Lực hút cực lớn xuất hiện từ trong khe nứt dưới chân.
Bộ Phương cảm giác người mình chợt rơi xuống, trọng lực cộng thêm lực hút tác dụng, khiến hắn rơi xuống cực nhanh.
Gió không ngừng thổi đến làm tóc hắn rối bời.
Xung quanh hoàn toàn tối đen, Bộ Phương nhất thời không nhìn thấy rõ cảnh tượng xung quanh, chỉ có thể cảm giác được mình hình như tới gần bước tường đặc biệt, có thể cảm nhận được khi cơ thể rơi xuống, trên vách tường truyền đến hơi lạnh.
Không biết rơi xuống bao lâu, Bộ Phương bỗng nhiên cảm giác lực hút cực lớn bên dưới cơ thể biến mất, hình ảnh trước mắt cũng đột nhiên trở nên sáng hơn.
Giống như thoáng cái từ trong sơn động tối tăm lại thấy ánh mặt trời vậy.
Tuy nhiên hắn cũng không phải thật sự nhìn thấy ánh mặt trời.
Chân khí phát ra, tóc Bộ Phương phất phơ, vẫn nhanh chóng hạ xuống, ở dưới tác dụng của chân khí, hắn chậm rãi ổn định và bay xuống.
Đạp trên mặt đất vững chắc, Bộ Phương đứng lên, không khỏi nhìn xung phía.
Vừa nhìn, hắn lập tức hít sâu một hơi.
Hắn ngẩng đầu ngước mắt nhìn lên. Ở đây không phải là bầu không trung sáng rực, bởi vì lúc này hắn đang ở sâu bên trong hang động rất lớn.
Phía trên hang động này lại có vô số tinh thạch chói lòa. Tinh thạch này hình như đang phát ra đủ mọi màu sắc, nhưng phần nhiều vẫn là màu trắng, chiếu sáng cả đỉnh hang động như ban ngày.
Đây cũng không chỉ là nguyên tinh, còn có rất nhiều quặng không biết tên. Bộ Phương trợn trừng mắt nhìn hồi lâu, phát hiện mình cũng không nhận ra nó là gì.
Ầm ầm ầm!
Phía trên đỉnh đầu truyền ra tiếng nổ mạnh.
Đó là từ vết nứt phía trên hang động.
Vết nứt này chính là vị trí Bộ Phương rơi xuống. Mà giờ phút này, bên trong vết nứt lại không ngừng có đá vụn rơi xuống.
Bộ Phương ngẩn người, trong lòng không khỏi nghĩ đến Bề Bề Chí Tôn vẫn một đường truy sát hắn.
Tên to con này... sẽ không chui vào theo hắn chứ?
Còn thật sự không sợ bị mắc kẹt sao?
Bộ Phương nhếch môi cười có chút nghiền ngẫm. Dưới chân hắn chợt dùng sức, cả người liền bắn ra, chạy nhanh về bốn phía xung quanh.
Xôn xao!
Đá vụn rơi xuống từ trong khe nứt, sau đó khẽ chấn động, cái đầu cực lớn của Bề Bề Chí Tôn chợt chui ra khỏi khe nứt.
Ống mắt kép chuyển động xoay tròn, cơ thể lại bị kẹt trong khe nứt, không rơi xuống được.
Càng liêm đao vung vẩy trong không khí, cơ thể lại vẫn kẹt, không thể động đậy. Bề Bề Chí Tôn sốt ruột, vô số cái chân nhỏ quay tròn và đẩy, muốn ra khỏi khe nứt.
Chỉ là ngoại trừ đẩy xuống mấy hòn đá vụn, nhưng tình hình không hề thay đổi.
Bộ Phương đang muốn rời đi, đột nhiên thoáng nhìn cảnh tượng như vậy, khóe miệng lập tức nhếch nối.
Nói không sai mà... Quả nhiên bị kẹt rồi.
Kích thước lớn như vậy còn học người ta chơi tàu lượn siêu tốc, không kẹt ngươi thì kẹt ai?
Bộ Phương không để ý tới Bề Bề bị kẹt ở trong vết nứt đang không ngừng giãy giụa, hắn nhất thời chuyển động, tiếp tục chạy vội về phía xa.
Bởi vì, hắn lại cảm giác được một lực hút cực lớn từ phía xa truyền đến.
Không chỉ có vậy, phía xa còn có chân khí đang va chạm, dao động mãnh liệt, có tiếng nổ đáng sợ phát ra, dường như là có cường giả đang đại chiến.
...
Trên gương mặt Phong chấp sự đầy sốt ruột nhìn ba viên tinh nguyên trước mắt tản ra ánh sáng.
Ba tinh nguyên này nằm yên tĩnh ở vị trí cách đó không xa, trong đó có một viên tinh nguyên thậm chí phát ra dao động mãnh liệt, linh khí trong hang động giống như cái phễu không ngừng tập trung về phía trong tinh nguyên này.
- Lại có thể hút nhiều linh khí như vậy... trong tinh nguyên này tuyệt đối có bảo bối! Phong chấp sự hưng phấn đến mức toàn thân cũng run rẩy.
Hắn đã từng nhìn thấy tinh nguyên, nhưng tinh nguyên có thể tự động hấp thu linh khí à... Mẹ nó, đây là cái quỷ gì chứ?
Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, trong tinh nguyên này chứa bảo bối tuyệt đối không tầm thường.
Ngươi đã thấy thứ gì chưa bảo bối lại tự động hấp thu linh khí không?
Lẽ nào trong tinh nguyên này cất giấu... Thần khí?
Hơn nữa còn không phải thần khí bình thường!
Phong chấp sự hưng phấn như muốn phát điên, nếu có thể nhận được bảo bối này... địa vị của hắn ở Đại Hoang Tông tuyệt đối sẽ tăng lên nhanh chóng!
Đến lúc đó, mười đại thiên kiêu gì đó đối với hắn đều là cặn bã, đều phải ngoan ngoãn cúi đầu trước hắn!
Lực hút cực lớn vẫn đang tiếp tục phát ra, Phong chấp sự tham lam thở dài một hơi.
Thần cảnh Hải tộc cũng trợn trừng mắt cá chết, nhìn ba tinh nguyên này, trong mắt càng lúc càng hiện rõ vẻ hưng phấn!
Phong chấp sự có thể nhìn thấy, hắn làm sao có thể không nhìn thấy được, Phong chấp sự có thể nghĩ tới... Hắn đương nhiên cũng sẽ nghĩ tới.
Tuy nhiên hắn khác với Phong chấp sự, điều hắn nghĩ tới đầu tiên không phải là thần khí.
Tư tế của Hải tộc đã từng nói cho hắn biết, ở trong mỏ nguyên tinh lớn của Huyễn Hư Linh Trạch có Tôm tổ - cường giả Hải tộc của bọn họ đang ngủ say.
Tôm tổ này chính là hy vọng của vùng biển bọn họ. Tư Tế từng nói, nếu có thể gọi Tôm tổ quay về, vùng biển của bọn họ liền có hi vọng đi tới vùng biển rộng lớn hơn.
Ba tinh nguyên này đều không tầm thường như vậy, một viên trong đó còn đang hấp thu linh khí thiên địa.
Lẽ nào tinh nguyên này đang che giấu Tôm tổ của Hải tộc bọn họ?
Không hổ danh là Tôm tổ, cho dù đang ngủ say, cũng có thể làm ra động tĩnh cực lớn như thế!
Bị tinh nguyên phong nhốt còn có thể hấp thu linh khí thiên địa dâng trào, rất khó tưởng tượng được một khi Tôm tổ xuất thế, sẽ là cảnh tượng đáng sợ tới mức nào.
Có thể bị Tư Tế Hải tộc gửi gắm hi vọng lớn như vậy, rất rõ ràng tu vi của Tôm tổ tuyệt đối không tầm thường!
Chẳng lẽ là tồn tại trên Thần Thể cảnh?!
Vừa nghĩ đến điều này, vị cường giả Thần Thể cảnh Hải tộc này liền hưng phấn mở hai bên mang, không ngừng phát ra nước biển.
Bỗng nhiên, trên gương mặt vị cường giả Hải tộc này đầy cảnh giác, nhìn về phía Phong chấp sự bên cạnh. Phong chấp sự cũng cảnh giác nhìn về phía hắn.
Ánh mắt hai người gặp nhau trong không khí, giống như là tia lửa phát ra những tiếng tách tách.
- Các hạ, tinh nguyên này vô cùng quan trọng đối với Hải tộc ta... Các hạ có thể lấy hai viên tinh nguyên khác, để nó lại cho tại hạ được không?
Cường giả Hải tộc trầm giọng nói.
- A... Thật khéo, viên tinh nguyên này cũng đặc biệt quan trọng đối với Đại Hoang Tông ta. Các hạ nhường cho tại hạ, các hạ cũng có thể tùy ý lấy đi hai viên khác.
Phong chấp sự cười lạnh.
Tưởng hắn là người ngu sao?
Trong ba tinh nguyên có một viên nhất định là đặc, lại chẳng khác nào phế tinh, trong hai viên còn lại mới có thể có bảo bối, một viên tinh nguyên này gây ra thanh thế lớn như thế, hiển nhiên đã cướp đoạt không ít số mệnh, hai viên tinh nguyên khác nhất định đều vứt đi.
Bỏ qua một viên bảo bối để lựa chọn hai viên vứt đi à, bọn họ không phải là người ngu, sẽ không lựa chọn như vậy.
Đại Hoang Tông? Mắt cá chết của Cường giả Hải tộc co lại, trong lòng có chút cảnh giác.
cường giả Hải tộc tất nhiên biết Đại Hoang Tông.
Tuy bọn họ ở vùng biển tương đối vắng vẻ, nhưng vẫn mạnh hơn vùng đất Nam Cương rất nhiều, ít nhất có rất nhiều cường giả Thần Cảnh.
Trong đó thậm chí còn có tồn tại Thần Thể cảnh tránh thoát nhiều gông xiềng Chí Tôn.
Đại Hoang Tông là thế lực nhất lưu trên Tiềm Long Đại Lục, bọn họ sao có thể không biết!
Chính bởi vì biết, cho nên cường giả Hải tộc mới càng thêm cảnh giác, Tôm tổ hết sức quan trọng với Hải tộc bọn họ. Tinh nguyên này... phải cướp tới tay, cho dù đối phương là người của Đại Hoang Tông, cũng không thể nhường được!
- Nếu vậy... lại dựa vào bản lĩnh của mình đi! Cường giả Hải tộc lạnh lùng nói.
Phong chấp sự cong môi. Hay rồi, xem ra tinh nguyên này đúng là quan trọng đối với Hải tộc, ngay cả danh tiếng của Đại Hoang Tông cũng không trấn áp được đối phương.
Một tiếng hừ lạnh, Phong chấp sự lập tức ra tay!
Ầm ầm!
Hai người đều là cường giả Thần Thể cảnh đã tránh được một xiềng xích Chí Tôn, khí huyết đặc biệt cường thịnh, nổ mạnh giống như sóng lớn vỗ vào bờ, ầm ầm vang dội.
Thân hình hai người kéo dài qua hư không, vung nắm đấm chiến đấu với nhau.
Từng quyền đập vào thịt, va chạm vào nhau, khiến cho chân khí dâng trào mãnh liệt, uy áp thiên địa không ngừng khuếch tán.
Vì bảo bối trong tinh nguyên này, hai người đều liều mạng đại chiến.
Mà tinh nguyên lại vẫn không nhanh không chậm hấp thu linh khí.
Rắc rắc rắc...
Trong nguyên tinh trên mặt đất đột nhiên chảy ra từng dòng chất lỏng, loại chất lỏng này càng lúc càng nhiều và tụ lại một chỗ, từ từ hình thành một người khổng lồ.
Thân thể cao lớn từ từ đứng thẳng lên, mắt màu đỏ tươi đột nhiên nhìn chăm chú vào hai vị cường giả Thần Thể cảnh đang đại chiến.
Đây là một con tinh thú.
Là tinh thú được hình thành trong mỏ nguyên tinh lớn này. Cơ thể khổng lồ như vậy, bên trong năng lượng đáng sợ nuôi dưỡng.
Khí tức không kém gì Phong chấp sự và cường giả Hải tộc, lại cũng có thể là một vị tồn tại Thần cảnh!
Gào!!
Con tinh thú này gào thét một tiếng và phát ra sóng khí đáng sợ.
Khiến cho hai người đang hăng hái chiến đấu chợt kinh ngạc, lần lượt nhìn về phía tinh thú này, tròng mắt co lại.
Rất rõ ràng, bọn họ căn bản không ngờ trong hang động này lại còn có tồn tại một con tinh thú Thần cảnh, điều này tất nhiên không phải là tin tức tốt đối với bọn họ.
Cho dù bọn họ không sợ con tinh thú này, nhưng bọn họ cũng phải đề phòng nhau... Bởi vì không quan tâm ai đại chiến với con tinh thú này đều sẽ không quá dễ dàng.
Đến lúc đó bị thương, tinh nguyên này có thể vô duyên với hắn.
Cho nên hai người trở nên cảnh giác, không tùy ý dám ra tay.
Trong giây lát, ba người lại ở trong tình trạng giằng co.
...
Ầm.
Đầu ngón chân của Bộ Phương chợt điểm xuống đất, thân hình bắn ra, ẩn nấp sau một hòn nguyên tinh rất lớn.
Nhìn nguyên tinh này, ánh mắt Bộ Phương cũng sáng lên.
Đáng tiếc hắn lấy nguyên tinh này đi cũng vô dụng, hệ thống sẽ không thừa nhận lai lịch của nguyên tinh này, sẽ không chuyển hóa nó thành chân khí tu vi của hắn.
Ẩn nấp phía sau nguyên tinh, Bộ Phương lặng lẽ thò đầu ra, nhìn về phía xa.
Tròng mắt co lại, Bộ Phương hít sâu một hơi.
Chỗ đó có ba bóng người giằng co, một tinh thú khổng lồ làm hắn chấn động. Đây... phải là bao nhiêu nguyên tinh chứ?
Nhưng Bộ Phương tuyệt đối không tùy tiện xông ra, vừa nhìn lại biết ba tên này không hiền lành gì.
Nhìn khí tức kia, tất cả đều là tồn tại Chí Tôn trên Thần Thể cảnh.
Bây giờ mặc dù Bộ Phương có nồi Huyền Vũ, tu vi cũng đạt tới cấp Chiến Thánh thất phẩm.
Nhưng cho dù đối mặt với Chí Tôn cũng chỉ có thể đập nồi, cứng đối cứng thì chỉ có phần bị nghiền ép, càng chưa nói tới đối phó cường giả Thần Thể cảnh.
Lúc này Bộ Phương cũng có phần nhớ nhung con chó lười biếng Tiểu Hắc kia.
Con chó kia tuy lười biếng, nhưng lực chiến đấu lại khá tốt.
Nhưng vừa nhắc tới.. Con chó béo này rốt cuộc chạy đi đâu?
Thoáng cái lại không thấy bóng chó, sẽ không lạc đường chứ?
Trong lòng Bộ Phương thầm nhủ.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn chợt nghiêm lại, nhìn vị trí bên phải phía dưới ba vị cường giả đang giằng co.
Chỗ ấy có ba viên tinh nguyên chói lòa.
Không hề nghi ngờ, đó chính là tinh nguyên được nhắc tới trong nhiệm vụ của hệ thống.
Một miếng tinh nguyên đang không ngừng hấp thu linh khí thiên địa, quả thực rất ngầu...
Lợi hại như vậy, trong tinh nguyên này nhất định phải giấu nguyên liệu nấu ăn để hoàn thành nhiệm vụ tạm thời!
Bộ Phương híp mắt lại, trong lòng hưng phấn nghĩ xem phải làm thế nào để cướp được tinh nguyên từ trong tay của ba vị Thần cảnh. Hắn phải cố gắng nghĩ cách...