Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 626


 
Bí cảnh Thiên Khuyết, là một bí cảnh lớn nhất trong Đan Phủ, vô số cơ duyên bên trong, còn có rất nhiều truyền thừa Thượng Cổ.
 
Kỳ thật mỗi một bí cảnh đều là địa phương cơ duyên và nguy cơ tồn tại song song.

Mỗi một bí cảnh kỳ thật đều có thể xem như là một thế giới tàn phá.

Thế giới này vốn an tĩnh qua ngày trong không gian phế tích, nhưng bị một vài cường giả của Tiềm Long Đại Lục thông qua thủ đoạn siêu cường đả thông.
 
Cho nên những bí cảnh này lập tức biến thành bảo tàng cuồn cuộn không ngừng của Tiềm Long Đại Lục, giống như là hậu hoa viên.
 
Nghiêm khắc mà nói, bí cảnh là một thế giới khác, mà truyền thừa bên trong có khi là do bí cảnh tự mang theo, cũng có một vài cường giả lựa chọn bí cảnh làm phần mộ của bọn họ, mai táng trong bí cảnh, lưu lại truyền thừa của chính mình.
 
Cho nên thăm dò bí cảnh, trở thành việc làm được một vài thế lực lớn của Tiềm Long Đại Lục vô cùng yêu thích.
 
Bởi vì không chừng trong quá trình thăm dò bí cảnh, phát hiện ra truyền thừa cường giả gì thì có thể một bước lên trời.
 
Giống như phủ chủ đời trước của Đan Phủ, Hoàng Phủ Hạ, hắn lựa chọn mai táng bản thân trong bí cảnh Thiên Khuyết, hơn nữa cũng giữ lại truyền thừa, còn mở ra cung điện dùng giảng đạo truyền thừa.
 
Vô số cường giả Đan Phủ, mơ ước ta thiết bước vào bí cảnh Thiên Khuyết, chính là vì có thể nghe giảng đạo của Hoàng Phủ Hạ.
 
Bởi vì hắn giảng không chỉ là đạo luyện đan mà còn có đạo khống chế lửa,… Hơn nữa đan hỏa của phủ chủ tiền nhiệm Hoàng Phủ Hạ, bài danh phi thường cao trong thiên đại huyền hỏa.

Vạn Hóa Thiên Hỏa cũng ở trong truyền thừa này, đây cũng là nguyên nhân hấp dẫn vô số luyện đan sư không ngừng tiến đến.
 
Đương nhiên, đối với Bộ Phương, giảng đạo của phủ chủ hắn cũng không có hứng thú gì.


Bởi vì hắn cũng không phải là luyện đan sư, mục tiêu của hắn là trở thành Trù Thần đỉnh phong của thế giới huyền huyễn.
 
Đạo luyện đan kia đối với hắn… còn không hấp dẫn bằng một quả Chân Long Quả.
 
Bí cảnh Thiên Khuyết rất lớn, hơn nữa bất đồng với bí cảnh lần trước.

Bên trong bí cảnh này, giống như đại lục chiếm đa số, nơi nơi đều là mặt đất kiên cố, hơn nữa không trung xanh lam, trong sạch, có dương quang dào dạt, ấm áp, quả thật giống như một thế giới đầy đủ.
 
Liếc mắt nhìn qua, núi non liên tiếp, các loại thương thiên đại thụ nối tiếp san sát nhau, khiến người ta cảm nhận sâu không lường được.
 
Tiểu Bạch đứng bên cạnh Bộ Phương, đôi mắt hơi lóe sáng, Tiểu Bì nằm trên đỉnh đầu Tiểu Bạch, phun bong bóng.
 
- Mục đích chúng ta tới là tìm kiếm Chân Long Quả.

Một vùng núi non liên miên không dứt, trong đó có thể tồn tại Chân Long Quả.
 
Bộ Phương nói, ngay sau đó, hắn vỗ vỗ bụng béo tròn núc ních của Tiểu Bạch, đi về trước.
 
Chỉ chốc lát, thân hình một người một con rối biến mất trong rừng rậm.
 
………
 
Trên người Giang Linh phát ra hơi thở đáng sợ, cả người giống như tên bắn nổ mạnh ra, bay xuyên qua rừng rậm, dường như muốn làm người ta hoa cả mắt.
 
Mái tóc trắng của nàng bay bồng bềnh tốc độ cao, ánh mắt của nàng phi thường kiên định, nhìn về một phương hướng, trong đôi mắt tràn ngập vẻ kích động.
 
- Lão sư năm đó bị đuổi ra khỏi bí cảnh Thiên Khuyết, nguyên nhân là vì bí mật này.

Hiện giờ ta rốt cuộc có thể bước vào trong bí cảnh, phải hoàn thành nguyện vọng của lão sư! Nhất định phải thu được truyền thừa!
 
Thở sâu một hơi, trên mặt Giang Linh ửng hồng một vùng lớn.
 
Rầm rầm!
 
Thân hình nhanh chóng hiện lên, vài miếng lá rụng lặng yên rơi xuống.
 
Cùng lúc đó.
 
Chỗ Truyền Tống Trận, từng luồng quang hoa lóe ra, hào quang tán đi, lộ ra thân hình Hàn Lê mặt áo giáp bạc.
 
- Bí cảnh Thiên Khuyết sao… Ở chỗ này, Hắc Cẩu đáng sợ kia hẳn sẽ không đến trợ giúp đầu bếp chết tiệt đi? Mọi người chú ý… mục tiêu hiện tại của chúng ta chỉ có một, đó là bắt lấy đầu bếp kia!
 
Hàn Lê lạnh giọng nói, nhóm thủ vệ phía sau hắn hưng phấn vung vẫy vũ khí trong tay.
 
Sau khi động viên xong, Hàn Lê bước về trước, tiến vào trong bí cảnh Thiên Khuyết.

 
Mới đi được vài bước, hắn lật bàn tay ra, xuất hiện một tấm ngọc phù, bóp nát ngọc phù, nhất thời, một con chó trắng thè lưỡi hiện ra.
 
Con chó trắng này vừa xuất hiện liền lăn tròn trên mặt đất.
 
Khóe miệng Hàn Lê nhếch lên, sờ sờ đầu chó trắng, ngay sau đó, lấy ra một viên đan dược màu đen để chó trắng nuốt vào.
 
- Đi tìm mục tiêu chủ nhân ngươi muốn tìm đi.
 
Hàn Lê nói nhẹ bên tai Bạch Cẩu.
 
Hai mắt Bạch Cẩu kia nhất thời sáng lên, ngay sau đó, lông chó cả người biến thành màu đỏ, móng vuốt chó cào mạnh trên mặt đất, thân hình phóng vụt ra, tốc độ như gió.
 
- Mọi người mau đuổi theo!
 
Hàn Lê sau khi quát một tiếng, thân hình rất nhanh đuổi theo sau.
 
Bạch Cẩu hóa thành màu đỏ thè lưỡi, chạy vội đến mức đầu lưỡi bay toán loạn, nước miếng văng khắp nơi, nhưng tốc độ của nó phi thường nhanh.
 
Phương hướng con chó này bay đi… chính là phương hướng Bộ Phương biến mất.
 
……..
 
Xẹt xẹt…
 
Phía trên một tòa núi nhỏ trong bí cảnh Thiên Khuyết, không khí đột nhiên vặn vẹo, một vết rạn hiện lên, ngay sau đó, hư không giống như tấm gương vỡ nát, dày đặc vết rạn.
 
Bên trong khe, hai bóng người cất bước ra khỏi khe kia.
 
Hai người này mặc áo choàng huyết sắc, mái tóc cũng hóa thành màu huyết sắc.
 
Một nam một nữ, nữ lộng lẫy cao quý, dung mạo xinh đẹp, cặp đùi thon dài thẳng tắp giống như viên ngọc, trong suốt sáng bóng, giống như tản ra quang huy lóng lánh, hấp dẫn ánh mắt của người khác.

 
Nữ nhân này là Tu La Thánh Nữ lần trước bị phân thân Tu La Hoàng dẫn đi.
 
Bên cạnh nàng còn có một thanh niên anh tuấn, tóc ngắn đỏ rực, dáng người cân đối, làn da màu cổ đồng, sau lưng vác một thanh trường thương màu đỏ, đầu thương lóe lên quang hoa rực rỡ.
 
- Thánh nữ điện hạ, thất bại lần trước không trách nàng.

Ngay cả phân thân của Tu La Hoàng cũng bị đánh tan, thực lực của đối phương không phải nàng có thể đối phó, nàng không cần tự trách.
 
Nam tử ôn hòa nói.
 
Lông mi thánh nữ run lên, nghĩ đến cảnh tượng xảy ra trong Thiên Lam Thành lần trước, trong lòng không nhịn được cảm thấy lạnh lẽo vài phần.
 
Hắc Cẩu kia thật đáng sợ, một tiếng chó sủa rống vỡ phân thân của Tu La Hoàng.
 
Đó rốt cuộc là thần thánh phương nào? Tu La Tháp rơi vào trong tay tồn tại như vậy… làm sao giành lại đây?
 
- La Lập, ta biết ngươi đang an ủi ta, ngươi không cần an ủi ta, thất bại chính là thất bại, ta chấp nhận được.
 
Thánh nữ thản nhiên nói.
 
Thanh niên cười, xoay đầu nhìn về phía bí cảnh Thiên Khuyết núi non san sát bao trùm, cười nói:
 
 
 

Bình Luận (0)
Comment