Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 698



Nghe lời Diệp Lăng Thiên nói, Lục Oánh không khỏi cười, nói: “Cậu đúng thật là có gì nói nấy nhỉ, cậu làm như vậy đâu giống với bàn bạc chuyện kinh doanh, nào có ai bàn chuyện kinh doanh như cậu.”
“Tôi không phải đang bàn chuyện kinh doanh, nếu là bàn chuyện kinh doanh, người tới đây đã không phải tôi rồi.

Tôi cảm thấy đối với chị, tôi không cần thiết phải nói mấy lời khoác lác, mánh khóe hay tính toán gì cả, tôi thích có gì nói nấy.” Diệp Lăng Thiên nghiêm túc nói.
Nghe Diệp Lăng Thiên nói như vậy, Lục Oánh cũng thu lại nụ cười, nói với Diệp Lăng Thiên: “Xin lỗi, tôi không nên trêu đùa như vậy.

Lăng Thiên, nếu cậu đã coi trọng tôi, có gì nói nấy với tôi, vậy tôi cũng thành thật với cậu.


Lần đầu tư này của cậu cho dù có áp vào tập đoàn Đại Đường của chúng tôi thì cũng không phải một khoản đầu tư nhỏ, dù sao cũng là số đầu tư vài trăm tỉ, hơn nữa, gần đây tập đoàn Đại Đường của chúng tôi đang bàn bạc một chuỗi đầu tư lớn, trong tay chúng tôi có lẽ không còn quá nhiều vốn để đầu tư sang mảng khác.

Nhưng mà, nếu cậu đã nói với tôi, tôi chắc chắn sẽ nghiêm túc suy nghĩ chuyện này.

Có điều chúng ta công tư phân minh, tuy tôi và cậu là bạn bè, nhưng chuyện đầu tư này dù gì cũng là chuyện công, tập đoàn Đại Đường không phải của một mình tôi, mà công ty của cậu cũng không phải của một mình cậu, có đúng không, chúng ta đều buộc phải phụ trách với công ty và những cổ đông khác, tôi tỏ rõ thái độ với cậu như này đi, sáng mai tôi sẽ nghiêm túc xem số tài liệu cậu đưa cho tôi, nếu tôi cảm thấy hạng mục này của công ty cậu quả thật không tệ, rất có tương lai, tôi sẽ cho những người của các bộ phận liên quan của tập đoàn Đại Đường tiến hành đánh giá, đánh giá xong nếu cảm thấy khả thi, chúng tôi đương nhiên sẽ tìm đến công ty của cậu bàn chuyện hợp tác.

Đây là điều đầu tiên, thứ hai, cụ thể sẽ đầu tư bao nhiêu và dùng cách gì để tiến hành đầu tư, đến lúc đó hai bên chúng ta tiến hành đánh giá, thương lượng rồi sẽ quyết định, dù sao đây là việc đầu tư, không thể làm bừa được.

Thứ ba, nếu sau khi đánh giá, tập đoàn Đại Đường chúng tôi cảm thấy hạng mục này không ổn, cậu yên tâm, tôi cũng sẽ giới thiệu cho cậu những người đầu tư khác có cùng chí hướng.

Cậu yên tâm, chỉ cần hạng mục này của cậu đủ tốt thì không lo không gom được tiền.

Điều này cậu có thể yên tâm, tôi có thể đảm bảo với cậu.”
“Được, đây cũng chính là điều tôi muốn nói với chị, tôi cũng mong đây là một mối hợp tác kinh doanh bình thường, không muốn kéo theo cả tình cảm cá nhân giữa tôi và chị vào, hơn nữa, tôi cũng rất tự tin về hạng mục này của chúng tôi, thật ra, tôi không nhất định phải gom được khoản vốn này, không có khoản vốn này chúng tôi vẫn có thể làm được hạng mục này, chỉ cần bỏ ra khoảng vài trăm tỉ và vài năm nữa thôi, đây cũng thuộc về sự lựa chọn sau đó rồi đúng không.

Tôi tìm chị bàn chuyện này thật ra cũng là vì tôi tin vào chị và tập đoàn Đại Đường, nếu là doanh nghiệp khác, có lẽ tôi sẽ không chấp nhận phần cấp vốn này.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.

“Cậu đúng là có cá tính đấy, sau khi mài dũa và đi sâu vào giới thương trường mà vẫn còn giữ được cá tính của mình, đây đã là một điều rất đáng quý rồi.” Lục Oánh đột nhiên cảm thán, rồi nói: “Chỗ cậu vẫn còn vài phần tài liệu, đều là đưa cho tôi sao? Đưa tôi đi sáng mai tôi sẽ xem thật kĩ, hôm nay muộn quá rồi, đầu óc cũng không còn tỉnh táo nữa, chỉ có thể để mai rồi xem thôi.”
“Ừm, số tài liệu này là thông tin về hai công ty còn lại của tôi, còn có cả một số kế hoạch của việc tôi gộp công ty lại thành tập đoàn cũng ở trong đó, chị có thể xem thật kĩ.” Diệp Lăng Thiên gật đầu, rồi đưa tài liệu cho Lục Oánh.
“Được, tôi nhất định sẽ xem thật kĩ.

Được rồi, chuyện này cứ chốt như vậy đi, chiều mai cậu hãy rời đi, sáng mai tôi xem xong sẽ nói cho cậu ý kiến của tôi.

Bây giờ nói chuyện thứ hai đi.” Lục Oánh nhìn Diệp Lăng Thiên nói.
“Chuyện thứ hai thật ra cũng không khác gì lắm so với chuyện thứ nhất, nhưng chuyện thứ hai là chuyện riêng của tôi, không liên quan gì đến công ty, hơn nữa, chuyện này khác với chuyện đầu tiên, chuyện này tôi thật sự cần sự giúp đỡ của chị, hơn nữa còn có chút gấp rút.” Diệp Lăng Thiên hút một hơi thuốc rồi nói với Lục Oánh.
“Cậu nói đi, có chuyện gì? Chỉ cần có thể giúp được thì tôi sẽ giúp.”
“Tôi mong chị sẽ thu mua một số cổ phần của một trong hai công ty của tôi.”
“Hả? Tại sao?” Lục Oánh mở lớn mắt nhìn Diệp Lăng Thiên, yêu cầu này của Diệp Lăng Thiên quả thật bà không ngờ tới.
“Vì, tôi đang cần gấp một trăm hai mươi tỉ.” Diệp Lăng Thiên không muốn che giấu gì cả, có gì nói nấy.
Lục Oánh nhìn Diệp Lăng Thiên, không nói gì ngay, một lúc sau mới nói: “Có thể nói cho tôi là tại sao không? Tôi muốn biết rốt cuộc cậu đã gặp khó khăn gì.”
Diệp Lăng Thiên lại châm một điếu thuốc nữa, hút một hơi thuốc rồi nói: “Thật ra chuyện này không phải vì bản thân tôi, là một người bạn của tôi, người bạn rất rất tốt, chuyện của cô ấy tôi không thể không giúp.

Ba cô ấy, một phần tử tri thức trung thực, một người làm về mảng nghiên cứu, bị người ta lừa, lừa cùng nhau mở một công ty, đối phương là bạn tốt của ba cô ấy, nào biết đối phương lại lừa ông ấy, lừa ông ấy thành pháp nhân của công ty đó, ba cô ấy không biết cái gì cả, chỉ cảm thấy là đang giúp đỡ bạn bè, bèn đi đăng kí công ty, rồi chưa từng quản lí đến nó.


Mà bây giờ lại đột nhiên bị cảnh sát bắt đi, nói là ông ấy gây quỹ bất hợp pháp.

Hóa ra, người bạn kia của ông ấy mở công ty này là để tiến hành gây quỹ bất hợp pháp, tổng số tiền mà ông ta gây quỹ khoảng một trăm hai mươi tỉ, rồi ôm tiền chạy trốn rồi, không thể tìm ra được nữa, bây giờ ba cô ấy là pháp nhân của công ty, buộc phải gánh chịu mọi thứ, nếu không sẽ bị phán tội, tuổi tác ba cô ấy đã lớn rồi, không thể chịu nổi nữa.

Hơn nữa, cô ấy là người bạn rất tốt của tôi, cũng có ơn với tôi, có thể nói không có cô ấy thì không có tôi ngày hôm nay, vì vậy việc này tôi buộc phải giúp, tôi phải gom được một trăm hai mươi tỷ giúp ba cô ấy trả lại số tiền này cho những người đầu tư, chỉ có như vậy mới có thể khiến tội của ông ấy được giảm nhẹ, hơn nữa còn có thể miễn được án phạt, số vốn tôi có thể huy động cùng với toàn bộ số tiền thế chấp đều đã đổ hết vào công ty mới rồi, tôi không còn cách nào khác, điều duy nhất có thể làm là bán số cổ phần này.”
“Một trăm hai mươi tỷ, là cậu cho hẳn bạn cậu hay là cho vay?” Lục Oánh hỏi.
“Điều này quan trọng sao?”
“Đối với cậu mà nói thì không quan trọng, nhưng với tôi thì nó quan trọng, tôi hi vọng có được đáp án.” Lục Oánh cười hỏi.
“Thật ra cũng như nhau cả, bất kể là cho vay hay cho cũng giống nhau thôi, nhà cô ấy chỉ là gia đình làm công ăn lương bình thường, cho dù cả nhà có vất vả làm cả đời cũng không thể nào gom đủ một trăm hai mươi tỷ, vậy nên, tôi chưa từng nghĩ đến việc đòi tiền bọn họ, số tiền này coi như là tôi bỏ ra, thực ra cũng không có gì khác biệt cả, đúng không? Tiền hết rồi có thể kiếm, chỉ cần nghĩ cách, kiểu gì cũng sẽ kiếm được tiền.

Nhưng người không còn nữa, thì sẽ là mãi mãi không còn nữa.” Diệp Lăng Thiên cười nói..


Bình Luận (0)
Comment