Nam Việt Đế Vương

Chương 316 - Chương 316: Long Tinh Thất Cấp

Thừa cơ này hắn bay thẳng lên cao, trong tay hiện ra một mặt ấn, đón gió mà lên, hóa thành một mặt Kim Long ấn phương viên mấy mét, ầm ầm đè xuống, nghiền nát thân thể con Long thú!

"Thật khủng khiếp."

Trần Phong nhìn ảo ảnh Đông Sơn Thần trống, trong lòng có chút run rẩy. Một chiêu này uy lực tính ra còn mạnh hơn tất cả các Linh thuật mà hắn đang có gộp lại.

Không có Đông Sơn Thần trống, thực lực hắn chỉ có thể xếp trong top hai mươi, nhưng nếu có một chiêu này, hắn tuyệt đối tự tin bản thân có thể nằm trong top mười, thậm chí là hơn! Tuy nhiên hắn sẽ không tùy tiện vận dụng, bởi vì nơi đây là Đông Hải Lạc Long quốc, nói không chừng có kẻ nhận ra được.

Hắn nhanh tay xẻ con Long thú, moi được viên Long tinh lục cấp ra rồi cho vào Nhẫn không gian. Xong xuôi lại tiếp tục tìm đến vị trí của Lạc Hoa Mân. Hắn phát hiện cô nàng đã liên tục thay đổi vị trí, hơn nữa với tốc độ cực nhanh, chứng tỏ đang xảy ra chuyện gì đó.

"Hả?"

Trần Phong đột nhiên thấy cô nàng dừng lại, liền nhíu mày, cảm giác không ổn xông lên đầu.

"Cô nàng đã bị bắt kịp, hay là tìm được nơi trốn thoát? Ta trước hết cứ thám..."

Hắn còn chưa kịp nghĩ xong thì chấm sáng trên tấm bản đồ biến mất, chứng tỏ tấm bản đồ của cô nàng đã bị hủy đi mấy!

"Chẳng lẽ là kẻ địch tấn công, hoặc là do chính cô nàng phá hủy? Có lẽ nào..."

Trần Phong dần bay chậm lại, phong bế khí tức của bản thân, chỉ lướt đi trên mặt đất mà thôi, đến khi cách vị trí của Lạc Hoa Mân chừng một cây số thì hắn bay chậm lại, quan sát từ xa.

Hắn thấy được bốn năm tên Long tộc thiếu niên đang đứng trên một hang động lớn. Bọn hắn vận dụng Long thuật, hóa thành một đám Giao Long, Ly Long, Bà Long, Sa Long,....chui thẳng vào trong hang.

"Mẹ nó, ả ta bỏ trốn rồi!"

Một tên thu lại Long thuật, tức giận chửi ầm lên.

"Quả nhiên mang một tia Thánh huyết, thực lực không hề tầm thường. Vốn cứ nghĩ cô ta nằm trong top hai trăm, nhưng xem ra là còn hơn thế nữa."

Một tên trông như đội trưởng lên tiếng, chắp hai tay sau lưng, hai mắt nhắm nghiền lại. Sau đó cổ họng gã rung lên bần bật, theo đó một cỗ sóng âm nhanh chóng truyền ra, phạm vi bao phủ không ngờ đến cả chục cây số!

"Không phát hiện ra ả ta, nhưng ta cảm giác được có khách không mời

Trần Phong có chút rùng mình, không ngờ tên này lại là Kình Long tộc. Kình Long tộc, cũng là một chủng Long tộc cường đại, là hỗn huyết giữa Cự Kình tộc và Giao Long tộc, thống trị ở địa vực phía Bắc. Bọn hắn thậm chí còn mạnh hơn cả Sa Long tộc, địa vị ở trong Đông Hải cũng cực cao.

Bọn hắn bản thân mang theo thiên phú thần thông, có thể dùng Sóng âm định vị được đối phương ở khoảng cách rất xa so với khả năng mà Linh thức có thể làm được. Ví như Linh giả cấp bậc thấp nhất, cơ bản chỉ có thể cảm nhận được đối thủ cách xa mình một cây số, tuy nhiên tên này lại có thể làm được, chứng tỏ thiên phú của bản thân.

"Lui!" Trần Phong xoay người bỏ đi, sau ót hiện ra một viên Hỏa cầu, đem diện tích mấy mét xung quanh đều hủy diệt. Tốc độ của hắn cực nhanh, bởi vậy khi đám người kia tiến tới thì hắn đã đi được rất xa.

"Lạc Hoa Mân quả nhiên đang bị truy bắt, hơn nữa có không ít vấn đề." Trần Phong vừa chạy vừa nghĩ, sau ót ba cái Kim Long Ấn hiện ra, cùng với ba cái Kim Long Kiếm đứng song song, trông rất bắt mắt. Từ trong Kim Long Thương hắn đã lĩnh ngộ ra tám loại chiêu thức, trong đó hắn đã tìm hiểu ra bốn loại.

"Cô nàng đã tự tay thiêu hủy đi tấm bản đồ định hướng, chứng tỏ cô nàng không hề muốn ai biết vị trí của mình. Nhưng sao có thể như vậy? Chẳng lẽ có kẻ nào đó đạt được tấm bản đồ của chúng ta rồi sao? Nhưng tổng cộng chỉ có bốn người..."

Sắc mặt Trần Phong càng thêm trầm lại, không tiếp tục bay nữa mà hạ xuống đi bộ, Long trảo vươn ra xới tung mặt đất.

"Chứng tỏ có một trong bốn người được giao nhiệm vụ bảo vệ đang hỗ trợ cho kẻ địch truy bắt cô nàng! Bởi nếu không có sự đồng ý của những người đó thì tấm bản đồ cũng vô dụng, không thể truy tìm được Hoa Mân!"

Bốn người được giao nhiệm vụ bảo vệ cho Hoa Mân là Lạc Quân Thường, Lạc Thanh Vũ, Lạc Giao Bình. Trong đó Lạc Giao Bình là hỗn huyết giữa Lạc Long tộc và Giao Long tộc, hai người còn lại là Lạc Long tộc tương đối thuần huyết.

"Có thể là kẻ nào? Kẻ nào đã giúp cho kẻ địch?"

Hắn vận lực, lôi lên một viên Long tinh Tứ cấp, khẽ gật đầu rồi cho vào Nhẫn không gian.

"Giờ muốn truy tìm cô nàng thì rất khó. Trước hết cứ thu nhập Long tinh, đồng thời tìm Hoa Mân luôn."

Hắn lại lấy ra tấm bản đồ, sau đó xé gió mà đi. Càng ngày hắn càng tìm thấy nhiều tên Long tộc hơn, bọn hắn đa phần cùng hướng đến một mục tiêu, đó chính là một trong mười sáu con Long tinh Thất cấp. Có được Long tinh Thất cấp, tỉ lệ nhận được Long Hoàng tẩy lễ sẽ tăng lên một mảng lớn. Mà những người đến đây thì mục tiêu cao nhất cũng là vậy, bởi vì khả năng đạt được Long Đế tẩy lễ là quá thấp.

A a a a

Trần Phong còn chưa thấy bộ dáng của con Long Tinh nọ là như thế nào thì một cỗ khí tức hoang dã đã ập tới, khiến hắn không tự chủ được mà bộc phát ra Long thế của bản thân.

"Cái quái gì vậy..." Trần Phong há hốc mồm, nhìn con quái vật nơi xa xa. Đó là một quái vật thân thể thô to như một tòa nhà, miệng rộng đầy răng nhọn, toàn thân phủ một lớp vảy kín mít, đỉnh đầu mọc ra bốn sừng, sau lưng có mười đôi cánh như cánh chim. Dưới bụng nó là mười cái móng vuốt sắc bén, mỗi cây đều dài một hai mét.

"Khốn khiếp, sao lại mạnh như vậy?" Một tên Long tộc kêu rên lên, cánh tay phải thẫm đẫm máu tươi, lớp vảy rồng đáng kiêu ngạo bị xé rách như những tờ giấy.

Long Tinh thất cấp, chiến lực tương đương một tên Nhân loại Huyễn Linh bát tinh, hoặc là một tên Long tộc Huyễn Long cảnh thất tinh. Chiến lực khủng khiếp như vậy, dù là Linh giả chân chính cũng không dám đối đầu nó. Tuy nhiên người ta mạnh vì gạo, bạo vì tiền, sức hấp dẫn của Long tinh Thất cấp là quá to lớn.

"Chúng ta ở đây có hơn ba mươi người, trong đó thậm chí có mấy người top một trăm, đánh bại đầu Long Tinh này là hoàn toàn có thể!"

Ở cách đó không xa, một tên thanh niên Long tộc lơ lửng trên trời cao, bên cạnh là bốn năm tên Long tộc khác. Gã ta tầm mười bảy tuổi, mái tóc dài đến ngang lưng, thân hình dong dỏng cao.

"Ồ là Kiếm Long tộc Kiếm Điền Sinh! Nghe đồn hắn ta xếp hạng sáu mươi trên bảng đấy!"

Kiếm Long tộc, hỗn huyết giữa Long tộc và Ngư Kiếm tộc?

Trần Phong quan sát hắn, chỉ thấy tên này khí thế sắc bén, mơ hồ cảm nhận được Kiếm Thế cùng Long thế tản mát mà ra.

"Không ngờ cũng tu thành hai loại Thế, chiến lực chỉ sợ không kém Song Vân Nham!" Trần Phong tặc lưỡi, lại quan sát một lượt, thấy có mấy người trong top một trăm tên mạnh nhất cũng đang ở đây, hiển nhiên là muốn tranh đoạt Long tinh.

"Kiếm Điền Sinh, ngươi chỉ là một tên huyết mạch hạ đẳng mà thôi, không ngờ lại dám to tiếng như vậy? Nghĩ ngươi là thủ lĩnh sao?"

Từ xa xa một đám người bay vọt tới, dẫn đầu là Kình Long tộc Kình Quang Hiên, vừa đến nơi thì đã tạo ra một khí tràng trấn áp bốn phía!

"Kình Quang Hiên! Lại là hắn" Mấy tên Long tộc khác thấy vậy thì nhao nhao kêu lên, trong đó không ít tên lộ ra vẻ kinh sợ.

"Tên này nghe đồn tính cách hung bạo, thực lực lại cao tuyệt, đối thủ của hắn không chết cũng trọng thương."

"Nghe đồn hắn ta còn mạnh hơn cả Song Vân Nham của Sa Long tộc! Thậm chí có kẻ còn cho rằng hắn hoàn toàn có thể sánh với yêu nghiệt cấp bậc Ly Tiểu Diêu, Ngao Kim Lâu!"

"Đó là điều hiển nhiên, Song Vân Nhâm sao có thể sánh được với Kình Quang Hiên? Xách dép cũng không xứng!"

"Kình Quang Hiên, Kình Long tộc? Rất mạnh sao? Chỉ là đám tạp huyết mà thôi."

Từ xa cũng có một nhóm người khác lao tới, hai tay chắp sau lưng, bộ dáng cực độ kiêu ngạo. Mà những kẻ xung quanh cũng cười ha hả, bọn hắn thân là Long tộc huyết mạch thuần chính, bởi vậy cực kì tự hào, không xem ai ra gì

"Ngao Thị Ngao Bạch Lãng. Là người Ngao Thị!"

"Tạp huyết thì có sao? Tin ta đem hàm răng ngươi nhổ hết không?"

Song Vân Nham từ trong đám đông đi ra, đồng thời chụp lấy một tên Long tộc. Gã lúc nãy là kẻ lúc nãy đã chê hắn "xách dép cho Kình Quang Hiên cũng không xứng".

"Tôi, tôi..." Tên kia run rẩy, đang định biện minh thì một bộ hàm nhọn lưởm chởm đã cắn tới, nhai đầu hắn nát vụn.

"Khá ngon, quả nhiên là Kình tộc nhà ngươi có khác."

Song Vân Nhâm liếm liếm bờ môi, trên đó còn có vài giọt máu ngưng tụ lại mà rơi xuống mặt đất.

Kinh hãi....

Một cảm giác sợ hãi bao trùm khắp không gian, không ít kẻ lập tức tránh ra xa. Tên Long tộc lúc nãy thuộc Kình Long tộc, vốn định nịnh nọt lấy lòng Kình Quang Hiên, ai ngờ chưa kịp nhận chỗ tốt thì đã chết mất xác.

"Ta ngửi thấy mùi quen thuộc..." Hắn quay người nhìn sang, chỉ thấy Trần Phong đang núp trong đám đông, liền cười lớn:

"Thú vị, nào, quyết chiến lần nữa."

"Đúng vậy, quyết chiến lần nữa!" Kinh Quang Hiên từ trên trời lao xuống, cánh tay phải trương phồng lên, phút chốc đã có đường kính một mét!

"Tiếp chiêu!"

Song Vân Nhâm lộ ra vẻ tức giận, lập tức phản công. Hai nắm đấm va vào nhau tức thì nổ vang, sóng xung kích thổi bay ba bốn tên yếu ớt gần đó, mà mặt đất cũng lún xuống cả mét!

Hết chương 316

Bình Luận (0)
Comment