Nam Chính Xuất Sắc Nhất

Chương 64

Editor: demcodon

Một giây Lục Dương nhìn thấy Cam Vinh thì đối phương hiển nhiên cũng chú ý tới Lục Dương.

Người đại diện hai bên đều biết nhau. Vì thế lập tức nhiệt tình chào hỏi nhau. Cho dù tồn tại quan hệ cạnh tranh nhưng cũng muốn cạnh tranh phải có lễ nghĩa.

Trải qua hai người đại diện giới thiệu, Lục Dương đang muốn chào hỏi tiền bối diễn viên, ai biết Cam Vinh đột nhiên vươn tay đến chủ động bắt tay với Lục Dương: "Lâu nay đã nghe đại danh."

Cảm giác được lực cánh tay của đối phương trong lòng Lục Dương thầm giật mình. Vô luận là động tác của đối phương, biểu cảm hay là giọng điệu đều không có loại thoải mái gần gũi khi lần đầu gặp mặt. Nếu cảm giác của cậu không sai thì Cam Vinh này ẩn chứa địch ý với cậu!

Lục Dương suy nghĩ một vòng cũng không biết bản thân đắc tội với vị "Thái tử" này ở chỗ nào, tự nhiên rất khó hiểu.

Ngược lại là người đại diện của Cam Vinh thấy thế lập tức hoà giải nói: "Chúng tôi cũng vừa mới đến, không quấy rầy mấy cậu." Sau đó giống như bị người đuổi vội vã dẫn theo Cam Vinh rời khỏi.

Vương Hữu Lan tự nhiên cũng phát hiện thái độ của Cam Vinh đối với Lục Dương không quá gần gũi. Nhưng y tự hỏi một hồi cũng khó hiểu: "Đây là tình huống gì? Anh không nhớ rõ công việc của em có chỗ nào trùng với Cam Vinh mà?"

Bình thường loại địch ý này giữa nghệ sĩ, trên cơ bản đều liên quan đến công việc. Chung quy mọi người bận rộn công việc, chưa từng hợp tác qua thì đều không quá quen; đơn giản bởi vì "nhìn không vừa mắt" mà không thích đối phương, vậy thật sự là quá ngây thơ. Ở trong giới giải trí này cũng không thường thấy.

Chuyện kết thù hơn phân nửa vẫn là tranh cãi trong công việc. Đặc biệt là loại tranh cãi "cướp" công việc tới lui.

Nhưng lúc Lục Dương ra mắt thì khoảng thời gian đó Cam Vinh đều đang đóng phim. Không có thấy hắn làm phát ngôn game tự nhiên không phải bởi vì <Tiên đồ>.

Mặc dù Cam Vinh cũng được lên tạp chí Thời Phong. Nhưng làm nhân vật ảnh bìa <Quý Ông Thời Thượng> đầu năm kia, hắn và Lục Dương vẫn là đánh tám cột cũng không đến.

Nếu Cam Vinh là nghệ sĩ Trúc Tinh vậy còn dễ nói. Bởi vì gần đây Trúc Tinh chịu thiệt thòi bởi vì Bác Á. Hắn và công ty cùng tiến lui, đối địch với Lục Dương bên Bác Á xem như bình thường.

Nhưng vấn đề là, hắn là diễn viên bên Nhạc Đô. Quan hệ giữa Nhạc Đô và Bác Á đều có thể dùng câu "quân tử chi giao đạm nhược thủy"* để hình dung, cũng không có mâu thuẫn gì đáng giá nhớ tới.

(*Quân tử chi giao đạm nhược thủy, tiểu nhân chi giao cam nhược lễ. Quân tử đạm dĩ thân, tiểu nhân cam dĩ tuyệt: ý nói rằng, tình cảm giao hảo của người quân tử nhạt nhẽo như nước lã, tình cảm giao hảo của kẻ tiểu nhân lại ngọt ngào như rượu ngọt. Tình cảm của người quân tử tuy nhạt nhẽo nhưng lâu dài thân thiết, tình cảm của kẻ tiểu nhân tuy ngọt ngào, vồ vập nhưng lại dễ dàng dẫn đến tuyệt giao.)

Vương Hữu Lan suy nghĩ một hồi suy đoán: Chẳng lẽ là bởi vì đạo diễn Ngô Bình và ba hắn đều nổi tiếng, hơn nữa đều là đạo diễn màn ảnh rộng. Cho nên có quan hệ phân cao thấp, Lục Dương đóng quảng cáo công ích đạo diễn Ngô quay. Cho nên Cam Vinh vừa thấy Lục Dương cũng nhìn không vừa mắt?

Nếu thật sự là lý do này, vậy cũng quá khéo đi!

"Thôi, đừng động. Dù sao hôm nay mọi người đều đến thử vai. Cho dù trước đó không có cạnh tranh, nhưng hôm nay cũng phải cạnh tranh, có địch ý thì có địch ý đi, đừng bị hắn dọa đến!"

Bây giờ Vương Hữu Lan ngược lại cảm thấy nói không chừng đối phương muốn cố ý biểu lộ khí thế trước khi thử vai để áp chế Lục Dương.

Lúc Lục Dương đối diện với Cam Vinh, cậu mặc dù nhận thấy được địch ý của Cam Vinh. Nhưng rất rõ ràng cảm giác được loại địch ý này dường như cũng không mang theo bao nhiêu ác ý. Giống như thật sự có loại ý nhìn cậu không vừa mắt.

Điều này làm cho Lục Dương không khỏi nhớ tới khi còn nhỏ, đám bé trai bởi vì thích chung một bé gái mà có loại cảm giác nhìn nhau không vừa mắt này.

Đúng lúc này, chân chính mang theo "địch ý" có "ác ý" xuất hiện.

--- ---
Lần này Hạ Bình tự mình dẫn theo Vệ Hà Tịch đến đây thử vai. Cũng không biết dùng thủ đoạn gì. Vốn dĩ thứ tự thử vai của Vệ Hà Tịch xếp sau Lục Dương. Bây giờ lại đổi thành chen lên trước Lục Dương.

Vương Hữu Lan nghe nói Hạ Bình và người phụ trách nào đó bên chế tác rất thân. Cho nên đối với điều này cũng tỏ vẻ "hiểu được".

Nhưng đối phương hiển nhiên không muốn buông tha Lục Dương.

"Ở chung công ty lâu như vậy hai cậu cũng chưa từng gặp mặt, thật sự là quá đáng tiếc. Thừa dịp cơ hội này tâm sự cho tốt, đều là người một nhà. Tương lai có rất nhiều cơ hội hợp tác."

Hạ Bình mỉm cười nói chuyện với Lục Dương và Vệ Hà Tịch: "Anh và anh Vương có chút việc, hai cậu có thể đến phòng nghỉ ngơi trước."

Hạ Bình cố ý giữ chặt Vương Hữu Lan. Lục Dương cho người đại diện nhà mình một ánh mắt "yên tâm" lập tức đi với Vệ Hà Tịch vào phòng nghỉ ngơi bên nhà sản xuất đã chuẩn bị.

Thật ra đây không phải lần đầu tiên Lục Dương chính mắt nhìn thấy Vệ Hà Tịch. Lần đầu tiên Lục Dương nhìn thấy Vệ Hà Tịch là lúc cậu vẫn còn là một "Lục Dương" khác.

Đoàn phim bọn họ và đoàn phim Vệ Hà Tịch đảm nhiệm nam chính cách nhau không xa. Cho nên Lục Dương từng nhìn thấy Vệ Hà Tịch bị mọi người vây quanh.

Bây giờ lại nhìn thấy đối phương. Tuy nói cũng không thân, nhưng Lục Dương lại sinh ra vài phần cảm thán không cách nào hình dung.

Lúc ấy Tề Dật tổ Lục Dương sở dĩ xem trọng Giang Kha là bởi vì Giang Kha có vài phần dáng vẻ tương tự Vệ Hà Tịch.

Sau này Giang Kha tiến hành phẩu thuật thẩm mỹ làm cho ngũ quan của mình nhìn qua càng thêm lập thể, càng thêm tinh xảo. Cuối cùng thoát khỏi bóng dáng Vệ Hà Tịch, xem ra Giang Kha không cam lòng với cả đời làm "tiểu Vệ Hà Tịch".

Nhưng cũng không thể không thừa nhận hắn bởi vì lớn lên giống Vệ Hà Tịch nên ngay từ đầu mới có được cơ hội. Thậm chí lần đầu tiên vào đoàn đã thay thế được Lục Dương, làm việc diễn viên quần chúng đặc biệt.

Bởi vậy có thể thấy được vẻ bề ngoài của Vệ Hà Tịch "bản gốc" là cực tốt.

Nhìn gần như vậy Lục Dương ngược lại có thể khẳng định: bản gốc chính là bản gốc, so với bản lậu tuyệt đối có phẩm chất bảo đảm!

Trước khi Lục Dương vào Bác Á, Vệ Hà Tịch ở Bác Á tuyệt đối là một trong diễn viên trẻ tuổi có "địa vị cao nhất", hot nhất, tốt nhất, kiếm tiền đóng phim nhiều nhất. Đương nhiên, y cũng chịu được phần vinh dự này.

Có thể nói mấy tấm vương bài trên tay Hạ Bình như: Đồ Lâm Châu, Nhạc Linh, TFUN, ngoài ra chính là Vệ Hà Tịch.

Trong khi Lục Dương còn suy nghĩ đến chuyện trước kia thì thanh niên bên cạnh cậu kỳ thật cũng đang âm thầm chú ý hành động của cậu. Chỉ là trong lòng không vui vẻ như vậy mà thôi.

Y đã từ người đại diện nhà mình biết được mình và đạo diễn Lư <Truy đuổi> gặp thoáng qua đều là bởi vì Lục Dương này, tự nhiên không có sắc mặt gì tốt.

Hơn nữa lần này hai bên lại có quan hệ là cạnh tranh. Chỉ có đua cậu chết tôi sống, căn bản không có tình cảm gì đáng nói. Nghĩ đến đây, y đột nhiên mở miệng nói: "Nghe nói đám người Tô Hoạch và Triệu Hâm vừa mới vào công ty chung khóa với cậu phải không?"

Lục Dương vốn dĩ đang suy nghĩ chuyện gì đó bị y vừa hỏi như vậy tự nhiên là ngẩn người, qua hai giây mới trả lơi: "Vâng."

Điều này ở công ty không tính là bí mật gì lớn, hơn nữa cuộc thi Dream Star đã kết thúc. Tô Hoạch lấy được giải quán quân theo mục đích chung, chính thức "ký hợp đồng" với Bác Á. Cho nên nói một câu cũng không có vấn đề quá lớn.

"Vậy các cậu ở chung cũng không tệ phải không?" Vệ Hà Tịch hỏi tiếp, không chờ Lục Dương trả lời đã thản nhiên nói: "Tô Hoạch lấy được giải quán quân, đáng tiếc Triệu Hâm kia từ top 5 vào top 3 thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đột nhiên rớt phong độ bị loại. Bằng không cũng yên ổn đứng hạng hai."

Lúc này Lục Dương đã biết người lúc trước cung cấp tin nóng cho <Mật thám giới giải trí> chính là Triệu Hâm này. Cho nên không có nói tiếp.

Vệ Hà Tịch thấy Lục Dương im lặng còn tưởng rằng lời mình nói có hiệu quả. Vì thế không ngừng cố gắng nói: "Nghe nói cậu ấy té bị tổn thương đến xương sống phải về nhà tĩnh dưỡng. Có lẽ sau này muốn nhảy múa sẽ khó khăn... Tuổi còn trẻ, giấc mộng cũng chưa thực hiện được, rất đáng thương."

Lục Dương dường như nghe ra ý của Vệ Hà Tịch. Cậu ngồi trên sô pha trong phòng nghỉ ngơi nhìn về phía Vệ Hà Tịch: "Bị thương thật là rất tiếc nuối."

Nhưng y làm ra hành vi khác quá mức ác liệt. Cho dù bởi vậy bị đuổi cũng là tự làm tự chịu, hoàn toàn không cần đồng tình.

Vệ Hà Tịch thấy trong mắt Lục Dương bằng phẳng. Nhưng không tránh không né, giống như thật sự thờ ơ với "tình trạng thê thảm" của Triệu Hâm. Y chậm rãi mở miệng nói: "Anh Hạ nói rất đúng, đều là một công ty không có mâu thuẫn gì lớn, hà tất gì phải đuổi tận giết tuyệt, không chừa cho người khác một con đường sống chứ?"

Đây là đang chỉ trích Lục Dương và người đại diện của cậu đã tiến hành trả thù Triệu Hâm. Thế cho nên bây giờ đối phương rơi vào tình cảnh khó khăn.

Lục Dương quả thực bị lời nói nặng nề của Vệ Hà Tịch sợ ngây người. Cậu cảm thấy nói chuyện phiếm với đối phương hoàn toàn là lãng phí thời gian: "Anh nói đúng, không có mâu thuẫn gì lớn, không cần thiết phải đuổi tận giết tuyệt. Nếu lúc cậu ấy đem chuyện tin nóng vô căn cứ cho Mật thám giới giải trí thì có thể nghĩ lại lời anh Hạ nói. Vậy sẽ không có xảy ra tất cả chuyện sau này."

Vệ Hà Tịch vốn dĩ nghĩ nhắc đến chuyện Triệu Hâm sẽ làm cho lòng Lục Dương sinh ra áy náy, tốt nhất là trong lòng không ổn. Trong lúc thử vai xảy ra đường rẽ gì đó. Ai biết đối phương lại có "ý chí sắt đá" như thế, dầu muối không ăn!

Lúc ấy Giang Kha bên Trúc Tinh lăng xê "Lục Dương cướp công việc" kỳ thật Vệ Hà Tịch cũng động lòng. Sau khi thương lượng với Hạ Bình, người đại diện lại làm cho Vệ Hà Tịch đánh mất suy nghĩ này.

"Mặc dù cậu nói ra chuyện này có thể gia tăng mức độ gièm pha đáng tin. Nhưng mấy cậu dù sao cũng chung công ty, ầm ĩ bất hòa thì quá khó coi, công ty cũng sẽ không ủng hộ."

Mặc dù nghe Hạ Bình khuyên bảo, Vệ Hà Tịch cuối cùng vẫn nhịn xuống. Nhưng lúc này gặp mặt, "thù mới hận cũ" cùng nhau lật ra. Y không thể thấy Lục Dương tốt!

--- ---
Nếu không phải bởi vì những lời này của Vệ Hà Tịch thì tâm trạng Lục Dương đến tranh đoạt "nam chính" còn không sẽ kiên định như vậy.

Trên thực tế, ngay từ đầu yêu cầu của cậu cũng giống như Vương Hữu Lan và Dương Tư, có thể tranh đoạt được vai chính là thắng lợi lớn nhất. Nhưng, bây giờ cậu lại nhất quyết muốn cố gắng một lần, chứng minh bản thân.

Giấc mộng của người khác là giấc mộng. Chẳng lẽ giấc mộng của cậu lại không phải giấc mộng sao? Cậu chính là niết bàn sống lại mới có cơ hội để thực hiện được giấc mộng này đó!!!

Lúc này Lục Dương cảm thấy nam chính <Truyện Tú Anh> kỳ thật ở mặt nào đó rất giống cậu.

Nam chính <Truyện Tú Anh> là hoàng đế Đại Lương làm con tin ở nước hoàng địch. Kỳ thật cũng là khí tử, hắn lớn lên với một con cháu tôn thất khác ở nước láng giềng, cuộc sống không có tôn nghiêm của hoàng tử. Chỉ có gian khổ và không chỗ nào không nguy hiểm.

Nhưng hắn trước sau tin tưởng vững chắc một ngày kia hắn có thể quay về Đại Lương. Cho dù trả một cái giá cực lớn cũng không tiếc.

Sau này trưởng huynh nam chính là Thái tử Đại Lương bị ám sát bỏ mình, mấy vị hoàng huynh rơi vào nội đấu tổn thương nặng nề. Lúc này không có người nối nghiệp nên hoàng đế Đại Lương mới nghĩ đến mình còn một người con trai ở nước láng giềng, đón hắn về gió nổi mây phun Đại Lương.

Trở lại cố quốc, được phụ hoàng đồng ý, làm sao không phải là giấc mộng của nam chính! Mà được đón về Đại Lương chính là nam chính sống lại!

Nếu ông trời đều cho bọn họ cơ hội sống lại, vậy thì thử xem cậu có thể biểu hiện ra loại tuyệt vọng và hy vọng xen lẫn mâu thuẫn hay không!
Bình Luận (0)
Comment