Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 238

Hứa Tư Văn dẫn người đi vào phòng tiếp khách, lúc trước ông chủ Vũ bỏ sức lực lớn xây phòng tiếp khách, kỳ thực chưa từng dùng mấy lần, cơ mà luôn có lúc phải dùng tới.

Hiện tại không phải cần dùng rồi đó sao?

Phòng tiếp khách cũng chia thành vài cái, cái bọn họ tới hiện tại là phòng tiếp khách cao cấp nhất, chỗ không lớn nhưng trang trí bên trong, dựa theo lời ông chủ Vũ nói, đó chính là đẳng cấp!

Trương Lam Hà ngồi ở chủ vị, Bách Lý Hãn Mạc không ngồi, hắn đứng ở phía sau Trương Lam Hà, bày tư thái làm chỗ dựa cho Trương Lam Hà.

Hứa Tư Văn đi vào đặc biệt có ý tứ, y ngồi ở một chỗ bên cạnh Trương Lam Hà, còn ông chủ Vũ và Bách Lý Hãn Mạc thì sao?

Đứng sóng vai!

Anh em nhà họ Trương tốt xấu cũng hơn năm mươi tuổi, nhìn thấy tư thái như vậy nào có thể không hiểu là có ý gì chứ?

Nhưng biết thì biết, Trương gia cũng không thể thật sự trơ mắt mà nhìn!

“Tiểu Hà…” Chung quy Trương Hải Thiên là cha Trương Lam Hà, lúc nhìn thấy Trương Lam Hà, sắc mặt đặc biệt đặc sắc.

“Đừng!” Trương Lam Hà khoát tay: “Trương tiên sinh, chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ cha con, hơn nữa lúc ngài và mẹ tôi ly dị, quyền nuôi nấng là thuộc về mẹ tôi, hiện tại mẹ tôi ở nước ngoài đã lập gia đình khác, dựa theo quy định quốc tế, tôi có thể bảo lưu quốc tịch và dòng họ của tôi, cũng có thể nắm giữ song quốc tịch và song dòng họ, cho nên, ngài hiện tại có thể gọi tôi là Trương tổng, hoặc là Mr.Kelandul.”

Sắc mặt Trương Hải Thiên đặc sắc hơn rồi!

“Lam Hà, dù gì con cũng là con cháu Trương gia, tuy rằng quyền nuôi nấng con thuộc về mẹ con, thế nhưng lúc con ở Trương gia, xưa nay chúng ta đều chưa hề bạc đãi con, dù con không nhìn mặt tăng cũng phải nhìn mặt phật đi?”

“Ai là tăng? Ai là phật?”

Trương Vân Thiên: “…!”

Tên ngốc Trương Lam Hà này đứng đắn không tới năm phút đồng hồ liền vỡ rồi!

Hứa Tư Văn ở trong lòng đem Trương Lam Hà ra tàn nhẫn đạp như vầy như vầy một trận, không thể không tự mình tiếp lấy đề tài: “Hôm nay hai vị tới, đến cùng là vì cái gì, chắc chắn tất cả mọi người trong lòng rõ ràng, chúng tôi liền mở rộng cửa mà nói thẳng, Trương gia, có tội thì phải chịu, chết chưa hết tội!”

“Hứa tiên sinh, cho dù con trai con gái Trương gia tôi hành vi không thoả đáng, tuy nhiên không đến nỗi khiến ngài phế bỏ tay và mắt của bọn nó đi? Trương gia tôi suy thoái, nhưng cũng không phải ngay cả con cái cũng không bảo vệ được!” Trương Vân Thiên đối mặt Hứa Tư Văn.

“Đánh rắm!” Ông chủ Vũ bùng nổ trước: “Chó con nhà ông nuôi thuê người âm thầm vào nhà tui muốn một đôi mắt của tui sao ông không nói? Nhãi ranh nhà ông muốn chặt hai tay vợ tui sao ông không nói đi? Là nhà ông được giết người phóng hỏa, bọn tui lại không được đốt đèn cắm nến à? Ông kiện đi, tui liền đối đầu với ông!”

“Cậu, cậu nói sao hả!” Trương Hải Thiên và Trương Vân Thiên đều hơn năm mươi tuổi, lần đầu bị người ta chỉ vào mũi mắng!

Hai người, từ nhỏ đã đặc biệt đường hoàng ra dáng, gần như chưa từng tiếp xúc với người như ông chủ Vũ, miệng lưỡi nhất định là không chơi lại ông chủ Vũ rồi!

“Nói như thế nào?” Hứa Tư Văn vỗ bàn cái bốp: “Tôi chính là muốn mấy kẻ Trương gia mang ý đồ xấu với tôi biến thành người mù biến thành tàn phế đó!”

“Lam Hà, mày xem một chút! Mày thấy không? Đây chính là bạn tốt của mày, đồng bọn tốt của mày đó! Hắn đối xử với Trương gia như thế, mày lại không nói câu nào sao?” Trương Hải Thiên căm tức Trương Lam Hà, dù gì ông ta cũng là cha Trương Lam Hà, vào lúc này Trương Lam Hà không nói một lời, ông ta liền ghét Trương Lam Hà hơn, như vậy nói dễ nghe là trầm ổn, nói khó nghe chính là máu lạnh vô tình!

Cùng một dạng với người mẹ của hắn!

“Lời Vũ tiên sinh nói, là có ý gì?” Giọng Trương Vân Thiên có chút khàn khàn, vừa nãy ông ta nghe không hiểu giọng Đông Bắc của ông chủ Vũ cho lắm, có điều cũng hơi nhận ra được, có vẻ như là phía bên mình động thủ trước nhỉ?

Không thể nào!

“Có ý gì?” Trương Lam Hà xì cười một tiếng, ném ra một túi hồ sơ, đứng dậy liền đi ra ngoài, Bách Lý Hãn Mạc đuổi theo, âm thanh xa xa truyền đến: “Chính mấy người xem đi, Trương Hải Thiên, tình yêu đích thực của ông, thực sự là yêu ông nha! Năm đó ông vì tình yêu đích thực của ông mà từ bỏ mẹ tôi và đứa con trai ruột là tôi, bây giờ… Ha ha!”

“Xem một chút đi, Trương Hải Thiên tiên sinh, tình yêu đích thực của ngài sinh cho ngài hai đứa con đặc biệt có ý tứ, một người lại một người dùng sức tìm đường chết, lại liên hợp với Chu Quân, bỏ ra giá cao mua đôi tay của tôi, cùng với đôi mắt của ông chủ Vũ, lúc đó tôi cũng không có làm gì khác, thật sự đó, tôi chỉ đưa cho người đến một cái rương ngoại tệ, nói cho hắn biết, ai kêu hắn tới, hắn liền giết về, đối phương yêu cầu đối phó tôi thế nào, hắn liền đối phó lại thế đó! Chỉ thế mà thôi!”

“Trương Vân Thiên tiên sinh, mấy đạo lý lớn của ngài, xin đừng nói với tôi, ngài phải biết, đứa con lớn đích tôn Trương gia mấy người liên quan đến tội danh gì!”

“Là, là phản, phản, quốc….”

“Biết tại sao là tội danh như thế không? Lúc trước chuyện bắt cóc tôi, chắc chắn các ông không biết tin tức đi? Những người kia, quả thật là lính đánh thuê, lính đánh thuê nước ngoài, bắt cóc tôi, chính là vì mô-đun kỹ thuật kia, Trương Lam Phong rất có năng lực, cũng rất có thủ đoạn, lại điều tra tôi kỹ kỹ càng càng, trong tài liệu giao cho lính đánh thuê còn mang theo vân tay của hắn kìa.”

Trương Vân Thiên chán chường ngồi ở trên ghế, khẩn cầu nhìn Hứa Tư Văn: “Hứa tiên sinh, là Trương gia có lỗi với cậu, mong cậu giơ cao đánh khẽ, buông tha Trương gia một lần, Trương gia tuyệt đối sẽ không mạo phạm cậu nữa.”

“Ha! Ông nói cái gì? Ông lại có năng lực gì, bảo vợ tui buông tha? Nhà các người cũng quá có thể làm người ta khó chịu đó biết không? Tên nhãi ranh khốn kiếp ông sinh ra, lại nghĩ kế cho đám khốn kia, nói sau khi bắt được vợ tui, liền tiêm cho em ấy nghiện, như vậy sau này vợ tui cái gì cũng nghe bọn họ chỉ huy!” Ông chủ Vũ vừa nhắc tới cái này liền hai mắt sung huyết, thở hổn hển như trâu, hắn đây là dấu hiệu giận dữ.

“Loảng xoảng!”

Tách trà trên bàn phòng tiếp khách đều bị ông chủ Vũ quét xuống đất, dọa hai anh em già nhà họ Trương giật mình, chỉ lo ông chủ Vũ xông lên xé sống hai người bọn họ!

“Trương gia thực sự là người có chí, Hứa Tư Văn tôi tuy rằng không phải nhân vật lớn gì, nhưng cũng không phải là ai đều có thể tới giẫm một cước, lúc trước Trương gia mấy người làm ra những chuyện không biết xấu hổ đó, tôi có thể không tính đến, dù sao cũng đã có người trả giá đắt, chỉ là không nghĩ tới, phụ nữ Trương gia mấy người đều quá, hạ, tiện! Phụ nữ tốt thì Trương gia mấy người không giữ được, loại lẳng lơ kia thì ngược lại sống chết cưới vào gia tộc. Thực sự là gia giáo tốt, thực sự là gia đình nề nếp tốt!” Hứa Tư Văn ý trào phúng mười phần: “Cỡ như Triệu Tĩnh mà cũng có thể cưới vào cửa làm thiếu nãi nãi, còn mẹ của học trưởng lại cố tình bị bức ly dị đi xa hải ngoại, thực sự là… Chậc chậc chậc! Ông nói xem, gia đình mấy người như vậy, lời nói ra, tôi có thể tin sao? Có thể tin tưởng sao?”

“Thế nhưng Trương gia vô ý mạo phạm…”

“Dẹp mẹ đi!” Ông chủ Vũ “loảng xoảng” một cước đem một cái ghế tựa đạp ra ngoài: “Đồ khốn con nhà ông làm gì ông không biết à? Viếng mồ mả đốt giấy báo lừa quỷ hả? Nếu không phải xem mặt mũi anh vợ, mẹ nó tui liền hủy đi Trương gia ông đó ông tin không?”

“Ngày hôm nay cho mấy người một cơ hội, cũng là một cơ hội cuối cùng, cũng là xem ở mặt mũi học trưởng, mấy người đừng uổng phí tâm cơ, học trưởng sẽ không dính dáng bất kỳ quan hệ gì với Trương gia nữa, bởi vì ban đầu là Trương gia mấy người không cần anh ấy!” Hứa Tư Văn đứng dậy đi ra ngoài, ông chủ Vũ vui vẻ đuổi theo.

“Đúng rồi, quên mất nói với mấy người một chuyện, mấy người biết vì sao tôi lại quen Cao Nham, tiến tới quen biết Cao lão tiên sinh, trở thành đệ tử quan môn của ông ấy không?”

Anh em nhà họ Trương hai mặt nhìn nhau.

Kỳ thực chuyện này, vẫn là một điều bí ẩn trong kinh.

Mặc dù nói Hứa Tư Văn quả thật rõ ràng có thành quả nghiên cứu khoa học, nhưng mà việc này không đủ điều kiện để trở thành học sinh của Cao lão tiên sinh.

Lúc đó người ở nghị hội, văn thần hành chính và tướng lĩnh, có ai không đưa ánh mắt chặt chẽ chăm chú vào trên người Cao lão tiên sinh?

Tinh anh nhân tài các ngành các nghề nhiều như đường hầm qua sông, nhưng Cao lão tiên sinh không để mắt một ai, cố tình chỉ mình Hứa Tư Văn, từ bên ngoài đến, không có bối cảnh tiếng tăm gì thậm chí tướng mạo cũng chỉ là thanh tú thôi, nhưng có thể vào mắt lão nhân gia, ngay cả hoàng đế bệ hạ cũng nhiều lần nói qua ở trường hợp công khai: học đệ được sủng ái nhiều hơn hắn, Cao lão sư còn giúp học đệ đòi tiền hắn!

Nói Hứa Tư Văn biết làm người biết giữ gìn quan hệ với Cao lão tiên sinh, nhưng mà ban đầu, mọi người tò mò chính là, Hứa Tư Văn rốt cuộc làm sao câu kết với Cao lão tiên sinh vậy?

Càng là bởi vì thái độ của Cao Nham đối với Hứa Tư Văn.

Cao Nham là người đứng đầu đám con ông cháu cha tiêu tiêu chuẩn chuẩn, hiện giờ là phụ tá đắc lực của tiểu thái tử, tương lai là trọng thần của hoàng đế bệ hạ.

Bình thường ngay cả cha ruột hắn cũng không thể dễ dàng lay động, nhưng thái độ với Hứa Tư Văn lại rất thân cận, Tiêu Dũng cũng giống như bị thu mua mà rất nhiệt tình thân cận với Hứa Tư Văn.

“Nói cho mấy người biết, là bởi vì học trưởng, mấy người biết Cao Nham gọi anh ấy là gì không? Cao Nham gọi anh ấy là ‘anh’ đó!”

Trương Vân Thiên làm gia chủ Trương gia, nghe vậy con ngươi cũng thiếu chút nữa trừng rớt ra ngoài!

Con cháu Trương gia vẫn luôn không hòa vào được cái vòng tròn của những người kia, nếu sớm biết quan hệ của Trương Lam Hà và Cao Nham thân thiết như thế, bọn họ lúc đó nói cái gì cũng sẽ không dễ dàng trục xuất Trương Lam Hà ra khỏi Trương gia!

“Cái này không thể nào!” Trương Hải Thiên không tin!

Ông ta không thể tin được!

“Không có gì là không thể, mẹ của học trưởng, chính là mẹ nuôi của Cao Nham.” Hứa Tư Văn đặc biệt có ý đồ xấu đứng ở cửa lớn tiếng kích thích Trương Hải Thiên: “Ông chưa từng nghĩ tới sao? Năm đó Trương gia, tại sao có thể đi vào hạ nghị viện, chiếm cứ ba bốn ghế? Trước đó không phải là một ghế sao? Ha ha! Từ sau khi ông ly dị, Trương gia dừng lại không tiến đã bao lâu? Nếu không có những chuyện bất ngờ đó phát sinh, thì Trương gia cũng chỉ dừng lại ở địa vị bây giờ thôi, mặc kệ đời sau xuất sắc bao nhiêu, tuyệt đối sẽ không vượt quá chức vị nghị viên.”

“Tại sao bà ấy không nói?” Trương Hải Thiên bị kích thích không nhỏ, vợ trước, hình như ông ta cũng không có bao nhiêu ấn tượng.

“Bà ấy chỉ là muốn tin tưởng, tin tưởng tuyên ngôn tình yêu ông từng nói, chỉ thế mà thôi!”

Sắc mặt Trương Vân Thiên trắng bệch, bởi vì ông ta nghĩ tới, mẹ ruột Trương Lam Hà, vị đại gia khuê tú kia, cha của bà ấy là ai, chỉ là không ngờ, đã nhiều năm như vậy, những nhân mạch quan hệ kia thế mà còn có thể sử dụng…

“Thành cũng phụ nữ, bại cũng phụ nữ, Trương gia à!” Hứa Tư Văn cho bọn họ hai đòn tối hậu, liền dẫn Vũ Khánh Cương rời đi, dù sao cũng sẽ có người mời hai người họ ra ngoài, nơi này chính là địa bàn của mình, người ngoài vẫn là miễn tiến vào đi.

Hết chương 238
Bình Luận (0)
Comment