Nam Chủ Hắc Hóa Xấu Xa Quá!

Chương 142

Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)

Ngải Khắc Tư kéo Trần Vu còn đang ngây ngốc tại chỗ, nhanh chóng nghiêng người né tránh viên đạn đang bay tới.

Bên kia, Tạp Tây Á giơ súng trên tay, huýt lên một tiếng vang dội, ánh mắt tà tứ, khóe miệng nhẹ cong, vẻ mặt cuồng ngạo: “Nếu không thì so tài một chút xem ai bắn chuẩn nhất nhé?”

Vừa dứt lời, tay Tạp Tây Á khẽ động, tiếng súng vang lên, một người đối diện "A" một tiếng ngã xuống đất, hoàn toàn không còn hơi thở.

Hành động này của cô không thể nghi ngờ là đã chọc giận những kẻ đối diện, bọn họ sôi nổi giơ súng lên, hướng Tạp Tây Á nổ súng.

Tạp Tây Á không có chút sợ hãi nào, siêu thị lực đủ để cho cô thấy rõ mỗi viên đạn bắn về phía mình trong đêm đen u ám, cô ở một bên nhanh chóng né tránh những viên đạn bay tới, một bên tiến gần về phía bọn họ.

Khi cô dần dần tới gần, có người bắt đầu phát hiện điều không đúng, người nọ trừng lớn mắt, thét to: “Nguy to!! Không ngờ lại là quỷ hút máu! Đạn dược vô dụng đối với bọn chúng!”

Thời điểm Tạp Tây Á sắp sửa tới gần bọn họ, người nọ trong lúc hoảng loạn, vội vàng lấy ấm nước mắc ngang hông, bên trong cũng không có nước, mà là đồ vật khiến quỷ hút máu sợ hãi —— cỏ mã tiên chế thành chất lỏng.

Những người khác nghe thấy lời hắn nói, theo bản năng liếc mắt nhìn người nọ một cái, cũng bắt chước theo, dừng động tác trên tay lại, nhanh chóng lấy ấm nước bên hông ra!

Muốn sinh tồn ở nơi dã ngoại, thì có một vài thứ nhất định phải thời thời khắc khắc đều không thể rời khỏi người, tỷ như súng và cỏ mã tiên.

Thứ chất lỏng chế từ cỏ mã tiên này so với đạn dược càng hữu dụng hơn, nó có thể ăn mòn làn da của quỷ hút máu, chỉ một giọt cũng đủ để bọn chúng cảm nhận được những thống khổ và giày vò giống như bị ánh nắng mặt trời chiếu xuống vậy.

Trong thế giới trộn lẫn quỷ hút máu, nhân loại và nữ vu, bọn họ nhiều lần săn bắn thám hiểm, tự nhiên đối với mọi khả năng phát sinh nguy hiểm nơi dã ngoại đều có suy đoán, phòng bị. Quỷ hút máu rất giống nhân loại, vì để phòng ngừa vạn nhất, trên người bọn họ đều sẽ có lẫn vào chất lỏng của cỏ mã tiên.

Đây cũng không phải lần đầu tiên bọn họ gặp được quỷ hút máu, trừ bỏ có chút khủng hoảng, phần lớn là hưng phấn, dường như toàn bộ tế bào hiếu chiến trên người phút chốc được kích phát!

Lần trước bọn họ bắt được một tên quỷ hút máu nộp lên, liền có được một lượng lớn thù lao, hiện giờ thoạt nhìn hai người này so với tên lần trước càng cao cấp hơn, nếu như bắt lấy hai người họ, thù lao nhất định sẽ cực kỳ phong phú! Nếu có khả năng, không chừng còn có thể đạt được rất nhiều danh vọng!

Nghĩ như vậy, người kia ra vẻ hoảng sợ mà nhìn Tạp Tây Á không ngừng tới gần, càng ngày càng gần, hắn ta nắm lấy ấm nước, tay không ngừng đổ mồ hôi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm cô, ngay lúc cô muốn tiến lại gần, đột nhiên mở ấm nước trong tay hất tới.

Những người khác nhìn thấy vậy cũng làm theo.

Hiển nhiên, không phải chỉ có một mình hắn ta nghĩ đến chỗ tốt khi bắt được quỷ hút máu, thăng quan phát tài là việc mà bất luận kẻ nào cũng tha thiết, ước mơ.

Ngay lúc đó, thanh âm mang theo tia hoảng loạn của Ngải Khắc Tư từ phía sau truyền đến: “Tây Á, cẩn thận! Là cỏ mã tiên!”

Hắn vừa nói vừa lắc mình tiến về phía Tạp Tây Á.

Nước từ trên không lập tức rơi xuống, ánh mắt Tạp Tây Á ngưng lại, lập tức lắc mình sang một bên, nhưng vẫn chậm một bước. Cho dù động tác của Tạp Tây Á có nhanh đi chăng nữa, nước bị hất trên không bắn tung tóe, giống như hình thành một cái lưới lớn vây Tạp Tây Á ở bên trong. Huống hồ, nước trong ấm vốn là hướng về phía cô bắn tới, coi như cô lắc mình sang một bên, trong lúc di chuyển nhất định sẽ không cẩn thận mà dính phải cỏ mã tiên.

Tạp Tây Á mặt không biểu tình mà lắc mình, thị lực vượt xa so với con người của quỷ hút máu đủ để cho cô thấy rõ phương hướng của những giọt nước. Những giọt nước từ bốn phương tám hướng đánh úp về phía cô, tránh cũng không thể tránh, cô theo bản năng đứng bất động, nhắm mắt.
Bình Luận (0)
Comment