Nam Chủ Hắc Hóa Xấu Xa Quá!

Chương 139

Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)

“Khắc Tư, anh bế em đi, em không muốn đi nữa đâu.”

Bọn họ dừng lại bên ngoài một mảnh rừng rậm, vượt qua khu rừng này, là có thể đến được thành thị mà mẹ bọn họ ở.

Tạp Tây Á đối với người mẹ này cũng không có nhiều cảm tình.

Nghe nói, sau khi mẹ bọn họ vận dụng toàn bộ ma lực sinh hạ bọn họ, liền bị người trong gia tộc mang về.

Mà ba của họ, vì cứu lấy sinh mạng vừa chào đời của bọn họ, đã lấy mạng đổi mạng, sau khi đổi toàn bộ máu của ông ấy sang cho bọn họ, liền chết đi.

Đúng vậy, mẹ của bọn họ là một vị nữ vu có ma lực cực kỳ cao cường.

Nữ vu và quỷ hút máu vốn là hai sinh vật dị thường khác biệt, đối lập nhau. Cô và Ngải Khắc Tư có thể sống sót hoàn toàn dựa vào sự hy sinh của ba mẹ bọn họ.

Một người bỏ mạng, một người huỷ hoại chính mình.

Ngải Khắc Tư ngồi xổm xuống, bình tĩnh nói với Tạp Tây Á đang lười biếng ngồi trên tảng đá: “Lên đi.”

Tạp Tây Á cao hứng mà nhảy lên, vòng tay qua cổ Ngải Khắc Tư, cọ cọ sau lưng hắn: “Khắc Tư, anh tốt với em quá!”

Ngải Khắc Tư cũng không đáp lời, mà dùng tay câu lấy chân cô, sau khi đảm bảo cô sẽ không ngã xuống, lập tức đi vào rừng rậm.

Ngải Khắc Tư vốn dự định mang theo Tạp Tây Á ngắm thế giới sau 300 năm, vì vậy, bọn họ cũng không đi nhanh, hắn rất hưởng thụ bộ dáng Tạp Tây Á ỷ lại hắn.

Bộ pháp của Ngải Khắc Tư vô cùng ổn định, bước từng bước một đi về phía trước, vốn là đường dốc khó đi, với hắn mà nói lại như đi ở đất bằng.

“A!! Khắc Tư, trên cái cây kia có một con rắn, một con rắn thật lớn!! Em sợ!” Sau khi thét chói tai, Tạp Tây Á làm như sợ hãi, cười trộm vùi đầu sau cổ hắn, nhân cơ hội ăn đậu hũ. Ngửi thấy hương bạc hà nhàn nhạt truyền đến trên người hắn, cả người giống như bị chuốc say, trong lòng ấm không thể tưởng tượng.

Biểu tình trên mặt Ngải Khắc Tư không thay đổi, chỉ nhàn nhạt nói với cô một đề tài không liên quan: “Tây Á, máu rắn không dễ uống đâu.”

Tạp Tây Á đem cằm dựa lên vai hắn, cánh tay vòng chặt một chút, trên mặt lộ ra vẻ đồng ý, theo bản năng mà nói: “Em cũng cảm thấy...”

Sau khi nói xong, cô hậu tri hậu giác nhớ tới mục đích của bản thân, đột nhiên thét chói tai, cánh tay vòng qua càng chặt hơn: “Khắc Tư, anh lừa em!! Em không xuống, cho anh mệt chết luôn!!”

Ngải Khắc Tư trầm thấp cười, cũng không phản bác cô, chỉ ôm chặt lấy cô, phòng ngừa cô ngã ra sau, tiếp tục đi về phía trước.

Sau khi Tạp Tây Á nháo xong, liền dựa lên lưng Ngải Khắc Tư mơ mơ màng màng muốn ngủ.

Đột nhiên Ngải Khắc Tư ngừng lại, Tạp Tây Á cho là đã tới rồi, câu lấy cổ Ngải Khắc Tư, duỗi thẳng thân thể, mở mắt ra nhìn về phía trước ——

Phía xa trên mặt đất có một đám lửa đang cháy mạnh, bên cạnh có hai nam nhân đang rửa sạch sẽ con thỏ cùng một ít đồ ăn đặt lên mặt lửa mà nướng.

Phía sau bọn họ có bốn năm cái lều trại được dựng lên, trong lều trại còn thường xuyên truyền ra tiếng nói chuyện.

Đại khái có bảy tám người.

Bởi vì đang dã ngoại, thiết bị cũng không đầy đủ, bọn họ cũng chỉ có thể xử lí đơn giản con thỏ bị bắt kia. Vì thế, mặt trên con thỏ còn loang lổ vết máu vẫn chưa hoàn toàn rửa sạch sẽ, bọn họ liền cầm đi nướng trên lửa.

Dù cách nhau hơi xa, nhưng thị lực vượt quá người bình thường của quỷ hút máu đủ để bọn họ nhìn rõ máu còn chưa rửa sạch trên người con thỏ.

Nhìn thấy vết máu loang lổ, đôi mắt đen nhánh của Tạp Tây Á hiện lên một tia đỏ tươi, cánh tay vòng qua cổ Ngải Khắc Tư không khỏi chặt lại. Cô đột nhiên liếm liếm đôi môi đỏ bừng, nhìn hai tên nam nhân không ngừng bận rộn, ánh mắt trở nên quỷ quyệt khó lường, lẩm bẩm lên tiếng: “Khắc Tư, hình như em đói bụng rồi...”
Bình Luận (0)
Comment