- Kiểm tra đo lường thực phẩm do túc chủ làm ra, hiện tại bắt đầu bình xét giá cả...
Âm thanh nghiêm túc của hệ thống vang vọng trong đầu Bộ Phương, về sau cũng yên tĩnh lại.
Bộ Phương chờ vài giây nhưng vẫn không nghe thấy âm thanh hệ thống đáp lại, nhất thời cảm thấy khó hiểu một chút.
Nhưng rất nhanh, âm thanh nghiêm túc của hệ thống vang lên lần thứ hai.
- Du Long Ngưu Lạp Xưởng, sử dụng thịt là đùi Du Long Ngưu, linh khí nồng nặc, tăng thêm nhiều linh dược tự nhiên đồng thời tẩm ướp gia vị tăng cường giá trị bên ngoài, ruột sấy lạp xưởng dùng ruột Du Long Ngưu, linh khí bảo trì không tiêu tan, hệ thống định giá món ăn: Hai trăm năm mươi Nguyên Tinh một cây, tu vi thấp hơn Ngũ Phẩm Chiến Vương không được ăn.
Hai trăm năm mươi Nguyên Tinh một cây... Bộ Phương nghe xong cái giá liền ngơ ngác, về sau hắn líu lưỡi đứng lên.
Một cây xúc xích lại bán được hai trăm năm mươi Nguyên Tinh, đây chính là món ăn có giá cao nhất hiện tại, hơn nữa còn là món ăn do hắn làm ra, nội tâm Bộ Phương sinh ra cảm giác hưng phấn.
Nhưng Bộ Phương nghĩ lại cũng cảm giác đây là chuyện đương nhiên, bởi vì... cây lạp xưởng này khác với đĩa lòng phiên bản thăng cấp, Bộ Phương chỉ gia tăng thêm một ít thịt vụn của Du Long Ngưu vào đĩa lòng, lạp xưởng lại nhét đầy một cái đùi của Du Long Ngưu, số lượng thịt không cách nào so sánh với nhau.
Hơn nữa không đơn thuần là Du Long Ngưu, trong này còn gia nhập những linh dược có giả cả xa xỉ, sở dĩ định giá hai trăm năm mươi Nguyên Tinh, thật ra cũng không đắt, thậm chí có thể nói là lợi ích thực tế, dù sao người bình thường muốn ăn được thịt Linh Thú Thất Giai, trên căn bản là chuyện không có khả năng.
Tổng cộng có hai mươi xúc xích, bán toàn bộ có thể kiếm năm ngàn Nguyên Tinh, nếu như hắn muốn thăng cấp đến Ngũ Phẩm Chiến Vương, chuyển hoán đích thực sẽ cần một vạn miếng Nguyên Tinh, dựa theo 50% nguyên khí chuyển hoán suất để tính, hắn cần kiếm hai vạn miếng Nguyên Tinh mức tiêu thụ.
Bán toàn bộ lạp xưởng có thể tiết kiệm một phần tư thời gian thăng cấp, đối với Bộ Phương mà nói đây mới là niềm vui ngoài ý muốn.
Điểm trọng yếu nhất... Hai mươi xúc xích tiêu hao chưa tới một đùi bò, toàn bộ Du Long Ngưu nhiều thịt như thế, nếu như nấu nướng toàn bộ, bán ra, Bộ Phương có thể kiếm đủ mức tiêu thụ để thăng cấp thành Lục Phẩm Chiến Hoàng...
Đối với lạp xưởng đắt giá, thật ra Bộ Phương rất muốn ăn một cây, nếm thử mùi vị của nó, đáng tiếc lạp xưởng cần tốn thời gian hong gió.
Cho nên Bộ Phương không thể làm gì khác hơn là vặn eo vặn cổ đi vào phòng ngủ, sau khi đánh răng rửa mặt xong, hắn đã lên giường ngủ.
Làm trù thần đứng đầu trên đỉnh thế giới Huyền Huyễn, bảo trì giấc ngủ là việc rất quan trọng.
...
Dương phủ.
Lạc Tam Nương run rẩy bước về vương phủ, vừa vào trong phủ, xa xa đã có một bóng dáng yểu điệu đi tới đỡ lấy Lạc Tam Nương.
- Lạc tỷ tỷ ngươi làm sao thế?
Ôn nhu non nớt, giọng nữ ôn hòa như nước vang lên.
- Quyển Nhi, nhanh dẫn ta đi gặp Hầu gia!
Lạc Tam Nương kéo nữ tử ôn nhu kia lại, dồn dập nói.
Lạc Tam Nương phản ứng như thế đã dọa nữ tử Quyển Nhi sợ hãi, hỏi:
- Tỷ tỷ đi tìm Tiểu Thần sao?
- Ta gặp được hắn, xuất thủ cứu hắn, vốn có thể nhanh chóng mang về... Nhưng cuối cùng bị người ta cướp đi.
Đôi mắt Lạc Tam Nương nhất thời ảm đạm xuống
Quyển Nhi há miệng, có chút khó tin hô lên:
- Là ai dám cướp người trong tay tỷ tỷ tại Đế Đô?
Lạc Tam Nương cười khổ, thật là một lời khó nói hết, nàng đến bây giờ vẫn không thể tin được, nam tử được phật quang bao phủ toàn thân lại là Triệu Mộc Sinh, hắn luôn nổi danh nho nhã tại Đế Đô, được gọi là Tả Tướng thư sinh yếu đuối!
Thì ra tất cả mọi người đều bị Triệu Mộc Sinh lừa gạt, lão hồ ly này không chỉ không phải thư sinh tay trói gà không chặt, hơn nữa còn là cường giả tu vi cao tuyệt, ngay cả Lạc Tam Nương cũng không thể phản kháng.
Loại khí thế đáng sợ như vậy, dường như người đó có thể điều động thiên uy,
Lạc Tam Nương đã từng cảm nhận uy áp đó một lần.
Người nọ chính là đương kim đệ nhất cường giả của Thanh Phong Đế Quốc, Thất Phẩm Chiến Thánh Tiếu Mông.
Triệu Mộc Sinh là Thất Phẩm Chiến Thánh? Lạc Tam Nương cảm giác mê man... Đây là chuyện buồn cười nhất trên đời, chính nàng cũng có chút không tin.
Tả Tướng Triệu Mộc Sinh, lúc Trường Phong Đại Đế còn sống, trải qua khoa cử của đế quốc, từng bước từng bước từ tiểu thư sinh trở thành tân khoa Trạng Nguyên, một đường một bước lên mây, tốn thời gian mấy chục năm làm đến vị trí Tả Tướng, tất cả mọi người đều cho rằng Triệu Mộc Sinh chỉ là một thư sinh, thư sinh bình bình phàm phàm vô cùng đơn giản.
Cho nên rất nhiều người không để ý tới hắn, cho dù hắn mưu lược vô song, nhưng dù sao đế quốc trọng võ, đều cho rằng thư sinh không thể gây nên sóng gió gì.
Đêm tối phủ xuống, Đế Đô rung động vẫn còn tiếp tục.
Toàn bộ Đế Đô đều bị ám triều bao phủ, nguy cơ tứ phía.
Dương phủ, sắc mặt Bình Tây Hầu Dương Mặc âm trầm quay về, Lạc Tam Nương cũng nói việc mình gặp được với Bình Tây Hầu, đó là lão giả tóc bạc đầy uy nghiêm.
- Ta biết rồi.
Dương Mặc thản nhiên nói, ý bảo Lạc Tam Nương và Quyển Nhi lui ra.
Hắn ngồi trên cao, im lặng không nói, Triệu Mộc Sinh chống đỡ Thái Tử đăng cơ, bắt đi Âu Dương Tiểu Nghệ và Dương Thần khiến cho hai nhà chống đỡ Thái Tử, việc này đã hoàn toàn dự định đối nghịch với Vũ Vương...
- Nếu Triệu Mộc Sinh thật có tu vi Thất Phẩm Chiến Thánh, cũng ẩn giấu tu vi trong Đế Đô nhiều năm như vậy, Triệu Mộc Sinh a Triệu Mộc Sinh... Rốt cuộc ngươi là người nào? Mục đích là cái gì?
Dương Mặc thấp giọng nỉ non.
Hắn không lo lắng Dương Thần sẽ gặp nguy hiểm, hơn nữa mấy ngày nữa, Triệu Mộc Sinh sẽ phái người trả Dương Thần, thế nhưng việc này đã không cải biến được gì.
Bởi vì Dương gia cùng Âu Dương gia đứng thành hàng đã thành sự thực, bao nhiêu triều thần theo sau lưng bọn họ, bọn họ không có khả năng đổi ý, nói cách khác, bọn họ chỉ có thể tiếp tục ủng hộ Thái Tử.
- Thế nhưng... Thái Tử thực sự thích hợp làm Hoàng Đế sao?
Dương Mặc thở dài một tiếng, mặc dù Thái Tử không ngu ngốc vô đạo, nhưng hắn quá mức bình thường không có gì lạ, vẫn có chênh lệch với Vũ Vương.
Triệu Mộc Sinh chống đỡ Thái Tử, Dương Mặc thật sự có chút nhìn không thấu ý nghĩ của hắn.
Âu Dương gia, lúc này cũng phát ra tiếng thở dài như thế.
...
So với Đế Đế đang rối loạn, người người đều không có ngủ ngon, Bộ Phương lại ngủ vô cùng thoải mái.
Cái gọi là đại sự hoàng gia, tất cả đều không có liên quan gì tới hắn, mục đích của hắn chỉ là mở tiểu điếm buôn bán mà thôi, khi một đêm lặng lẽ trôi qua, lúc mặt trời ló dạng, Bộ Phương cũng rời giường.
Khoác một cái áo lông, ra khỏi phòng, Bộ Phương đi tới phòng bếp, mỗi ngày lúc này, đều là thời điểm huấn luyện Đao công, mặc dù có hệ thống, thế nhưng Bộ Phương cũng cần cố gắng luyện tập, thành công sẽ đến với người cần cù.
Nhưng Bộ Phương hôm nay không có tính toán luyện tập Đao công, Lưu Tinh Đao công của hắn đã luyện đến giai đoạn thứ nhất viên mãn, mặc dù vẫn chưa mở ra giai đoạn luyện tập thứ hai, thế nhưng Bộ Phương không vội, hắn bắt đầu chậm trổ.
Nói đến chạm trổ, kỳ thực Bộ Phương cũng có chút kinh nghiệm, Đậu Hủ Hoa ngàn tầng hôm qua, khi thi triển Đao công, chạm trổ có một ít hỗn loạn, mặc dù không nhiều, thế nhưng cũng làm Đậu Hủ Hoa ngàn tầng kinh diễm toàn trường.
Hôm nay phải bắt đầu hệ thống luyện tập chạm trổ, độ khó sẽ kém hơn Đậu Hủ Hoa ngàn tầng, cũng không cần nhiều Đao công rườm rà chống đỡ.
- Bắc Đẩu chạm trổ: kỹ xảo chạm trổ đặc thù, cần sử dụng chân khí, kí chủ lúc điêu khắc phải luôn ngưng tụ chân khí, tiến hành khống chế Đao công tinh vi, cũng để chân khí bám vào mặt ngoài của nguyên liệu, đạt đến trình độ nhìn sống động, hiệu quả giống như ảo mộng, Bắc Đẩu chạm trổ còn cung cấp trận pháp độc nhất vô nhị, sau khi điêu khắc hoàn thành, mở mâm sẽ mở ra hiệu quả thu hút ánh nhìn.
Bộ Phương kiểm tra hệ thống giới thiệu Bắc Đẩu thợ điêu khắc, sau khi xem xong, rất hiển nhiên, chạm trổ cũng không phải là chạm trổ thông thường, thậm chí cần dùng đến chân khí, từ đó có thể thấy đẳng cấp của nó đã tăng lên rất cao.