Nam Việt Đế Vương

Chương 248 - Chương 248:

Thanh Hà Hội, từ nay muốn lớn mạnh!

Vô số người cảm thán, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi từ một hội xếp bét bảng, có nguy cơ tan rã nay lại vùng lên, trở thành một trong những hội cao cấp ở khu II, gần với mười hai Bang Hội mạnh nhất. Tất cả cũng đều nhờ một nhóm người mới, mà trong đó phải kể đến một cái tên nổi danh.

Trần Phong.

Cái tên này ở thành Nghi An không ai không biết, thậm chí thành Hoan Châu cũng biết tên. Một mình chiến ba thiên tài Chuyển Linh cảnh nhưng lại đánh bại được bọn hắn, trong đó thậm chí có Long Hổ bang chủ đã tu ra Thế cảnh. Chiến lực này đã hoàn toàn sánh với các thiên tài Chuyển Linh tứ chuyển, thậm chí nhiều người cũng tự thẹn không bằng. Dù sao Long Hổ bang chủ kia quá cường đại, thực lực gã hoàn toàn  có thể đánh ngang tay với Thất chuyển Chuyển Linh cảnh!

Thanh Hà Hội.

Vì vừa xảy ra một trận vừa rồi nên Thanh Hà Hội được miễn chiến hai ngày, nhờ đó mọi người có cơ hội chữa thương. Tuy nhiên trên dưới đều vui sướng một mảnh, ai nấy đều say sưa bàn trận chiến thắng vừa rồi, lộ ra vẻ đắc ý. Nhất là thế hệ cũ, bọn hắn càng phấn khích hơn biết bao nhiêu. Thanh Hà Hội lúc đó chỉ còn hơn hai mươi người, đứng trước nguy cơ sụp đổ. Vậy mà thiếu niên kia đến nói rằng muốn làm Hội trưởng một hội như vậy, muốn khôi phục lại một hội như vậy. Bọn hắn lúc đó đều không tin, ai ngờ....

Trần Phong lúc này mới cùng cao tầng của Thanh Hà Hội họp xong, đang tạm nghỉ ngơi. Giờ đây Hội của bọn hắn xem như đứng vững ở khu II, sẽ không có kẻ đui mù nào dám đến chiếm nữa, nếu không muốn phải no đòn.

"Trần Phong, bản kết minh này hình như có...chút vấn đề."

Ánh Nguyệt hỏi hắn.

"Có vấn đề gì sao?"

"Ừ thì...ở điều khoản gần cuối có viết: Thanh Hà Hội nếu bị tấn công thì đồng minh phải có nhiệm vụ hỗ trợ chiến đấu. Nhưng chiều ngược lại thì không."

Trần Phong nghe cô nàng nói vậy thì mỉm cười, kéo cô nàng ngồi một bên, thì thầm:

"Đó là cái mấu chốt đấy."

Ánh Nguyệt cứng đơ người, kinh dị nhìn hắn.

"Lúc đó tôi đã tính kỹ, nếu làm hòa với Thiên Thanh Hội trước mặt bao người sẽ cực kì có hại, bởi vậy mới một mình chiến đấu với Hương Hội trưởng, sau đó đánh bại nàng ta. Đồng thời biết sẽ có kẻ xông vào cứu, tôi lại đánh bại hắn."

"Sau đó vờ uy hiếp, làm các trò để bọn hắn sợ hãi, lại phân tích lợi hại. Cuối cùng là đưa ra bản hiệp ước này. Bọn hắn lú đó đang hoảng loạn, làm sao có chuyện đọc kĩ? Bởi vậy tất cả đều làm qua loa đại khái, cộng với việc ngay khi họ ký xong thì tôi liền giật lại, không cho cơ hội đọc kĩ càng."

Trần Phong càng nói càng đắc ý:

"Bọn hắn có thể quản lí một hội thì cũng là người có trí tuệ. Đáng tiếc là lúc đó tình thế quá nguy cấp."

Trần Phong lại chỉ vào một mục, Ánh Nguyệt đọc xong thì sắc mặt càng lộ ra vẻ thán phục, nói:

"Cậu đã trở thành một Hội trưởng thực thụ, Trần Phong ạ."

Cả hai đồng thời cười tươi, mà Trần Phong thấy vẻ mặt bừng bừng sức sống của Ánh Nguyệt thì trong lòng không nhịn được nữa, tiến sát lại bên cô nàng, nhẹ nhàng hôn lên má.

"Cảm ơn cậu, Ánh Nguyệt."

Bị hắn tập kích bất ngờ cô nàng hơi run một chút, khuôn mặt rất nhanh đỏ ửng cả lên, càng thêm mê người. Trần Phong thấy vậy càng thấy lòng mình ngứa ngáy, vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô nàng kéo sát vào lòng mình. Ánh Nguyệt ban đầu cũng khẽ dãy dụa, nhưng rất nhanh liền ngồi im, cúi đầu ngượng ngùng.

"Đừng...đây là...phòng họp."

"Có ai đâu, lo gì."

Trần Phong khẽ nâng cằm cô nàng lên, định hôn vào đôi môi đỏ mọng kia thì một giọng nói nhí nhảnh từ đâu vang lên:

"Anh Phong ơi, em nhờ chút chuyện với."

Lúc này cả hai mới chợt tỉnh, cuống cuồng tách nhau ra. Mà Linh Nhi mở cửa đi vào, thấy bọn hắn như vậy thì nghi ngờ, hỏi:

"Hai người...làm gì vậy a?"

"Không có gì." Trần Phong ho khan, hỏi:

"Có chuyện vậy?"

Linh Nhi lườm hắn, rồi mới nói:

"Để một lúc nữa đi, giờ hình như anh bận rồi."

Nói rồi cô bé truyền âm cho Ánh Nguyệt:

"Chị nhớ cẩn thận nhé, kẻo bị anh ấy bắt nạt."

Nói rồi cô bé tung tăng rời đi, để hai người không khỏi đứng sững sờ, mất một lúc mới bình tĩnh trở lại.

Mấy ngày tiếp theo bang chiến vẫn tiếp tục. Không ít Hội bày ra thực lực cường đại, trấn áp các thế lực khác, cướp đoạt địa bàn của chúng. Cũng có không ít Hội từ trước đều cực kì tầm thường, nay một tiếng hót kinh người, đánh bại các hội uy tín lâu đời.

Mà đáng kể nhất là một trong mười hai bang hội bị đánh bại, mất đi địa vị, thay vào đó là Long Hổ bang. Long Hổ bang chủ bại trận nhưng không nản, sau bốn ngày dưỡng thương thì đã tu lên Chuyển Linh tứ chuyển, thực lực cường đại, nhờ đó hạ bệ Minh Vân hội, cướp lấy vị trí của bọn hắn.

Điều này hiển nhiên cũng do một sự kiện khác. Đó là ba trong mười hai Hội mạnh nhất liên hợp với nhau, đồng thời tiến đánh Phong Vũ Hội một trong bốn Hội ở khu I. Kết quả?

Ba hội kia thảm bại, thực lực hao tổn nhiều, như Minh Vân Hội kể trên đã bị Long Hổ bang thừa cơ yếu mà vào, đánh cho tan tác.

Mà điều này cũng chứng minh được, Bốn hội ở Khu I quá cường đại, bọn hắn thừa đủ thực lực quét ngang bất kì hội bang nào ở hai khu kia!

Một tuần sau.

"Chú ý, chú ý bão Linh Khí sắp đến, các ngươi chú ý một chút."

"Bão Linh Khí!"

Ba chữ này đủ khiến cho biết bao người vì thế mà điên cuồng, dù là Linh giả Huyền Linh cảnh Dung Linh cảnh cũng không là ngoại lệ!

Từ bảy tám tháng trước, đột nhiên xuất hiện một hiện tượng kì lạ. Từ ngoài biển từng đám Linh khí sẽ thổi vào, nồng đậm đến cực điểm, thậm chí sẽ hóa thành mây thành mưa. Mà những Linh khí này vô cùng tinh thuần, khi hấp thụ vào không chỉ gia tăng Khí mà còn tăng cảm ngộ, sớm ngày tu thành Linh hồn.

Cứ khoảng ba tháng sẽ có một lần kiểu này, bởi vậy ai nấy đều rất chờ mong, các bang hội nhao nhao đình chiến, sẵn sàng đón lấy sự kiện hiếm có này.

Trần Phong một mạch đi đến Thanh Hà Hội, thấy nơi đây cũng đã nháo nhào cả lên, từng người đều nhìn vào thẻ bài để kiểm tra thông tin.

"Lần trước Bão Linh Khí quả thật đem lại chỗ tốt quá lớn, bởi vậy không ai không chờ mong."

Ánh Nguyệt lúc này hai mắt cũng lộ ra vẻ chờ mong, nhìn về nơi xa xa. Cô nàng đã là Ngoại Cương đỉnh cao, chỉ cần có Bão Linh khí này sẽ một trăm phần trăm tiến vào Khai Huyệt cảnh.

Trần Phong nghe bọn họ nói vậy thì trong lòng hơi chút chờ mong, nhìn chăm chăm về phía Đông, lẩm bẩm:

"Bão Linh khí này.....từ đâu mà đến?"

"Đến, đến rồi!"

Một tên hét ầm lên, sau đó vung vẩy tấm thẻ bài:

"Linh khí còn cách chúng ta hai mươi cây số, anh em mau đi!"

Toàn Hội đồng loạt đứng dậy, lai ra khỏi tòa nhà, nhắm đến những chỗ cao nhất trong đây. Trần Phong thấy vậy không chậm trễ, chân đạp Kim Long, một tay ôm lấy Linh Nhi, một tay ôm lấy Ánh Nguyệt, lao thẳng lên một tòa nhà ba mươi tầng. Kim Long móng vuốt cực kì sắc bén, chộp vào tường rồi bật lên, dọc theo đó mà đi, chỉ vài phút đã leo lên đỉnh!

Nơi đây cũng đã có không ít người, ai nấy lộ ra vẻ chờ mong.

Ầm ầm

"Đến, đến, mau đến"

Lúc này các vị Linh giả trong thành Nghi An cũng đồng thời phóng lên cao, số lượng nhiều đến mấy trăm, tự mình phóng xuất Linh Hồn, hóa thành đủ loại dị thú trên trời cao.

Lại thấy một mặt ấn từ trong không gian bay ra, là một món Tông Linh cảnh Linh bảo!

Ầm

Lại thấy một cây trường kiếm dài đến cả mấy cây số, Kiếm quang tản ra vô cùng chói mắt.

Oành.

Đột nhiên không gian chấn động kịch liệt, một con sông lớn từ trong hư vô chảy ra, tựa như Thiên Hà, tựa như Minh Hà. Con sông uốn mình liên tục, một lúc sau hóa ra tứ chi, thân mọc đầy vảy rồng, ngưng tụ ra đầu có hai cái sừng, không ngờ lại biến thành một con Thanh Long.

"Là chí bảo của tông ta, Thanh Long Giang! Nghe đồn Tổ sư khai phái lúc đó đã đem trọn vẹn Thanh Long Giang tế luyện, mà Thanh Long Hoàng cũng lấy máu huyết nhục của mình nuôi dưỡng món Linh bảo này, biến nó trở thành chí bảo Hoàng cấp!"

"Đem cả Thanh Long Giang tế luyện thành bảo?"

Trần Phong há hốc mồm, Thanh Long Giang lại dài đến chừng nào chứ? Hùng vĩ đến chừng nào? Và cần Linh lực khủng bố đến mức nào mới có thể làm được điều này?

"Như là Thần tích."

Trần Phong lẩm bẩm, không dám tin những gì mình nghe thấy.

"Thật đấy thằng ngốc. Dù là thần cũng chia làm năm bảy loại, thực lực cũng chia làm năm bảy loại. Ví như những Thần yếu nhất thì thực lực cũng chỉ ngang với Linh Vương mà thôi, nhưng Thần chân chính thì vượt qua xả Thánh cấp!"

"Vậy ra Thần cũng chỉ là một cái danh tự mà thôi?"

"Cũng gần như vậy. Khoan đã, cái gì đây?"

Khoai sắc mặt kịch biến, lẩm bẩm:

"Thật nhiều loại đại đạo pháp tắc! Tiên đạo, Ma pháp đạo. Thánh đạo, Chú đạo, Ma đạo, Yêu đạo, Nhân đạo. Linh đạo, Phật đạo,....còn có Thiên Đạo!"

Nó từ trong Tinh thần hải bay ra, đậu lên vai Trần Phong.

"Trong đám khí này lại ẩn chứa nhiều loại đại đạo như vậy, chẳng lẽ...."

Nó nhíu chặt hai mày, hiển nhiên cảm thấy không ổn.

Vù!

Cơn gió Linh Khí đầu tiên thổi đến khiến Trần Phong cảm thấy thân thể như rung lên, Linh hồn thai cũng rung lên. Từng cỗ năng lượng tinh thuần dung nhập vào cơ thể hắn, cải tạo cơ thể hắn, cải tạo Linh hồn hắn, không khác gì vừa ăn Tẩy tủy đan!

Thậm chí nó còn có thể nâng cao thể chất, thiên phú!!!

Từng người ánh mắt kích động, dõi theo đợt sóng tiếp theo. Mà lúc này Trần Phong nhún chân nhảy lên, không ngờ lơ lửng giữa không trung!

Mi tâm hắn sáng rực một mảng, theo đó Linh Hồn thai đập lên dữ dội, tựa như vô cùng khát vọng với thứ Linh khí này.

Oành!

Đợt sóng thứ hai quét tới, lần này quy mô gấp mấy chục lần đầu, Linh khí tựa hồ hóa thành Cuồng phong mà quét tới. Nhiều người tu vi thấp liền ngã chỏng chơ trên mặt đất, khó lòng đỡ nổi những thứ này.

Khi Linh khí quét đến bên Trần Phong thì đột nhiên xảy ra dị tượng, từng đám từng đám chui thẳng vào mi tâm của hắn, không cần phá vỡ phong ấn của Khoai, Tần Thiên mà vẫn có thể xông vào.

Hết chương 248

Bình Luận (0)
Comment