Nam Chính Xuất Sắc Nhất

Chương 51

Editor: demcodon

Lục Dương không biết trợ lý thợ trang điểm đeo khẩu trang này, trong suốt quá trình chỉ chừa một đôi mắt đang tỏa sáng kỳ thật là một "lông dê".

Nói cách khác, chính là fan cuồng của cậu.

Bởi vì Lục Dương có trang fanclub chính chủ nên rất nhiều fan thích Lục Dương đã tự phát hội tổ kiến lớn nhỏ. Trợ lý trang điểm này chính là fan lông dê ở Thân Thành.

Bởi vì tin tức về Lục Dương ở trên mạng không nhiều, clip sinh hoạt trên Weibo và ảnh trên sân khấu cũng có hạn. Các fan chỉ có thể ôm số lượng ảnh chụp không nhiều kia xem tới xem lui, làm thành các loại biểu cảm.

Đột nhiên có người ném ảnh chụp mới, hơn nữa "chất lượng" cao như vậy. Lập tức làm cho trong hội bùng nổ.

[Trước đó xem Weibo Official nói Lục Dương làm phát ngôn Tiên Đồ, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có thể nhìn thấy!]

[Làm sao bây giờ, không photoshop, không có chỉnh sửa đã đẹp như vậy, càng chờ mong thành phẩm!]

Trợ lý trang điểm bởi vì nhất thời kích động đã tiết lộ công việc ra, trong lòng đang hối hận. Vì thế dặn dò với trong hội: [Đây là tôi chụp lén, ánh sáng góc độ đều không tốt. Mọi người trong hội xem là được, đừng chia sẻ ra ngoài. Video chuẩn bị quay, hiệu quả khẳng định tốt hơn hình này.]

[Chuyện này còn cần phải nói sao, khẳng định là chúng tôi tự mình xem.]

[Tiệp Tiệp lông dê đừng lo lắng, trễ một chút Weibo Official và Weibo của Dương Dương khẳng định cũng sẽ đăng ảnh chụp.] Có người bạn trong hội nhìn ra trợ lý thợ trang điểm buồn lo nên an ủi cô.

Tôn Tiệp suy nghĩ thấy lời đối phương nói rất có khả năng xuất hiện. Vì thế nhẹ nhàng thở ra, lá gan cũng lớn, bắt đầu chia sẻ với những người khác trong hội lông dê về cảm nhận khi tiếp xúc gần gũi với Lục Dương.

[Rất chuyên nghiệp, rất đúng giờ... A, không đúng, Dương Dương là đến trước tiên! Hơn nữa rất lễ phép, lúc vào tự mình nói làm phiền mọi người, người thật tuyệt đối còn đẹp trai hơn ảnh chụp!]

[Thật hâm mộ những người làm việc có thể tiếp xúc với nghệ sĩ như bạn. Tôi cũng thật muốn tận mắt nhìn thấy Dương Dương!]

[Hâm mộ +1]

[Hâm mộ +2]

Nhìn trong hội tràn đầy bình luận "hâm mộ" trong lòng cô hơi đắc ý: [Được rồi, chỉ là có thứ tốt muốn chia sẻ với mọi người một chút. Tôi phải làm việc tiếp đây!]

[Nhanh đi, nhanh đi, ở bên cạnh Dương Dương, xem anh ấy làm cái gì!]

[Có ảnh chụp thì nhanh đăng lên nha. Hôm nay tôi sẽ không ra ngoài chơi, cả ngày chờ tin tức trong hội đó!]

Lần này Tôn Tiệp lại không dám đồng ý, sợ đợi lát nữa vào studio chụp ảnh sẽ làm cho người khác chú ý, giả vờ như không thấy được bình luận sau lập tức đăng xuất.

Bên này Lục Dương còn không biết trong hội lông dê của mình đang "kêu khóc đòi ăn". Cậu đang đi chung với người đại diện và nhân viên vào studio chụp poster, còn phải quay video.

Bởi vì một nghệ sĩ khác của Vương Hữu Lan là Triệu Tâm Di phải tham gia cuộc họp báo phim điện ảnh mới. Hôm nay y không thể đi theo toàn bộ hành trình Lục Dương hoàn thành công việc, nhưng vẫn nghĩ biện pháp bớt chút thời gian đến đây, ít nhất để cho lúc Lục Dương đi vào studio có người đại diện đi theo.

"Nếu gặp được chuyện gì không giải quyết được thì kêu Tiểu Tống lập tức liên lạc với anh. Cuộc họp báo buổi chiều anh sẽ để điện thoại chế độ im lặng, tìm anh không được thì có thể liên lạc với bọn anh Cao." Vương Hữu Lan dặn dò hai câu mới rời đi.

Mặc dù chụp poster giống như lúc trước chụp ảnh tạp hình trong đoàn phim và tạp chí, quay video ngắn cũng chỉ là làm vài động tác dựa theo kịch bản, đọc lời thoại có nhắc tuồng, đối với Lục Dương mà nói hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.

Nhưng lần này cậu muốn đắp nặn nhân vật, khác với lúc trước. Nếu không phải cuộc họp báo bên kia cũng rất quan trọng thì Vương Hữu Lan kỳ thật rất muốn chờ ở Phương Khoa, ít nhất có thể có người đại diện ở đây Lục Dương cũng sẽ không quá khẩn trương.

--- ---  
Nhưng sự thật chứng minh Vương Hữu Lan không cần lo lắng cái gì.

Lục Dương phải quay chụp hai phiên bản "cửu vĩ hồ". Một là phiên bản Yêu Tu quần áo màu trắng trước khi ma hóa, một là phiên bản quần áo đen sau khi ma hóa.

Người trước cao quý lạnh lùng, người sau khí phách tà mị. Phong cách là hoàn toàn khác nhau, nhưng giống nhau là chúng nó đều là tính cách chân thật của Lục Dương, đều có khác biệt rất lớn.

Nhưng những điều này đều không làm khó được Lục Dương. Bởi vì cậu là một người thích quan sát và nghiền ngẫm nhân vật, bình thường đều làm bài tập.

Xem Tông Chính Hải lạnh lùng và Chu Y cao quý dung hợp làm một, cảm giác rất gần bạch hồ. Sau đó lại lấy khí thế của Tông Chính Hải ra thêm chính tà khó phân biệt Đàm Cánh Xuyên diễn ở trong <Truy đuổi> , cảm giác rất phù hợp với ma hồ.

Loại tham khảo này cũng không phải đơn thuần bắt chước và chắp nối, mà là trải qua bản thân Lục Dương luyện qua tinh túy, lại thông qua ngôn ngữ thân thể và biểu cảm của cậu biểu hiện ra.

Như vậy lúc diễn ra không chỉ không sẽ làm cho người khác cảm thấy cứng đờ hoặc là không thích hợp. Ngược lại có loại hiệu quả hồn nhiên thiên thành.

Cho nên chờ lúc Lục Dương thực sự lên sân khấu thì cho mọi người ngạc nhiên không nhỏ.

Người phụ trách game Tiên Đồ của Phương Khoa và đồng nghiệp của mình cùng xem một chút, cả hai vừa xem đã hiểu ý đối phương.

Xem ra lúc này đây sự lựa chọn của bọn họ còn hoàn mỹ hơn dự đoán!

Khác với trước kia chụp ảnh tạo hình ở trong đoàn phim và chụp cho tạp chí Thời Phong. Lúc chụp poster game tiên hiệp vì xây dựng cảm giác nhẹ nhàng, các loại máy quạt gió thổi góc áo, động tác lớn không nói, trên tay còn cầm đạo cụ.

Nhưng Lục Dương từ đầu tới đuôi chưa bao giờ có một câu oán giận, cố gắng hết sức phối hợp với thợ nhiếp ảnh và người phụ trách game yêu cầu, hoàn thành tất cả nhiệm vụ công việc.

So với thời gian bọn họ dự tính kết thúc còn sớm hơn một chút.

Người phụ trách game nhắc tới muốn quay thêm hai đoạn phỏng vấn. Sau này làm hậu trường đăng lên website official. Lục Dương cảm giác không có ảnh hưởng quá lớn, vì thế đồng ý.

Bên Tiên Đồ thấy Lục Dương rất lanh lẹ thì có thêm mấy phần thiện cảm với cậu.

Người phụ trách còn chủ động tỏ vẻ sẽ thương lượng thù lao ngoài hợp đồng với người đại diện của Lục Dương, còn thêm vào cung cấp cho Lục Dương hai tài khoản Closed Beta.

(Closed Beta: là giai đoạn mở dùng thử đối với một số lượng nhỏ thành viên. Open Beta: là giai đoạn dùng thử với đông đảo mọi người.)

"Có thể rút thăm trúng thưởng tặng cho fan của cậu." Tài khoản Closed Beta của Tiên Đồ không sửa được, bình thường người chơi khó có được đến tay. Cho nên cũng coi như phúc lợi nhỏ.

Người phụ trách đánh bàn tính đến vang -- Lục Dương tuy là người mới, nhưng cũng có 10 triệu fan Weibo. Tùy tiện chia sẻ một chút có bao nhiêu tuyên truyền.

Loại chuyện rút thăm trúng thưởng này Weibo cá nhân của minh tinh bình thường sẽ không làm. Nhưng phía fanclub chính chủ sẽ không băn khoăn việc này, hoàn toàn có thể trở thành hành vi fanclub tự chủ cảm ơn fan.

Vì thế cả ngày hợp tác hai bên đều rất hài lòng.

Chờ Vương Hữu Lan tham gia xong cuộc họp báo quay lại đón Lục Dương thì phát hiện người phụ trách Tiên Đồ còn nhiệt tình thêm mấy phần trước khi y rời đi.

"Cuộc họp báo tháng sau cũng nhờ cậy cậu." Người phụ trách Tiên Đồ bắt tay nói tạm biệt với Vương Hữu Lan và Lục Dương.

Vương Hữu Lan lập tức trả lời: "Việc này ngài yên tâm, sắp xếp cụ thể chúng ta lại liên lạc sau."

Trợ lý trang điểm Tôn Tiệp thật vất vả lúc Lục Dương rời đi chạy ra tiễn, nhìn theo xa bảo mẫu của cậu dần dần đi xa trong lòng vô hạn phiền muộn -- cũng không biết lần sau tận mắt nhìn thấy Dương Dương sẽ là khi nào.

* * *
Từ Phương Khoa trở lại Bác Á, Lục Dương và Vương Hữu Lan thương lượng đăng hai tấm ảnh lên Weibo, ai biết đã có người khác chụp và đăng lên công việc quay chụp của mình mà không phải bọn họ.

Vương Hữu Lan nhìn xem cảm giác hẳn là nhân viên làm việc lúc đó, hơn nữa người chụp hẳn là thích Lục Dương. (Anh Vương mạnh mẽ, hoàn toàn đoán trúng!)

"Lúc chụp tấm ảnh này có mang theo tình yêu hay không vẫn rất rõ ràng." Vương Hữu Lan thấy Lục Dương nghi ngờ vì thế giải thích: "Nếu là antifan của em thì ảnh chụp hoặc là mơ hồ, hoặc là biểu cảm và động tác kỳ quái. Thậm chí mang theo "tai tiếng" chỉ hướng tính những người khác."

Sau đó tiêu đề nhất định là "Một tấm ảnh XX muốn cắt bỏ nhất" linh tinh.

Nhưng đây là ảnh chụp lén Lục Dương, hiển nhiên là chụp một số góc độ Lục Dương tương đối đẹp. Loại này bình thường là fan vốn dĩ chụp vài tấm, chọn tốt nhất mới đăng lên.

"Closed Beta Tiên Đồ có thể lập tức tặng." Vương Hữu Lan nói với Lục Dương: "Em không cần phải xen vào, cứ giao cho fanclub. Sau này chúng ta cũng định kỳ tương tác với fan một chút. Cho dù không rút thăm trúng thưởng cũng phải bàn bạc hoạt động tặng quà."

Y kiểm tra công việc sắp xếp trên máy tính bảng một hồi nhắc nhở Lục Dương: "Cuối tuần này có hai việc: một việc là đoàn phim Truy đuổi đóng máy, việc này bản thân em hẳn là cũng nhớ rõ phải đến phim trường Nhạc Viên tham gia một chút. Anh cũng không nói nhiều."

"Một việc khác chính là album của Chu Y chính thức phát hành, có khả năng sẽ có hoạt động liên tục dày đặc. Bên Trúc Tinh hy vọng em có thể tham gia hoạt động ký tên lên đĩa bán, anh đã đồng ý. Nhưng cụ thể tham gia ở đâu, lúc nào tham gia còn phải chờ thương lượng lại."

Lục Dương gật đầu tỏ vẻ mình đã nhớ rõ, sắp xếp cụ thể có thể lại chờ Vương Hữu Lan đi bàn bạc lại.

"Sáu tháng cuối năm các tác phẩm của em sẽ xuất hiện ở trước mặt công chúng. Công việc sau này sẽ ngày càng nhiều, sẽ vất vả cho em."

Lục Dương thấy mặt mũi Vương Hữu Lan tràn đầy vui vẻ cũng cười một cái nói: "Không vất vả, em sẽ cố gắng!"

Làm chuyện mình thích sao có thể vất vả chứ?

* * *
Trở lại Đế Cảnh Quận, Lục Dương biết được vợ chồng Tông Chính Du ngày mốt sẽ quay về Thân Thành, cũng có nghĩa là Hi Hi và Hạo Hạo phải theo ba mẹ bọn nó về thủ đô.

Hai nhóc đã sớm quên chuyện mình phải về nhà. Mỗi ngày quấn Lục Dương hết chơi cái này đến chơi cái kia.

Chỉ có người lớn ý thức được sắp ly biệt một mình phiền não, ảm đạm không nỡ.

Đến ngày vợ chồng Tông Chính Du phải về đến, Lục Dương vừa tan học đã lập tức về nhà.

"Anh Dương Dương, anh đã về rồi? Nhanh đến xem em và Hi Hi phối đồ cho Hắc Bối có hợp hay không?" Hạo Hạo kéo tay Lục Dương, túm cậu đi vào phòng khách.

Lục Dương sợ kép đau tay bé nên lập tức ôm lấy nhóc đi vào phòng khách -- để cho cậu ôm một cục cưng vẫn là có thể.

Chờ đi đến phòng khách, Lục Dương liếc mắt nhìn thấy Hắc Bối nằm trên mặt đất. Chỉ thấy đầu nó đội mũ dạ màu hồng phấn nhỏ, trên eo mặc váy ren vòng quanh màu đồng. Bởi vì ít vải nên váy xòe ra như một đóa hoa nở rộ, càng làm cho mông nhỏ thật tròn trĩnh.

Hắc Bối nằm trên mặt đất, móng vuốt tứ chỉ vươn ra bốn phía. Lục Dương từ trên bóng dáng nó "xinh đẹp" đọc ra một loại hiu quạnh của con trai chân chính mặc váy "sống không còn gì luyến tiếc".

Lục Dương chỉ có thể ngồi xổm xuống sờ sờ cổ Hắc Bối tỏ vẻ an ủi.

Đúng lúc này, Tông Chính Hải đi sân bay đón người trở về. Hi Hi và Hạo Hạo chung quy đã một tuần không nhìn thấy ba mẹ vui vẻ như được ăn tiệc lớn chạy nhanh đến trong lòng Tông Chính Du và Dịch Giai.

Lục Dương nhìn bọn họ, trên mặt mặc dù mang theo mỉm cười hoan nghênh. Nhưng trong lòng lại có một tia vắng vẻ.

Tông Chính Hải thấy thế không tiếng động đi đến bên cạnh cậu, nắm tay cậu ở phía sau.


Bình Luận (0)
Comment