Trong sảnh chấp sự, nhìn thấy vô số ánh mắt đang nhìn chính mình, Thường Nguyệt cũng không mảy may để ý mà hướng về quầy nhiệm vụ bước đi.
Phía sau nàng, có đệ tử mới thấy mọi người trong sảnh đột nhiên im bặt như thế cũng chợt nghi hoặc mà hỏi người bên cạnh.
"Sư huynh sư huynh, người kia là ai mà sao mọi người lại nhìn nàng có vẻ e dè thế?"
"Ách, ngươi không biết?"
Đệ tử được hỏi thần thái có chút kỳ lạ, nhưng khi thấy đối phương nhìn có vẻ còn non nớt liền biết đây là đệ tử mới vì vậy hắn liền liếc nhìn xung quanh một chút liền nhỏ giọng nói:
"Người vừa rồi là một trong ngũ đại thiên kiêu của ngoại môn, Tô Thường Nguyệt, ngươi sau này thấy nàng nên tránh một chút đừng có dây vào nếu không muốn chuốc lấy phiền phức."
"Ách, ngũ đại thiên kiêu thật đáng sợ như thế, ngay cả gặp mặt cũng không được sao?"
"Này... cũng không đúng lắm, chỉ là tình huống của cô nàng này tương đối đặc biệt."
"Tương đối đặc biệt?"
Nhìn vị đệ tử mới này thần sắc vô cùng hiếu kỳ cùng nghi hoặc nhìn mình, đệ tử được gọi là sư huynh hơi trầm ngâm một chút phân vân có nên nói đoạn bí văn này ra không, cuối cùng có lẽ là đè ép không được máu tám chuyện trong người khiến hắn bắt đầu chậm rãi kể ra:
"Ài, ngươi nhập môn trễ nên có vài thứ không biết, người vừa rồi nổi danh ngoan nhân trong ngoại môn, ai cùng nàng đi gần đều sẽ gặp xui xẻo, nghe đồn đã từng có một tổ đội mấy chục người mời đối phương cùng đi vào Vạn Yêu Sơn Mạch tầm bảo, ngươi biết kết quả thế nào sao?"
"Thế nào vậy sư huynh, ngươi đừng úp úp mở mở nữa mau nói đi."
"Hừ còn có thể thế nào, tất nhiên là toàn quân bị diệt chỉ còn có một mình đối phương sống sót trở về."
"Nhưng này còn chưa hết, mặc dù tông môn đã điều tra và thông báo đội ngũ kia tao ngộ nhiều bầy yêu thú tập kích nên mới tan rã, nhưng có lời đồn rằng đó tất cả đều là do Tô Thường Nguyệt gây ra, phải biết nàng lúc đó chỉ mới Luyện Khí trung kỳ, thực lực trong đội ngũ cũng không cao lắm, nhưng cuối cùng lại là người duy nhất trở về không nói, sau đó tu vi còn đột ngột tăng lên ngươi nói xem có đang nghi không?"
"Ách, nghe cũng thật sự có hiềm nghi."
"Chưa hết, nghe đồn lúc đó đối phương trở về thân thể nhuốm đầy máu tươi, nhiều chổ da thịt bị nứt ra, nhìn có vẻ là cùng yêu thú quần nhau tạo thành, tuy nhiên có vị sư huynh am hiểu đấu pháp đã từng kết luận, đối phương bị thương như thế là do linh khí của tu sĩ tạo thành, mà miệng vết thương có hình thù rất khớp với lưỡi kiếm của vị sư huynh đứng đầu đội ngũ đó, lại kết hợp với đối phương quả thật cầm về rất nhiều di vật của các vị sư huynh sư tỷ khiến cho lời đồn ngày càng chắc chắn."
Đệ tử mới nhập môn tựa như bị dọa sợ, âm thanh run rẩy hỏi:
"Tê, vậy chẳng lẽ chuyện này là thật, đối phương thật tính kế đem cả đội ngũ chôn giết sau đó một mình độc chiếm di sản của tất cả mọi người?"
Nghe vậy, vị sư huynh kia liền lắc đầu:
"Cái này thì ta không biết, tông môn cũng đứng ra bác bỏ tin đồn này, nghe bảo là có người cố ý tung ra để hãm hại thiên kiêu của tông môn nhằm gây mất đoàn kết."
"Tuy nhiên dù tin đồn là thật hay không ngươi tốt nhất đừng gây vào nàng, dù sao tinh thần của đối phương không được bình thường lắm, lại cực kỳ ghét nam nhân, ngươi nếu làm người ta khó chịu, đánh ngươi nằm liệt giường một tháng cũng không biết kiếm ai để kêu oan."
"Đây lại là chuyện gì nữa vậy sư huynh, chẳng lẽ có người vô pháp vô thiên như thế mà đội chấp pháp vẫn để yên sao?"
Nghe vậy đệ tử được gọi là sư huynh sắc mặt chợt chuyển sang rất kỳ quái mà nói:
"Cái này ta cũng không biết kể làm sao, nhưng mà vị Tô Thường Nguyệt này quả thật có chút đáng thương, nghe đồn lúc mới vào tông môn thì được một vị sư huynh gia nhập tông môn đã lâu chiếu cố chăm sóc, cả hai người họ nhanh chóng thành một đôi nam thanh nữ tú, đáng tiếc ài..."
"Đáng tiếc sao sư huynh, ngươi mau kể đi."
"Đáng tiếc tên kia lại là tra nam, bội tình bội bạc vứt bỏ đối phương đi theo nữ nhân khác xinh đẹp hơn, khiến trái tim Tô Thường Nguyệt gặp đả kích trầm trọng, thậm chí có lời đồn không lâu sau khi bị chia tay đối phương vì bi thống quá mức mà sinh ý nghĩ cực đoan muốn tiến vào Vạn Yêu Sơn Mạch tự hủy bản thân đồng thời kéo theo cả đoàn đội táng chung, mặc dù lời đồn này có chút vô lý nhưng quả thật cũng cho thấy được đối phương thật có mấy phần qua loa tùy ý chính mình không thiết sống nữa."
Nghe vậy vị đệ tử mới kia cũng chợt có chút sầu khổ theo, dù sao nếu đối phương thật vì thất tình mà tự hại chính mình thì quả thật có chút đáng thương, nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn liền cảm giác chuyện này không liên quan lắm, chẳng lẽ đáng thương liền có thể tùy ý đánh người sao?
Tựa như nhìn ra vị sư đệ này có suy nghĩ, đệ tử là sư huynh cũng thở dài nói:
"Chuyện đáng tiếc hơn còn ở sau, đã từng có vị sư huynh tương đối nổi tiếng, không những đẹp trai, thiên phú tốt, gia thế cũng không thấp chút nào đã từng nhiệt tình truy cầu đối phương, thề sẽ dùng tình cảm của bản thân để xóa đi vết thương lòng của Tô Thường Nguyệt."
Nghe câu chuyện đột nhiên chuyển sang chuyện tình cảm, đệ tử mới cũng chợt hiếu kỳ hỏi:
"Vậy kết quả thế nào, vị sư huynh kia có thành công không?"
Nghe vậy, đệ tử cũ cũng chợt thở dài lắc đầu nói:
"Đáng tiếc, vị sư huynh kia không thể thành công không nói, kết quả cuồi cùng còn là bi kịch."
"Bi kịch? Sao lại thế?"
"Tô Thường Nguyệt lúc này tính cách đã quá cực đoan, cực kỳ bài xích bất cứ ai cố ý tiếp cận, nhưng vị sư huynh kia lại quá mức chân thành, muốn dùng sự nhiệt tình của mình để nhận được sự cảm động của đối phương, nhưng đáng tiếc thứ duy nhất hắn nhận được chỉ có tờ đơn thách đấu trên võ đài."
Nghe vậy, đệ tử mới liền lập tức nghĩ tới vài tình cảnh cẩu huyết vô cùng đại loại là nam nhân vì nữ chính làm tất cả nhưng đón nhận lại chỉ có sự lạnh lùng băng giá, nhưng dù vậy vẫn không thể ngăn cản được sự cố chấp của nam chính, cuối cùng kết quả...
"Vậy kết quả thì sao, vị sư huynh kia có chấp nhận lời thách đấu không? Và hắn sẽ thắng chứ, dù sao vừa nghe liền biết đối phương cũng là thiên tài không kém người khác."
Chỉ là kết quả không giống đệ tử mới chờ mong lắm, bởi sắc mặt sư huynh liền chợt tràn đầy luyến tiếc mà nói:
"Haiz, vị sư huynh kia có chấp nhận thách đấu, và quả thật thiên tư của hắn cũng không tệ, tu vi cũng cao hơn Tô Thường Nguyệt một cấp, chỉ là cuối cùng chỉ vì sai lầm của bản thân mà hắn phải nhận lấy kết quả quá đau đớn."
"Chuyện là thế nào, sư huynh mau kể a."
"Vị sư huynh kia sau khi lên lôi đài liền cố gắng dùng lời nói thuyết phục Tô Thường Nguyệt, nhưng đổi lại chỉ là từng đòn công kích sắc lẻm, nhưng dù vậy hắn vẫn không đánh trả mà chỉ né tránh, vẫn cố chấp muốn dùng sự chân thành để làm tan chảy trái tim lạnh giá của đối phương, nhưng mà..."
"Nhưng mà?"
"Nhưng mà Tô Thường Nguyệt rõ ràng là một người điên, vị sư huynh kia đoán lầm, đối phương cũng không có thứ gì gọi là trái tim lạnh giá, mà là hoàn toàn không có trái tim, bất chấp tấm chân tình của vị sư huynh kia, Tô Thường Nguyệt ra đòn ngày càng lăng lệ sắc bén, thậm chí còn nhân cơ hội vị sư huynh kia lơ là liền bộc phát bí thuật thiêu đốt tinh huyết để đánh ra đòn công kích chí mạng đem vị sư huynh đáng thương kia đánh trọng thương kém một chút liền mang theo tấm chân tình của hắn đi xuống ba tấc đất."
"Tê, điền cuồng như thế?"
Đệ tử mới hít vào một hơi lạnh mà nói ra.
"Ừm, Tô Thường Nguyệt thật điên cuồng đến thế đấy, sau vụ này thậm chí có trưởng lão ra mặt chỉ trích nàng quá ác liệt, nhưng đối phương không những không sợ mà còn cãi lại khiến cho vụ việc huyên náo rất lớn, cuối cùng đối phương bị cấm túc trong động phủ ba tuần."
"... Ách, sư đệ không nghe nhầm chứ? Sư huynh nói là ba tháng hay ba năm đúng không."
"Không, ngươi nghe không lầm, là ba tuần, mặc dù mới nhìn Tô Thường Nguyệt ra tay rất độc ác, nhưng lý lẽ của đối phương cũng đồng dạng rất chặt chẽ, dù sao nàng cũng đã từng cảnh cáo vị sư huynh kia rất nhiều lần trước mặt mọi người, nhưng đối phương vẫn chai mặt theo đuổi, mặc dù nhìn rất lãng mạng, nhưng nếu xét theo điều luật của tông môn thì đó quả thật có hiềm nghi của tội quấy rối nữ đệ tử, là tội danh không nhẹ, nếu như không xem nặng rất dễ dàng mở tiền lệ cho các hành vi tương tự sau này, vì vậy cũng có rất nhiều nữ đệ tử lên tiếng biểu tình, ngoài ra, Tô Thường Nguyệt cùng vị sư huynh kia cũng đã kí giấy tự chịu hậu quả, vị sư huynh kia không đánh trả cũng là do đối phương tìm đường chết mới rơi vào kết cục như thế, Tô Thường Nguyệt mặc dù dùng bí pháp nhiên huyết nhưng cũng đường đường chính chính trọng thương vị sư huynh kia mà không dùng thủ đoạn hèn hạ nào như hạ độc hay ám khí, vì vậy đội chấp pháp dưới áp lực biểu tình của các đệ tử nữ, ngoài ra còn có lý luận chặt chẽ của Tô Thường Nguyệt khiến cho bọn hắn chỉ có thể đưa ra mức án xử phạt không đau không ngứa như thế để xem như cho vị trưởng lão đã ra mặt kia một bậc thang để đi xuống."
Nghe tới đây, đệ tử mới cũng không khỏi âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.
Bảo sao mọi người phản ứng lại tựa như gặp tai tinh thế, quả nhiên danh quá kỳ thực, này phải nói là quá có tài gây chuyện đi, không những dám liều mạng để đánh trọng thương sư huynh hơn một tiểu cảnh giới mà thậm chí còn có gan dám bướng với trưởng lão. Phải biết trưởng lão trong tông môn ít nhiều gì cũng có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, dàm dùng thân phận Luyện Khí hậu kỳ cãi lại Trúc Cơ hậu kỳ, này nếu là xảy ra bên ngoài tông môn rất dễ dàng bị một chưởng đánh chết.
"Không được, sư huynh ngươi kể giúp ta vài chổ vị tai tinh kia hay xuất hiện với, ta sau này phải ít đi mấy chố đó để tránh phiền phức rơi vào đầu mới được."