Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 592



“Cô đến đây giải quyết công việc hay là cố ý chạy đến đây?” Diệp Lăng Thiên vừa lái xe vừa bình tĩnh hỏi Bọ Cạp.
“Tôi xin nghỉ phép đến đây.” Bọ Cạp trả lời rất thẳng thắn.
Diệp Lăng Thiên xoay mặt qua nhìn Bọ Cạp một chút, cuối cùng vẫn không nói gì, một câu xin nghỉ phép đến đây của Bọ Cạp đã nói rõ rất nhiều rất nhiều vấn đề.

Diệp Lăng Thiên biết Bọ Cạp đến đây là bởi vì cái gì, đơn giản là bởi vì chuyện mình và Lý Yến kết hôn với nhau, mình và Lý Yến đã đăng ký kết hôn, chỉ cần tin tức về thân phận của mình có gì đó thay đổi hoặc là được sử dụng, bộ phận an ninh nơi Bọ Cạp làm việc sẽ lập tức biết ngay, cho nên Bọ Cạp biết chuyện mình kết hôn thật sự cũng chẳng phải là một chuyện gì làm cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Hai người bọn họ đều không nói gì thêm, Diệp Lăng Thiên có thể nhìn ra được sự phẫn nộ trong lòng từ trên gương mặt của Bọ Cạp, anh cũng có thể đoán được Bọ Cạp đang tức giận vì cái gì.
Diệp Lăng Thiên cho xe dừng ở trước cửa khách sạn Hoa Nghị, nói với Bọ Cạp: “Được rồi, tôi đưa cô đến đây rồi, có gì thì cô cứ nói đi.”

“Đi lên với tôi, tôi ở đây.”
“Tôi không đi lên, Diệp Sương còn đang ở nhà một mình, tôi không yên lòng, có chuyện gì thì cứ nói ở đây luôn đi.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu.
“Làm sao vậy, đi lên với tôi thì tôi sẽ ăn thịt anh hả? Phòng 1708, để lại số phòng của tôi.” Bọ Cạp nhìn Diệp Lăng Thiên rồi nói, sau đó trực tiếp mở cửa xe bước xuống xe đi vào trong khách sạn.
Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc vì hành động ngày hôm nay của Bọ Cạp, trong ký ức của anh từ đó đến bây giờ gần như là Bọ Cạp chưa từng nói chuyện với anh như thế này, cũng chưa từng làm trái với mệnh lệnh của anh, gần như là cho đến bây giờ đều nghe lời anh răm rắp, ngày hôm nay thái độ của Bọ Cạp đối với mình cũng khác với bình thường một trời một vực, cái này khiến cho Diệp Lăng Thiên không quen cho lắm.

Nhưng mà anh lập tức cười cười, anh cũng không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu, ít nhất là có thể nói rõ một điểm đó chính là Bọ Cạp đúng thật đã lớn rồi, đã trưởng thành rồi, có chủ kiến riêng của mình, có tính tình và cá tính của mình.
Diệp Lăng Thiên do dự một chút, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn lái xe đến bãi đậu xe trong tầng hầm của khách sạn, sau đó đi thang máy đi lên lầu mười bảy.
Diệp Lăng Thiên vừa hút thuốc vừa đi đến cửa phòng 1708, do dự một chút, vừa mới chuẩn bị gõ cửa, cửa lại trực tiếp mở ra.
“Đừng có gõ, đi vào đi.” Bọ Cạp mở cửa ra để Diệp Lăng Thiên đi vào trong, mình thì quay người đi vào trong.
Diệp Lăng Thiên nhìn một chút rồi bước vào, tiện thể đóng cửa lại.
“Trà ở đằng kia, đã pha xong rồi.” Bọ Cạp chỉ trà đã được pha xong được đặt ở trên bàn trà rồi nói với Diệp Lăng Thiên, ở bên cạnh còn có một cái gạt tàn thuốc có thể nhìn thấy được Bọ Cạp biết chắc chắn Diệp Lăng Thiên sẽ đến đây.
Diệp Lăng Thiên chưa từng nói cảm ơn, đối với mối quan hệ giữa anh và Bọ Cạp, lời cảm ơn dường như trông vô cùng dư thừa, anh đi đến bàn trà ngồi xuống, uống một ngụm trà, sau đó mới nói với Bọ Cạp: “Cô tìm tôi có chuyện gì thì nói nhanh đi.”
“Tôi muốn anh cho tôi một lời giải thích.” Bọ Cạp ngồi đối diện nhìn Diệp Lăng Thiên rồi hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Cái gì?” Diệp Lăng Thiên dường như vẫn còn chưa nghe rõ ràng.
“Tôi nói là tôi muốn anh cho tôi một lời giải thích!” Bọ Cạp lại nói một lần nữa, nói rất chậm, nói từng câu từng chữ, phát âm rất nặng.
“Giải thích? Giải thích cái gì?” Diệp Lăng Thiên nhìn Bọ Cạp, hoàn toàn không biết rốt cuộc là Bọ Cạp đang nói tới cái gì.

“Giải thích cái gì hả? Anh còn nhớ rõ những lời lúc trước anh đã nói với tôi trong phim trường ở thành phố Y không hả?” Bọ Cạp cười lạnh hỏi Diệp Lăng Thiên, sau đó nói tiếp: “Anh nói với tôi xem tôi như là em gái, người anh yêu là Lý Vũ Hân, người anh muốn kết hôn cũng là cô ấy, lúc ấy tôi đã tin tưởng, nhưng mà bây giờ thì sao chứ? Hiện tại người mà anh muốn kết hôn lại là cô Lý Yến, tôi chỉ muốn hỏi tại sao anh lại như vậy, tôi không muốn hỏi tại sao anh lại không kết hôn với Lý Vũ Hân mà lại kết hôn với Lý Yến, tôi muốn anh giải thích với tôi nếu như anh đã không kết hôn với người phụ nữ mà anh yêu nhất, vậy thì tại sao anh lại không thể lựa chọn tôi? Chẳng lẽ là ở trong lòng của anh tôi không bằng Lý Vũ Hân, hiện tại ngay cả cô Lý Yến này tôi cũng không bằng, anh có thể kết hôn với cô ta, tại sao lại không thể lựa chọn kết hôn với tôi? Tôi thật sự không thể lọt vào trong mắt của anh?”
Diệp Lăng Thiên mở to mắt nhìn Bọ Cạp đang khóc thảm thương ở trước mắt, cả nửa ngày sau vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, căn bản cũng không biết phải trả lời như thế nào, bởi vì anh đã hoàn toàn bị logic của Bọ Cạp đánh bại.

Cái gì gọi là tại sao anh lại có thể lựa chọn kết hôn với Lý Yến, mà tại sao không thể lựa chọn kết hôn với tôi? Hơn cả nửa ngày, Diệp Lăng Thiên cũng không bắt được rõ đầu mối trong lời nói của Bọ Cạp.
“Tôi đã điều tra rõ ràng bối cảnh của cô Lý Yến này rồi, rất không tệ, là đội trưởng đội cảnh sát hình sự của cục công an thành phố A.

À đúng rồi, dựa vào cấp bậc mà nói, ở độ tuổi này mà đạt được cấp bậc này cũng vô cùng không tệ, còn có một người ba là bí thư ủy ban chính trị và pháp luật, có một người anh có chức vụ cao trong quân đội.

Mặt khác, thân thủ cũng không tệ, lúc còn trong trường cảnh sát thì đã nhận được rất nhiều giải thưởng lớn ở trong nước, sau khi vào sở tỷ lệ phát hiện tội phạm cũng rất cao, nhưng mà Độc Lang à, những chuyện mà cô ta có thể làm được thì tôi cũng có thể làm được, thân thủ của tôi anh cũng biết rồi đó, tôi là do một tay anh dạy dỗ, thân thủ của tôi cùng với cô ta so sánh chắc là cũng không chỉ mạnh hơn một chút?”
“À đúng rồi, bây giờ anh đang kinh doanh, cần có một chỗ dựa có bối cảnh, chức vụ của cô ta cùng với chức vụ của ba của cô ta cũng có trợ giúp rất lớn với anh, cái này tôi cũng có thể hiểu được.

Nhưng mà chắc là anh cũng biết những gì mà ba của cô ta và cô ta làm được cho anh thì tôi cũng có thể làm được, chuyện mà bọn họ không làm được thì tôi cũng có thể làm được, hơn nữa tôi lại càng nghe lời anh hơn cô ta, không phải sao? Chỉ cần anh nói một thì từ xưa đến nay tôi sẽ không nói hai, chỉ cần là mệnh lệnh của anh, cho dù là lên núi đao xuống biển lửa tôi cũng tuyệt đối sẽ không nhíu mày một cái nào, tôi ngồi ở vị trí này cũng có thể mang đến cho anh vô số lợi ích, trên cơ bản không có chuyện gì mà tôi làm không được.

Mặt khác, tuổi tôi còn trẻ trung hơn cô ta, tôi cũng không xấu hơn cô ta.

Độc Lang, tại sao, tại sao anh lại lựa chọn cô ta mà không chọn tôi? Tại sao anh cũng không cho tôi một cơ hội nào hết?” Bọ Cạp càng nói thì lại càng kích động.

Sau khi lĩnh ngộ được tư duy đặc biệt của Bọ Cạp, Diệp Lăng Thiên lại chọn im lặng, chậm rãi hút thuốc, hết hơi này đến hơi khác, cũng không nói chuyện.
“Anh nói đi.” Bọ Cạp thúc giục.
“Bọ Cạp, thật ra thì tôi không biết cô làm như thế nào mà lại có những suy nghĩ này, đầu tiên, tôi muốn kết hôn với ai đó là quyền tự do của tôi, đó là chuyện cá nhân của tôi, tôi không cần phải nói với ai, cũng không cần phải giải thích cái gì với ai.

Thứ hai, đó tôi với Lý Yến kết hôn cũng không phải là bởi vì thân thủ của cô ấy tốt, không phải là bởi vì cô ấy và ba của cô ấy quyền cao chức trọng, càng thêm không phải bởi vì tuổi của cô ấy, không phải vì sự xinh đẹp của cô ấy.

Giống như lời của cô đã nói, nếu như tôi thật sự chỉ xem việc kết hôn như là một con đường tắt để bản thân kiếm lấy lợi ích, vậy thì tôi đúng là nên lấy cô chứ không phải là cô ấy, nhưng mà vấn đề mấu chốt là tôi không phải bởi vì những chuyện này mới kết hôn.”
“Thứ ba, Bọ Cạp, thật ra thì trước đó tôi đã nói với cô rất rõ ràng rồi.

Bọ Cạp, lần thứ nhất tôi nhìn thấy cô, cô vừa mới mười tám tuổi, lúc đó cô vẫn là một cô bé nhỏ, tôi nhìn cô lớn lên, nhìn cô trưởng thành, ở trong lòng của tôi cô cũng giống như là một đứa em gái khác, nhiều năm như vậy rồi tôi vẫn xem cô như là em gái của mình mà đối xử.

Tôi không biết tại sao cô lại thích tôi, nhưng mà cô phải biết rằng cô và tôi cũng không thích hợp với nhau, tại sao cô cứ phải mong chờ như vậy làm gì? Cô vẫn còn trẻ, cô vẫn còn chưa bước vào xã hội đúng nghĩa, chờ đến cái ngày cô bước chân vào xã hội thì cô sẽ phát hiện ra tôi cũng không tốt như trong tưởng tượng của cô đâu, trên thế giới này còn có một đống đàn ông tốt hơn tôi gấp trăm nghìn lần.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói với Bọ Cạp..


Bình Luận (0)
Comment