Không có bạo tạc nổ tung, không có sóng gió cuồng bạo.
Ở dưới móng vuốt của Tiểu Hắc, hư ảnh Minh Vương nghiền nát, im hơi lặng tiếng tiêu tán.
Sáu vị Chiến Vương ở trong nháy mắt Tiểu Hắc xuất thủ, tâm thần sợ run, căn bản không có dũng khí phản kháng.
Một con Đại Hắc Cẩu cả người lẫn vật vô hại, trong nháy mắt biến thành Diêm Vương đoạt mệnh, cái chuyển biến này làm cho sáu vị Chiến Vương hầu như muốn qua đời.
Trận pháp két một tiếng, vết rạn lan đầy, sau đó ầm ầm nghiền nát, trong miệng sáu vị Chiến Vương phun máu, nhao nhao quỳ xuống đất, bọn hắn muốn chạy trốn, thế nhưng thân thể cứng ngắc không nghe sai khiến.
Phốc xuy!
Móng vuốt của Tiểu Hắc triệt để đập xuống đất, mặt đất hơi run một cái, phảng phất như có thanh âm xương cốt bị nghiền nát vang lên.
Nơi xa, Hồn Thiên Vẫn bị dọa đến hồn phách muốn bay ra ngoài, tiên sư nó... nguyên lai tiểu điếm này đáng sợ nhất không phải Tử Nhãn Khôi Lỗi trước mắt, mà là con Đại Hắc Cẩu canh cửa kia?
Tiểu điếm này đến cùng có lai lịch gì? Một vuốt đập vỡ Minh Vương Liệt Hồn Trận, chụp chết sáu vị Chiến Vương... Đại Hắc Cẩu kia đến cùng có tu vi gì? Chẳng lẽ là Linh Thú Chí Tôn?
Một Linh Thú Chí Tôn... canh cổng? Ngươi là trêu chọc ta sao?
Hồn Thiên Vẫn phiền muộn đến muốn thổ huyết, hắn không khỏi có chút hối hận, đầu hắn là bị cửa kẹp mới đi tìm tiểu điếm gây phiền toái, vốn nhiệm vụ đã hoàn thành... Nhưng mình lại muốn đi tìm đường chết.
Hiện tại là trộm gà không thành còn mất nắm gạo, chết sáu vị Chiến Vương, a... nói không chắc mình cũng sẽ chết ở chỗ này.
Móng vuốt của Tiểu Hắc dần dần khôi phục, trở nên khéo léo đẹp đẽ, nó chán ghét lắc lắc chân, liếc qua Hồn Thiên Vẫn, cất bước trở về cửa ra vào, nằm xuống nằm ngáy o.. o...
Bộ Phương tựa hồ đã sớm biết tính nết của Tiểu Hắc, trang bức xong sẽ đi nằm ngủ.
Âu Dương Tiểu Nghệ đứng ở trong tiểu điếm, vịn khuông cửa mắt to nhìn Tiểu Hắc, lóe ra vẻ sùng bái.
- Tiểu Hắc... thật lợi hại! Thật muốn biết nó rốt cuộc là loại chó gì?
Tiểu Hắc nheo mắt, nhìn thấy hai mắt Âu Dương Tiểu Nghệ tỏa ánh sáng, không khỏi rầm rì một tiếng, xoay đầu sang chỗ khác.
- Đừng nhìn chằm chằm Cẩu gia, Cẩu gia không có hứng thú với tiểu la lỵ của nhân loại... Uông.
Bộ Phương mặt không biểu tình đi vài bước, đi tới trước cái hố bị Tiểu Hắc đánh ra, hắc khí nhàn nhạt từ bên trong bay lên.
Trong hầm, thân thể của sáu vị Chiến Vương đã hoàn toàn bị đập thành thịt vụn, chết đến không thể chết lại rồi...
Xa xa, Hồn Thiên Vẫn mất đi Minh Vương Liệt Hồn Trận gia trì, thực lực lập tức giảm nhiều, rớt xuống cảnh giới Chiến Thánh, hoàn toàn không phải đối thủ của Tử Nhãn Tiểu Bạch, bị một quyền oanh trúng, cả người đụng vào trên vách tường, hãm sâu trong đó.
Tử Nhãn Tiểu Bạch ánh mắt lập loè, mang theo sát ý lạnh như băng, đi về phía Hồn Thiên Vẫn.
Bỗng nhiên, trong phế tích dâng lên một đoàn Linh Hồn chi hỏa cực lớn, lôi cuốn lấy một thân ảnh bay nhanh, nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa.
Nguyên lai Hồn Thiên Vẫn kia biết rõ đã vô lực xoay chuyển trời đất, cắn răng thi triển bí thuật bỏ chạy của tông môn, cái giá của bí thuật này cực kỳ lớn, hắn cũng là vạn bất đắc dĩ mới thi triển, nếu không hắn sẽ bị Tử Nhãn Tiểu Bạch đánh chết.
Mục tiêu biến mất, Tiểu Bạch ngu ngơ vài giây, cánh tay nâng lên gãi gãi cái đầu trơ trọi, sau đó màu tím trong đôi mắt rút đi, lần nữa hóa thành màu đỏ.
Nhìn hẻm nhỏ bừa bộn, khóe miệng Bộ Phương hếch lên, xem ra đợi Thái Tử kia tới đây, phải để hắn phái người sửa chữa ngõ hẻm rồi, nếu không hắn làm sao buôn bán.
Thi thể của Hứa Sĩ đã hóa thành thây khô, Linh Hồn bị thiêu đốt hầu như không còn, da thịt mất nước co rút nhanh.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở dài một hơi, cũng có chút bất đắc dĩ, hắn không biết nên nói cái gì, chỉ có thể đợi Thái Tử đến giải quyết.
Thực khách trong tiểu điếm chứng kiến chiến đấu chấm dứt, đều nhao nhao cáo từ Bộ Phương, vội vàng rời đi, cuối cùng trong tiểu điếm chỉ còn lại Bộ Phương và Âu Dương Tiểu Nghệ.
Chỉ chốc lát sau, đội tuần tra của Đế Đô nhao nhao chạy đến, Tiếu Mông cũng đạp không bay tới, rơi vào trong hẻm nhỏ tràn đầy phế tích.
Chiến đấu tựa hồ rất kịch liệt, Tiếu Mông từ trên không trung nhìn xuống, thấy được vuốt ấn cực lớn, đôi mắt hơi co rụt, kiêng kị liếc nhìn Tiểu Hắc.
Khi hắn chứng kiến thi thể của Hứa Sĩ thì hơi ngẩn ra, bất đắc dĩ thở dài.
Hắn phái người tiến về Thái Tử Cung truyền tin cho Thái Tử, sau đó bắt đầu quét dọn chiến trường.
- Một vuốt kia thật bá đạo, trực tiếp đập sáu vị Chiến Vương thành thịt vụn... thật không thể tin được.
Tiếu Mông có chút dở khóc dở cười.
Chứng kiến thi thể của Hứa Sĩ và canh Tử Sam Phượng Kê vãi đầy mặt đất, Tiếu Mông đã phỏng đoán ra sự tình đại khái, sau đó đôi mắt của hắn trở nên lạnh lùng.
- Kiểu chết của Hứa Sĩ, hẳn là thủ đoạn của Hồn Tông, chẳng lẽ Thái Tử và Vũ Vương tranh đấu liên lụy đến tông phái? Cái này cũng là chuyện tốt.
Tiếu Mông nhẹ giọng lẩm bẩm.
Hồi lâu sau, Thái Tử mang theo thủ hạ vội vàng chạy đến, hắn thấy được canh gà đổ đầy đất và Hứa Sĩ hóa thành thây khô, trên mặt khó có thể che giấu bi thương, cắn răng, cơ mặt run rẩy.
Hắn không nói tiếng nào lấy đi thi thể của Hứa Sĩ, cũng nhận lời Bộ Phương chữa trị hẻm nhỏ tổn hại, sau đó các binh sĩ nhao nhao rút đi.
Trong hẻm nhỏ lại khôi phục bình tĩnh.
Đương nhiên, nếu như không nhìn đường đá rách nát và hố sâu cực lớn kia...
Lúc Âu Dương Tiểu Nghệ đi ra tiểu điếm, quay về Âu Dương phủ, Bộ Phương cũng đóng cửa tiệm, hôm nay thời gian tiểu điếm buôn bán đã kết thúc.
Vừa mới đóng cửa tiệm, trong óc truyền ra thanh âm của hệ thống.
- Chúc mừng kí chủ buôn bán đạt tới bốn nghìn Nguyên Tinh, hoàn thành mục tiêu ngắn hạn, sắp đạt được hệ thống ban thưởng, hệ thống bắt đầu trao ban thưởng...
Bộ Phương ngẩn người, sau đó khóe miệng nhếch lên, cuối cùng cũng thăng cấp...
Buôn bán được bốn nghìn Nguyên Tinh, hắn tốn khá nhiều thời giờ, thật có chút không dễ dàng, bất quá bất kể như thế nào, hắn cuối cùng cũng hoàn thành rồi.
Hoàn thành nhiệm vụ, vậy hắn có thể thăng cấp, đạt được thực lực, tuy sức chiến đấu rất yếu, nhưng ít nhất trình độ chân khí tăng lên, điều này đã đủ rồi.
- Vì trở thành Trù Thần đứng đầu Huyền Huyễn thế giới, chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ tiêu thụ ngắn hạn, ban thưởng: cách làm thịt kho tàu và phương pháp huấn luyện chạm khắc Bắc Đẩu, một mảnh vỡ Trù Thần Sáo Trang.
- Chúc mừng kí chủ thu thập đủ bốn mảnh vỡ Trù Thần Sáo Trang, tùy cơ hội rút ra một phần linh kiện của Trù Thần Sáo Trang.
- Tùy cơ hội rút ra bắt đầu, rút ra đang tiến hành...
- Rút ra hoàn tất, chúc mừng kí chủ đạt được Hoàng Kim Long Cốt Đao (Trù Thần Sáo Trang)
Thanh âm hệ thống liên tiếp làm Bộ Phương có chút nghe không xuể, bất quá khi hắn tỉnh táo lại, rất nhanh đã rõ ràng hết thảy.
Lúc này đây thu hoạch được thực phổ là thịt kho tàu sao? Bộ Phương nghe được hệ thống nói, nhịn không được liếm môi, trong đầu không khỏi hiện ra khối thịt hồng nhuận phơn phớt, lóe lên dầu trơn làm cho hắn nhịn không được thèm ăn, thịt kho tàu gì gì đó... thích nhất rồi.
Chạm trổ xuất hiện cũng mang đến cho Bộ Phương niềm vui ngoài ý muốn, Bộ Phương ở phương diện chạm trổ khá yếu, hiện tại có thể đền bù khuyết điểm này rồi.
Nhưng để cho Bộ Phương ngoài ý muốn nhất là Trù Thần Sáo Trang...
- Hoàng Kim Long Cốt Đao... Dùng Long Cốt chế tác dao phay sao? Danh tự thật khí phách.