Trải qua một đêm mỹ mãn, sáng sớm khi mặt trời vừa ló dậy, Thường Nguyệt theo thói quen tỉnh giấc.
Ngắm nhìn gương mặt quen thuộc đang gần sát trước mắt, mặc dù đã sớm nhìn không biết bao nhiêu lần nhưng nàng vẫn không khỏi chợt nổi lên ham muốn muốn cắn đối phương một ngụm.
Chỉ là nghĩ đến tối qua bản thân nồng nhiệt quá mức, đoán chừng hiện tại hắn cũng sớm mệt lả cả người nên nàng cũng không có làm như thế mà âm thầm thụt người lại để tránh khỏi đôi tay đang ôm chầm lấy nàng nhưng động tác nhẹ nhàng từ tốn tránh đánh thức đối phương.
Sau khi thay đồ xong, một lần nữa thông qua thông đạo ra ngoài, lại lén lút trở về động phủ của mình, Thường Nguyệt mới thở dài âm thầm bi ai một chút.
Giá như bản thân có thể cùng hắn tự do yêu đương thì thật tốt, đến khi đó chính mình cũng có thể nán lại lâu một chút.
Chỉ là mặc dù nghĩ như thế nhưng nàng cũng hiểu được cái gì gọi là "Cây to đón gió", nàng biết tính tình bản thân vốn sốc nổi, rất dễ gây hấn với người khác, nên chú định sau này sẽ phải đối mặt với không ít kẻ thù.
Mặc dù nàng khinh thường những kẻ bị mình đả bại, không ngại âm mưu quỷ kế đối phó bản thân, nhưng nghĩ tới cảnh tượng Trần Lâm bị vạ lây, Thường Nguyệt không khỏi chợt nghĩ mà sợ.
Vì để bảo vệ hắn và hạnh phúc của cả hai, nàng không cho phép bản thân chìm đắm trong sự vui sướng quá lâu.
" Chậc, có thể trải qua một đêm hân hoan như thế đã đủ ngươi còn muốn gì nữa đây Tô Thường Nguyệt, trầm mê là không tốt, hiện tại phải rèn luyện, chỉ có nâng cao thực lực tương lai cả hai mới có bảo đảm, nên hiện tại trước nhất cứ mang theo ba tấn tạ hít đất 500 cái để khởi động cho thanh tỉnh đầu óc đi."
Thầm nói như thế, cô vợ nhỏ vỗ mặt vài cái liền mang theo ánh mắt quyết tâm tiến về phòng tập luyện trong động phủ, quyết chí không phá được kỷ luật của bản thân đạt được hồi hôm qua liền không dừng lại.
...
Mà lúc này bên phía Trần Lâm.
Trải qua một đêm đau thận, hắn thật sự mệt lả cả người, cơ hồ là xong việc liền thiếp đi mất, mãi đến khi ban trưa, mặt trời lên tới đỉnh, Trần Lâm mới khó khăn mở mắt.
Cảm nhận toàn thân vô lực cùng nhức nhói, hắn không khỏi thở dài.
Thường Nguyệt điểm nào cũng tốt chỉ là khi mất kiềm chế hắn liền ăn không tiêu, kém chút mệt chết trâu cày.
Lại nhìn bên cạnh, nơi nào còn thân ảnh quen thuộc kia, Trần Lâm liền biết nàng hẵn đã sớm nhưng không muốn làm ăn thức giấc liền lặng lẽ rời đi.
Nghĩ vậy, Trần Lâm liền rời khỏi giường, dọn dẹp một chút liền đi tắm rửa cho đầu óc minh mẫn.
Nằm trong bồn tắm, hắn không khỏi nghĩ tới việc Thường Nguyệt kể tối qua.
Biết được đối phương chuẩn bị đi đoạn đường khá xa để làm nhiệm vụ, mặc dù chỉ là nhiệm vụ an nhàn, lại có trưởng lão Trúc Cơ đi theo, nhưng Trần Lâm cũng không định qua loa, dù sao trong nhà chỉ có một cô vợ trẻ mà thôi, tình cách lại tùy tiện sốc nổi, ra ngoài dễ dàng gặp thua thiệt, nếu thật có chuyện gì đến lúc đó hắn sợ hối hận không kịp.
Nên nghĩ tới liền làm, tắm rửa thay đồ xong xuôi, Trần Lâm liền đi thẳng tới cửa mật thất làm việc của hắn.
Nơi đây tương đối rộng rãi, tốn khá nhiều thời gian để đào xong, nhưng quả thật rất cần thiết nếu muốn nghiên cứu trận pháp cùng chế phù.
Ngồi trong mật thất, Trần Lâm liền bắt đầu suy nghĩ đến dạng thủ đoạn gì mới có thể hữu ích cho Thường Nguyệt.
Đầu tiên, cũng là quan trọng nhất là phải bảo mệnh, mặc dù cô vợ trẻ rất hiếu chiến, đến là đón đụng là trụng, nhưng nếu gặp phải tình huống bất lợi không cần thiết liều mạng, nàng cũng biết lựa chọn rút lui, vì vậy để chạy trốn nhanh một tí, Trần Lâm liền định đưa nàng một tấm à không hai tấm linh phù nhất giai đỉnh cấp Phi Không Phù.
Mặc dù cũng nghĩ cho Thường Nguyệt mang nhiều một chút nhưng hắn không có tồn nhiều Phi Không Phù đến vậy, ngoài ra hai tấm liền đủ nàng bay đến cạn kiệt linh lực, dùng tấm linh phù thứ ba mà không có sức để bay thì cũng không có ý nghĩa lắm.
"Ừm, sức bền cũng cần phải chú tâm, nhưng ta có thể thông qua [Đồng Cam Cộng Khổ] để chia sẻ thể lực với Thường Nguyệt nên cũng không cần lo lắm, vậy liền đưa nàng một thủ đoạn phòng thủ? À cũng không đúng, trên người nàng có mang [Áo Choàng Bóng Đêm], đó đã là thủ đoạn phòng thủ tốt nhất hiện tại rồi, đưa thêm cũng hơi thừa, vậy chắc là một loại thủ đoạn khống chế địch nhân liền rất tốt, dù sao Thường Nguyệt nàng cũng không thiếu thủ đoạn công kích cũng không cần ta lo lắng."
Với thực lực của cô vợ trẻ, lại kết hợp với trang bị xuyên giáp [Thương Phục Hận], Trần Lâm hoài nghi cô nàng này thậm chí Trúc Cơ cũng dám thử chọc một thương xem da tu sĩ Trúc Cơ dày cỡ nào.
Có lực công kích cao như vậy, lại có thêm thủ đoạn khống chế kẻ địch lại, Thường Nguyệt liền có thể xưng dưới Trúc Cơ vô địch thủ.
Mà loại thủ đoạn gì có thể khống chế kẻ địch hiệu quả, lại còn nên có thể khống chế diện rộng?
Trần Lâm liền lập tức nghĩ tới khốn trận.
Nhưng trận pháp bình thường cần tốn thời gian bày trận trước, trong đấu pháp bày trận hiển nhiên không thực tế.
"Nhưng lại không thực tế cỡ nào còn có thể không thực tế bằng ta sao?"
Bằng vào .Flut, Trần Lâm đã sơ bộ nghiên cứu ra phương pháp bày trận kiểu mới có thể thông qua việc dùng linh phù làm "trận cơ" để lấy tốc độ cực nhanh và hiệu quả siêu phàm để hình thành trận pháp.
Mặc dù mỗi lần dùng hơi tốn linh phù nhưng lại là át chủ bài tuyệt hảo để đánh địch không trở tay được.
Tưởng tượng kẻ địch cùng Thường Nguyệt đánh hôn thiên ám địa, vô cùng kịch liệt, nhưng đột nhiên Thường Nguyệt ném ra vài tấm linh phù, kẻ địch theo thường thức sử dụng thủ đoạn để phòng thủ, nhưng mấy tấm linh phù kia lại không công kích trực tiếp hắn mà đột ngột liên kết lại hình thành khốn trận khóa chết kẻ địch ở bên trong, cô vợ trẻ lúc này liền chỉ cần ung dung chọc một thương là xong.
Nghĩ vậy, Trần Lâm liền không khỏi chợt cảm thấy kích thích, rất muốn xem thử tràng diện như vậy sẽ thế nào.
Vì thế hắn liền lấy ra một xấp giấy da chuyên dùng để vẽ linh phù.
Đối với nên dùng loại linh phù gì để làm "Trận cơ" Trần Lâm cũng có một chút ý tưởng.
Nếu Thường Nguyệt đã chê "Phù trận" của hắn bay quá chậm vậy Trần Lâm liền định dùng linh phù thuộc tính phong, khi ném ra liền lập tức bay tới bên kẻ địch, rất khó né tránh, nhưng khuyết điểm thì là uy lực cũng không đặc sắc lắm.
Ngoài ra, thời gian mà các linh phù kiêm chức năng "Trận cơ" xác định được tọa độ đích đến trong không gian để bay tới mặc dù không chậm, nhưng cũng quả thật có chút không mượt mà, này là do muốn dựng "Phù trận" cần người sử dụng trực tiếp điều khiển, hắn là "trận pháp sư" còn tốt, mặc dù Thường Nguyệt cũng có kiến thức tương tự hắn về trận pháp nhưng trong chiến đấu nàng cũng không có thời gian để thao tác màu mè như vậy.
Vì thế Trần Lâm liền thiết kế ra một loại linh phù đặc biệt, linh phù này hoàn toàn không có tác dụng đặc biệt, chỉ có một chức năng duy nhất là lập lịch trước tọa độ các tiết điểm trong cấu trúc trận pháp sau đó không chế các linh phù làm "Trận cơ" bay tới vị trí đích, qua đó khiến người sử dụng dễ thao tác hơn, Trần Lâm gọi linh phù đặc biệt này là "Chủ phù".
Thao tác này có điểm giống như tạo các hàm con là các "Trận cơ" đảm nhiệm từng chức năng khác nhau với các biến đầu vào để trống, sau đó trong hàm main thực hiện tới phần chức năng nào thì sẽ cung cấp các giá trị đầu vào tới đó đảm bảo chương trình chạy thông suốt không bị xung đột với nhau.