Mỹ Thực Mua Đứt Mỹ Nam

Chương 2

Edit + Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày

Thẩm Uẩn Xuyên – hiện đang là nam diễn viên điển hình tiêu biểu nhất cho thế hệ diễn viên mới, vào năm năm trước nổi lên vì vai nam chính trong bộ phim truyền hình Huyền Nghi, với thần thái diễn xuất đầy truyền cảm, tinh tế cùng bề ngoài xuất chúng liền như thế sau một lần đã nổi tiếng như cồn.

Thật ra Lục Phồn không phải ngay lần đầu tiên mà chú ý đến hắn, vào thời điểm hai năm trước trong bộ quốc nội tổ chức cuộc thi ảnh đẹp mang tên "Vân Đỉnh" đã tạo ra một làn sóng lớn thu hút rất nhiều người cuồng nhiệt tham gia, Lục Phồn lúc ấy rất ngạc nhiên và đầy ngưỡng mộ đối với Thẩm Uẩn Xuyên khi nhìn thấy khả năng diễn xuất đầy xuất thần của anh trong mỗi tấm ảnh, do đó liền một lòng mà vấn vương thương yêu hắn.

Mặc dù hai năm nay Thẩm Uẩn Xuyên cũng không có nhiều tác phẩm như thế cũng như "Vân Đỉnh" đã không còn làm cho người ta phải kinh ngạc và rung động nhưng tình cảm Lục Phồn dành cho anh ta và còn là fan hâm mộ cuồng nhiệt lâu dài thì không thể giải thích được.

Sao Sao có thể cảm nhận được cô tâm tình sa sút, bắt đầu an ủi cô.

Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em*(nick name của Sao Sao): Ai da ngươi đừng thương tâm, theo tin tức ta biết lần này là Xuyên Xuyên cùng Giản Ngộ Châu cùng đi Hàng Châu để quay phim, thời gian sẽ không lâu đâu chừng hơn một tháng sẽ đi tới nơi khác, đến lúc đó sẽ đưa ngươi đi cùng nha!

Lục Phồn liền chú ý một cái tên khác rất hấp dẫn nha.

Xuyên Xuyên tình yêu của tôi*(nick name của Lục Phồn): Cái gì, Giản Ngộ Châu?

Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em: Đúng rồi, ngươi không biết rõ sao, vai diễn mới này là hắn hợp tác Giản Ngộ Châu là nam chính thứ nhất, Xuyên Xuyên của chúng ta là nam chính thứ hai.

Xuyên Xuyên tình yêu của tôi: Không phục vì cái gì Xuyên Xuyên của chúng ta là nam chính thứ hai.

Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em: Kỳ này mọi thứ đã được an bày rồi, mọi thứ đều rất hoàn hảo, từ sản xuất đến biên kịch đều là những người giỏi nhất. Xuyên Xuyên của chúng ta dù sao tuổi nghề cũng kém hơn Giản Ngộ Châu, đạt giải thưởng cũng không có nhiều như Giản Ngộ Châu nên vẫn có thể hiểu được mà.

Sao Sao chỉ cần bước nửa bước trong đám người kia là đã thám thính được 1 chút tin tức cho nên đối với những gì cô nói Lục Phồn không chút nghi ngờ. Cô chẳng qua là cảm thấy có chút kỳ quái, Thẩm Uẩn Xuyên như thế nào lại cùng Giản Ngộ Châu đóng phim, suốt hai năm nay truyền thông luôn đưa tin tức hai người quan hệ không hòa hợp, hai người có nguyên một lực lượng fan chống đối với nhau toàn mùi thuốc súng đậm chất "sửu nhi" bên trong, đã không ít một hai lần có chuyện với nhau.

Giản Ngộ Châu đã làm trong giới này mười năm, thân phận từ lúc ban đầu chỉ là vai phụ từ từ biến thành có một người giá trị hơn cả trăm triệu siêu minh tinh như hiện nay, không chỉ dựa vào kinh nghiệm từng trải trong nghề mà còn có khuôn mặt hoàn hảo không thể nào tìm ra được chút lỗi cùng khí chất. Hơn thế nữa là cách đối nhân xử thế của hắn trải qua bao năm tháng đã lắng đọng xuống thành tinh túy, chuyện đó bản chất rất được lòng người đã không làm cho con đường phát triển sự nghiệp gặp trúc trắc gì.

Lục Phồn đã từng có tình cảm với Giản Ngộ Châu tuy không đến mức độ cuồng nhiệt nhưng phim mà hắn đóng nhất định sẽ đi coi hai ba lần.

Mặc dù tình cảm dành cho Thẩm Uẩn Xuyên là sau này nhưng thông qua tìm hiểu từ nhiều nguồn thông tin khác nhau cô cũng biết được giữa hai người đã có những hiểu lầm. Đó là chuyện Thẩm Uẩn Xuyên trong một lần đối thoại đùa giỡn cũng phải nhìn sắc mặt Giản Ngộ Châu mà nhận xét như thế nào để không phật lòng hắn, đó là chuyện Giản Ngộ Châu dành vai nam chính trong một kịch bản phim với Thẩm Uẩn Xuyên. Nói chung trong hai năm có rất nhiều chuyện lớn nhỏ xung đột nhau xảy ra không ngừng. Cũng có nhiều tiếng đồn đại ra vào bất chính, chỉ trích Giản Ngộ Châu bắt nạt thế hệ diễn viên mới, Lục Phồn bị tẩy não sau đó liền triệt để chuyển tình cảm thành căm ghét với Giản Ngộ Châu. Fan cuồng chính là như vậy không cần lý trí không có trí óc suy xét xem lời nào thật lời nào giả _(зゝ∠)_

Tóm lại là hai người tràn đầy nộ khí bất hoà, cơm không lành canh không ngọt ai ai cũng biết, hai fan hâm mộ kịch liệt đấu chọi nhau, còn có một nhóm người ở giữa đứng lên tác động cả hai fan.

Năm trước là tin gì gì đó: nào là tin yêu nhau rồi giết nhau, nào là XXX bá đạo yêu người nào đó là thụ thụ, thật là tốt con mẹ nó đi mà!!!

Thông tin về đồng tính tràn lan, Sao Sao từng chút một hé lộ thông tin cho Lục Phồn biết chỉ có duy nhất Giản Ngộ Châu cứ như thế mà thoát khỏi vòng vây - Giản Vũ Trực vẫn là nam thẳng duy nhất cho tới nay trong giới nghệ thuật, hiện tại trong giới showbit này ngư long hỗn tạp, chướng khí mù mịt, có rất nhiềm nam diễn viên dính đến đề tài đồng tính,dù không có nhiều cũng sẽ có ít nhưng đủ để làm cho mọi người quan tâm. Duy nhất, chỉ duy nhất một mình Giản Ngộ Châu là nam nguyên chất, thẳng nam không chút suy suyển.

Lục Phồn phản ứng chuyện này với cô có nửa phần quan hệ sao? Cái cô quan tâm là người cô yêu mến có phải là nam thẳng hay không._ (зゝ∠)_

Xuyên Xuyên tình yêu của tôi: Ta nhất định sẽ đi!! Có thể chính mắt thấy được Xuyên Xuyên một cái ta liền chết cũng không tiếc! Nhớ là báo trước ta vài ngày để ta chuẩn bị nha

Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em: Ha ha ha tốt, muộn rồi, ta đi ngủ trước đây

Xuyên Xuyên tình yêu của tôi: Oki. Ngủ ngon nhé.

Chuyến xe cuối cùng vừa đến, Lục Phồn để điện thoại vào trong túi, sau đó lên xe quẹt thẻ và ra sau tìm chỗ trống ngồi xuống.

Trên xe không còn nhiều người đa số là buồn ngủ, Lục Phồn lại cuối đầu xem di động, tò mò tự nhiên bộc phát mà chui vào blog Giản Ngộ Châu. Thông số là bốn trăm ngàn người hâm mộ, tin mới nhất cách đây đã là một tháng trước về 1 bức hình tự sướng của hắn, các comment phía dưới đều là của những người hâm mộ đang gào khóc thảm thiết thỉnh cầu có thêm nhiều bức hình như vậy nữa.

... thế là so sánh một lượt về cách chụp tự sướng của hắn giông giống cách tự sướng Thẩm Uẩn Xuyên quả thực đáng yêu không thể nói.

May mắn cô không có tình cảm với Giản Vũ Trực, thế là để lại một câu comment ăn theo mục đích chính là nương nhờ để quảng cáo tin tức cho clip mới về mỹ thực của mình, ngươi nghĩ là tốt sao, thiệt buồn cười

Lục Phồn vừa về đến nhà bước đến cửa cuối đầu xuống nhìn liền thấy trên sàn nhà một đôi giày chơi thể thao của nam bị ném loạn. Cô xách đôi giày thể thao bỏ qua một bên sau đó cởi giày của mình để ngay ngắn trực tiếp chui vào phòng ngủ.

"Tách" một tiếng ánh sáng đèn chiếu lên sáng choang, hả - ở trong chăn loi nhoi chuyển động không rõ là ai cùng âm thanh phát ra hàm hồ: "Mở đèn chi vậy..."

Lục Phồn tiến tới lập tức vén tấm chăn lên, chứng kiến được Lục Thời chỉ mặc mỗi cái quần nhỏ trên người, tay cô nắm chặt thật chặt từng câu từng chữ thanh âm trầm xuống mà nói" "Lục, xuống! Ai cho phép nhà ngươi leo lên giường của ta ngủ trần? Ở phòng khách đâu phải không có giường sao!"

Lục Thời đem chăn mền giật lại chỉ lộ ra một đôi mắt, có chút ít đáng thương nhìn Lục Phồn, "Chị, em lại bị bạn gái đuổi đi."

Lục Phồn hai tay vòng cánh tay, nhàn nhạt a một tiếng: "Bị lừa hết tiền xong rồi đuổi đi...?"

Lục Thời lòng xót xa thương tâm trả lời: "Xe cũng bị lừa mất luôn rồi..."

Lục Phồn: "..."

"Chị, cho em ngủ chút nha, khi nào tỉnh sẽ nói tiếp..." Lục Thời ngáp một cái giống như là muốn ngủ tiếp, Lục Phồn nhìn hắn quyết tâm không chịu rời giường, thế thì thôi vậy. Cô xoay người lại đẩy Lục Thời và chăn mền lùi ra một chút, trong lúc vô tình đụng vào người hắn liền nhận thấy hắn có chút ít nóng hơn bình thường liền đưa tay rờ trán của hắn, lập tức nhăn mày nói: ""Đã sốt... Lục Thời, rời giường chị đưa em đi bệnh viện."

"Không muốn đi, muốn ngủ..."

"Tùy em, để cho sốt thành người ngốc luôn đi, để chờ xem em bị người ta lừa đi lừa lại mấy lần nữa"."

"..." Lục Thời ngoan ngoãn rời bước xuống giường mặc quần áo.

Ngồi ở xe taxi trên ghế sau, Lục Thời ngả trên bờ vai của chị, kể về chuyện tình yêu phức tạp của mình lần thứ ba thê thảm.

Lục Phồn trên đường đi sắc mặt lạnh lùng không chút thay đổi.

Cha mẹ của họ qua đời sớm, Lục Phồn không muốn sống ở quê mà dựa vào bà con giúp đỡ nên đã mang theo Lục Thời khi còn học trung học đến Hàng Châu. Khi đó cô vừa tốt nghiệp đại học, nơi đất khách quê người không có ai giúp đỡ trôi qua rất khó khăn, may mắn là Lục Thời không chịu thua kém thi được vào đại học Z tốt nhất ở Hàng Châu, hàng năm còn đựa vào học bổng cùng chế độ hỗ trợ học sinh nghèo khó đã giảm đi không ít gánh nặng cho Lục Phồn.

Sau này Lục Phồn dần dần ở Hàng Châu cũng có ít danh tiếng cuộc sống không còn khổ cực như trước, Lục Thời đã ở lại nghiên cứu khoa học và được sở khoa học nâng niu bồi dưỡng thành người tài cho thế hệ mới. Từ lúc đó trở đi Lục Phồn dần dần phát hiện ra em trai của mình chỉ số thông minh cực cao nhưng bù lại phương diện nhận thức tình cảm thì rất thấp khiến cho người ta muốn trào máu sôi gan vì giận dữ.

Tình yêu thứ nhất của Lục Thời vào đại học năm thứ ba, hắn toàn tâm toàn ý thương yêu đối xử tốt với bạn gái, nhân ngày sinh nhật của bạn gái đã dùng tiền để dành cùng tiền lương làm thêm để mua tặng bạn gái iphoneX, kết quả ngày đó phát hiện ra bạn gái bắt cá hai ba tay, thế mà đem di động đưa cho bạn gái làm lễ vật chia tay sau đó ríu rít ríu rít chạy về nhà. (thiệt edit tới đoạn này chỉ ước gì mình có a chàng si tình như vậy, hài không chịu nổi)

Nhân gian thiệt là thảm án!

Tình yêu thứ hai của hắn phát triển khi hắn đến khoa nghiên cứu, nhà gái giả đò là danh gia phú quý mà lừa hắn, Lục Thời một lần nữa vì đối phương dùng lời ngon tiếng ngọt mà tin lầm, cho đến khi hắn nhìn thấu thì thẻ ngân hàng đã bị đoạt lấy mất.

Ôi thiên lý bất dung!

Đến tình yêu thứ ba của hắn thì hắn rất cẩn trọng cùng cẩn thận cuối cùng sông sâu dễ lội mấy ai lấy thước mà đo lòng người, chẳng những tiền bạc mất đi mà xe cũng bị cướp mất.

Đến nước này thì chỉ than thở khóc lóc!

Lục Phồn nhìn thấy hắn hậm hực cơ tim sắp tắc nghẽn nên vỗ vỗ vào cái đầu đang rối bù xù của hắn mà an ủi "Em còn rất trẻ, trải qua mấy lần thất bại liền có kinh nghiệm thôi." (edit tới khúc này là té ghế lần thứ 2, vì ko ngờ bà chị an ủi hay ghê)

Mặc dù hết sức đau lòng nhưng là có chút buồn cười không thể hiểu được ai có thể đoán ra đường đường là một sinh viên ưu tú tài cao của đại học Z được sở khoa học nâng niu bồi dưỡng thành người tài vậy mà về mặt tình cảm thất bại thảm hại, thảm bại đến cái quần lót cũng không giữ được... (editor: má ơi hahahahahhaah)

Lục Thời nước mắt rưng rưng hỏi: "Thế chưa đủ sao, ai còn muốn trải qua mấy lần bi kịch kiểu như thế này chứ? "

Lục Phồn: "... bị lừa nhiều thành thói quen, may mắn là em mua xe đã cũ không đáng giá bao nhiêu tiền."

Lục Thời trong lòng yên lặng châm chọc: Cái gì gọi là lừa nhiều thành thói quen, có ai như chị nói thế để dạy em trai mình không?

________________________________________________________________

Ở khu ngồi chờ khám dịch vụ trong đại sảnh bệnh viện, kẻ đi người đến ai cũng vội vã.

Xuất hiện một chàng trai mặc chiếc áo gió màu sẫm rộng thùng thình, mặt đeo khẩu trang cùng kính râm và mũ lưỡi trai trên đầu được kéo thật thấp xuống dưới mặt, ngồi ở hàng ghế chờ thứ hai, vì hai chân quá dài nên chỉ có thể để ra phía bên ngoài vươn lên đụng tới hàng ghế thứ nhất. Đêm khuya mà người khám dịch vụ rất nhiều, người tới người lui đủ mọi thành phần, chàng trai kia lại yên tĩnh giống như không tồn tại, không giống như những người khác, chỉ cuối đầu chăm chăm vào màn hình đi động, đồng thời ngón tay cực nhanh ở trên màn hình điện thoại bấm bấm rất chuyên tâm.

Chàng trai mặc dù trầm mặc không nói lời nào khuôn mặt cũng không nhìn thấy rõ nhưng cả người toát ra một loại ẩn khí cảnh báo mọi người không nên đến gần.

Sau khi viết xong đoạn văn trên điện thoại, chàng trai liền kiểm tra lại một lần nữa cho chính xác từ ngữ để đảm bảo không có sai sót gì liền gởi đến "LX Lục Phiền Phiền" vừa bình loạn trong blog.

Gởi tin nhắn xong, hắn đem di động giấu trở về trong túi quần, sau đó thở phào xả giận.

... Dạ dày vẫn có chút co thắt làm đau nhoi nhói, Giản Ngộ Châu nghĩ hôm nay có lẽ bộc phát do di chứng.

Đúng lúc này ở bên cạnh ghế ngồi xuất hiện một chàng trai trẻ vừa ngồi xuống ghế thì lại có âm thanh vang lên trong trẻo như giọng con gái: ""Em chờ ở đây một lát chị đi lấy số."

Không hiểu vì điều gì, có lẽ thanh âm dường như nghe quen tai nên Giản Ngộ Châu vô ý thức mà ngẩn đầu nhìn nhưng lại không cử động, dù sao người nơi đây phức tạp nếu không cẩn thận sẽ có người nhận ra.

Ước chừng khoảng hai phút sau thì khu đăng kí vang lên một trận ồn ào không lớn không nhỏ.

Lục Phồn vịn lấy người đàn ông trung niên đang xô đẩy một bà lão thanh âm lành lạnh nói: "Nơi này mọi người ai cũng gấp và ai ai cũng đều xếp hàng đúng vị trí, xin vui lòng đừng có chen ngang như thế chứ?"

Người đàn ông trung niên có thái độ bất hợp tác vẫn cố tình chen ngang với bà lão ở phía trước. Phía sau liền có người phụ nữ trung niên nhịn không được bèn lên tiếng "Bản thân là một người đàn ông mà không có chút lịch thiệp ga lăng gì cả"

Người đàn ông không kiên nhẫn quay đầu đáp trả "Ta như thế thì đã làm sao?"

Người phụ nữ ngẹn họng không nói được tiếng nào, Lục Phồn đột nhiên phản ứng nhanh gọn linh hoạt đẩy người đàn ông ấy ra khỏi hàng ngũ đã xếp, người đàn ông trợn mắt nhìn quát "Ngươi làm cái gì đấy!"

Lục Phồn liếc hắn một cái: "Buồn cười ta có bệnh, àh không đến khám bệnh"

Vừa tức vừa giận người đàn ông cuối cùng cũng bị mọi người đẩy xuống cuối hàng bắt buộc phải xếp hàng một lần nữa.

Nghe được đoạn đối thoại đó, Giản Ngộ Châu khóe miệng khẽ nhếch lên ẩn giấu trong lớp khẩu trang nên không ai nhìn thấy.

"Vũ Trực, đã tới lược rồi, chúng ta lên lầu."

Người đại diện đang đứng trước khu khám dịch vụ kêu lên một tiếng, Giản Ngộ Châu đứng lên đi tới khu khám dịch vụ vô ý thức quay đầu lại, nhìn thoáng thì chỉ thấy thấp thoáng xuyên qua mái tóc đuôi ngựa được cột lên là một bóng lưng của người con gái với dáng cao gầy cân đối lộ ra cái gáy trắng nõn mảnh mai.
Bình Luận (0)
Comment