*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Day Eight: Pari(*)
Nhật ký tiểu thụ ngày 30 tháng 3 năm 2013, Pari, trời trong
Ta nhịn không được mà tự tán thưởng lực thích ứng cùng sức chịu đựng của bản thân mình.
Từ khuya ngày hôm trước… Lúc tâm tình bắt đầu trở nên phiền não, sau khi trải qua 2 buổi tối, rốt cục cũng đã bình phục lại.
Vậy là sao chứ, rõ ràng là anh thầm mến ta, vì sao người chịu phiền não lại là ta hả?
Hơn nữa, người khác thích ta, thì đã như thế nào? Trước đây cũng không phải chưa từng được người thổ lộ qua, huống chi người trước mặt này còn không biết ta đã biết
(hình như có chút rối = =).Tuy rằng lần này bởi vì thời gian cùng địa điểm có chút đặc thù nên phải cùng người thầm mến mình như hình với bóng, thế nhưng chuyến du lịch này cũng chỉ còn lại có ba ngày mà thôi.
Chỉ còn ba ngày, không có gì là không thể nhịn được, huống chi… Ở cùng một chỗ với học trưởng không có chỗ nào không thoải mái cả, sau khi cẩn thận tỉ mỉ quan sát, thậm chí sẽ bị một ít chi tiết tri kỷ của anh làm cho cảm động.
Sau khi nghĩ thông suốt rồi, thậm chí ta còn bắt đầu phỏng đoán: Đến tột cùng thì lúc nào anh sẽ ngả bài với ta?
Vô luận có như thế nào thì, chuyến du lịch vẫn phải tiếp tục.
Sáng sớm hôm nay xuất phát từ biên giới nước Pháp đến vùng nội ô, thẳng đến ba giờ chiều, rốt cục chúng ta cũng tới được thành phố của tình yêu —— Pari.
Điểm dừng chân đầu tiên là tháp Eiffel(*) nổi tiếng thế giới.
Bốn phía đều là sắt, người đông nghìn nghịt. Tổng độ cao của tháp Eiffel là 324m, là công trình cao nhất ở Pari.
Trong khoảng thời gian hoạt động tự do, ta không có đi vào bên trong tháp, mà là đi qua đi lại xung quanh tháp, chọn các loại góc chụp thích hợp để chụp lại làm kỷ niệm, ngay cả tượng bán thân của tiên sinh dưới chân tháp Eiffel(*) cũng không buông tha.
Ngày hôm nay thời tiết ở Pari không tồi, điều này khiến cho đám người chúng ta vừa mới bị thời tiết của Thụy Sĩ tra tấn dã man thở phào một cái.
Sau đó là tới Khải hoàn môn(*), tách tách chụp lại vài tấm, tiểu thư hướng dẫn viên lại vội vã dẫn chúng ta tới Đại lộ Champs-Élysées(*). Vốn bởi vì thời gian hạn hẹp, tiểu thư hướng dẫn viên chỉ dự định để chúng ta “ngồi” trên xe tham quan Đại lộ, thế nhưng dưới sự yêu cầu mãnh liệt của hành khách, cuối cùng cũng quyết định, 40 phút sau, nàng và tài xế sẽ ở Quảng trường Concorde(*) đợi chúng ta tập hợp.
= =
40 phút có thể làm cái gì? Đi từ đầu đến cuối con đường này sẽ hết cỡ nửa tiếng rồi?
Trong đoàn chúng ta phần lớn là du học sinh Anh quốc, những người trẻ tuổi rất nhanh kết thành từng nhóm tản ra, đi dạo quanh Đại lộ Champs-Élysées với hiệu suất cực cao.
Rất nhanh, chỉ còn lại ta và học trưởng hai người mặt đối mặt nhìn nhau.
Học trưởng nói cứ để anh dẫn ta đi, ta từ chối cho ý kiến đi theo phía sau anh.
Thành phố của tình yêu, thành phố của tự do, kinh đô thời trang, kinh đô ánh sáng (Thành phố Paris từng là trung tâm văn hóa của châu Âu trong thời kỳ Khai sáng (Age of Enlightenment) vào thế kỷ XVIII. Sau này, cũng chính Paris là thành phố đầu tiên ở châu Âu dùng hệ thống đèn điện chiếu sáng các con đường.)…
Trên người thành phố Pari này có quá nhiều danh hiệu cùng hào quang, mà Đại lộ Champs-Élysées chính là kết tinh tinh thần của nơi đây.
Không biết có phải là do ta quá nhạy cảm hay không, nhưng ta luôn cảm thấy những người đồng tính xuất hiện trong tầm mắt càng ngày càng nhiều, trong đó có đủ loại hành vi lớn mật, đồng thời lại phát hiện ở xung quanh có người dùng ánh mắt mập mờ đánh giá ta và anh.
Vốn dĩ ta không phải là một người quá quan tâm đến cái nhìn của người khác, nhưng lần này lại thần xui quỷ khiến mà bước chậm lại phía sau anh vài bước. Thế nhưng không nghĩ tới, học trưởng vốn đang đi ở phía trước đảm nhiệm chức vụ của một hướng dẫn viên tạm thời rất nhanh liền nhận thấy được hành động của ta nên anh dừng bước.
Anh yên lặng nhìn ta, tựa như đang nhìn một hài tử bướng bỉnh.
Chẳng lẽ là đang sợ ta đi lạc?
Ta không vui bĩu môi, đang muốn tự mình đi về phía trước, ai biết anh lại nắm lấy tay của ta.
…
Chỉ thấy anh tiếp tục giới thiệu cho ta nghe, hoặc là đi vào một cửa hàng nào đó dạo xung quanh… Nhưng trọng điểm là: Trong khoảng thời gian này anh vẫn không buông tay của ta ra —— thẳng đến khi tới địa điểm tập hợp là Quảng trường Concorde.
Ta thừa nhận, từ lúc anh bắt đầu nắm tay ta, tâm trí của ta liền nhão như hồ.
Lúc tiểu thư hướng dẫn viên giới thiệu, Cột đá Obélisque(*) cùng với lịch sử của những công trình kiến trúc ở xung qua ta hoàn toàn không nghe lọt.
… Ngọa tào, người này có ý gì? Sao lại tùy tiện nắm tay người ta vậy chớ? Tuy rằng một nam nhân nói ra lời này có chút kỳ quái, thế nhưng, lôi kéo tay người khác như không có chuyện gì thế này là có ý gì? Hai nam nhân dắt tay nhau đi dạo phố… Chuyện này rất bình thường sao trời?!
Được rồi, có thể ở Pari đó là chuyện bình thường, thế nhưng = = tình cảm giữa con trai bình thường với nhau cũng không đến mức này đâu ha?!
Vốn đã hạ quyết tâm chờ anh ngả bài, thế nhưng người này không ngả bài với ta thì thôi đi vậy mà lại đi làm ba cái chuyện mờ ám như vầy là thế nào?
Ta lại phiền não… Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, người đầu tiên chịu không nổi mà ngả bài, có thể sẽ là ta.
Thế nhưng, tại sao ta lại phải để tâm tới việc này dữ vậy nha?
Giống như trước đây không để ý tới, có lẽ trực tiếp cự tuyệt không phải sẽ tốt hơn sao?
Tại sao lại như vậy chứ?
Tiếp theo, bắt đầu dạo đêm quanh Pari. Đây là lần đầu tiên chúng ta du lịch ban đêm, mấy ngày trước không phải là đang chạy trối chết thì cũng đã ở trong khách sạn.
Chúng ta ngồi xe đi tới khu của Vương cung thánh đường Sacré-Cœur(*) ở quận 18 phía Bắc Pari, sau đó lại ngồi cáp lên đỉnh của Thánh đường.
Trời đã hơi tối, trong giáo đường rất tối lại rất an tĩnh, theo dòng người dạo qua một vòng xong thì đi ra, chỉ có thể nhìn rõ chúa Jesus và đức mẹ Maria.
Tuy rằng tham quan có chút qua loa, thế nhưng cảnh đêm ở Vương cung thánh đường Sacré-Cœur vẫn là rất đẹp.
Sắp đến 10 giờ tối, chúng ta đi dưới ánh đèn Khải hoàn môn(*), lần thứ hai chạy tới tháp Eiffel, để chiêm ngưỡng ngọn đèn chỉ có 10 phút lúc đúng 10 giờ của tháp Eiffel. (Sẽ có 20.000 bóng đèn nhấp nháy trong vòng 10 phút mỗi lúc chuyển giờ)
Buổi tối đầu mùa xuân ở Pari thật lạnh, mặc dù đã được tiểu thư hướng dẫn viên nhắc nhở, ta đã mặc thêm quần áo rồi, nhưng vẫn là lạnh đến mức phải chà xát hai tay không ngừng.
Học trưởng lại tiếp tục những hành động mờ ám, lần này càng thêm quá phận, trực tiếp dùng bàn tay to của mình bao lấy tay ta, sau đó bỏ vào trong túi áo của anh, tiếp theo, trùm áo khoác lại, bao lấy ta và anh ở cùng một chỗ.
Ta tránh rồi lại tránh, nhưng không có giãy người ra, đang định lại dùng lực, ngọn đèn đã bắt đầu chiếu sáng.
Tháp Eiffel nguyên bản toàn thân màu vàng bắt đầu chớp tắt từng điểm từng điểm trắng trắng, tựa như một mỹ nhân nguyên bản băng lãnh đoan trang kiên cường bỗng nhiên chuyển đổi thành dung mạo xinh đẹp biết bao nhiêu.
Mọi người hoan hô, thét chói tai, nắm chắt 10 phút này đây mà điên cuồng chụp ảnh.
Quên đi, dù sao cũng sẽ không có ai chú ý tới bên này, hơn nữa thực sự là rất ấm áp…
Cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ lồng ngực ở phía sau, thân thể mệt mỏi vì đã bôn ba một suốt một ngày trời chậm rãi trầm tĩnh lại.
Trước hết cứ hảo hảo thưởng thức 10 phút này đi.
——————
Nhật ký của một em gái ngày 30 tháng 3 năm 2013, Pari, trời trong
Tổng hợp lại biểu hiện ngày hôm qua của tiểu thụ, ta với nhị nha đầu thảo luận cả đêm, nghiêm trọng hoài nghi: Có phải tiểu công đã thổ lộ cùng tiểu thụ hay không?
Vì vậy buổi trưa hôm nay, lúc ở khu nghỉ ngơi trong siêu thị, ta tìm một cơ hội tách tiểu thụ ra, lặng lẽ hỏi tiểu công.
Tiểu công dùng ngũ quan của anh diễn dịch cái gọi là: Tự dưng giác ngộ.
Không thể không nói, nghệ thuật thay đổi nét mặt thật tốt nha.
Rất nhanh, tiểu công liền khôi phục bộ dáng tinh anh trầm ổn, phảng phất như người vừa mới 0(=口=)0 không phải là anh. Nói tiếng cám ơn với ta, anh cầm lấy đồ ăn vặt đã chọn tốt đi xếp hàng tính tiền.
Sau đó… Ta tiếp tục phát hiện bầu không khí trong lúc đó giữa tiểu công và tiểu thụ lại thay đổi, trở nên càng quỷ dị hơn.
Nói như thế nào đây, nếu như hôm qua tiểu công là trung khuyển, tiểu thụ là nữ vương ngạo kiều, như vậy ngày hôm nay, tiểu thụ ngạo kiều đã có chút giảm bớt, nhưng tiểu công lại tiến hóa thành da mặt dày vô lại… Đã xảy ra sự chuyển biến khí thế giữa hai người rồi.
Thì ra, không biết xấu hổ dũng cảm ăn đậu hũ mới là kỹ xảo truy thê cuối cùng sao?
Tặng cho tiểu công 999 điểm luôn! o(*≧▽≦)ツ┏━┓
Đừng nên bỏ qua cảnh hai người tay trong tay nha!
Dưới bầu trời đêm Pari, ngọn đèn tháp Eiffel tựa như ảo mộng, hai mỹ nam tử mặc chung chiếc áo khoác đứng ôm nhau cùng một chỗ…
(ˉ﹃ˉ)
Hình ảnh đừng quá tuyệt diệu như vậy chứ a a a!
PS: Thật không hỗ là Pari! Thật nhiều CP nam nam quang minh chính đại tay trong tay dạo chơi trên đường phố a! Còn có hôn môi nữa nè rống rống rống rống (tiếng gào thét)!
——————
Nhật ký tiểu công ngày 30 tháng 3 năm 2013, Pari, trời trong
Hình như em đã nghĩ thông suốt cái gì đó, bắt đầu từ sáng nay đã gác lại hình thức chiến tranh lạnh với ta.
Nhìn chung cũng sẽ không tận lực tránh né tầm mắt của ta, vả lại còn nguyện ý nói chuyện bình thường với ta.
Ta thở phào nhẹ nhõm.
Về phần so với trước đây hay giữ khoảng cách đồng thời thỉnh thoảng đôi mắt kia lại tránh né ánh nhìn của ta cũng coi như không quan trọng… đi?
Thẳng đến trưa, tại khu nghỉ ngơi trong siêu thị, nói chuyện vài câu với nhóm em gái trong đoàn liền khiến ta hiểu ra.
Ta không cảm thấy kỳ quái khi em gái bình thường hay xuất hiện ở chung quanh lại có thể nhìn ra tình cảm của ta dành cho em, cũng sẽ không bởi vì câu hỏi của em gái đó mà muốn giấu diếm hay cảm thấy xấu hổ.
Ta chỉ để ý đến ý tứ trong lời nói của em gái ấy.
Liên tưởng tới phản ứng hai ngày nay của em, ta càng ngày càng cảm thấy có lẽ đây chính là sự thật.
Tử Hi, đã biết tình cảm của ta dành cho em.
Về phần làm sao mà em biết được cũng đã không còn quan trọng nữa rồi, trọng điểm là, phản ứng khác thường trong hai ngày nay của em… Có phải như vậy biểu thị cho việc không phải em không có cảm giác với ta hay không?
Có phải ta nên… Lớn mật cùng chủ động hơn chút nữa không?
Đầu óc vốn dĩ vẫn luôn được người khác khen ngợi nhanh chóng chuyển động, suy tính hết thảy lợi và hại.
Rất nhanh, ta đưa ra quyết định.
Một loạt cử chỉ thân mật to gan lớn mật trong buổi chiều và buổi tối kia cũng chỉ là để thử, càng thử lại càng thêm can đảm, càng thêm vui mừng.
Nắm tay, ôm… Nhìn thấy bộ dáng em bối rối nhưng không có chân chính cự tuyệt, trong lòng ta cũng theo đó mà ấm áp lên.
Ở tại thành phố tình yêu Pari này, biết đâu đây chính là vùng đất mang lại điềm lành cho ta.
———————————————–Pari: là thành phố thủ đô của nước Pháp, cũng là một trong ba thành phố phát triển kinh tế nhanh nhất thế giới cùng London và New York cũng là một trung tâm hành chính của vùng Île-de-France. Nằm ở phía bắc nước Pháp, khu vực trung tâm của châu Âu, Pari được xây dựng hai bên bờ sông Seine với tâm là đảo Île de la Cité.
Tháp Eiffel: là một công trình kiến trúc bằng thép nằm trên công viên Champ-de-Mars, cạnh sông Seine, thành phố Paris. Vốn có tên nguyên thủy là Tháp 300 mét (Tour de 300 mètres), công trình do Gustave Eiffelcùng các đồng nghiệp xây dựng nhân Triển lãm thế giới năm 1889, cũng là dịp kỷ niệm 100 năm Cách mạng Pháp. Chiều cao nguyên bản của công trình là 300 mét, theo đúng thiết kế, nhưng cột ăng ten trên đỉnh giúp tháp Eiffel đạt tới 325 mét.
Tượng bán thân dưới chân tháp Eiffel: là tượng của Alexandre Gustave Eiffel (15/12/1832 – 27/12/1923), ông là một kỹ sư kết cấu, nhà thầu và một nhà chuyên môn về các kết cấu kim loại người Pháp. Ông nổi tiếng vì đã thiết kế Tháp Eiffel, xây dựng năm 1887–1889 cho Triển lãm Thế giới năm 1889tại Paris, Pháp, và cốt cho Tượng thần Tự do, ở Cảng New York, Hoa Kỳ.
Khải hoàn môn (Bắc đẩu Khải hoàn môn): là một công trình ở Paris, một trong những biểu tượng lịch sử nổi tiếng của nước Pháp. Nằm giữa quảng trường Étoile, vị trí của Khải Hoàn Môn là điểm cuối của đại lộ Champs-Elysées, khu vực tập trung khách du lịch của thành phố. Vốn là công trình do Napoléoncho xây dựng vào năm 1806 để vinh danh quân đội, nhưng Khải Hoàn Môn được hoàn thành vào năm 1836, dưới Nền quân chủ Tháng bảy.
Đại lộ Champs-Élysées: là một đại lộ lớn và nổi tiếng của thành phố Paris. Nối hai quảng trường Concorde và Étoile, vị trí của Khải Hoàn Môn, Champs-Élysées là một trong những địa điểm thu hút du khách nhất của thành phố với nhiều cửa hàng, quán cà phê, rạp chiếu phim…. Đại lộ cũng là nơi tổ chức các sự kiện, lễ hội quan trọng của Paris, như Duyệt binh ngày 14 tháng 7, chặng cuối của cuộc đua xe đạp Tour de France, địa điểm các cuộc ăn mừng, chào đón năm mới…
Quảng trường Concorde: là một trong những quảng trường nổi tiếng của Paris, nằm tại đầu phía đông của đại lộ Champs-Élysées, ngay bên bờ sông Seine, một cạnh tiếp giáp với vườn Tuileries và thuộc Quận 8. Concorde là quảng trường rộng nhất Paris, đứng thứ hai tại Pháp, sau quảng trường Quinconces ở Bordeaux, và thứ 11 thế giới.
Cột đá Obélisque: là một cây cột đá vốn ở trước cửa đền Louxor, Ai Cập, hiện nay nằm trên quảng trường Concorde, Quận 8 thành phố Paris. Công trình bằng đá granit, cao 23 mét, là quà tặng của phó vương Ai Cập Mohammed Ali dành cho nước Phápvào tháng 5 năm 1830. Nằm ở giữa quảng trường Concorde, vị trí của cột Obélisque là điểm giao của hai trục quy hoạch đô thị quan trọng: Axe historique từ bảo tàng Louvre đến quảng trường và thẳng tiếp tới Khải Hoàn Môn, Grande Arche; trục thứ hai nối nhà thờ Madeleine với quảng trường, thẳng cầu Concorde sang Palais Bourbon bên kia sông Seine. Cây cột có chiều cao 23 mét, nặng 227 tấn, riêng phần mũ được mạ vàng cao 3,5 mét, phần thân được trang trí các hoa văn Ai Cập cổ giống các cột Obélisque khác.
Vương cung thánh đường Sacré-Cœur: là một nhà thờ Công giáo nổi tiếng của Paris. Nằm trên đỉnh đồi Montmartre, thuộc Quận 18, nhà thờ Sacré-Cœur được xây dựng vào cuối thế kỷ 19, dâng cho trái tim Chúa Giêsu. Sacré-Cœur có nghĩa là
Thánh Tâm.
Đèn ở Khải hoàn môn: