"Àh, thật tốt khi được trở lại tông môn."
Lần nữa bước xuống linh chu thì đã là ba ngày sau.
Nhìn cảnh vật quen thuộc trước mắt, Thường Nguyệt cảm giác được thân thể và tâm trí dần thả lỏng.
Cho dù là người năng động như nàng nhưng trải qua biến cố như khoảng thời gian vừa rồi cũng không khỏi cảm thấy căng thẳng.
Thật sự là nhiều ngoài ý muốn lắm, nếu đổi lại là người khác thì chuyến này sợ là khó mà trở về được.
"Thường Nguyệt sư tỷ."
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Thường Nguyệt liền quay sang cười nói:
"Là Hồng Nghê sư muội đấy à, mấy nay không gặp, sư muội vẫn luyện đan sao?"
"Vâng, mấy nay luyện đan nhiều chợt có cảm ngộ mới liền vội vàng thử nghiệm nên không thể qua gặp sư tỷ."
"Haha không sao, mấy nay ta cũng bận bịu một chút, cũng không tiện gặp người lắm."
"À sư tỷ, vị này là..."
Nhìn thấy Hồng Nghê hướng ánh mắt sang sau lưng mình, Thường Nguyệt biết nàng nói đến ai liền đưa tay giới thiêu.
"Đây là thị nữ ta mới thu nhận, tên là Tử Lăng, tính tình hơi hướng nội tí nhưng cũng rất thích nói chuyện, ngươi có thể xem nàng là hướng nội cởi mở cũng được."
Nghe vậy, Hồng Nghê chỉ mỉm cười nhìn Tử Lăng một cái liền quay lại xem Thường Nguyệt hỏi:
"Sư tỷ, chỉ hơn một tháng nữa sẽ tổ chức Ngoại Môn Thi Đấu, Thường Nguyệt sư tỷ có định tham gia sao?"
Nghe vậy, Thường Nguyệt liền mỉm cười vô cùng tự tin nói:
"Tất nhiên là tham gia chứ, không chỉ tham gia ta còn muốn đạt hạng nhất để vào nội môn không cần phải bị tiếc nuối."
"Vậy thì thật đáng mong đợi, đến lúc đấy sư muội chắc chắn sẽ đến cổ vũ sư tỷ."
"Hah, tốt lắm, tới lúc đấy nhớ đến coi đấy."
Hai người lại hàn huyên thêm một lúc, Hồng Nghê liền rời đi trước.
Lúc này, Tử Lăng vẫn trầm mặc đứng ở phía sau nãy giờ, giờ mới lên tiếng nói:
"Tiểu thư người này không đơn giản."
"Ta biết, vị sư muội này có chút không tầm thường, nhưng thế gian muôn màu muôn vẻ, người không tầm thường nhiều lắm."
Nghe vậy Tử Lăng lắc đầu lại nói tiếp:
"Không phải, tiểu thư hiểu lầm, ý ta là người này... rất quái, Tử Lăng làm sát thủ đã lâu, hạng người gì đều gặp qua, nhưng cảm giác kỳ quặc này vẫn là lần đầu tiên Tử Lăng gặp phải, đối phương có chút "không thể đánh giá được"."
Nghe vậy, đầu Thường Nguyệt cũng chợt to, hoàn toàn không hiểu ra sao.
"Có lẽ là chưa từng nhìn thấy thế giới của tu sĩ nên người còn lạ lẫm, đừng lo, sau này sẽ quen thuộc thôi."
"Vâng, có lẽ là vậy."
"Đi thôi, ta dắt ngươi đi động phủ của ta nghỉ ngơi một chút, mấy ngày sau chúng ta lại lên đường đi Thiên Nguyên Thành."
...
Một bên khác, Hồng Nghê sau khi trở lại động phủ cũng cảm giác chợt nhẹ nhõm.
Chuyến đi này thật sự là quá mức ngoài ý muốn.
Liên miên không dứt từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, thậm chí "Thánh Linh" và quái vật hư hư thực thực đến từ phía sau "Kim Cổ Thạch Môn" xuất hiện khiến nàng không khỏi hoài nghi thế giới này có thật sự bình thường như nàng tưởng không.
Nhưng nhìn tình hình này thì có lẽ chỉ là chuyến đi này quả đặc biệt một chút thôi, lúc về cũng không có bất ngờ khác xảy ra nữa.
"Mà ta cũng không ngờ rằng thế giới này thế mà cũng có tồn tại võ đạo, mà lại có vẻ cấp độ cũng không thấp lắm."
Kiếp trước nàng học tập vạn đạo vào một thân, thành tựu chí cao Nữ Đế, võ đạo tất nhiên cũng từng biết qua.
Có thể nói võ đạo cũng không kém tiên đạo, chỉ đáng tiếc khó mà trường sinh, đồng thời lại quá cực đoan khiến cho nó khó mà đơn độc phát triển thành một thể hệ như tiên đạo được.
"Sau này dùng võ đạo gia tăng bản lĩnh đấu pháp cũng là lựa chọn không tệ, nhất là khi Ngoại Môn Thi Đấu cấm sử dụng đan dược và linh phù."
Mặc dù không định tham gia kỳ thi đấu năm nay nhưng nàng cũng không định bỏ lỡ kỳ thi đấu lần sau, nàng hiện tại không có chổ dựa, cần phải tích cực thể hiện bản thân một chút để được coi trọng, khi ấy đường đi sẽ thông thuận hơn lúc này rất nhiều.
Nghĩ vậy, Hồng Nghê liền lấy lò luyện đan ra dự định tiếp tục chăm chỉ học tập thuật luyện đan.
Chỉ mới qua ít lâu nàng liền đã đạt được trình độ của Luyện Đan Sư trung cấp, dự tính không bao lâu nữa liền có thể luyện ra được đan dược nhất giai cao cấp.
Tốc độ này nếu đặt ở bên ngoài thì rất là kinh hãi thế tục, sẽ lập tức được đôn lên vị trí đệ tử hạch tâm nhất, được dốc toàn lực bồi dưỡng.
Nhưng Hồng Nghê vẫn cảm thấy không hài lòng lắm.
Nàng biết được thiên phú của mình phế cỡ nào, muốn cải mệnh, ít nhất cũng cần đan dược tam phẩm.
Nhưng đó chỉ là khi nàng còn ở Luyện Khí, sau này nếu mà Trúc Cơ, lại muốn đề thăng thiên phú thì càng cần đan dược phẩm chất cao hơn.
Nên tình huống hiện tại gọi là lửa xém lông mày cũng không nói quá.
"Có chút áp lực, nhưng cũng rất kích thích, lâu rồi ta mới cảm giác hứng khởi lại như thế này."
Nghĩ vậy, Hồng Nghê liền khai lò bắt đầu luyện đan.
...
"Đây là nơi tiểu thư sinh hoạt và nghỉ ngơi sao."
"Đúng vậy, thấy thế nào, đẹp chứ?"
Nhìn bên trong động phủ một lượt, Tử Lăng không biết phải nói như thế nào đây.
Quá đơn giản à?
Cũng không đúng, dù sao trong này có rất nhiều đồ vật có hình thù kỳ lạ khiến nơi này trông có vẻ khá chật chội.
Nhưng những thứ kỳ lạ kia được sắp xếp rất ngăn nắp, và dường như rất có thứ tự khiến nơi đây cũng trông có vẻ như tương đối có phong cách riêng.
Khó trách Tử Lăng nghĩ như thế, dù sao ai lần đầu đến phòng gym đều sẽ bị choáng ngợp bởi phong cách bài trí của nơi đó.
"Tiểu thư, những thứ này dùng để làm gì vậy?"
"Là dụng cụ để hổ trợ rèn luyện cơ bắp đấy."
"Hỗ trợ rèn luyện cơ bắp? Không phải chỉ cần đi nâng đá mỗi ngày liền tự có thể khỏe lên sao?"
Nghe vậy, Thường Nguyệt liền phì cười, thầm khinh bỉ người nơi này quả nhiên còn hiểu biết rất cạn về vấn đề làm sao để xây dựng cơ bắp hiệu quả.
Mà nghĩ lại cũng đúng, công pháp, võ công đều quá hữu dụng, chỉ cần luyện liền sẽ tăng cường toàn thân, tiện lợi như thế ai còn rảnh rỗi đi nghiên cứu vấn đề xây dựng cơ bắp làm gì.
Nhưng nàng lại không nghĩ thế, công pháp và võ công tuy thuận tiện, nhưng trừ khi vứt bỏ nhục thân, nếu không thì thân thể vĩnh viễn là một hạng yếu tố trọng yếu cần được chú trọng.
Đừng nhìn công pháp, võ công, linh dược có không ít loại chuyên về cường hóa nhục thân.
Nhưng Thường Nguyệt từng có nghiên cứu qua thử liền cảm giác có gì đó không đúng lắm, thứ được tăng cường dường như không phải "cơ bắp" mà là "mỡ" thì đúng hơn.
Vì sao nàng lại nói như vậy?
Thì ta phải coi lại cách cơ bắp hình thành.
Cơ bắp hình thành là khi các sợi cơ nhỏ yếu cũ bị đứt khi ta luyện tập kháng lực, thân thể sau khi trải qua ngủ nghỉ hợp lý và ăn uống đầy đủ sẽ tái tạo lại những sợi cơ mới cứng cáp hơn, chắc chắn hơn, và mật độ sẽ cao hơn lúc trước rất nhiều.
Cơ bắp trải qua sự "tàn phá" hợp lý bằng biện pháp kháng lực và hồi phục lại đầy đủ sẽ trở thành nơi dự trữ dưỡng chất và protein, trong khi mỡ thừa sẽ bị đốt cháy và hóa thành năng lượng cho quá trình xây dựng cơ bắp tiếp theo, cứ lập lại quá trình này, tỷ lệ cơ và mỡ sẽ ngày càng lớn, nhưng trọng lượng tổng vẫn không thay đổi nhưng hình thể không chỉ sẽ thon gọn hơn rất nhiều ngoài ra còn dễ dàng phát lực, và tiêu hao thể lực và năng lượng nhiều hơn để vận động với tần suất cao hơn trước rất nhiều.
Đó là cách cơ bắp được hình thành.
Nhưng nếu không tập kháng lực, thì tỷ lệ mỡ cơ thể của người bình thường sẽ chiếm khoảng 15-19% được phấn bố toàn thân, cơ bắp của người không tập kháng lực sẽ loảng hơn rất nhiều so với người có tập, vì vậy mà cùng một trọng lượng tổng, sức mạnh của cả hai sẽ chênh lệch tương đối lớn.
Nhưng trong tình huống như thế, đa phần tu sĩ lại không luyện tập kháng lực để cải thiện tỷ lệ mở và cơ bắp trong người mà trực tiếp luyện công pháp hoặc dùng linh dược để cường hóa toàn thân, này đồng nghĩa với việc cơ bắp và mỡ cùng nhau được cường hóa.
Mặc dù mạnh lên thì vẫn có mạnh lên đấy, hiệu suất lợi dụng thì không cao tí nào, dù sao cơ bắp mới là thứ giúp ngươi phát lực.
Mỡ được mạ vàng thì nó vẫn là mỡ, chức năng chính của mỡ là dự trữ năng lượng chứ không phải để phát lực.
Vì vậy nên Thường Nguyệt mới lựa chọn không học công pháp luyện thể mà lại đi rèn thể, nàng cần cơ bắp săn chắc để tối ưu sức mạnh của mình, chứ không cần một đống mỡ được tẩy luyện thật nhiều nhưng sau đó chẳng phát huy được bao nhiêu.
"Lại đây, Tử Lăng, ta chỉ ngươi cách sử dụng những thứ này, đầu tiên đây là máy gánh đùi, ngươi đứng ở đây sau đó..."