Linh Dược Thiện...
Đại trưởng lão Xà Nhân Tộc nhìn Bộ Phương thật sâu, nhưng cuối cùng đè xuống kích động trong lòng, không dám tùy tiện hỏi gì.
Bộ Phương cũng không chú ý tới thần sắc của Đại trưởng lão Xà Nhân Tộc, nhìn rất nhiều Xà Nhân say mê món ăn của mình, khóe miệng không khỏi nhếch lên, đầu bếp nấu ra món ăn làm cho tất cả mọi người say mê, đây mới là khẳng định lớn nhất với đầu bếp, nhìn người thưởng thức lộ ra dáng tươi cười, nội tâm của đầu bếp sẽ cảm thấy vui thích.
Một con cá nướng cũng không nhiều, mỗi người gắp mấy đũa, rất nhanh đã ăn sạch sẽ, này cũng là không có cách nào, dù sao ở đây quá nhiều người, cá nướng lại chỉ có một con.
Tất cả mọi người vẫn chưa thỏa mãn nhìn trên kệ chỉ còn lại có xương cá, thật rất muốn ăn nữa, đáng tiếc Bộ Phương chỉ làm một phần cá nướng.
Tiểu cô nương Xà Nhân liếm môi, híp mắt, tuy nàng ăn không nhiều thịt cá, nhưng lại cảm thấy rất thỏa mãn, trong thịt cá tràn ngập linh khí đã đủ để tiểu cô nương Xà Nhân tiêu hóa rồi.
Bộ Phương lộ ra chiêu thức ấy, mọi người không còn nghi tài nấu nướng của hắn, có thể làm ra cá nướng ngon như vậy, trù nghệ của Bộ Phương đã để bọn họ sợ hãi than, ngay cả Mộc tỷ cũng không ngừng gật đầu, vì là đầu bếp, nàng càng có thể cảm nhận được kỹ xảo ẩn chứa trong cá nướng.
Chân khí nấu nướng... Trời ạ! Thanh niên trước mắt rõ ràng nắm giữ kỹ xảo chân khí nấu nướng thuần thục, sử dụng chân khí xào nấu, thúc hóa mỹ vị, khiến cho món ăn thơm bức người, hơn nữa còn có thể làm cho linh khí trong món ăn bảo lưu lại, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
- Được rồi... sau khi ăn uống no đủ, mọi người phải giữ vững tinh thần, bên ngoài còn có một cặp Linh Thú nhìn chằm chằm, chúng ta không thể phớt lờ.
Đại trưởng lão Xà Nhân Tộc nhìn mọi người còn chìm đắm trong mỹ vị, không khỏi ho khan, làm cho mọi người phục hồi tinh thần lại.
Bên ngoài bộ lạc, còn có hai thân ảnh khổng lồ che khuất bầu trời, đỉnh đầu giống như huyết quang chướng mắt, lưỡi hẹp dài phun ra nuốt vào, phát ra âm thanh tê tê kinh người.
Tiếng gào to không ngừng vang vọng, quanh quẩn ở trên Huyễn Hư Linh Trạch, xa xưa mà mờ mịt.
Lời nói của Đại trưởng lão làm cho mọi người tỉnh táo lại, nhìn qua Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm khổng lồ, sắc mặt ngưng trọng lên.
Bất quá đại đa số Xà Nhân không có bao nhiêu lo lắng, bộ lạc Xà Nhân có thể ở trong Huyễn Hư Linh Trạch sinh tồn lâu như vậy, tự nhiên không có khả năng chỉ dựa vào một vị Chiến Thánh, xung quanh sớm đã bị cường giả Xà Nhân Tộc cải tiến qua, khắc trận pháp mạnh mẽ, từng bộ lạc Xà Nhân đều có trận pháp như vậy thủ hộ.
Chiến Thánh chỉ cam đoan bọn hắn ở thời điểm cường địch đột kích sẽ không quá bị động, nhưng trận pháp thủ hộ mới là bảo đảm chính thức của bọn hắn.
Bởi vì trận pháp này là Xà Hoàng truyền xuống, có năng lực bảo vệ cường đại, chỉ là Linh Thú thất phẩm, còn không phá hư được trận pháp này.
- Đại trưởng lão, cho dù chúng ta có trận pháp bảo hộ, nhưng Dược Viên không ở trong phạm vi bảo hộ... khí thế của súc sinh kia càng ngày càng mạnh, thoạt nhìn tựa hồ sắp lột da lần tiếp theo, khó đối phó a.
Chiến Thánh Xà Nhân nhìn thoáng qua Hắc Trạch Nhiêm, cảm thấy rất khó giải quyết.
Đôi khi Linh Thú còn khó đối phó hơn nhân loại, bởi vì Linh Thú da dày thịt béo, chiến lực lại mạnh mẽ... Rất nhiều cường giả nhân loại không muốn đụng phải Linh Thú cùng giai.
- Phải bảo hộ Băng Phách Vương Liên... Chúng ta rất cần hạt sen của Băng Phách Vương Liên thành thục, quyết không thể để cho súc sinh kai đoạt được!
Đại trưởng lão trịnh trọng nói, sắc mặt hết sức nghiêm túc.
Chiến Thánh Xà Nhân nhẹ nhàng thở dài, trong ánh mắt mang theo vẻ dứt khoát, hắn biết tầm quan trọng của Băng Phách Vương Liên đối với bộ lạc Xà Nhân bọn họ.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, bầu không khí trong Xà Nhân Tộc từ buông lỏng lại lần nữa trở nên khẩn trương.
Nụ hoa của Băng Phách Vương Liên tản mát ra mùi thơm càng lúc càng nồng nặc, mùi thơm ngát kia phiêu đãng ra, quanh quẩn toàn trường, làm cho tất cả mọi người sảng khoái tinh thần, ánh mắt nở rộ tinh mang.
- Xem ra Băng Phách Vương Liên sắp thành thục rồi!
Đại trưởng lão nói.
Vu Vân Bạch cũng gật đầu, báo cho vị Chiến Thánh kia biết, để hắn tiến vào trạng thái chiến đấu.
Hai vị Chiến Thánh thủ hộ một cây Băng Phách Vương Liên, có lẽ vẫn có cơ hội... Khó dây dưa là một đống lớn Linh Thú ở xung quanh, mặc dù trong bộ lạc có trận pháp bảo hộ, thế nhưng thúc giục trận pháp lại cần tiêu hao không ít nguyên tinh... Vu Vân Bạch cũng không rõ ràng bộ lạc Xà Nhân dự trữ được bao nhiêu nguyên tinh.
Vạn nhất nguyên tinh dự trữ không đủ, trận pháp mất đi hiệu lực, vậy bọn họ sẽ phải đối mặt với vô số Linh Thú...
Bộ Phương yên tĩnh đứng ở một bên, nhìn Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm khổng lồ, lông mày hơi nhíu lại, không biết đang tự hỏi thứ gì.
Hắn nhìn Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm rất lâu, miệng không khỏi chậc chậc, tựa hồ rất có hứng thú với cái huyết quan cực lớn kia.
- Cái huyết quan (*cái mào) này... nhìn không tệ, có khí là một loại nguyên liệu nấu ăn thật tốt, bất quá muốn đoạt tới tay lại có chút khó khăn.
Bộ Phương rầm rì, thấp giọng nỉ non.
Mộc tỷ đứng ở bên cạnh Bộ Phương, nghe Bộ Phương than nhẹ, không khỏi dở khóc dở cười, thanh niên này thật không hổ là đầu bếp, nhìn huyết quan kia sẽ nghĩ tới vấn đề nguyên liệu nấu ăn.
Tất cả tinh hoa của Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm đều hội tụ ở trên huyết quan, huyết quan kia không thể nghi ngờ là nguyên liệu nấu ăn đại bổ, cực kỳ trân quý, nhưng Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm sắp lột da, tiến giai thành Linh Thú bát giai, làm sao có thể dễ dàng giết được...
Bộ Phương tự nhiên không biết Mộc tỷ suy nghĩ cái gì, hắn chỉ nhìn chằm chằm Huyết Quan Hắc Trạch Nhiêm.
Mùi thơm càng lúc càng nồng nặc, loại mùi thơm này tựa hồ mang theo ma lực nào đó, sẽ làm chân khí trong cơ thể sôi trào, cảm giác lạnh như băng bao trùm toàn thân.
- Băng Phách Vương Liên không phải linh dược bình thường, nếu xử lý linh dược này thoả đáng, dùng có thể làm cho tu vi tăng nhanh, tốc độ chân khí lưu chuyển nhanh hơn... Hắc Trạch Nhiêm cũng bởi vì điểm ấy mới nhìn chằm chằm Băng Phách Vương Liên, bởi vì nó cần dựa vào linh dược này đến tiến giai.
Tựa hồ Mộc tỷ nhìn thấy Bộ Phương nghi hoặc, nên nhiệt tâm giải thích.
- Súc sinh này không đoạt được Băng Phách Vương Liên của chúng ta! Có trưởng lão ở đây, súc sinh kia không sính được uy phong! Nếu phụ thân của Vũ Phù không trọng thương, súc sinh này... hừ!
A Tiên ở một bên siết quả đấm, không ngừng hừ lạnh, cực kỳ khó chịu Hắc Trạch Nhiêm.
Vũ Phù khẽ thở dài, cần Băng Phách Vương Liên nhất chính là nàng, Đại trưởng lão muốn giữ Băng Phách Vương Liên cũng là vì phụ thân nàng, tộc trưởng Xà Nhân Tộc, một vị Chiến Thánh trọng thương.
Nàng thật không ngờ ở thời điểm Băng Phách Vương Liên thành thục, lại sẽ hấp dẫn ra nhiều người và Linh Thú như vậy, Vu Vân Bạch kia hình như là người của Bạch Vân Sơn Trang, đầu bếp thần bí kia... không biết đến từ phương nào, mục đích khẳng định cũng là vì Băng Phách Vương Liên.
Thế nhưng nàng không thể để cho Băng Phách Vương Liên rơi vào tay những người khác, bởi vì nàng muốn dùng Băng Phách Vương Liên tới cứu phụ thân, đây cũng là mục đích của tất cả Xà Nhân.