắn cùng Linh Thai hòa làm một thể, nguyên thần cực lớn, âm thanh như sấm:
- Gậy ông đập lưng ông, làm sao có thể không hạ chút vốn liếng được?
Nguyên thần của hắn hóa thành Cổ Thần Thiên Đế, chẳng qua là gương mặt vẫn là gương mặt của mình, phẫn nộ quát:
- Thái Đế, mời chết!
Trên dưới Thái Cực Đồ, bất kể Thiên Công, Thổ Bá hay là Địa Mẫu, Thiên Âm, bốn Đế bốn phương, hay là là chính thần Chu Thiên Tinh Đấu, tất cả đều xông tới công kích về phía Ảo ảnh của Thái Đế!