Sau khi đặt rổ củ cải lên bàn, Bộ Phương lạnh nhạt nhìn Triệu sư phụ, đối phương đang lâm vào khiếp sợ, miệng mở to, gương mặt không dám tin tưởng.
Dám so cắt củ cải với hắn... Bộ Phương cũng không biết nên nói cái gì cho tốt, phương thức hắn luyện tập Lưu Tinh Đao công phu chính là cắt củ cải, hơn nữa còn dùng dao siêu nặng để cắt, Đao công luyện tập dưới tình huống đó tự nhiên không phải người bình thường có thể sánh bằng.
Hơn nữa so đấu cắt củ cải, Bộ Phương càng thành thạo, hắn mỗi ngày đều cắt một ngàn cây, cắt một trăm củ cải với hắn mà nói, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể nhanh chóng hoàn thành trong năm giây, cho nên nói muốn trách chỉ có thể trách Triệu sư phụ chọn phương thức lợi hại nhất của Bộ Phương.
- Tiến hành hạng thứ hai đi.
Bộ Phương thản nhiên nói, giọng nói không bận tâm của hắn đã kéo tất cả mọi người về với hiện thực.
- Ngươi... Ngươi làm sao làm được?! Điều đó không có khả năng! Ta khổ tu Đao công mười mấy năm lại không sánh bằng một tên tiểu tử như ngươi!
Triệu sư phụ thất hồn lạc phách, nỉ non lắc đầu.
Bộ Phương cầm thanh dao bầu bình thường cắm lên thớt, mặt không thần thái, hắn ý bảo Triệu sư phụ xem dao hắn dùng thức ăn.
Đôi mắt Triệu sư co rụt lại, ánh mắt nhìn lên thân dao, chỉ thấy lưỡi dao đã cong veo, trên thân đao xuất hiện không ít vết rạn, có chút không chịu nổi gánh nặng.
- Muốn đạt tới Đao công cảnh giới này, làm sao có thể không có trải qua luyện tập gian khổ? Ngươi khổ tu mười mấy năm, ta cũng khổ tu Đao công, phương thức tập luyện có khác nhau mà thôi.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Triệu sư phụ sững sờ, về sau hắn nhìn Bộ Phương, hắn gật đầu, lại khôi phục khí thế bản thân
- Đa tạ Bộ lão bản chỉ điểm, ngươi tiếp tục đi, ta sẽ dốc toàn lực ứng phó.
Triệu sư phụ nói, dù sao cũng là một lần tỷ thí đánh cược tôn nghiêm đầu bếp, hắn không thể buông tha như vậy.
- Hạng... Hạng thứ hai là tỷ thí độ chính xác của Đao công, chúng ta chuẩn bị hai khối đậu hủ, Bộ lão bản và Triệu sư phụ phân biệt cắt đậu hủ thành sợi, ngươi nào cắt càng tỉ mỉ hơn sẽ thắng.
Tiễn Bảo lúc này đã không còn dáng dấp tự tin như lúc trước, Bộ Phương thể hiện công phu Lưu Tinh Đao đã đánh tan lòng tin của hắn.
Bộ Phương gật đầu, cắt đậu hủ sao? Đây đúng là một loại phương thức khảo nghiệm Đao công, bởi vì đậu hủ rất mềm mại, yêu cầu lực đạo và độ chính xác vô cùng nghiêm ngặt, một khi xuất hiện sai lầm, đậu hủ sẽ vỡ tan.
Triệu sư phụ không nói gì, hắn trực tiếp cầm lấy một thanh dao dài hẹp, trên người tỏa ra khí chất vô cùng nghiêm túc đi về phía đậu hủ trên thớt.
Đậu hủ trắng noãn trơn trượt, vô cùng yếu ớt, giống như hơi chạm mạnh vào sẽ vỡ tan.
Nhiệt độ chung quanh tương đối thấp, đậu hủ vừa mới lấy ra nên còn tỏa ra khói nóng.
Kỹ thuật cắt đậu hủ cần tập trung cao độ và tỉ mỉ, Triệu sư phụ đắm chìm toàn bộ tinh khí thần vào trong đó, cũng quán trú vào thân đao, dùng dao kim loại cắt đậu hủ.
Thời điểm Triệu sư phụ bắt đầu cắt đậu hủ, Bộ Phương cũng lấy một con dao bầu bình thường, dao này không có gì khác thường, là một con dao loại lớn.
Ánh mắt của hắn nhìn vào khối đậu hủ, lại nhìn Triệu sư phụ rất thận trọng và chú tâm, khóe miệng hơi co giật.
Đám người đi đường chung quanh trải qua hạng tỷ thí đầu tiên, bọn họ đã không sùng bái mù quáng vào Triệu sư phụ, rất nhiều người đều chú ý tới động tác của Bộ Phương, thế nhưng rất nhanh, gương mặt mọi người xuất hiện thần thái kinh nghi bất định, vô cùng rung động.
Một khối đậu hủ mềm mại như thế, Bộ Phương không có chọn dao nhỏ mà sắc như Triệu sư phụ, hắn lại xem đậu hủ giống như củ cải, dao bầu xoay tròn trên ngón tay, ngay sau đó lại cắt qua khối đậu hủ.
Nếu như cảnh cắt củ cải lúc trước, ánh đao nở rộ giống như sao băng xoẹt qua trong bóng tối,
Thời điểm này, khối đậu hủ không ngừng run rẩy.
Bốn giây sau, Bộ Phương đã hoàn thành và thu hồi thanh dao, cũng nhìn khối đậu hủ trước mặt, đậu hủ vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, giống như vẫn chưa bị cắt qua.
- Chuyện này... Hắn đang làm gì? Đậu Hủ không có phát sinh biến hóa?
Có người nghi ngờ khe khẽ bàn luận, dù sao mắt thấy mới là thật, nhưng khối đậu hủ lúc này vẫn không khác lúc trước.
- Đừng nóng vội.
Bộ Phương nhàn nhạt nói một tiếng, hắn áp chế đám người chung quanh bàn tán, lấy tay cẩn thận nâng lên một chút, khối đậu hủ mềm mại trắng noãn bị đưa lên, đặt vào trong một cái chén trong suốt, chén này là Tiễn Bảo chuẩn bị, có thể nhìn thấy 360 độ không góc chết.
Bộ Phương tay nâng đậu hủ, thận trọng đặt vào trong đó, về sau vung tay đè xuống, sau đó lại rút tay về.
Sau một khắc, khối đậu hủ trong chén đã sinh ra biến hóa.
Biến hóa tiến hành trong một giây, từng sợi đậu hủ dần dần nở rộ trong nước, nó giống như nụ hoa, yên lặng nở ra từng sợi giống như bông hoa đang khoe sắc.
Tầng thứ nhất biến hóa, ngay sau đó cánh hoa tầng thứ hai nở rộ, mỗi một cánh hoa đều lơ lửng trong nước.
Đậu hủ được nước nâng lên, đậu hủ chồng lên nhau giống như một đóa hoa nở rộ.
- Đậu Hủ Hoa ngàn tầng, thỉnh thưởng thức.
Ngón tay Bộ Phương khẽ nhúc nhích, dao bầu cặt lên tấm thớt, sau đó lại nói với đám người chung quanh.
Đậu Hủ Hoa ngàn tầng, tất cả mọi người đều hít khí lạnh, một khối đậu hủ lại có thể biến thành đóa hoa xinh đẹp như thế, h cánh hoamảnh khản còn mềm mại hơn cả lông tơ, chạm vào sẽ tan nát...
Ánh mặt trời chiếu xuyên qua bát trong suốt, Đậu Hủ Hoa ngàn tầng tỏa ra tia sáng, từng sợi tơ bồng bềnh xinh đẹp.
Đôi mắt Tiễn Bảo sắp xụi lơ, Đậu Hủ hoa vừa xuất hiện, người nào dám tranh tài, hoàn toàn không cách nào so sánh được.
Thì ra Bộ Phương không phải không biết Đao công, mà là chẳng đáng so đấu Đao công với bọn họ, Tiễn Bảo cười khổ, bản thân mình còn mặt dày mày dạn đi tìm chết, đúng là quá ngu.
Người đi đường chung quanh thét lên đầy kinh ngạc, không ngừng ca ngợi Đậu Hủ hoa ngàn tầng kia, bọn họ đã bị chinh phục hoàn toàn.
Triệu sư phụ vẫn tỉ mỉ cẩn thận cắt qua đậu hủ trước mặt mình, hắn cũng không có từ bỏ như vậy, hắn cũng không bị bên ngoài ảnh hưởng, chuyên chú hoàn thành tác phẩm trong tay mình.
Bộ Phương gật đầu, trong lòng càng kính nể Triệu sư phụ, đây mới là đầu bếp đáng giá trân trọng.
Đại khái trôi qua vài chục phút, Triệu sư phụ hoàn thành tác phẩm của hắn, đặt vào trong chén trong suốt, mỗi một sợi đậu hủ tinh thế đều không thể sánh bằng Đậu Hủ Hoa ngàn tầng, thế nhưng cũng đã xem là cực hạn trong Đao công.
- Bộ lão bản, Triệu mỗ thừa nhận tài nghệ không bằng người, là Triệu mỗ thua, cũng không cần tỷ thí hạng thứ ba, so Đao công với Bộ lão bản, Triệu mỗ kém nhiều lắm, còn cần nỗ lực tu luyện.
Triệu sư phụ nói với Bộ Phương, bất đắc dĩ lại đắng chát.
Bộ Phương gật đầu, hệ thống trong đầu cũng đã thông báo hắn hoàn thành nhiệm vụ.
Tiễn Bảo chèn ép, bản thân đưa mặt cho Bộ Phương đánh, trong lòng hắn cũng buồn bực, tài nấu nướng của Bộ Phương, Đao công cũng yêu nghiệt như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà Tiềm Long Đại Lục mênh mông vô biên, xuất hiện một ít yêu nghiệt cũng là chuyện rất bình thường.
- Tài nấu nướng của Bộ lão bản ưu tú như vậy, Đao công lại sắc bén như thế, hạ mình ở trong tiểu điếm nhỏ như vậy chẳng khác gì mai một nhân tài, không biết Bộ lão bản có hứng thú đến Phụng Tiên Lâu của ta hay không, chúng ta cùng nhau hợp tác, lấy tài nấu nướng của Bộ lão bản và chiêu bài Phụng Tiên lầu, tuyệt đối có thể nổi tiếng khắp toàn đại lục!
Trong lòng Tiễn Bảo sinh ra tâm tư mời chào Bộ Phương.
- Không có hứng thú.
Rất hiển nhiên, Bộ Phương cự tuyệt rất quyết đoán, ngay cả hoàng đế cũng bị cự tuyệt vô tình, một cái Phụng Tiên Lâu coi là cái gì.
Âu Dương Tiểu Nghệ nhìn vào bát nước, đôi mắt đầy sợ hãi nhìn Đậu Hủ Hoa ngàn tầng giống như kiệt tác kinh thế, Dương Thần cũng kinh ngạc, Đao công có thể làm được thứ này? Đầu bếp thế giới... Quả nhiên thâm bất khả trắc!
Bỗng nhiên, có bàn tay đặt lên vai của bọn họ, hai người đồng thời ngẩn ra, về sau mới cảm thấy chân khí trong người bị một đám uy áp áp chế, hoàn toàn không cách nào nhúc nhích.
Âu Dương Tiểu Nghệ và Dương Thần liếc nhau, trong lòng đều nói thầm: thảm rồi!