Tần Mục không lưu tâm, Thái Đế dù sao cũng là Thái Đế, từ xưa tới nay là thần thức đứng đầu, mình có thể bắt giữ một chút thần thức của hắn đã coi như là không tệ.
Thần thức là ý thức tư duy có liên quan đến ký ức, mục đích của hắn chỉ là vì từ trong thần thức của Thái Đế thu hoạch pháp môn tu luyện thần thức chí cao vô thượng, Đại La Vô Thượng Thần Thức.
Hắn không có năng lực hoàn toàn luyện hóa Thái Đế, thần thức lưu lại chẳng qua là một góc băng sơn của Thái Đế, khiến Thái Đế chín trâu mất một sợi lông thôi.
Nếu có thể luyện hóa phần thần thức này của Thái Đế, nhận được tin tức trong đó có liên quan tới phương pháp tu luyện Đại La Vô Thượng Thần Thức, đó chính là chuyện cực kỳ may mắn!
Lấy ra Thái Đế Ấn và tế đàn đưa tới thần thức của Thái Đế, đối với hắn chính là một lần nguy cơ. Nhưng trong nguy cơ có nguy hiểm, cũng có kỳ ngộ, vượt qua nguy hiểm, nắm chắc kỳ ngộ, đây mới là chuyện một trí giả chắc hẳn sẽ nghĩ đến, đồng thời làm được.
Rất nhiều người vào lúc đối diện nguy cơ, bình thường chỉ có thể nhìn thấy được nguy hiểm, lẩn tránh nguy hiểm, lại quên nguy cơ được chia ra làm hai mặt, tránh nguy hiểm, đồng thời cũng thường sẽ bỏ lỡ kỳ ngộ.
Tần Mục liên thủ với mọi người ép lui Thái Đế, bắt được một phần Thần thức của Thái Đế, làm được chuyện nghênh đón khó khăn nắm chắc kỳ ngộ.
Nhạc Đình Ca, Lạc Vô Song nhìn thấy thần thức của Thái Đế rút đi, bọn họ cũng bay ra khỏi thần tàng của hắn.
Tần Mục nói lời cảm ơn hai người, Thúc Quân cũng trở về đến trong Thái Sơ Thần Thạch, thần thức của Tần Mục hạ xuống, cũng cảm ơn hắn.
- Chuyện liên quan đến sinh tử của ngươi, lại quan hệ đến sinh tử của ta, cảm ơn thì không cần.
Trong đầu lớn của Thúc Quân, hai con mắt ở trong hốc mắt sôi nổi, cười nói:
- Nếu ngươi băn khoăn, vậy cung cấp cho ta nhiều thần thức và khí huyết một chút, trợ giúp ta khôi phục hai lỗ tai và miệng mũi!
Tần Mục cười ha ha:
- Quân vương yên tâm, ta nhất định sẽ giống như ngươi mong muốn!
Thúc Quân cười lạnh nói:
- Cái gì mà quân vương? Ta mặc dù là một trong tam vương Thái Cổ ba vương, nhưng tộc nhân cũng không gọi ta là quân vương, mà là Thúc Quân Thần Vương! Ngươi phải làm gọi ta là Thần Vương! Ngươi cho dù bắt giữ một phần thần thức của Thái Đế, nhưng ngươi biết làm thế nào để luyện hóa thần thức của hắn, lấy ra ký ức trong thần thức sao? Nếu không biết, vậy cống hiến cho ta càng nhiều khí huyết và thần thức, trợ giúp ta khôi phục cái đầu. Giao dịch này không thiệt chứ?
Tần Mục nhíu mày, đề nghị:
- Không bằng như vậy, ngươi truyền thụ cho ta cách làm thế nào luyện hóa thần thức của Thái Đế, ta lại truyền thụ tin tức trong thần thức của Thái Đế cho ngươi. Ngươi không muốn có được Đại La Vô Thượng Thần Thức của Thái Đế sao? Giao dịch này chẳng phải là tốt hơn sao?
Thúc Quân cực kỳ động tâm, suy nghĩ một lát, nói:
- Đề nghị này cũng không tệ, Tam Viên Thượng Thức của ta cho dù rất mạnh, nhưng so với Đại La Vô Thượng Thần Thức của Thái Đế lại vẫn thua kém như vậy. Tuy nhiên Thái Đế sở dĩ là Thái Đế, không phải đơn thuần là bởi vì tác dụng của Đại La Vô Thượng Thần Thức, còn có vô số tộc nhân tưởng tượng cho hắn, trợ giúp hắn tu luyện...
Tần Mục hướng dẫn từng bước, nói:
- Nếu trong thần thức của Thái Đế có Đại La Vô Thượng Thần Thức, ta nhất định sẽ truyền thụ hết cho ngươi, không giữ lại chút nào! Sau khi Thúc Quân Thần Vương sống lại, sẽ có Đại La Vô Thượng Thần Thức, trở thành một Thái Đế khác cũng là chuyện ở trong tầm tay!
Thúc Quân cười nói:
- Một lời đã định!
- Một lời đã định!
Thúc Quân mừng rỡ:
- Tiểu tử này ngược lại khó có được một lần sảng khoái! Hì hì, Thái Đế Đại La Vô Thượng Thần Thức so với Tam Viên Thượng Thức của ta tốt hơn không biết bao nhiêu, người này hồn nhiên không biết mình bị thua thiệt bao nhiêu... Chờ một chút!
Hai tròng mắt của hắn trợn trừng, đột nhiên tỉnh ngộ lại:
- Nếu lão tử khôi phục đầu, lại có thể nhân cơ hội xâm chiếm thân thể của hắn, xóa đi ý thức của người này, sau đó sẽ từ từ luyện hóa Thái Đế, chẳng phải là tốt hơn sao? Lão tử truyền thụ cho hắn phương pháp luyện hóa, trước đó không nói trong thần thức Thái Đế bị hắn nhốt lại có Đại La Vô Thượng Thần Thức hay không, cho dù có, lão tử cũng không có đầu óc, không có cách nào tu luyện... Lão tử bị thua thiệt nhiều rồi!
Cái đầu lớn ở trên tế đàn nổi trận lôi đình, hai tròng mắt nhảy tới nhảy lui, kêu lên:
- Tiểu tử thối, ngươi dám trêu chọc Thần Vương, ngươi nhất định phải chết. Ta cho ngươi biết, ngươi nhất định phải chết!
Tần Mục cười nói:
- Thúc Quân Thần Vương một trong ba vương Thái Cổ lại muốn nuốt lời sao?
Sau một lúc lâu, Thúc Quân cuối cùng bình tĩnh trở lại, nhưng hắn cũng hết lòng tuân thủ lời hứa hẹn, vẫn truyền thụ cho Tần Mục pháp môn luyện hóa thần thức thu được ký ức trong thần thức, chẳng qua là trong lòng khó chịu gấp đôi.
Pháp môn hắn truyền thụ cho Tần Mục cũng là một loại thần thông thần thức, là Bộ Thiên Hóa Thức.
Sau khi Tần Mục học được Bộ Thiên Hóa Thức, lập tức bắt tay vào tiến hành sửa chữa, Thúc Quân đối với điều này đã sớm thành thói quen, dù sao bất kể Tần Mục học được cái gì từ chỗ của hắn, đều sẽ tiến hành sửa chữa, mình căn bản không có cách nào đưa ra dị nghị.
Tần Mục sửa chữa Bộ Thiên Hóa Thức xong, lập tức hào hứng đi luyện hóa Thần thức của Thái Đế.
Bộ Thiên Hóa Thức là công pháp trong môn thần thông Tam Viên Thượng Thức này, cần phải điều động bảy mươi tám tinh tú Tam Viên Thượng Thức, ba trăm hai mươi tám chính thần Tinh Đấu, Tinh Túc Đấu Chuyển Tinh Di, ba trăm hai mươi tám chính thần Tinh Đấu bước lên trời rời đi, chuyển sao đổi đấu, khiến cho tinh tú tinh đấu vận chuyển với quy luật kỳ lạ.
Mỗi lần di chuyển đều sẽ phát sinh lực luyện hóa cường đại, luyện hóa thần thức của kẻ địch làm của riêng.
Ký ức trong thần thức của đối phương lại sẽ bị luyện hóa, hóa thành tin tức tràn vào trong đầu của mình, lại sẽ không thay đổi suy nghĩ của mình, tương đương với cung cấp chất dinh dưỡng cho thần trí của mình.
Như vậy lại tránh khỏi kết quả mình bị thần thức của đối phương đồng hóa, còn có thể luyện hóa thần thức của đối phương, nâng cao tu vi thần thức của mình.
Bộ Thiên Hóa Thức là do chúa sáng thế thời đại cổ xưa nhằm vào thần thông chúa sáng thế khác để sáng lập ra, chúa sáng thế thời đại cổ xưa chiến đấu với nhau rất nhiều lần, bởi vậy làm thế nào để giết chết kẻ địch trở thành đối tượng nghiên cứu của thời đại chúa sáng thế kia, tuy nhiên thần thông của thời đại kia cùng thời đại hiện nay lại chênh lệch một trời một vực, đối với Tần Mục nó vẫn là một lĩnh vực xa lạ.
Trong Linh Thai thần tàng, hắn phát động Bộ Thiên Hóa Thức, dẫn đầu luyện hóa thần thức của Thái Đế bị nhốt ở trong Thiên Bình, trong lúc nhất thời có vô số tin tức vọt tới, vô cùng hỗn loạn, trong đầu Tần Mục hiện ra đủ loại hình ảnh, đó là dòng ký ức của Thái Đế!
Hắn lập tức đi tìm những tinh túy trong đó, từ trong dòng ký ức của Thái Đế tìm kiếm thứ hữu dụng, vật mình không cần lại trực tiếp xóa mờ.
Trong thần thức của Thái Đế bao gồm quá nhiều thứ, đơn thuần là vô số tin tức ký ức của thời đại cổ xưa.
Tần Mục nhíu mày, trong những dòng ký ức này, ký ức liên quan tới Đại La Vô Thượng Thần Thức lại là ít thì càng ít, tuy nhiên ngược lại có rất nhiều đoạn ngắn về thần thông thần thức khác, nhưng chẳng qua là đoạn ngắn, không có thần thông hoàn chỉnh.
Cường độ thần thức của hắn ngược lại đang nhanh chóng nâng cao, thần thức càng lúc càng mạnh, thậm chí so với Tam Viên Thượng Thức mình tu luyện còn nhanh hơn rất nhiều lần!
Đợi đến khi Thần thức của Thái Đế trong Thiên Bình bị luyện hóa sạch sẽ, Tần Mục chỉ nhận được một đoạn công pháp ngắn gọn của Đại La Vô Thượng Thần Thức.
Hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, luyện hóa thần thức còn lại của Thái Đế, tu vi thần thức của hắn càng lúc càng mạnh.
Lần này, ký ức liên quan tới Đại La Vô Thượng Thần Thức cuối cùng đã nhiều hơn.
Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, lập tức chỉnh lý lại đống tin tức hỗn loạn, cố gắng chỉnh sửa lại công thức Đại La Vô Thượng Thần Thức.
Đại La Vô Thượng Thần Thức cùng Tam Viên Thượng Thức khác nhau lớn nhất ở chỗ tưởng tượng, Tam Viên Thượng Thức là tưởng tượng bảy mươi tám tinh tú, ba trăm hai mươi tám chính thần Tinh Đấu, Đại La Vô Thượng Thần Thức tưởng tượng tinh tú lên tới hơn ba trăm sáu mươi lăm tòa, chính thần Tinh Đấu còn đạt tới hơn gần hai nghìn vị!
Số lượng nhiều, thậm chí vượt qua nhận thức của Tần Mục đối với chính thần Tinh Đấu!
Hiện nay, chính thần Tinh Đấu của Thiên Đình chỉ có 360 vị, trong Đại La Vô Thượng Thần Thức lại đạt tới hơn hai nghìn vị chính thần Tinh Đấu, điều này có ý nghĩa như thế nào?
- Thế gian có nhiều Cổ Thần như vậy sao? Những Cổ Thần trong Đại La Vô Thượng Thần Thức đi nơi nào?
Tần Mục trầm ngâm một lát, hiện nay số lượng Cổ Thần còn xa mới nhiều bằng được Cổ Thần ghi lại trong thần thức vô thượng, có khả năng, ở một thời kì thế gian thật tồn tại hai nghìn vị Cổ Thần hay không?
- Những Cổ Thần này hơn phân nửa đã chết.
Tần Mục ném chuyện này sang một bên, tiếp tục chỉnh lại Đại La Vô Thượng Thần Thức, ngoại trừ số lượng chính thần Tinh Đấu ra, kỹ xảo tưởng tượng của Đại La Vô Thượng Thần Thức đã vượt lên trên Tam Viên Thượng Thức.
Tam Viên Thượng Thức phân chia ra Thái Vi Viên, Tử Vi Viên, Thiên Thị Viên ở trong Thái Sơ Thần Thạch hoặc Nguyên Thạch, Đại La Vô Thượng Thần Thức tưởng tượng lại trải rộng ở các nơi trên thân thể, toàn thân lại giống như một vũ trụ tinh không!
Tu luyện loại pháp môn này, từng ngóc ngách trên thân thể đều có thần chỉ!
Nơi mi tâm là nơi của các thần Tử Vi và Thiên Đế, Khí Hải là hai thần Quy Khư, đan điền là Địa Mẫu, dũng tuyền là Thổ Bá, cột sống là Chư Thiên Tinh Đấu ở ba mươi ba tầng trời!
- Không trách được Thúc Quân tán thưởng Thái Đế, nói hắn là thân thể mạnh nhất trong lịch sử, dựa theo loại phương pháp tu luyện này, thân thể không mạnh cũng khó khăn. Chẳng qua không biết thân thể của Cổ Thần Thiên Đế cùng Thái Đế, ai mạnh mẽ hơn đây?
Trong Linh Thai thần tàng, thần thức của Thái Đế bị hắn hoàn toàn luyện hóa, Tần Mục nhíu mày, lúc này hắn mới phát giác Đại La Vô Thượng Thần Thức không giống với công pháp chúa sáng thế trong sự tưởng tượng của mình.
Thái Đế Đại La Vô Thượng Thần Thức không ngờ là công pháp hệ thống tu luyện thần tàng và hệ thống tu luyện Thiên Cung!
Hắn nhận được Đại La Vô Thượng Thần Thức cũng không hoàn chỉnh, thiếu công pháp Thất Tinh thần tàng và Thiên Nhân thần tàng, hơn nữa sau khi tu luyện cảnh giới Thiên Cung, lại thiếu công pháp sau cảnh giới Ngọc Kinh!
- Thái Đế sửa đổi công pháp!
Trong đầu Tần Mục ầm ầm chấn động, có cảm giác sử dụng ra lực lượng toàn thân đánh một quyền ra lại bị đánh hụt.
Nếu như là Đại La Vô Thượng Thần Thức ban đầu, hắn còn có thể căn cứ vào công pháp ban đầu, dung hợp với Linh Thai thần tàng của mình, tiến hành sửa chữa hoàn thiện, khiến cho môn công pháp này thích hợp mình.
Nhưng sau khi Thái Đế dung hợp Đại La Vô Thượng Thần Thức cùng hệ thống tu luyện thần tàng, Thiên Cung, tác dụng đối với mình lại không lớn như vậy nữa.
Bởi vì hắn chỉ có một Linh Thai thần tàng, thậm chí ngay cả Thiên Cung cũng không có!
Tác dụng của môn công pháp này đối với hắn lại vô cùng kinh người.
Hắn truyền phụ phần Đại La Vô Thượng Thần Thức thiếu cho Thúc Quân, Thúc Quân cũng ngẩn người một lát, nhưng vẫn nghiêm túc học tập.
Tần Mục không hiểu, hỏi:
- Thúc Quân Thần Vương, ngươi là Một trong ba vương của Thái Cổ tôn quý, vì sao còn muốn học hệ thống tu luyện thần tàng Thiên Cung? Trải qua sửa chữa tác dụng của Đại La Vô Thượng Thần Thức đối với ta đã không lớn, đối với ngươi càng không dùng được!
- Tiểu quỷ, ngươi cảm thấy sau khi ta sống lại, còn có thể tập trung tất cả tinh thần đi theo con đường thần thức tưởng tượng sao?
Thúc Quân rung đùi đắc ý, hai tròng mắt từ trong hốc mắt bay ra ngoài, sôi nổi, một con mắt nói:
- Nếu ta còn tốn hết công sức vào con đường thần thức tưởng tượng, lại là một người đối đầu với kiến thức và thành quả của chúng sinh trong trăm vạn năm, vẫn sẽ giống như chúa sáng thế khác, bị thời đại đào thải, cuối cùng khiến cho chúa sáng thế tuyệt chủng.
Con mắt còn lại cười nói:
- Sau khi ta sống lại, sẽ học tập hệ thống tu luyện của các ngươi, dung hợp pháp môn thần thức tưởng tượng của chúa sáng thế. Cứ như vậy, cho dù không phải Đại La Vô Thượng Thần Thức hoàn chỉnh, thành tựu của ta cũng sẽ không kém hơn so với Thái Đế bao nhiêu.
Tần Mục giật mình kinh sợ.
Hai con mắt của Thúc Quân phát động thần thức, thần thức không ngừng diễn biến, thôi diễn ra ảo diệu của Đại La Vô Thượng Thần Thức, hắn tiếp tục nói:
- Ta tiến vào thần tàng của ngươi, phát hiện thần tàng của ngươi cùng công pháp của Thái Đế không hợp, thiếu rất nhiều thần tàng. Ngươi đại khái đi ra một con đường, nhưng ngươi lại bị dừng lại ở trên con đường của mình, trước mặt không có đường, ngươi không biết nên đi tiếp như thế nào.
Tần Mục gật đầu.
Thúc Quân nói ra chỗ đau của hắn.
Hắn mở Linh Thai thần tàng, lấy Linh Thai thần tàng diễn biến ra vũ trụ Hồng Hoang, nhưng Linh Thai thần tàng khai phá cuối cùng sẽ có một ngày dừng lại. Lúc trước hắn lại khai phá tiềm lực Linh Thai thần tàng gần như không còn, sau đó hắn từ chỗ của Địa Mẫu Nguyên Quân nhận được Hồng Mông Nguyên Dịch, hắn mới kích phát ra được một ít tiềm lực Linh Thai thần tàng.
Tuy nhiên, Linh Thai thần tàng quả thật đã không có tiềm lực nào để hắn có thể đào móc nữa.
Nhất là gần đây, hắn cảm giác pháp lực của mình tăng lên tới điểm cuối, đạt tới cực hạn mà Linh Thai thần tàng có khả năng đạt được, tu vi nguyên khí của hắn tương đương với trình độ chân thần, tuy nhiên cái này cũng đã đến điểm cuối của Linh Thai thần tàng.
Bởi vậy hắn mới có thể chịu cực chịu khổ ở trên thần thức, chờ mong núi đá của hắn có thể mài thành ngọc, cố gắng thoát khỏi cảnh khốn cùng hiện nay.
Đường phía sau nên đi như thế nào, hắn trước sau vẫn không có nghĩ được rõ ràng.
Hắn muốn ở trên cơ sở Linh Thai thần tàng mở ra một con đường mới, nhưng con đường này ở phương nào, đi thông tới nơi nào, hắn vẫn không có ý nghĩ chính xác.
Nhưng hắn đang mơ hồ cảm thấy, cuối con đường kia có thể là một loại cảnh giới kỳ diệu, loại cảnh giới đó cùng đạo cùng chảy, không thể nói, không thể giải thích.
Thúc Quân nói:
- Nếu như ta là ngươi, ta sẽ mở ra Thiên cung.
Tần Mục khiêm tốn thỉnh giáo, khom người nói:
- Mong Thần Vương chỉ giáo.