Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!

Chương 40


Nguyệt Sương mỉm cười sau lưng mồ hôi lạnh toát đầy lưng
-Nghe qua
Tần Mặc nghe vậy vẻ mặt vẫn không biểu cảm gì nhìn không ra là có tin lời nói của Nguyệt Sương không,cô quay người tiếp tục lái xe
Nguyệt Sương gãi gãi mặt sau đó cầm bánh mì pate ngoạm một cái ngay chỗ Tần Mặc vừa cắn
"Đây có được coi là hôn gián tiếp không nhỉ?"
Nghĩ vậy Nguyệt Sương mắt lấp lánh miệng thì nhai bánh mì pate tay thì đưa bánh mì pate đến cạnh miệng Tần Mặc
-Chị ăng i
Tần Mặc quay đầu lại cắn một cái rồi lại quay đầu tiếp tục lái xe,nhai nhai mấy cái rồi nuốt xuống, giọng bình tĩnh nói
-Nuốt bánh mì pate xuống rồi nói
Nguyệt Sương vừa cắn bánh mì pate miệng vẫn đang nhai nhai nghe vậy chớp chớp mắt đang định mở miệng thì dừng lại nhớ đến lời của Tần Mặc lại gật gật đầu
Nguyệt Sương vừa cắn bánh mì pate vừa đưa bánh mì pate đến miệng Tần Mặc,mỗi người một miếng nhanh chóng ăn hết
Nguyệt Sương li3m li3m môi vẻ mặt chưa đã thèm
Tần Mặc nhìn Nguyệt Sương nuốt nước miếng một chút hình như cũng chưa đã thèm giọng bình tĩnh nói với Nguyệt Sương
- Nếu cô thèm thì tôi quay lại mua cho cô nhé?
Nguyệt Sương lắc lắc đầu cười

-không cần đâu lần sau chị mua cho em là được
Tần Mặc gật gật đầu không nói gì nữa
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước cổng Vũ gia, Nguyệt Sương thò đầu ra khỏi cửa kính xe tỏ ý với bảo vệ
Bảo vệ thấy mặt cô thì gật đầu mở cửa ra, chiếc xe lái thẳng vào gara xe
Nguyệt Sương mở cửa đi ra ngoài dáng người hơi cứng nhắc đi về phía cửa
Tần Mặc đi theo phía sau kéo Nguyệt Sương một cái
-Cẩn thận!
Nguyệt Sương bị kéo lảo đảo một chút rồi nhanh chóng lấy lại thăng bằng quay đầu lại trừng mắt nhìn Tần Mặc

.

.

Nguyệt Sương đang trừng mắt thì cứng đờ vẻ mặt đau khổ đứng yên
-Cổ em đau quá trời không cử động được,chị bế em được không?

Tần Mặc nhìn Nguyệt Sương ánh mắt dò xét xem cô có đang nói dối không sau đó thấy cô có vẻ không giống giả vờ nên đến gần Nguyệt Sương nhẹ nhàng bế cô lên
Nguyệt Sương được Tần Mặc nhẹ nhàng bế lên đầu dựa vào người Tần Mặc,do Tần Mặc bước chân rất ổn định nên cô không hề cảm thấy đau
Tần Mặc không biết vị trí phòng của Nguyệt Sương nên phải nhờ Nguyệt Sương chỉ chỗ
-Phòng cô ở đâu?
Nguyệt Sương được Tần Mặc bế,đầu dựa vào người Tần Mặc chỉ tay chỉ chỗ phòng mình cho Tần Mặc
-Chị lên tầng hai, phòng em là phòng đầu tiên
Tần Mặc gật đầu cằm đụng vào đỉnh đầu của Nguyệt Sương, Tần Mặc dừng lại động tác lại bình tĩnh bế Nguyệt Sương đi lên và cầu thang
Tần Mặc mở cửa đi thẳng đến giường rồi đặt Nguyệt Sương xuống giường quay người lại đi đến cửa định đóng cửa lại nhưng đi đến vừa cầm vào tay nắm cửa thì lại bỏ tay xuống, quay lại
Thấy động tác của Tần Mặc Nguyệt Sương bật cười
-Em với chị đều là nữ chị sợ cái gì?
Tần Mặc không nói gì biểu cảm trên mặt suýt nữa thì nứt vỡ
-Thuốc ở đâu ?
Nguyệt Sương mỉm cười chỉ chỉ tay vào tủ đầu giường
- Chị lấy thuốc ở tủ đầu giường,ngăn cuối á
Tần Mặc không nói gì vòng qua giường đi tới tủ đầu giường mở ngăn cuối, động tác của Tần Mặc dừng lại quay đầu hỏi Nguyệt Sương
-Là lọ nào?
Nguyệt Sương suy nghĩ một chút tìm kiếm hình ảnh trong đầu sau khi nghĩ ra thì trả lời Tần Mặc
-Lọ màu xanh lá
Tần Mặc gật đầu quay lại lục lọi trong một đống thuốc lôi ra một lọ thuốc màu xanh lá

Bình Luận (0)
Comment