Editor: Mike-kun.
"Tử Kỳ"
"Tử Kỳ. Dậy mau!"
"Tử Kỳ. Dậy mau! Bá Nha của mày tới tìm mày kìa"
Sáng sớm Tống Tử Kỳ đã bị đám người ký túc xá gọi dậy.
Hai tên tiện nhân kia vây quanh đầu giường cậu, một đứa đeo kiếng kêu to. Thanh âm hoàn toàn không mang theo ý tốt, ngữ khí như mang theo sóng tuyến, giống như tú bà ở cổ đại hay đeo đón khách nhân.
Thân là một cái Up chủ quỷ súc của B trạm, Tống Tử Kỳ tối qua đã thức suốt đêm để làm video, vừa mới bắt đầu ngủ. Vậy mà lúc này đã bị người ta đánh thức, tức khắc cả người liền nổi điên. Cậu lập tức đem cái đầu vùi ở gối, ý đồ muốn ngăn cách đám đang ầm ĩ ngoài kia. Nhưng lũ tiện nhân này càng kêu lại càng hăng, một tiếng so với một tiếng càng cao, một tiếng so với một tiếng lại càng lãng.
Tống Tử Kỳ rốt cuộc nhịn không được rít gào: "Câm mồm! Lũ tặc vô sỉ!"
Cậu trở mình, rốt cuộc không tình nguyện bò dậy, duỗi tay một phen xoa mớ tóc dựng ngược. Tống Tử Kỳ trừng mắt nhìn cái lũ mới sáng sớm đã gọi cậu dậy như gọi hồn: "Bọn mày mới sáng sớm đã rảnh không còn chuyện gì làm à?...... Từ từ, bọn mày vừa nói gì?!"
Lúc này hai tên kia mới nháy một cái, trưởng phòng liền quay đầu nhìn Tống Tử Kỳ cười xấu xa, nói: "Tử Kỳ, Bá Nha của mày tới tìm kìa, hiện tại hắn đang đứng ở cửa."
Tống Tử Kỳ vẻ mặt tức khắc buồn bực: "...... Hắn không phải Bá Nha của tao!"
Bởi vì điển cố Bá Nha Tử Kỳ lên núi xuống nước gặp được tri âm, mà Tống Tử Kỳ từ nhỏ đến lớn đã bị không ít người trêu chọc, "Tử Kỳ, Tử Kỳ, Bá Nha của con đâu nha?". Khi còn nhỏ Tống Tử Kỳ còn cảm thấy tên của mình có một điển cố, còn cảm thấy rất lợi hại. Nhưng sau này lại bị người ta trêu chọc quá nhiều, cậu cũng có chút buồn bực, đến nỗi bạn cùng phòng cậu chỉ cần nói, "Bá Nha của mày"...... Liền khiến cậu buồn bực.
︎ Sự tích Bá Nha, Tử Kỳ là câu chuyện đời Xuân Thu Chiến Quốc về tình bạn âm nhạc giữa Bá Nha - một viên quan nước Tấn, và Tử Kỳ - một tiều phu bên Hán Giang. Sự tích này phổ biến ở Trung Quốc cũng như Việt Nam. Theo nguồn: https://vi.m.wikipedia.org/wiki/S%E1%BB%B1_t%C3%ADch_B%C3%A1_Nha,_T%E1%BB%AD
Thân là sinh viên năm ba G đại, học kỳ này Tống Tử Kỳ liền bị nhà trường bắt đón tân sinh khai giảng, nghênh đón các đàn em nhập học chuyên ngành của bọn họ. Nói là đến đón người mới, chứ thực ra chỉ đơn giản là đi giúp các đàn em cầm hành lý dẫn đường thôi. Vì thế, Tống Tử Kỳ liền mang theo tinh thần không biết sợ mà đi làm cu li.
Lúc đó, cậu còn gặp được một đàn em cùng quê, cùng chuyên ngành hơn nữa còn cùng thành phố. Tống Tử Kỳ liền đối với đàn em sinh ra vài phần thiện cảm, cùng hắn hàn huyên thêm vài câu, nhiệt tình truyền đạt cho hắn không ít thông tin, còn giúp người ta đem hành lý dọn lên ký túc xá. Xong việc còn thuận tay trao đổi số điện thoại.
Sau đó, vị đàn em kia liền thường xuyên gọi điện cho cậu nhờ hỗ trợ, cứ mỗi lần thế Tống Tử Kỳ đều nhiệt tình giúp đỡ. Rốt cuộc cậu cảm thấy, mọi người đều là như vậy, thuận tay giúp đỡ một phen cũng không có gì, còn cảm giác khăn quàng đỏ trên ngực càng ngày càng đẹp hơn!
Nhưng mà Tống Tử Kỳ trăm triệu lần không nghĩ tới. Một tháng sau, tên đàn em kia cư nhiên lại hướng cậu thổ lộ!
Hơn nữa còn là ở cửa ký túc xá của bọn cậu! Đứng đó nguyên một lầu đều nhìn thấy có được hay không!
Cũng may G đại dân phong cởi mở, lôi kéo tụ tập, gay gay hoành hành. Toàn bộ đều xứng với cái danh "Gay" đại, cho nên cũng không nháo ra đại sự gì, mọi người đều thấy nhiều nên cũng không trách...... Nhiều lắm chính là Tống Tử Kỳ "Hồ sơ của hệ hoa" lại nhiều một đề tài thôi.
︎ Hệ hoa: hoa khôi một khóa của trường đại học.
Hệ hoa, đúng vậy ( √ ).
Thời điểm Tống Tử Kỳ vừa mới nhập học, liền bởi vì là "thanh niên da trắng mỹ mạo có khí chất cao" mà bị diễn đàn tá viên G đại bình chọn thành hệ hoa của bọn họ, chỉ vừa lơ đãng, mà cái danh hiệu này liền theo cậu ba năm......
Bởi vì diễn đàn của G đại xưa nay nhân khí rất cao, sau đó cái mục bình chọn kia còn bị dán thêm sao, nhân khí càng cao muốn đột phá chân trời. Hơn nữa còn không dừng ở trong phạm vi trường, mà thậm chí ngay cả mấy người bên ngoài cũng đều biết đến vị hệ hoa này, lúc sau còn có không ít người tò mò nghe danh chạy tới xem...... Chuyện cũ quả thực nghĩ lại mà kinh.
Thân là một nam nhân, cậu căn bản không muốn ôm loại danh hiệu khó hiểu này được không!
Tống Tử Kỳ khi vừa mới biết chính mình bị bình chọn cái vị trí hệ hoa này, thiếu chút nữa liền xé xác tên lầu chủ topic.
...... À lạc đề rồi.
Tóm lại sau khi Tống Tử Kỳ bị đàn em kia trước mặt mọi người tỏ tình, tuy rằng cậu đã cự tuyệt tại chỗ, nhưng mà vị đàn em này lại cứ như cũ không chịu từ bỏ ý định. Cách một đoạn thời gian liền chạy tới tìm cậu, hắn cứ kiên trì không ngừng bất khuất mà làm cảm động được tất cả mọi người trong ký túc xá. Vì thế liền quang vinh đạt được danh xưng "Bá Nha" này.
Tống Tử Kỳ mặt tức khắc xịu xuống: "Hắn như thế nào lại tới nữa!"
Trưởng phòng bọn họ, cũng chính là lão đại, vẻ mặt lập tức tươi cười xấu xa nhìn Tống Tử Kỳ: "Tử Kỳ, Bá Nha của mày si tình như vậy, hay là mày theo nó đi."
"Theo cái mụ nội ngươi!" Tống Tử Kỳ nhanh chóng tạc mao, cậu vốn dĩ đã không ngủ đủ, lại còn cái tên đàn em dai như đỉa kia đeo bám...... Cậu lại xoa một phen đầu tóc dựng ngược, thở dài một cái.
"Hỏi thế gian, tình yêu là gì, mà khiến bao nhiêu lứa đôi sống chết muốn nguyện ước a ~"
Tống Tử Kỳ trừng mắt nhìn lão tam rung đùi đắc ý bên cạnh, hừ lạnh một tiếng: "Mày vậy mà còn rất có văn hóa ha, tao trước kia sao lại không thấy đâu?" Hừ, đám tiện nhân này lại vui sướng trên nỗi đau của người khác!
Lão tam cười hắc hắc: "Ngày thường tao đây không phải giấu tài, mà là thâm tàng bất lộ nha ~"
Tống Tử Kỳ: "Nói mày béo mà mày còn suyễn lên à? Bọn mày mau nghĩ giúp tao biện pháp a!"
Nghĩa là khen mày mà mày còn lấn tới.
Cậu thật muốn phát cho tên đàn em kia cái thẻ người tốt rồi-- "Cậu rất tốt nhưng chúng ta không hợp". Vấn đề là cậu đã phát cho tên đàn em kia một chồng thẻ người tốt, mà hắn vẫn không chịu buông tha. Cứ cách mấy ngày lại chạy tới tìm cậu, sức chiến đấu quả thực so với tiểu cường (con gián) còn ngoan cường hơn.
Vì thế, hai tên không đáng tin cậy bắt đầu giúp Tống Tử Kỳ nghĩ cách.
"Nếu không, mày nói người mày thích thực ra là đại thúc bán canh ở căn tin đi?"
"...... Thích cái đám lông tay cuồng dã bất kham của ông ta sao?"
"Hay là mày nói, mày kỳ thực đã thân tàn bệnh nặng, kéo dài hơi tàn, không còn sống được mấy ngày đi?"
"Tao nhổ vào, mày mới phải kéo dài hơi tàn á!"
"...... Này cũng không được cái kia cũng không được, mày rốt cuộc có muốn cự tuyệt người ta không, mày là tên tiểu yêu tinh nghĩ một đằng nói một nẻo." Nhưng vào lúc này, lão tam bỗng nhiên mở miệng, vẻ mặt cười xấu xa hỏi.
Tống Tử Kỳ khóe miệng vừa kéo: "Rõ ràng là bọn mày nói một đống lý do xàm cùi có được không?!"
"Vậy đi mày dứt khoát lôi trưởng phòng đến trước mặt Bá Nha, hôn nó một cái rồi nói bọn mày đã ở bên nhau lâu rồi."
"Chờ một chút, vì cái gì là tao?"
"Bởi vì trong ký túc xá chúng ta chỉ có mày đẹp trai nhất, chỉ có mày đứng chung với hệ hoa mới hợp thôi !"
"Cái lý do này tao chịu!"
Tống Tử Kỳ: "......"
Ngay khi Tống Tử Kỳ chuẩn bị xù lông, bỗng có một người đẩy cửa vô, chính là người đứng hàng thứ hai ký túc xá bọn họ, lão nhị.
Lão nhị nhìn ba người một cái, sau đó ánh mắt dừng ở trên người Tống Tử Kỳ. Cậu đi tới, đem một hộp cơm đưa cho Tống Tử Kỳ: "Bá Nha mày làm cho mày nè, hình như là điểm tâm tự tay làm."
Tống Tử Kỳ theo bản năng duỗi tay tiếp được, nghe lão nhị nói xong tức khắc liền cảm thấy hộp cơm phi thường nóng bỏng, cầm cũng không được, mà không lấy cũng không phải......
"Di? Cậu ta đâu?" Lão đại tiến đến đem cửa mở ra, lại phát hiện ngoài cửa không một bóng người.
Lão nhị một bên buông thư, một bên nhàn nhạt nói: "Vừa nghe điện thoại, giống như có việc gấp liền đi trước, vừa vặn đụng tao trở về, liền nhờ tao đưa cho Tử Kỳ."
"Ngọa tào, mày cái học bá, mới sáng sớm liền đi thư viện!"
"Kẻ thù lớn nhất của học tra!"
Tống Tử Kỳ đem hộp cơm ném sang một bên. Lão đại lại lắm mồm lại gần mò tay mở ra cái hộp cơm. Trong hộp cơm là từng chiếc bánh quy sữa bò tinh xảo, lão đại tức khắc tấm tắc bảo lạ: "Chậc chậc~ đầu năm nay cư nhiên còn có nam hài tử tự tay làm bánh, thật sự quá hiếm đi~"
"Mày không ăn thì để bọn tao ăn giùm mày cho, bánh sữa bò này mùi thơm quá a ~"
"...... Tùy bây."
Tống Tử Kỳ lăn lộn đến tâm phiền ý loạn, đầu ngã xuống, muốn ngủ một chút, nhưng vừa nhắm mắt lại như thế nào cũng không ngủ được.
Ở trên giường lăn qua lộn lại hơn nửa ngày, Tống Tử Kỳ mới dọn lại một đầu dựng đứng, móc di động mở ra B trạm.
Mới sáng sớm mà đã có nhiều chuyện phiền toái, cậu muốn nghe nam thần phiên xướng để bình tĩnh một chút!
Tiến vào trang B trạm của nam thần, Tống Tử Kỳ phát hiện nam thần nhà cậu một giờ trước vừa mới đăng mội cái video phiên xướng mới, tức khắc tâm tình liền sáng ngời lên. Vì thế cậu một bên mở trang, một bên ngồi xem để tẩy não tuần hoàn.
Bên tai nghe truyền đến âm thanh lười biếng khàn khàn của nam thần, Tống Tử Kỳ tức khắc cả người liền khỏe rồi.
---------------
Vì là lần đầu mình edit, có gì sai sót mong mọi người góp ý. Truyện này đã được các nhóm khác (đã drop) edit đến chương 55, bạn nào muốn đọc trước thì vô đấy đọc. Bộ này mình sẽ đẩy nhanh tiến độ đến chương 55, sau đó mới post chậm lại. Các bạn đọc truyện vui vẻ ^^.
-21/3/2020- Hoàn chương 1.