Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 547


 
 
Bộ Phương bình thản trả lời.
 
- Hắc...!Vậy trận tiếp theo ngươi cũng đừng trực tiếp bỏ cuộc, giả bộ một chút, lên võ đài tùy tiện nấu một món ăn nào đó...!Như vậy ta thắng cũng có chút mặt mũi có phải không.
 
Nam Cung Vô Khuyết nheo mắt, không biết xấu hổ nói với Bộ Phương.
 
Nam Cung Uyển ở bên cạnh liếc mắt khinh bỉ:
 
- Nam Cung Vô Khuyết, ngươi thật không biết xấu hổ!
 
- Đây không phải Lão Bộ nói không muốn so đấu sao? Ta chỉ là tìm một phương thức cho Lão Bộ rút lui thôi, cái này gọi là thông tình đạt lý! Dù sao Lão Bộ cũng muốn bỏ cuộc, không bằng thua thể diện một chút, như vậy còn có thể xen lẫn vào xếp hạng Top 10!
 
Nam Cung Vô Khuyết nói.
 
Nam Cung Uyển thật sự cảm thấy Nam Cung Vô Khuyết không biết xấu hổ đến cực hạn, đây thật sự là anh ruột của nàng sao?
 
- Bộ lão bản, ngươi thật sự không có ý định tiếp tục dự thi sao? Thật ra ngươi có thể tiến vào Top 3, Top 3 Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển là mục tiêu mơ ước của bao nhiêu, đạt được Top 3 Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển sẽ có cơ hội tiến vào một bí cảnh mà Đan Phủ nắm giữ, Thiên Khuyết bí cảnh, còn có cơ hội nhận thưởng là một phương pháp luyện đơn Ngũ Văn linh đan!
 
Nam Cung Uyển nói với Bộ Phương.
 
Lời nói của Nam Cung Uyển khiến Bộ Phương sửng sốt.
 

- Top 3 của Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển có phần thưởng đó sao?
 
Lần này đến phiên Nam Cung Uyển và Nam Cung Vô Khuyết ngây người, làm sao Bộ Phương lại hỏi vấn đề ai cũng biết như vậy?
 
Chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng các Luyện Đan Sư tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển chỉ vì vinh dự? Vinh dự chó má...!có thể làm được gì?
 
Bọn họ đều là vì phần thưởng!
 
Top 10 của Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển cũng có phần thưởng, mỗi người sẽ nhận phần thưởng là một phương pháp luyện đan không cùng đẳng cấp, còn được cung cấp đại lượng nguyên tinh!
 
- Còn có phần thưởng nguyên tinh?
 
Vừa nghe thấy hai chữ nguyên tinh, cả người Bộ Phương chợt phấn chấn.
 
- Đúng...!phần thưởng là nguyên tinh, nhưng phần thưởng cũng không quá nhiều, Top 50 được một vạn nguyên tinh, Top 10 được mười vạn nguyên tinh...
 
Nam Cung Uyển nói.
 
Đối với gia tộc Nam Cung giàu có, mười vạn nguyên tinh và một vạn nguyên tinh...!không có bất kỳ khác biệt.
 
Phần thưởng này đối với bọn hắn cũng không có ý nghĩa gì.
 
Hoặc là nói Đan Phủ thiết lập phần thưởng này không có ý nghĩa gì, đối với Luyện Đan Sư, một vạn nguyên tinh và mười vạn nguyên tinh đều chẳng làm được chuyện gì...
 
- Vậy Top 3 thì sao? Phần thưởng của Top 3 được bao nhiêu nguyên tinh?
 
Bộ Phương vui mừng hỏi.
 
- Top 3? Lão Bộ...!phần thưởng top 3 được bao nhiêu nguyên tinh? Top 3 chính là lấy được một chỗ trong bí cảnh, một chỗ trong bí cảnh có bao nhiêu nguyên tinh cũng không đổi được!
 
Nam Cung Vô Khuyết rung chân, nhìn Bộ Phương như kẻ nhà quê mới ra đời.
 
Bỗng nhiên, hắn khẩn trương:
 
- Lão Bộ, ngươi sẽ không vì phần thưởng mà bắt đầu phấn đấu chứ? Đừng...!Đã nói là từ bỏ, thì nhất định phải từ bỏ, nam nhân chính là phải nhất ngôn cửu đỉnh...
 
Nam Cung Vô Khuyết có chút khẩn trương nói một tràng.
 
- Ngươi sợ cái gì...!Ta không có hứng thú với bí cảnh.
 
Bộ Phương nhìn bộ dạng khẩn trương của Nam Cung Vô Khuyết, nhất thời nhếch miệng.
 
Liếc mắt trở lại trong bếp.

 
Nam Cung Vô Khuyết được Bộ Phương bảo đảm, trong lòng nhất thời nắm chắc, giơ tay lên, lại gọi thêm mấy món ăn, trong đó có Phật Nhảy Tường....
 
Bộ dạng hào phóng khiến ánh mắt Bộ Phương cũng sáng ngời.
 
...
 
Ba ngày, Nam Cung Vô Khuyết đều ở trong quán ăn Vân Lam của Bộ Phương gọi món ăn, tựa hồ cũng lên cân không ít, nhận được bảo đảm của Bộ Phương, trong lòng hắn cũng có nắm chắc, đến lúc đó chỉ cần lướt qua võ đài mà thôi.
 
Ngày mai chính là ngày so đấu của Nam Cung Vô Khuyết và Bộ Phương.
 
Top 10 cuộc thi, mỗi ngày tiến hành một trận...!Mười trận tổng cộng có mười ngày, năm người lên cấp tiếp tục so đấu, một người không cần gặp đối thủ, cạnh tranh vị trí Top 3, Top 3 lại tiến hành tỷ thí cuối cùng, thông qua tác phẩm của mình để xếp hạng.
 
Nam Cung Vô Khuyết rất nhàn nhã, ngâm nga một bài hát, đi dạo trong toà nhà của gia tộc Nam Cung.
 
Mặt trời như lửa, chiếu rọi chân trời thành một biển lửa sôi trào.
 
Bỗng nhiên, một đạo thân ảnh khôi ngô đi vào nhà Nam Cung.
 
Dương Mỹ Cát đi tìm Nam Cung Vô Khuyết .
 
Nhìn thấy Dương Mỹ Cát, Nam Cung Vô Khuyết cũng sững sờ .
 
Đối với nữ nhân này, hắn không có hảo cảm, cũng không chán ghét, dù sao nhận được Cửu U Vương Viêm của hắn coi như Dương Mỹ Cát có bản lãnh và cơ duyên.
 
Chỉ là bản thân từng nắm giữ Thiên Địa Huyền Hỏa trong tay nhưng lại bị Dương Mỹ Cát cướp mất, cảm giác cũng có mấy phần chán ghét.
 
Nhìn tư thái xấu hổ, bẽn lẽn của nữ hán tử khôi ngô trước mặt, Nam Cung Vô Khuyết thật sự rất muốn bắt chước Nam Cung Uyển trợn mắt một cái.
 
- Dương Mỹ Cát các hạ đến tìm tại hạ có chuyện gì? Nếu không có chuyện gì, mời các hạ rời đi, tại hạ còn phải chuẩn bị ngày mai dự thi.

 
Nam Cung Vô Khuyết lãnh đạm nói.
 
Bộ dạng xấu hổ của Dương Mỹ Cát đột nhiên đình trệ, đỏ mặt nói:
 
- Ta biết ngày mai ngươi sẽ đối chiến với Bộ Phương, Bộ Phương rất khó đối phó! Tài nghệ nấu ăn của hắn thật sự vô cùng lợi hại, cho nên...
 
- Cho nên cái gì?
 
Nam Cung Vô Khuyết sửng sốt, chẳng lẽ Dương Mỹ Cát chính hảo tâm tới đây nhắc nhở hắn Bộ Phương rất mạnh?
 
Hắn biết Bộ Phương rất mạnh...!Nhưng ngày mai Bộ Phương sẽ thua hắn! Nghĩ tới đây...!Trong lòng hắn cũng có chút kích động.
 
- Cho nên...!Ta định trả Thiên Địa Huyền Hỏa lại cho ngươi! Có Thiên Địa Huyền Hỏa...!Ngươi sẽ có nắm chắc đánh bại Bộ Phương!
 
Dương Mỹ Cát nắm chặt tay, chân thành tha thiết nhìn Nam Cung Vô Khuyết .
 
- Ta...!Ta ủng hộ ngươi!
 
 
 
 
 

Bình Luận (0)
Comment