Mỹ Nhân, Moa Moa~

Chương 37

Yêu giang sơn càng thích mỹ nhân: Bổn Bổn rốt cục cũng đã ở cùng Ngốc Ngốc @ Cố Tả Ý

.

Cố Tả Ý dùng 3 ngày để tiêu hóa tin nhắn Lâm Thành gửi tới .

Chuyển đến ý là Lâm Thành về sau sẽ ở bên này?

Nói cách khác về sau hai người rốt cục không phải ở xa nhau!

Cố Tả Ý đối với quyết định này của Lâm Thành nhất thời vô cùng khẩn trương ﹁_﹁

Đếm ngược đã đến ngày Lâm Thành tới, đêm cuối cùng đó Cố Tả Ý thậm chí kích động không ngủ được.

Vì thế khăn trải giường-kun đáng thương lại bị tra tấn một đêm.

Cố Tả Ý dậy thật sớm, vào WC đem chính mình tẩy rửa trắng tinh chờ Lâm Thành đến ﹁_﹁

Tả Ý, anh đến, em xuống đi. --Lâm Thành

Nhớ mang Bổn Bổn mang theo -- Lâm Thành

Một phút đó khi nhận được tin nhắn của Lâm Thành, Cố Tả Ý liền lập tức bay ra ngoài phòng ngủ.


Không đến 10 giây, Cố Tả Ý đã tới tầng trệt. Bệ hạ đẹp trai rạng ngời quả nhiên đang đợi cậu.

Cố Tả Ý bình phục hô hấp của mình một chút, rồi chậm rãi đi qua.

Đi tới cậu mới phát hiện Lâm Thành đang cười.

"Anh cười cái gì." Cố Tả Ý có chút ngượng ngùng hỏi.

Lâm Thành cười nói, "Về sau xuống chậm một chút, cẩn thận ngã."

Quả nhiên vừa nãy đã bị Lâm Thành thấy được QAQ

"Bổn Bổn đâu?" Lâm Thành nhìn hai tay Cố Tả Ý trống trơn hỏi.

Cố Tả Ý vỗ vỗ đầu, vừa nãy quá kích động trực tiếp đi xuống đây...

Bổn Bổn thật xin lỗi QAQ

Tao không phải cố ý bỏ quên mày ┭┮﹏┭┮

"Còn ở trong phòng ngủ QAQ." Nói xong Cố Tả Ý lập tức ngoan ngoãn trở về phòng ôm Bổn Bổn xuống.

Lần này xuống lầu Cố Tả Ý nghe lời không có chạy.

Nói giỡn, mấy người thử ôm bể rùa chạy xuống lầu toai xem xem ﹁_﹁


Thế là Cố Tả Ý ôm rùa nhỏ hạnh phúc đi theo Lâm Thành cùng tới nhà của bọn họ.

Lúc Cố Tả Ý xuống xe đi vào, sợ ngây người!

"Miệng có thể nhét luôn quả trứng gà." Lâm Thành cười lấy tay nhẹ nhàng khép miệng Cố Tả Ý bởi vì giật mình mà há to miệng.

Bị hoảng sợ Cố Tả Ý lắp bắp nói, "Lâm, Lâm Thành... Anh, anh không đi sai sai sai chỗ chứ... Này, nơi này...Em..."

Kỳ thật Cố Tả Ý muốn nói, Lâm Thành anh sẽ không mua ở chỗ tấc đất tấc vàng đốt tiền này đúng không!

Mẹ nó Lâm Thành quả nhiên giống như bọn họ nói, thật sự Cao-Phú-Soái đó!

Anh anh~, tại sao phương diện nào của Lâm Thành cũng tốt như vậy, tự ti lắm có biết không QAQ

Nghe xong câu nói không trọn vẹn của Cố Tả Ý, Lâm Thành lắc lắc đầu, "Nhà của chúng ta chính là ở đây, không sai chỗ."

Lâm Thành nói xong liền nắm tay kéo Cố Tả Ý đi vào trong.


Nhà của chúng ta...

Cố Tả Ý ở trong lòng hồi tưởng lại mấy chữ Lâm Thành nói, lại nhìn hai người đang nắm tay, trong lòng cứ như thế bị một chữ "Ái" lắp đầy.

Cố Tả Ý mày có tài đức gì, được một người vĩ đại như Lâm Thành thích chứ QAQ.

Lâm Thành mở cửa ra, Cố Tả Ý phát hiện bên trong đã trang hoàng xong từ sớm.

Hết thảy đã sắp xếp, chỉ chờ người vào ở (^o^)/~

"Anh chuẩn bị khi nào?" Cố Tả Ý quay đầu hỏi.

"Nhà trước kia đã mua rồi, trang hoàng bắt đầu làm khi kỷ niệm 20 năm công trình kiến trúc."

Nghe Lâm Thành nói xong Tả Ý ở trong lòng lén cười thầm.

Lâm Thành lại đã dự tính trước như thế ﹁_﹁

Đương nhiên Lâm Thành không có nói cho Cố Tả Ý, nhà này là vì chuẩn bị cho hai người họ. Nếu Cố Tả Ý lúc đó không chấp nhận anh, nơi này vĩnh viễn sẽ bỏ không.
Là một tiểu thụ phi thường tự giác, Cố Tả Ý rất nhanh đã chấn chỉnh tâm tình của mình lại. Nghênh ngang chuyển động ở trong nhà, mỗi một cái góc đều thưởng thức một lần.

Lâm Thành còn bày vẻ mặt sủng nịch đi theo cậu, thỉnh thoảng giải thích cho cậu.

Cố Tả Ý đi tới phòng khách thì phát hiện ở trên bàn có một con rùa nhỏ.

"Mày chính là Ngốc Ngốc?" Cố Tả Ý nhìn qua bể rùa, sau đó thả Bổn Bổn nhà mình vào.

Cố Tả Ý phát hiện Bổn Bổn vừa đi vào liền vô cùng kích động bò tới chỗ Ngốc Ngốc.

Cuối cùng hai con rùa cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt nhau lại vô cùng thân thiết dựa vào nhau, hai quả đầu nhỏ cọ đến cọ đi.

Thật sự là không dễ dàng mà!

Trải qua thiên tân vạn khổ, khổ bức si tình công Bổn Bổn rốt cục nhìn thấy người trong lòng QAQ

Nhìn thấy rùa nhỏ cọ cọ nhau, Cố Tả Ý cảm thấy mình cũng bị cảm động .
"Bọn chúng đang làm cái gì?" Nhìn trong chốc lát, ghé vào bàn mười vạn câu hỏi tại sao bạn học Cố Tả Ý nhìn công quân nhà mình hỏi.

Lâm Thành nhìn nhìn rùa nhỏ, lại nhìn Tả Ý, nghiêm trang nói, "Chơi hôn hôn đi."

Chơi hôn hôn (*  ̄)( ̄▽ ̄*)ゞ

Cố Tả Ý nghe Lâm Thành nói xong, vội che mặt mình.

Nhịn không được phun chính mình, rõ ràng Lâm Thành nói là rùa nhỏ hôn, Cố Tả Ý mày mặt đỏ cái gì a (#‵′) 凸

"Tả Ý em lại đây." Lâm Thành mở ra một cửa phòng vẫy vẫy Cố Tả Ý.

Cố Tả Ý vội vàng đi qua.

Đi vào nhìn, là một phòng ngủ.

Phòng bố trí đơn giản nhưng thoải mái, Cố Tả Ý rất thích, đặc biệt là chiếc giường king size kia, ở trên lăn lộn nhất định rất thích.

Cố Tả Ý nhìn độ rộng, tự hỏi mình lăn vài vòng thử xem xem.

Cố Tả Ý phát hiện đồ vật nơi này đều có đôi có cặp, khăn cùng kiểu dáng, cái chén cùng kiểu dáng, dép lê cùng kiểu dáng...
Những thứ đó đều là do Lâm Thành chuẩn bị đi.

Tuy rằng không đặc biệt lắm, nhưng chính vì những chi tiết nhỏ nhặt đó mà làm cho Cố Tả Ý cảm động.

Lâm Thành vì cậu, vì tương lai bọn họ chuẩn bị thật nhiều. Mà cậu cái gì cũng không có làm, có phải rất vô năng hay không QAQ.

Cố Tả Ý nhìn Lâm Thành, muốn nói lại thôi, "Lâm Thành... Em, em có phải quá vô dụng không. Vốn là chuẩn bị cùng nhau, kết quả toàn bộ một mình anh nhọc lòng."

Lâm Thành đi lên, xoa xoa đầu Cố Tả Ý, "Khờ quá, có thể chăm sóc em cả đời anh cam tình nguyện."

Cố Tả Ý dang tay ôm lấy Lâm Thành, đầu chôn ở bờ vai anh, thanh âm có chút rầu rĩ, "Em cũng muốn."

Thời gian thật sự trôi qua quá nhanh, Cố Tả Ý nhìn đồng hồ đã muốn qua 11 giờ trưa.

Ở trong nhà chuyển động tới lui vừa đến trưa bụng bạn học Cố Tả Ý đã thầm kêu rột rột.
Lúc trước bởi vì thấy Lâm Thành làm nhiều việc như vậy, Cố Tả Ý cảm thấy ngượng ngùng chắn ở cửa phòng bếp nói, "Hôm nay cơm trưa em làm, khao Bệ hạ."

Nói xong vọt vào bên trong bắt đầu bận rộn.

Lâm Thành mỉm cười nhanh chóng đem người kéo về, "Đừng vội, trong nhà hiện tại cái gì cũng không có, chúng ta đi siêu thị trước."

Hiuhiu~, cậu tại sao lại không nhìn trước xem tủ lạnh có cái gì hay không chứ QAQ

Thế là Cố Tả Ý đi theo Lâm Thành tới siêu thị gần đó.

Trong siêu thị có rất nhiều rau cải, Lâm Thành chọn lựa tỉ mỉ.

Mà Cố mỹ nhân kinh nghiệm nấu ăn càng thiếu lại càng ít của chúng ta lẽo đeo đi theo sau nhìn Lâm Thành chọn lựa.

Lâm Thành chọn mẻ rau dưa mới, mua vài miếng thịt, trong chốc lát xe đẩy đã đầy.

Đi ngang qua quầy bán trứng gà Cố Tả Ý dừng lại, "Lâm Thành chúng ta mua ít trứng gà đi."
Từ đó đến giờ luôn ngoan ngoãn phục tùng Cố Tả Ý, Lâm Thành gật gật đầu, "Mua đi."

"Ha ha, trưa hôm nay em làm trứng xào cà chua cho anh, em làm được lắm nha." Hưng phấn chọn trứng gà bộ dáng Cố Tả Ý giống như con nít muốn được khen ngợi.

Quả nhiên Lâm Thành cổ vũ các loại, "Vậy lát nữa đi mua cà chua, hôm nay nhất định phải nếm thử."

Mua nguyên liệu xong về nhà, Cố Tả Ý mệt mỏi nằm ở trên sô pha không muốn động.

Lâm Thành đưa nước trái cây cho Cố Tả Ý, điều khiển TV, để cậu ở trong này nghỉ ngơi. Còn mình đến phòng bếp nấu cơm.

Cố Tả Ý sao có thể để Lâm Thành làm cơm một mình, thế là cũng chạy vào phòng bếp đứng ở một bên nhìn.

Về phần tại sao không giành nấu ăn...

Chỉ biết làm trứng xào cà chua loại chuyện này Cố Tả Ý sẽ tùy tiện nói cho mấy người biết sao╭(╯^╰)╮
Nhìn Lâm Thành làm ra từng món ăn mỹ vị, Cố Tả Ý ở một bên còn kém không chảy nước miếng ròng ròng.

Còn biết nấu cơm Lâm Thành quả thật soái ngây người có biết không!

Lâm Thành thật là đàn ông 10 tốt nha QAQ.

Lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, còn tiến được phòng ngủ QAQ.

Cố Tả Ý mày có thể được anh ấy coi trọng nhất định là đời trước cứu thế giới mà QAQ.

Cuối cùng, trứng xào cà chua mỹ vị mà Cố Tả Ý nói vẫn không có làm, bởi vì từ khi Cố Tả Ý lén nếm thử một miếng cá Lâm Thành làm, từ đó về sau cậu không dám nói mình làm đồ ăn ngon nữa QAQ.

Hai người ăn no nê ngon lành, Cố Tả Ý một bụng thỏa mãn.

Cơm nước xong, tiểu ong mật cần cù Cố đồng học tự giác ôm công việc rửa chén đĩa.

Lâm Thành nấu cơm vất vả, nếu hiện tại đến cả rửa chén đều phải ôm thì, Cố Tả Ý mày quả thật là người không hiểu chuyện.
Lâm Thành cũng không cản cậu, ở một bên mỉm cười nhìn hai tay Cố Tả Ý đầy bọt xà bông nhích tới nhích lui.

"Tả Ý, về sau chuyển qua đây ở đi."

Lâm Thành thình lình nói ra một câu như vậy, làm hại Cố Tả Ý không cẩn thận trượt chân một cái, đĩa trong tay theo một đường parabol bay ra ngoài.

May mà Lâm Thành phản ứng nhanh, bằng không ở phòng bếp sẽ xuất hiện một cảnh tượng vô cùng thê thảm.

"Cẩn thận, sàn nhà có phải hơi trơn không?" Lâm Thành buông dĩa xuống, quan tâm hỏi.

Cố Tả Ý vội vàng gật gật đầu.

Em phải nói sao cho anh biết thật ra không phải vì sàn nhà trơn mà là vì em nghĩ đến chuyện khác dĩa mới bay đi...

QAQ

Vì bảo trì hình tượng tiểu thanh tân, vẫn là không nên nói đi QAQ

Bởi vì một câu của Lâm Thành, cả buổi chiều Cố Tả Ý không yên lòng.

Mình sẽ ở chung với Lâm Thành sao o(*////▽////*)q
Sao lại cảm thấy xấu hổ quá p(# ̄▽ ̄#)o

Cố Tả Ý ở bên trái ghế sofa 2 phút, sau đó nhích tới bên phải ghế, tiếp theo lại trở về chính giữa ghế...

Tóm lại, vô cùng không tự nhiên...

"Tả Ý, em làm sao vậy? Không thoải mái?" Lâm Thành gọt táo, đưa cho cậu một miếng.

Cố Tả Ý nhận táo ấp úng nói, "Cái kia, Lâm Thành, 9 giờ..."

Đã trễ thế này phải đi về...

Lâm Thành nhìn nhìn thời gian, bình tĩnh nói, "Mệt sao? Vậy chúng ta đi ngủ đi."

!!!!!

Những lời này lực đánh quá lớn, thế cho nên đầu Cố Tả Ý lại bị kẹt không biết nên phản ứng như thế nào.

"Em không cần trở về trường sao..."

"Trở về trường? Không phải là ở chỗ này sao?"

!!!!!!

Lâm Thành hiện tại mới hiểu được ý của Cố Tả Ý. Anh đi đến bên cạnh Cố Tả Ý, ngồi xổm người xuống đối diện với Cố Tả Ý nói, "Anh nghĩ là anh đã nói rất rõ ràng, xem ra em vẫn không hiểu."
"Tả Ý đây là nhà của chúng ta."

Cố Tả Ý đầu vẫn còn kẹt cứng, bất quá cậu còn nhớ phải phản ứng, nhìn Lâm Thành gật gật đầu.

Lâm Thành nói xong, sau đó, Cố Tả Ý cũng không trở về trường, ngoan ngoãn chạy tới phòng tắm đem chính mình tắm rửa trắng tinh lần nữa.

Cố Tả Ý nằm ở trên giường king size, tim đập bùm bùm.

Quần áo trên người cậu mặc toàn bộ là Lâm Thành chuẩn bị cho cậu, mà nằm bên cạnh cậu chính là người cậu thích nhất.

Trong đêm tối, Cố Tả Ý đỏ mặt, xoay người, run run gọi:" Lâm Thành..."

Bình Luận (0)
Comment