Muội Muội Tình Phụ

Chương 2.3

Tâm Hân toàn thân xẹt qua run rẩy.TayĐường Lạc

không biết từ khi nào đã vây quanh phía sau thắt lưng cô, thò vào bên trong chiếc váy ngắn, vuốt ve cái mông trần trụi cong cong.

“Quần chữ T đâu?” Anh cười nhẹ, bởi vì lòng bàn tay đụng tới chiếc quần tam giác bình thường.

Hai má Tâm Hân nóng bừng, cô hơi hơi mở ra cái miệng nhỏ nhắn để thở,đôi tay nhỏ bé mạnh mẽ nhéo cánh tay cơ bắp đang không an phận làm điều xấu với mình.

Kéo cái quần lót xuống bắp đùi, Đường Lạc nhìn chằm chằm khuôn mặt hồng hồng trước mắt, mỉm cười đem ngón tay tiến vào trong khe mông của cô, ngón cái và ngón trỏ chiếm giữ cả hai lối nhỏ mê người trên cơ thể Tâm Hân.

“Đừng, đừng chạm vào nơi đó......”

“Sợ cái gì?” Anh vẫn đang cười. Quan sát thấy cô phản ứng ngượng ngùng, anh liền đoán chưa có người đàn ông nào chiếm cứ nơi này, thậm chí còn có chút đắc ý.

“Không sạch sẽ......” Cô kiễng cao gót chân, chỉ muốn thoát khỏi đầu ngón tay quái ác ấy.

“Có liên quan gì tới nhau?” Anh nói, đồng thời đem ngón trỏ tiến vào trong cúc huyệt của cô,   không ngừng đè ép bên trong thân thể yêu kiều mềm mại.

“A–”

Cái mông nhỏ đột nhiên bị dị vật nhét vào cảm thấy thật thẹn thùng, khiến Tâm Hân toàn thân cuồng dại, cũng tại thân thế quá mức rung động mà chiếc áo dần dần tuột xuống, hai khối thịt

trắng như tuyết thuận thế bắn ra ngoài cổ áo, đeo bám trên chiếc áo đáng thương đang run rẩy.

“Chậc chậc, nơi này của em thật chặt......” Đường Lạc mím môi cười nhẹ, áp bách sắc dục ở trong hậu huyệt của cô.

“Đừng,..... Thật là lạ......”

“Lạ cái gì?” Anh nheo mắt, đầu ngón tay lại đâm sâu hơn một chút.

“Ðau ”

Tâm Hân thở dốc vì kinh ngạc, nhíu mày, bắt đầu cảm thấy đau đớn.

“Đau không? Phía trước có nước......” Anh bật cười, ngón áp út cố ý gẩy gẩy đóa hoa cúc ngay đằng trước, bôi chất mật mà tiểu động tiết ra

lên miệng cánh hoa cúc.

“A......”

Đầu gối Tâm Hân mềm nhũn, cô khống chế không nổi thân thể nữa.

Ðưòng Lạc tùy ý để mặc cô trượt xuống sàn nhà lạnh lẽo. Tâm Hân thể hiện ra tư

thế chật vật, váy ngắn bị thốc lên trên cao, quần lót sớm đã bị người kia kéo xuống đầu gối, cho nên toàn bộ những gì tư mật nhất từ phần bụng trở xuống đều lộ ra ngoài..

Da thịt cô vốn trắng trẻo nhưng nay đỏ ửng vì thẹn thùng,tấm lưng mảnh khảnh dán lên tường,mái tóc dài tán loạn, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch gấp rút lấy hơi  ....

Đường Lạc ngồi xổm xuống, nhìn cô gái bên cạnh,

anh cười,vươn tay kéo bắp đùi của cô ra, cho đến khi ở tận cùng hiện ra “cô bé” sưng đỏ trơn mềm ẩm ướt mới thu tay về, vẫn duy trì mỉm cười thưởng thức bộ dạng dâm mĩ của cô.

“Chậc chậc, nơi này nhiều nước a.”  Đường Lạc tiếp tục trêu chọc đóa hoa giữa hai chân.

“Sắp rồi, nơi này của em sẽ làm phái nam khoái hoạt, bảo bối à”

Ánh mắt của anh tựa như phát hiện trân bảo hiếm có mà bắn ra tia sáng. Nếu chỉ xét góc độ tính dục, cô có thể thỏa mãn tất cả mọi người đàn ông!

Nghĩ đến chính mình không phải người đàn ông đầu tiên của cô, đáy lòng Đường Lạc xuất hiện một tia ghen tuông.Sớm biết thế này, không nên cùngSandyđi nghỉ ngơi, tạo điều kiện cho người khác chạm vào cô!Tuy nhiên loại xúc cảm này rất  nhanh đã biến mất,dù sao lúc này, người có được cô chính là anh, anh phải chơi với cô đến khi nào thỏa mãn.

“Em không biết vì sao....”Tâm Hân suy yếu di động, ý đồ che khuất chỗ kín của mình.

Cô cảm thấy thẹn thùng lắc đầu, không biết tại sao giữa hai chân mình lại chảy ra một đống chất lỏng xấu hổ....

“Thẹn cái gì? Dù sao em cũng biết đây là phản ứng bình thường, gặp người đàn ông em muốn, cho nên lỗ nhỏ này chảy nước!” Kéo bàn tay vô lực ra, anh tục tĩu cười nhẹ.

Thì ra trước kia cô chưa từng bị ai  làm ẩm ướt như vậy!

Phát hiện này khiến Đường Lạc thật sự đắc ý, anh  cười cười nắn nhẹ viên thịt ngoài tiểu động, tà mị lẳng lặng nhìn thấy toàn thân cô không thể khống chế mà run

rẩy, hai nhũ hoa cương cứng kịch liệt vểnh cao.....

Bộ dáng dâm mỹ ấy quả thực đã khiến Đường Lạc mất thăng bằng,cương lên muốn lập tức cắm vào tâm động đã sớm ẩm ướt của cô.

Tâm Hân ngượng ngùng nói không nên lời, cô không nhận ra lời anh nói là thật hay giả, nhưng  vẫn làn bộ hiểu rõ, duy trì trầm mặc, tận lực hưởng ứng anh. Bởi vì anh thích khiêu gợi phụ nữ, nếu cái gì cũng không biết, anh sẽ lại coi cô là một đứa trẻ, sẽ bỏ rơi cô, sẽ không cần cô!

“Đừng, đừng giễu cợt tôi......” Cô thở khẽ, vẻ mặt nghiêm túc, càng khiến bản tính phái nam trỗi dậy, mãnh liệt  muốn chinh phục.

Đường Lạc nhếch lông mày, vuốt ve tiểu thịt. “Anh không có nói đùa, là thân thể của em nói cho anh biết đáp án, nếu  không......” Đường Lạc đè thấp tiếng nói, dán vào lỗ tai cô đùa giỡn “Nơi này làm sao có thể có nước chảy ra?” Đầu ngón tay của anh gãi đến đằng trước.

“Ư ” Cô thở gấp một tiếng ưm, hạ thể ngứa ngáy, thở dốc nâng mắt lên nhìn thẳng anh, muốn gọi tên của anh, nhưng lại nghĩ tới anh là...... anh nuôi của mình.

“Ừ?” Tròng mắt của anh đen lại, vừa đùa bỡn cô, vừa kéo khóa chiếc quần tây xuống, cây gậy thẳng tắp sung huyết to lớn bắn ra ngoài “Anh, anh muốn tôi gọi anh là gì......” Cô thở phì phò không dám mở mắt nhìn thẳng vào thứ thô cứng của anh.

Đường Lạc bắt lấy tay Tâm Hân đặt lên nó. “Em muốn gọi là gì?” Trong tích tắc, hạ thân được một bàn tay lạnh lẽo nắm chặt,anh phát ra một tiếng thở gấp, năm ngón tay thô lỗ lại trêu chọc nơi bí mật của cô

“Ân......” Tâm Hân thở dốc vì kinh ngạc, tay nhỏ bé khống chế không nổi nắm thật chặt vật  nóng rực của anh. Đường Lạc phát ra một tiếng kêu rên mê hoặc. “Nói, em muốn gọi anh là gì?”

“Anh, anh là anh trai.....”

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Chương 2.3: [ HHHHH ]

Tâm Hân toàn thân xẹt qua run rẩy.TayĐường Lạc

không biết từ khi nào đã vây quanh phía sau thắt lưng cô, thò vào bên trong chiếc váy ngắn, vuốt ve cái mông trần trụi cong cong.

“Quần chữ T đâu?” Anh cười nhẹ, bởi vì lòng bàn tay đụng tới chiếc quần tam giác bình thường.

Hai má Tâm Hân nóng bừng, cô hơi hơi mở ra cái miệng nhỏ nhắn để thở,đôi tay nhỏ bé mạnh mẽ nhéo cánh tay cơ bắp đang không an phận làm điều xấu với mình.

Kéo cái quần lót xuống bắp đùi, Đường Lạc nhìn chằm chằm khuôn mặt hồng hồng trước mắt, mỉm cười đem ngón tay tiến vào trong khe mông của cô, ngón cái và ngón trỏ chiếm giữ cả hai lối nhỏ mê người trên cơ thể Tâm Hân.

“Đừng, đừng chạm vào nơi đó......”

“Sợ cái gì?” Anh vẫn đang cười. Quan sát thấy cô phản ứng ngượng ngùng, anh liền đoán chưa có người đàn ông nào chiếm cứ nơi này, thậm chí còn có chút đắc ý.

“Không sạch sẽ......” Cô kiễng cao gót chân, chỉ muốn thoát khỏi đầu ngón tay quái ác ấy.

“Có liên quan gì tới nhau?” Anh nói, đồng thời đem ngón trỏ tiến vào trong cúc huyệt của cô,   không ngừng đè ép bên trong thân thể yêu kiều mềm mại.

“A–”

Cái mông nhỏ đột nhiên bị dị vật nhét vào cảm thấy thật thẹn thùng, khiến Tâm Hân toàn thân cuồng dại, cũng tại thân thế quá mức rung động mà chiếc áo dần dần tuột xuống, hai khối thịt

trắng như tuyết thuận thế bắn ra ngoài cổ áo, đeo bám trên chiếc áo đáng thương đang run rẩy.

“Chậc chậc, nơi này của em thật chặt......” Đường Lạc mím môi cười nhẹ, áp bách sắc dục ở trong hậu huyệt của cô.

“Đừng,..... Thật là lạ......”

“Lạ cái gì?” Anh nheo mắt, đầu ngón tay lại đâm sâu hơn một chút.

“Ðau ”

Tâm Hân thở dốc vì kinh ngạc, nhíu mày, bắt đầu cảm thấy đau đớn.

“Đau không? Phía trước có nước......” Anh bật cười, ngón áp út cố ý gẩy gẩy đóa hoa cúc ngay đằng trước, bôi chất mật mà tiểu động tiết ra

lên miệng cánh hoa cúc.

“A......”

Đầu gối Tâm Hân mềm nhũn, cô khống chế không nổi thân thể nữa.

Ðưòng Lạc tùy ý để mặc cô trượt xuống sàn nhà lạnh lẽo. Tâm Hân thể hiện ra tư

thế chật vật, váy ngắn bị thốc lên trên cao, quần lót sớm đã bị người kia kéo xuống đầu gối, cho nên toàn bộ những gì tư mật nhất từ phần bụng trở xuống đều lộ ra ngoài..

Da thịt cô vốn trắng trẻo nhưng nay đỏ ửng vì thẹn thùng,tấm lưng mảnh khảnh dán lên tường,mái tóc dài tán loạn, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch gấp rút lấy hơi  ....

Đường Lạc ngồi xổm xuống, nhìn cô gái bên cạnh,

anh cười,vươn tay kéo bắp đùi của cô ra, cho đến khi ở tận cùng hiện ra “cô bé” sưng đỏ trơn mềm ẩm ướt mới thu tay về, vẫn duy trì mỉm cười thưởng thức bộ dạng dâm mĩ của cô.

“Chậc chậc, nơi này nhiều nước a.”  Đường Lạc tiếp tục trêu chọc đóa hoa giữa hai chân.

“Sắp rồi, nơi này của em sẽ làm phái nam khoái hoạt, bảo bối à”

Ánh mắt của anh tựa như phát hiện trân bảo hiếm có mà bắn ra tia sáng. Nếu chỉ xét góc độ tính dục, cô có thể thỏa mãn tất cả mọi người đàn ông!

Nghĩ đến chính mình không phải người đàn ông đầu tiên của cô, đáy lòng Đường Lạc xuất hiện một tia ghen tuông.Sớm biết thế này, không nên cùngSandyđi nghỉ ngơi, tạo điều kiện cho người khác chạm vào cô!Tuy nhiên loại xúc cảm này rất  nhanh đã biến mất,dù sao lúc này, người có được cô chính là anh, anh phải chơi với cô đến khi nào thỏa mãn.

“Em không biết vì sao....”Tâm Hân suy yếu di động, ý đồ che khuất chỗ kín của mình.

Cô cảm thấy thẹn thùng lắc đầu, không biết tại sao giữa hai chân mình lại chảy ra một đống chất lỏng xấu hổ....

“Thẹn cái gì? Dù sao em cũng biết đây là phản ứng bình thường, gặp người đàn ông em muốn, cho nên lỗ nhỏ này chảy nước!” Kéo bàn tay vô lực ra, anh tục tĩu cười nhẹ.

Thì ra trước kia cô chưa từng bị ai  làm ẩm ướt như vậy!

Phát hiện này khiến Đường Lạc thật sự đắc ý, anh  cười cười nắn nhẹ viên thịt ngoài tiểu động, tà mị lẳng lặng nhìn thấy toàn thân cô không thể khống chế mà run

rẩy, hai nhũ hoa cương cứng kịch liệt vểnh cao.....

Bộ dáng dâm mỹ ấy quả thực đã khiến Đường Lạc mất thăng bằng,cương lên muốn lập tức cắm vào tâm động đã sớm ẩm ướt của cô.

Tâm Hân ngượng ngùng nói không nên lời, cô không nhận ra lời anh nói là thật hay giả, nhưng  vẫn làn bộ hiểu rõ, duy trì trầm mặc, tận lực hưởng ứng anh. Bởi vì anh thích khiêu gợi phụ nữ, nếu cái gì cũng không biết, anh sẽ lại coi cô là một đứa trẻ, sẽ bỏ rơi cô, sẽ không cần cô!

“Đừng, đừng giễu cợt tôi......” Cô thở khẽ, vẻ mặt nghiêm túc, càng khiến bản tính phái nam trỗi dậy, mãnh liệt  muốn chinh phục.

Đường Lạc nhếch lông mày, vuốt ve tiểu thịt. “Anh không có nói đùa, là thân thể của em nói cho anh biết đáp án, nếu  không......” Đường Lạc đè thấp tiếng nói, dán vào lỗ tai cô đùa giỡn “Nơi này làm sao có thể có nước chảy ra?” Đầu ngón tay của anh gãi đến đằng trước.

“Ư ” Cô thở gấp một tiếng ưm, hạ thể ngứa ngáy, thở dốc nâng mắt lên nhìn thẳng anh, muốn gọi tên của anh, nhưng lại nghĩ tới anh là...... anh nuôi của mình.

“Ừ?” Tròng mắt của anh đen lại, vừa đùa bỡn cô, vừa kéo khóa chiếc quần tây xuống, cây gậy thẳng tắp sung huyết to lớn bắn ra ngoài “Anh, anh muốn tôi gọi anh là gì......” Cô thở phì phò không dám mở mắt nhìn thẳng vào thứ thô cứng của anh.

Đường Lạc bắt lấy tay Tâm Hân đặt lên nó. “Em muốn gọi là gì?” Trong tích tắc, hạ thân được một bàn tay lạnh lẽo nắm chặt,anh phát ra một tiếng thở gấp, năm ngón tay thô lỗ lại trêu chọc nơi bí mật của cô

“Ân......” Tâm Hân thở dốc vì kinh ngạc, tay nhỏ bé khống chế không nổi nắm thật chặt vật  nóng rực của anh. Đường Lạc phát ra một tiếng kêu rên mê hoặc. “Nói, em muốn gọi anh là gì?”

“Anh, anh là anh trai.....”
Bình Luận (0)
Comment