- Mùi hương này...
A Lỗ càu nhàu một tiếng, nuốt hết toàn bộ đùi gà trong miệng xuống, ánh mắt đã hoàn toàn dừng ở phía trên dĩa cơm chiên trứng Bộ Phương bưng tới.
Nhìn từ xa, dĩa cơm chiên trứng này như đang nở rộ ánh vàng rực rỡ, vô cùng lóa mắt, đã thật sự hấp hết ánh nhìn và lực chú ý của bọn họ.
Hương thơm của trứng và cơm hòa quyện với nhau bay lại đây, dũng mãnh xông vào trong mũi của A Lỗ cùng A Uy, khiến sắc mặt của hai người đều trở nên say mê
Khi Bộ Phương đặt cơm chiên trứng ở trước mặt hai người cũng là lúc A Lỗ gấp không chịu nổi bắt đầu cầm muỗng xúc ăn.
Hắn thật sự là bị mùi hương của cơm chiên trứng này thu hút thèm không chịu được. Hương trứng quả thật là một mùi hương có thể kích thích sự thèm ăn của người ta.
Múc xuống một muỗng, làm hổng một lỗ trên dĩa cơm chiên trứng, phần dịch của trứng đã chín tám phần được kéo dài ra, y như đang kéo tơ, nhưng mùi hương vẫn luôn ẩn nấp trong cơm mùi hương trong nháy mắt thoát ra khỏi lỗ hổng đó, mãnh liệt trào ra, bao phủ toàn thân A Lỗ.
.- Ư a ~~~
A Lỗ khẽ khàng rên rỉ một tiếng, sau đó trực tiếp nuốt muỗng cơm kia xuống. Đôi mắt bị mỡ lấp đến độ nhìn không thấy đâu kia đột nhiên trừng lớn.
Hắn kích động nhìn A Uy, sau khi nuốt cơm xuống liền không thể tưởng tượng được mà nói:
- Ca... Cơm chiên trứng này thật sự rất ngon! Trứng mà hắn chọn dùng chính là trứng của linh thú bồ câu lôi bão cấp ba, nhưng gạo này của hắn cũng có chất lượng rất tốt, không hề kém cạnh so với gạo linh khí được lão nhân che chở tỉ mỉ kia. Hơn nữa trình độ khống chế lửa thật sự rất cao, trứng chín tám phần là do nhiệt độ của các nguyên liệu nấu ăn sau khi áp chảo khiến cho trứng thật sự đông lại ngay lúc đó, điều này yêu cầu tính toán rất chuẩn! Ngô... Tóm lại, chính là ăn ngon!
A Lỗ nói, sau khi nói xong liền gấp gáp sa vào bên trong cuộc chiến với cơm chiên trứng.
Bộ Phương cũng hơi kinh ngạc, nhìn cái tên mập mạp đang vùi đầu ăn kia, trong lòng cũng hơi giật mình. Tên mập này cư nhiên chỉ cần nếm một ngụm là có thể nói ra được toàn bộ quy trình và kĩ thuật quan trọng cần chú ý. Hơn nữa hắn còn biết rõ ngọn nguồn của nguyên liệu nấu ăn, hầu như suy đoán không hề sai.
Không thể nghi ngờ, thân phận của của tên mập này cũng chính là một đầu bếp, còn không phải là một đầu bếp thông thường.
Nhìn thấy dáng vẻ của A Lỗ, trong lòng A Uy liền choáng váng. Hắn biết rõ đệ đệ mình cực kì bắt bẻ đối với những món ăn không phải là thịt, đệ đệ hắn rất thích ăn thịt, còn những món không phải là thịt, nó cực kì kén ăn.
Cơm chiên trứng của A Uy cũng ở đây, hắn không có hấp tấp như A Lỗ mà trước tiên cẩn thận quan sát màu sắc và mùi thơm của món cơm chiên trứng, sau khi cảm nhận xong mới bắt đầu nếm thử mùi vị của cơm chiên trứng.
Phải nói rằng hương vị của món cơm chiên trứng này quả thực vượt ngoài sự mong đợi của A Uy, độ ngon của nó khiến hắn hơi hụt hẫng. Nhưng đây không phải là điểm mấu chốt, mấu chốt là bên trong cơm chiên trứng có rất nhiều linh khí.
Tại sao có nhiều linh khí trong món cơm chiên trứng đến thế? Điều này là hoàn toàn không hợp lý.
Vì vậy, trong ánh mắt ngạc nhiên của A Lỗ, A Uy đã gọi một món khác
Sau khi ăn một vài món ăn do Bộ Phương nấu, A Uy hiểu rõ tại sao món ăn của tiểu điếm này lại đắt như vậy. Bởi vì những món ăn này thực sự có chứa linh khí, và mức độ tập trung của linh khí trong món ăn nhiều quá sức tưởng tượng của hắn. Thậm chí còn nhiều hơn cả linh khí có trong món ăn của cửa hàng hắn.
- Hoan nghênh lần sau lại đến.
Bộ Phương nhận Nguyên Tinh, lạnh nhạt nói với hai bóng dáng đang bước ra khỏi tiểu điếm.
Hai huynh đệ A Lỗ cùng A Uy trầm mặc đi ra khỏi tiểu điếm. Bọn họ đi trong gió tuyết đầy trời, A Lỗ ngay cả đùi gà cũng không ăn, trong ánh mắt hiển hiện ít nhiều nghiêm túc.
Nếu Bộ Phương cũng tham gia bách gia yến lần này, xét theo trình độ của món ăn mà bọn họ mới vừa được ăn, lúc này đây nếu không nghiêm túc ra tay có thể bọn họ sẽ không có chút cơ hội nào đoạt được vị trí Đệ nhất... Bộ Phương cho bọn họ áp lực quá lớn.
Khó trách lão nhân nói phía trên đại lục tàng long ngọa hổ, bảo bọn họ đừng nên quá mức kiêu ngạo, lúc này mới vừa đến đế đô thì đã bị đả kích rồi
- Ca, chúng ta gặp được Bộ lão bản, cảm giác muốn thua...
Dường như trong lòng A Lỗ không có chút tự tin nào, đối A Uy hỏi.
Bước chân của A Uy dừng lại, mặt nhọn hơi hơi nhếch lên, nghiêm túc nói:
- Cho nên chúng ta phải nghiêm túc... Vốn dĩ cho rằng chỉ cần tới chơi chơi tùy tiện một tí là có thể đạt được Đệ nhất đó, hiện tại xem ra, không có đơn giản như trong tưởng tượng!
Thân mình ưỡn thẳng, A Uy cư nhiên trực tiếp tháo cái vạc đen sau lưng đập xuống đất, khiến mặt đất chấn động một chút, bề mặt lõm xuống.
- Toàn lực ứng phó đi, nếu chúng ta muốn đạt được đệ nhất, nhất định phải bày ra trình độ trù nghệ thật sự, nếu không ngay cả tư cách so đấu với Bộ lão bản cũng không có!
A Uy nói.
A Lỗ nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của A Uy, vẻ mặt cũng nghiêm lại, thịt mỡ run run, sau đó hắn duỗi tay thò vào trong tạp dề lấy đồ ăn ra, trịnh trọng cắn, bắt đầu nhấm nuốt...
Bầu không khí náo nhiệt của Xuân Nguyên vẫn bao phủ toàn bộ đế đô như cũ, hoặc có thể nói là toàn bộ Thanh Phong đế quốc.
Mỗi nhà mỗi hộ đều vui mừng chuẩn bị mỹ thực phong phú cho Xuân Nguyên Tiết, tràn đầy cả một bàn, để tự khao bản thân sau một năm vất vả cũng như tự trải nghiệm sự tốt đẹp của mỹ thực.
Mà ở phía trên Thiên Huyền Môn, chuẩn bị cho bách gia yến cũng hết sức cẩn thận tỉ mỉ. Một cái bàn cực kì lớn được nâng ra, đặt ở bên trên Thiên Huyền Môn rồi trải lên một tấm khăn trải bàn màu đỏ tươi.
Quy cách của bách gia yến năm nay được mở rộng bởi Cơ Thành Tuyết, cho nên số lượng công việc phải chuẩn bị cũng nhiều hơn rất nhiều, ai nấy đều không dám lơ là.
Chủ tràng Thiên Huyền Môn dày đặc những bàn là bàn, mà ở bên trong Thiên Huyền Môn không biết từ khi nào đã bày ra một căn bếp hết sức đơn sơ. Đây là chuẩn bị riêng cho các đầu bếp, để họ chuẩn bị những mỹ thực cần thiết cho bách gia yến ngay tại chỗ.
Đây không thể nghi ngờ là muốn khảo nghiệm trình độ thật sự của đầu bếp. Thế nhưng đến tham gia bách gia yến lần này đều là những đầu bếp nổi danh của Thanh Phong đế quốc, dĩ nhiên không cần lo lắng về mặt trình độ, ai nấy đều hết sức tự tin.
Trong quá trình chuẩn bị này, nhiều loại nguyên liệu rực rỡ muôn màu cũng đã được mang đến, các món ăn mà mỗi đầu bếp muốn nấu cũng khác nhau, vì vậy việc lựa chọn nguyên liệu cũng rất đa dạng.
Bởi vì hôm nay là Xuân Nguyên Tiết, việc buôn bán cũng không tốt cho lắm, nên Bộ Phương cũng chỉ là nằm lười biếng ở trên ghế, uống một chén nước ấm áp, thích ý vô cùng.
Thế nhưng, lúc mấy tiểu thái giám phong trần mệt mỏi chạy tới, Bộ Phương biết, chuẩn bị bận rộn rồi đây.
- Bộ lão bản, không biết yêu cầu nguyên liệu nấu ăn của ngài nói như thế nào? Mời nói với tạp vụ, tạp vụ sẽ phái người chuẩn bị mua sắm cho tốt.
Một vị tiểu thái giám cung kính nói với Bộ Phương.
Tiểu thái giám này vốn là đi theo Liên Phúc, cho nên hắn biết rõ Bộ Phương đáng sợ thế nào, không dám có chút chậm trễ.
Bộ Phương trầm ngâm trong chốc lát, kỳ thật hắn vẫn luôn tự hỏi rốt cuộc bản thân muốn nấu dạng mỹ thực gì ở bách gia yến.
Suy cho cùng, đó cũng là bách gia yến. Số lượng món ăn phải lớn, nếu không sẽ không thể đáp ứng đủ nhu cầu của hàng trăm hộ. Vì vậy, Bộ Phương tổng kết lại trọng tâm của cuộc thi lần này là các món ăn được nấu ra không chỉ yêu cầu về số lượng mà còn có cả chất lượng nữa.
Cho nên, cần nấu món nào rất là quan trọng với Bộ Phương.
Hàng trăm khách nhân này đều được lựa chọn từ những dân thường của đế đô, nhiều người trong số họ có thể chưa từng tu luyện, thậm chí trong cơ thể cũng không có chân khí. Nếu Bộ Phương dùng nguyên liệu linh khí cao cấp để nấu thành mỹ thực, thì về chất có thể bảo đảm, lại không đáp ứng được nhu cầu về lượng của mọi người, tốn công vô ích.
Vì vậy, Bộ Phương cân nhắc bản thân nên nấu gì trong một lúc lâu, cuối cùng đưa ra quyết định.
Bộ Phương vẫy vẫy tay với tiểu thái giám, nhàn nhạt nói:
- Ngươi giúp ta đi chuẩn bị mấy nguyên liệu nấu ăn này...