Hạ Lăng không nghĩ tới đám người kia sẽ nhanh như vậy có thể tìm tới được nơi này, theo lý mà nói, hành tung lộ tuyến của hắn cùng Tô Vũ hẳn là sẽ không bị phát hiện mới đúng. Bất quá hiện tại cần phải tìm cách né tránh đám người kia, tận lực không để cho chính diện đối chọi. Nói cách khác, đối phương ỷ vào ưu thế nhân số, đợi cho tới khi dị năng của hắn cùng Tô Vũ hoàn toàn tiêu hao, phỏng chừng không chỉ là Tô Vũ, mà ngay cả chính hắn cũng sẽ bị bắt tới bên trong cái phòng thí nghiệm kia.
[Player chú ý, dị năng ở trên người Tô Vũ đã bị nhân viên nghiên cứu thu thập lấy mẫu, hiện tại đại bộ phận thành phẩm thực nghiệm đều có chứa dị năng của Tô Vũ, nhân viên nghiên cứu nếu muốn tìm kiếm vị trí của Tô Vũ, chỉ cần dựa vào thành phẩm thực nghiệm là có thể chuẩn xác tìm được nơi mà Tô Vũ đang lẩn tránh.]
Cho nên, ý tứ là, hắn cùng Tô Vũ hai người vô luận có chạy tới đâu thì cũng đều sẽ bị truy ra được phương hướng sao? Loại cảm giác này chẳng khác nào hai con chuột bạch nhỏ thuận lợi thoát ra được khỏi phòng thí nghiệm, đang lúc chúng nó bởi vì bản thân rốt cuộc cũng đã chạy thoát được khỏi cái nơi tràn ngập tra tấn không ngừng kia mà hưng phấn, thì bị một cái ***g thủy tinh vô hình đem chúng nó nhốt lại bên trong. Mà nhất cử nhất động của chúng nó cũng đều bị người ta giám sát, hơn nữa còn cười nhạo chúng nó thật đáng thương.
Nếu hắn có thể đem Tô Vũ từ trong phòng thí nghiệm cứu ra, như vậy hắn sẽ cam đoan để cho Tô Vũ được an toàn rời đi. Bất quá cái giá phải trả có chút lớn. Dưới loại tình huống này, hai người không có khả năng cùng nhau đào tẩu, nhất định phải lưu lại một người để kéo dài thời gian. Đương nhiên, hắn sẽ lấy an toàn của Tô Vũ để làm đầu. Dù sao có như thế nào đi chăng nữa, hắn vẫn còn không gian để trốn vào, nếu không thì cũng có hệ thống trợ giúp, thoát khỏi vòng vây gì đó là chuyện tình cực kỳ dễ dàng.
Nhưng mà Tô Vũ nếu bị bắt trở về, sự tình cũng sẽ không phải dễ dàng giải quyết. Nhân viên nghiên cứu nhất định sẽ tăng mạnh hệ thống an toàn của phòng thí nghiệm. Hơn nữa để tăng thêm độ khó, bọn họ có thể sẽ trực tiếp đem Tô Vũ cột vào bên trong một phòng thí nghiệm, tiến hành theo dõi toàn diện, cam đoan Tô Vũ sẽ không thể nào lần nữa thoát đi được. Mà tra tấn của bọn họ đối với Tô Vũ, phỏng chừng sẽ càng thêm đáng sợ hơn trước kia.
Không có biện pháp vẹn toàn đôi bên, Hạ Lăng cũng không dám cam đoan, hắn sau khi lưu lại, đám người kia sẽ dừng lại hành động bắt giữ Tô Vũ. Nhưng mà những người đó đại khái có một loại bệnh chung đi. Đối với những nhân tố không xác định được cùng với không khống chế được, bọn họ sẽ chú ý tới trước tiên, tiếp theo mới để ý đến mục tiêu ở trong nhiệm vụ. Hành động của Tô Vũ có thể nói là đã triệt để hoàn toàn bại lộ ra trước tầm nhìn của bọn họ, mà Hạ Lăng chính là nhân tố không thể xác định. Hắn trước hết chỉ có thể cố hết sức để kéo dài thêm được một chút ít thời gian.
Rất nhanh chọn ra biện pháp tốt nhất để giải quyết, Hạ Lăng bước nhanh xuống tầng. Nhân viên bắt giữ lúc này đã mặc vào trang phục phòng hộ, vây quanh Tô Vũ. Trang phục phòng hộ này được làm bằng một loại chất liệu có thể cam đoan chống lại được ảnh hưởng tới từ công kích dị năng hệ lôi của Tô Vũ. Nhưng mà dị năng hệ kim của Hạ Lăng lại có thể thực dễ dàng phá vòng vây lao ra ngoài.
Từ trong không gian lấy ra một khối kim loại lớn, Hạ Lăng thao tác dị năng, đem chúng nó phân giải ra rồi lại hợp lại thành những mảnh nhỏ kim loại, trực tiếp liền đâm xuyên qua tâm hạch năng lượng của máy thực nghiệm thể đã được dung hợp dị năng. Khời điểm dung hợp dị năng đều được tiến hành thực nghiệm ở trên máy móc, cho nên Hạ Lăng cũng không sợ bản thân vì cứu Tô Vũ mà làm thương tổn tới con người.
Ở thời điểm kế hoạch bắt giữ Tô Vũ sắp thành công, đột nhiên xuất hiện những mảnh kim loại nhỏ khiến cho tất cả mọi người đều vô cùng sửng sốt, ngay cả Tô Vũ. Loại thủ pháp thao tác kim loại này cực kỳ giống với Hạ Lăng. Ở khi mạt thế bắt đầu cho tới khi mạt thế kết thúc, Hạ Lăng thời điểm sử dụng dị năng hệ kim đều rất thích đem kim loại phân giải thành những mảnh nhỏ để tiến hành công kích. Tuy rằng mảnh nhỏ thì kích thước nhỏ, nhưng mà một khi ở trong không trung phân tán ra, sẽ thành thành một loại quần công có công kích trên diện rộng. Những vật thể nằm trong khu vực bị tấn công, khả năng có thể tránh khỏi những mảnh kim loại này gần như bằng không.
Tô Vũ biểu tình nhìn Hạ Lăng càng thêm phức tạp. Mà nam nhân cầm đầu trong số những nhân viên bắt giữ kia cũng lập tức mở ra công năng thông tin. Bọn họ chưa từng nghĩ tới trên thế giới này, trừ bỏ Tô Vũ ra còn có một dị năng giả có năng lượng dị năng lớn tới như vậy. Người này quá mức xa lạ, ở trong tư liệu trước kia chưa từng xuất hiện qua. Đối với Hạ Lăng là tồn tại ngoài ý muốn này, bọn họ đều ôm tâm cảnh giác cực kỳ cao.
Cảnh giác thì cảnh giác, bọn họ hiện tại hẳn là đều đã đạt thành một nhận thức chung, đó là phải đem được Hạ Lăng cùng với Tô Vũ bắt về. Dị năng giả trên thế giới này cơ hồ đã không còn tồn tại nữa, Tô Vũ được bọn họ bảo lưu lại bởi vì y chính là cơ thể mẹ của nhóm thực nghiệm. Muốn ngoài Tô Vũ ra tìm được một dị năng giả mạnh hơn y, căn bản là không có khả năng. Cho nên Hạ Lăng hiện tại liền thành công trở thành tiêu điểm chú ý trong mắt của tất cả bọn họ.
Tìm được thời cơ, Hạ Lăng đi tới bên người Tô Vũ, tận lực đè thấp thanh âm tới mức chỉ có hai người bọn họ nghe được: “Hiện tại lực chú ý của bọn họ đều ở trên người tôi, đợi lát nữa tôi dẫn bọn họ rời đi, đương nhiên là tôi không thể dẫn hết được toàn bộ đám người này, nhưng tới lúc đó số lượng người vây bắt anh sẽ giảm đi. Thời điêm kia anh hãy lập tức chạy trốn, không cần cùng bọn họ đối diện chống lại. Chờ sau khi tôi bỏ rơi bọn họ, tự nhiên sẽ tới tìm anh.”
“Tin tôi hay không đó là chuyện của anh. Nếu anh không tin tôi, tôi chỉ có thể cam đoan an toàn của chính mình. Bất quá nếu anh tin tưởng tôi, tôi có thể cam đoan hai người chúng ta đều có thể an toàn rời đi. Đến lúc đó, thiết bị truy tìm mà bọn họ đặt ở trên người anh, chúng ta sẽ tính toán giải quyết sau.” Tuy rằng những lời này không quá chân thực, ngay cả hệ thống cũng không thể nào che giấu được tung tích của Tô Vũ, Hạ Lăng thì có năng lực gì, nhưng mà nói như vậy có thể khiến cho Tô Vũ an tâm một chút.
Tô Vũ không muốn để cho Hạ Lăng đi mạo hiểm, nhưng mà trừ như vậy ra, hai người cũng không có biện pháp nào tốt hơn. Cùng Hạ Lăng hẹn nơi tụ họp, Tô Vũ càng ngày càng cảm giác được người ở trước mắt này chính là Hạ Lăng. Loại cảm giác quen thuộc mãnh liệt khiến cho y không thể nào không để ý. Lúc sau cũng liền giống như suy tính của Hạ Lăng, một đám người thấy Hạ Lăng rời đi cũng nhanh chóng đuổi theo, chỉ để lại 5, 6 người vây bắt Tô Vũ.
Một đám người thì Tô Vũ không xác định được bản thân mình có thể hay không né tránh, nhưng mà chỉ một vài người, y vẫn có thể dễ dàng giải quyết được. Hiện tại dị năng của y đã khôi phục lại không sai biệt lắm. Vốn sau khi mạt thế chấm dứt, cấp bậc dị năng của y vẫn luôn nằm ở đỉnh giai cấp 5 không đột phá được, nhưng mà trong quá trình hân viên nghiên cứu không ngừng lấy đi dị năng của y, lại liên lục để cho y khôi phục dị năng, dị năng của y đã đột phá được tới cấp 6 sơ giai, hiện tại đã ẩn ẩn có dấu hiệu đạt được cấp 6 trung giai.
Từ lúc ban đầu tới giờ, Tô Vũ không có phản kháng, cho nên bọn họ căn bản không biết được cực hạn năng lượng của Tô Vũ là bao nhiêu. Mỗi lần dựa vào phương thực lấy mẫu dị năng, căn bản đều không thể kiểm tra ra được. Hiện tại Tô Vũ rốt cuộc cũng chịu động thủ, sử dụng tới dị năng của y, lần đầu tiền trong ba năm trở lại đây. Lôi điện rậm rạp bện thành tảng lớn những hàng rào điện, lập tức đem tất cả mọi người bao vây lại ở bên trong.
Tô Vũ nhân cơ hội lập tức rời đi. Có người vốn đang định đuổi theo Tô Vũ, nhưng khi nhìn thấy trang phục phòng hộ của mình đụng tới hàng rào điện lên trong nháy mắt bị thiêu hủy, lập tức không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. Ngay cả trang phục phòng hộ đặc biệt được chế tạo ra để khống chế dị năng của Tô Vũ còn bị hàng rào điện này thiêu hủy, bọn họ như vậy đi ra ngoài, căn bản là tự tìm đường chết.
Hạ Lăng thông qua hệ thống truyền tới tình huống bên kia của Tô Vũ, biết được Tô Vũ đã thuận lợi rời khỏi, hắn cũng không muốn tiếp tục cùng đám người ở phía sau kéo dài nữa, thân hình lóe một cái rồi trực tiếp tiến vào trong không gian. Trong không gian có thể ngây ngốc nửa giờ, cũng đủ để hắn tránh thoát được sự truy đuổi của những người kia, sau đó chạy tới chỗ hẹn, tụ họp với Tô Vũ.
Quả nhiên, đám người kia thấy Hạ Lăng chợt lóe một cái sau đó liền không thấy bóng dáng đâu, đều tạo thành mấy tiểu độ, dọc theo những phương hướng bất đồng để tìm kiếm. Đợi vài phút, Hạ Lăng xác định bên ngoài không còn ai, lúc này mới từ trong không gian đi ra, trực tiếp hướng phương hướng nơi đã cùng Tô Vũ hẹn trước chạy thẳng.
Tô Vũ ở tại trong kho hàng lúc trước y thức tỉnh dị năng để chờ Tô Vũ, cả thành phố này đã được xây dựng lại một lần nữa, duy nhất kho hàng này vẫn còn được giữ lại. Y cũng không biết bản thân vì cái gì lại chọn nơi này làm địa điểm tụ họp…
Hạ Lăng không giống với Tô Vũ nghĩ nhiều như vậy, tới kho hàng rồi sau đó nhìn quanh bốn phía một lượt, sau khi phát hiện trừ bỏ hắn ra không còn ai nữa, mới an tâm đẩy cửa đi vào. Tô Vũ lúc này đang tựa vào bức tường bên cạnh, nhìn thấy Hạ Lăng đi vào, liền hướng Hạ Lăng cười cười: “Cậu là Hạ Lăng, đúng không?”
Tuy rằng Tô Vũ nói ra tên của mình không sai, nhưng mà y còn đang bị vây ở trong giai đoạn suy đoán, ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng đều chứa vài phần không xác định. Như vậy không thể xem là Tô Vũ đã đoàn ra bản thân là ai. Hạ Lăng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tô Vũ một cái, sau đó thản nhiên mở miệng nói: “Anh cảm thấy phải thì chính là là phải, cảm thấy không phải thì chính là không phải. Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không chấp nhận hay phủ nhận suy đoán của anh.”
Dù sao dựa theo ý nghĩa phỏng đoán như vậy của Tô Vũ, y vĩnh viễn sẽ không thừa nhân bản thân chính là ‘Hạ Lăng’. Hệ thống trước đó cũng đã nói qua, phải để cho mục tiêu công lược chân chính xác nhận bản thân là ‘Hạ Lăng’, hắn mới có thể chấm dứt được thế giới này. Nhưng mà hắn cũng không có biện pháp để hướng Tô Vũ lộ ra chuyện bản thân thực sự là Hạ Lăng.
Nghe được câu trả lời của Hạ Lăng, Tô Vũ biểu tình ngược lại lại trở nên nghiêm túc hơn. Y gằn từng tiếng, nhấn rõ ràng từng chữ một, nói: “Hạ Lăng.”
[Mục tiêu công lược Tô Vũ đã xác nhận được thân phận của Player, nhiệm vụ chính trước tiên chính là tìm về được mảnh nhỏ ký ức.]
Hạ Lăng thật không ngờ Tô Vũ sẽ đột nhiên kiên định với suy đoán của bản thân tới như vậy, hắn hơi hơi mở to mắt ra, biểu tình kinh ngạc ở trong mắt của Tô Vũ lại khiến cho y bật cười thành tiếng.
“Rất kỳ quái vì sao anh sẽ lại từ trong suy đoán mà xác định em chính là Hạ Lăng luôn, đúng không? Kỳ thực ngay từ ban đầu anh liền cảm thấy được em rất quen thuộc, đồng dạng có được dị năng hệ kim cùng không gian, tuy rằng bên ngoài ngoại hình không giống, nhưng mà trừ điểm này ra, em cùng ‘Hạ Lăng’ thực sự rất rất giống nhau, khiến cho anh có thời điểm lầm tưởng rằng em chính là ‘Hạ Lăng’.”
“Sau anh lại bắt đầu đoán, cũng không thể xác định chắc chắn được. Nhưng mà lúc đó em lại nói với anh rằng đừng thông qua em để hoài niệm tới người khác. Em như thế nào lại biết được, anh không chỉ đơn thuần là muốn đoán ra được thân phận của em? Hạ Lăng, em thực sự không phải là người biết nói dối. Trước đó em đã nói, em sẽ không chấp nhận hay phủ nhận bất cứ suy đoán nào của anh. Cái này chỉ sợ là để cho anh tự mình suy đoán, đoán tới khi xác định được em chính là ‘Hạ Lăng’ chân chính đi?”
“Tuy rằng không biết vì sao em phải làm như vậy, nhưng mà…”
“Hoan nghênh em trở về, Hạ Lăng.”
“Anh rất nhớ em.”