Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 492


 
Trên vòm trời, một cổ khí tức mênh mông tràn ngập, một chiếc chiến hạm kim khí khổng lồ vắt ngang trên không trung, vô cùng huyễn khốc.
 
Mấy đạo nhân ảnh từ đó bước ra, bọn họ đều mặc áo choàng Luyện Đan Sư, nhưng so với Luyện Đan Sư, áo choàng của bọn họ lộ vẻ cao quý hơn, chất liệu cũng có chút bất phàm, phía trên còn vẽ mây trắng, giống như đang chậm rãi phiêu đãng.
 
Mấy đạo nhân ảnh này chính là những người đánh giá của cuộc thi này, vị nào cũng là Tứ Vân Luyện Đan Sư tôn quý, bọn họ có thân phận tôn quý ở Đan Phủ, là cường giả Luyện Đan Sư chịu trách nhiệm lần so tài này, duy trì trật tự của lần so tài này.
 
Thiên Đan Thành, Thiên Diệu Thành, Thiên Lam Thành...!đều có cường giả trong đó.
 
Những người này tiên phong đạo cốt, giống như tiên giáng trần.
 
Trong mấy người này, chỉ có một người tới từ Thiên Lam Thành, đó chính là Luyện Đan Sư mạnh nhất Thiên Lam Thành, Tứ Vân Luyện Đan Sư, Huyền Minh đại sư.
 
Theo cuộc thi vòng loại kết thúc, lần này danh sách Top 100 vòng bán kết Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển đều đã xuất hiện.
 
Dưới sự tổ chức của các trọng tài tương ứng, những người được lên cấp rối rít đi đến võ đài chính.
 
Khán giả không ngừng ồ lên, bọn họ ngẩng đầu lên nhìn mấy vị Luyện Đan đại sư trôi nổi trong hư không, trên mặt cũng hiện ra vẻ hưng phấn, không phải vì điều gì khác, đơn giản là những đại sư này đều là thần tượng của bọn hắn!
 
Ở Đan Phủ, thực lực luyện đan càng mạnh, lại càng có địa vị.
 
Cả Đan phủ, Ngũ Vân Luyện Đan Sư rất ít, nhưng bất kỳ một vị nào cũng thanh danh hiển hách.
 

Bọn họ ngày thường rất ít xuất hiện, bởi vì một khi xuất hiện, đều sẽ tạo ra xao động khổng lồ.
 
- Cạch cạch...
 
Sau khi tuyên bố Bộ Phương lên cấp, Trọng tài chính lại tiếp tục vùi đầu vào đối phó đầu cá băm ớt.
 
Mặc dù hắn bị cay đến toát mồ hôi, cả khuôn mặt đỏ bừng, miệng lại càng sưng đỏ, giống như bị thiêu đốt, nhưng hắn căn bản không dừng được, loại cảm giác mỹ vị này, giống như độc dược hấp dẫn lấy hắn.
 
- Thơm ngon!
 
Miệng dính dầu đỏ, Trọng tài chính hưng phấn không nhịn được thở ra một hơi.
 
Vị cay tràn ngập.
 
Khán giả bên dưới nhìn thấy cũng không nói nên lời, đến hiện tại, vị cay đã gần như tiêu tán, mọi người cũng không còn ai phản ứng.
 
Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng ăn uống để mặt mũi đỏ bừng của Trọng tài chính, bọn họ cũng không nhịn được liếm liếm môi.
 
Tựa hồ...!thật sự ăn rất ngon.
 
- Trọng tài chính! Ngươi đang làm gì vậy! Thẩm Phán Viên yêu cầu người lên cấp đến võ đài chính tập hợp!
 
Phía dưới võ đài số một, một vị trọng tài nhìn Trọng tài chính vẫn đang say sưa chìm đắm trong ăn uống, lo lắng hét lên.
 
Trọng tài chính ngẩn ngơ, sau đó ngẩng đầu, nhìn thoáng qua mấy vị Luyện Đan đại sư lơ lửng trên vòm trời, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
 
- Nhanh! Đi theo ta! Đến võ đài chính.
 
Không đợi Bộ Phương nói gì, Trọng tài chính đã lau miệng, muốn kéo Bộ Phương đi tới võ đài tiếp theo.
 
Bộ Phương xua tay tỏ vẻ khó chịu, ngăn bàn tay đầy dầu mỡ của Trọng tài chính, khiêng tấm biển đi tới hướng võ đài phía dưới.
 
Trọng tài chính ngượng ngùng cười một tiếng, cũng không phản ứng nhiều, đi theo.
 
Ở võ đài số một, còn không ít Luyện Đan Sư đang ảo não gào khóc!
 
Theo Bộ Phương rời đi, tất cả khán giả đều rối rít rời khỏi võ đài số một, đi đến võ đài chính.
 
Võ đài chính là một võ đài cực lớn tọa lạc ở võ đài trung tâm, chiếm diện tích cực lớn.
 
Giờ phút này phía dưới võ đài chính, rất đông người tụ tập, vô số khán giả hội tụ phía dưới.

 
Theo cuộc thi vòng loại kết thúc, độ chú ý của Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển cũng ngày càng cao.
 
Chiến thuyền lơ lửng.
 
Mấy vị Tứ Vân Luyện Đan Sư chậm rãi đáp xuống võ đài chính, chung quanh võ đài hiện đầy trận pháp, trận pháp toả ra ánh sáng chói lọi, bao phủ võ đài, tựa hồ như muốn cô đọng những hình ảnh phía trên.
 
Những trận pháp này giống như những bánh xe ánh sáng xoay tròn, từ từ quay vòng, khiến võ đài chính trở nên đẹp như mơ.
 
Đây chính là Đầu Tượng trận pháp, có thể bắt được hình ảnh, truyền tống đưa đến các trận pháp huyền bí trong Đan Thành.
 
Khiến cho những người khác của Đan Thành, dù chưa tới Thiên Lam Thành, cũng có thể nhìn thấy cuộc so tài Diệu Thủ Hồi Xuân trong Thiên Lam Thành.
 
Các vị đại sư ngồi trên cao, sắc mặt ôn hòa gật đầu nói chuyện với nhau, không biết đang nói cái gì.
 
Ánh mắt của bọn họ thỉnh thoảng rơi vào người Luyện Đan Sư trẻ tuổi đang chậm rãi đi lên võ đài, gật đầu cười nói gì đó.
 
Bỗng nhiên, sắc mặt một vị đại sư ngưng tụ...!nghi ngờ nhìn về một hướng nào đó.
 
Bởi vì ở nơi đó, một thân hình khiêng tấm biển xuất hiện, hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
 
- Đây là Luyện Đan Sư của Đan Thành nào? Vì sao lại khiêng tấm biển lên đài?
 
Một vị đại sư nhíu mày, có chút khó hiểu lên tiếng hỏi.
 
Những đại sư khác đưa mắt nhìn nhau, nhìn thanh niên trước mặt cũng không nhận ra thân phận của thanh niên kia.
 
- Có lẽ không phải là Luyện Đan Sư của Thiên Diệu Thành...!lão phu biết rất rõ các Luyện Đan Sư của Thiên Diệu Thành có thể tiến vào Top 100.
 
Tứ Vân Luyện Đan Sư của Thiên Diệu Thành, Diệu Quang đại sư nói.

 
- Hắc hắc...!Cũng không phải là Luyện Đan Sư của Thiên Đan Thành ta, lẽ nào là Luyện Đan Sư của Thiên Lam Thành Huyền Minh ngươi? Nhưng tiểu tử này khiêng tấm biển lên đài rốt cuộc muốn làm gì?
 
Cố Hạc đại sư cũng cười nói.
 
Huyền Minh đại sư chăm chú nhìn thanh niên kia, lắc đầu nói:
 
- Không thể nào...!Người này tuyệt đối không thể là Luyện Đan Sư của Thiên Lam Thành ta.
 
Không phải là Thiên Đan Thành, không phải Thiên Diệu Thành...!Cũng không phải là Thiên Lam Thành.
 
Vậy là Luyện Đan Sư nơi nào?
 
Bỗng nhiên...!Các vị đại sư sững sờ, đưa mắt nhìn nhau thêm mấy lần.
 
- Chẳng lẽ...!thanh niên này là kỳ nhân dị sĩ? Lần này lại có kỳ nhân dị sĩ xông vào Top 100?
 
Các vị đại sư hít một hơi thật sâu, kỳ lạ nhìn Bộ Phương.
 
 
 
 

Bình Luận (0)
Comment