Nam Việt Đế Vương

Chương 359

Lúc này, bên ngoài Thanh Long tháp.

Hơn vạn Linh giả Thanh Long giang tông tụ tập lại, ai nấy đều dõi theo Thanh Long Tháp. Bên trên thân tháp lúc này hiện ra từng cái quang điểm, đại biểu cho những thiên tài kia.

"Có người leo lên tầng thứ ba!"

"Tầng thứ nhất khảo hạch tổng thể, tầng thứ hai là Linh lực, tầng thứ ba chính là thân thể! Có thể thông qua hai cái trước, nói rõ tư chất không hề kém."

"Nhưng ở mỗi tầng đi xa đến đâu mới là vấn đề! Theo ta nghe kể, tầng thứ nhất có cực hạn là Chân Linh cảnh đỉnh cao!"

"Chân Linh cảnh đỉnh cao? Chẳng lẽ dùng tu vi Huyễn Linh đỉnh cao chiến Chân Linh đỉnh cao? Thế phải nhảy qua một đại cảnh giới mà chiến?"

"Không sai."

Một tên đứng cạnh Nguyễn Giang Long mỉm cười, nói:

"Như đại sư huynh của chúng ta, năm đó chính là lấy tu vi Huyễn Linh cảnh chiến thắng Chân Linh cảnh đỉnh cao, tư chất đạt đến Vương cấp!"

Nguyễn Giang Long nghe vậy chỉ khẽ cười, lắc đầu đáp:

"Nhưng đó cũng chưa phải giới hạn cuối cùng."

"Cái gì?"

Ngay cả Lê Thiên Hương cũng tò mò. Ba năm trước nàng cũng chỉ có thể đánh thắng Chân Linh hậu kỳ, đánh ngang tay Chân Linh đỉnh cao, bởi vậy không biết phía sau thế nào.

"Giới hạn cuối cùng, là....chiến Huyền Linh cảnh. Cũng đồng nghĩa với tư chất của người đó là."

Nói đến đây, hắn phun ra một hơi, lộ vẻ ước ao:

"Tư chất của Linh Hoàng."

Đám người xung quanh sững sờ, Huyễn Linh cảnh chiến Huyền Linh cảnh, đùa cái gì thế?

Lúc này, ở tầng thứ nhất....

Trần Phong kêu rên một tiếng, khí huyết sôi trào lên, Chân Linh cảnh đỉnh cao rất mạnh, Linh Hồn ngưng thực, gần như không kém thân thể Linh giả, hơn nữa điều động Linh lực càng dễ dàng, mỗi chiêu đều hạ bút thành văn, tựa như nước chảy mây trôi, Linh thuật tùy ý có thể đánh ra được.

Mười thành thực lực!

Trần Phong bộc phát toàn bộ tu vi, Linh lực hùng hậu đến cực điểm, khiến thân thể hắn như rực sáng lên, Linh Hồn phía sau ót cũng ngưng thực cực độ, tưởng chừng muốn nhảy vào Chân Linh cảnh.

Bành!

Trần Phong cùng đối thủ cứng đối cứng, Giang khí dưới chân hắn trập trùng, sóng nước lan tỏa liên hồi, từng cái Long trảo từ trong đó vươn lên, nhao nhao chụp tới tên kia.

Gã ta mặt không biến sắc, hai tay chắp lại, Linh Hồn vươn tay điểm ra một chỉ, nhất lực phá vạn pháp, một đường đánh vỡ Long trảo.

Kim Long Luân!

Long Luân tản ra ánh sáng vàng kim chói mắt, thoáng chốc đã chém một chỉ làm đôi, ầm ầm nghiền ép mà tới.

"Một chiêu này, uy lực rất tốt."

Tên Chân Linh đỉnh cao kia đột nhiên mở miệng nói, đây là câu đầu tiên mà gã phát âm, cùng lúc đó, năm ngón tay xòe ra, ầm ầm ấn xuống!

Oành!

Kim Long Luân vỡ tan, mà Trần Phong thì sắc mặt lạnh lẽo, tụ Linh làm kiếm, Kim Linh kiếm vũ quyết ngưng tụ, hóa thành một thanh Kim kiếm, mạnh mẽ đâm tới.

Xoẹt!

Kim kiếm xuyên thủng  bả vai tên kia, nhưng đồng thời gã cũng tung ra một chưởng, nhẹ nhàng khắc trên đỉnh đầu Trần Phong.

Trần Phong vươn tay đón đỡ, chỉ cảm thấy lực đạo trầm trọng vô cùng, không thể không lùi lại, mà tên kia cũng đồng thời nhảy ra xa mấy bước.

Đánh ngang tay!

Trần Phong thầm nghĩ, đỉnh đầu chậm rãi ngưng tụ một cái Kim đỉnh, Kim đỉnh rủ xuống từng đạo Linh quang, tạo thành một lớp phòng hộ cho hắn.

So đấu Linh thuật, hắn thật không sánh được. Linh thuật nhân loại phải nói cực kì tinh diệu, tuy không có uy lực mạnh mẽ hung bạo như của Long tộc, nhưng thắng ở độ bền chắc. Kim Long Luân của Trần Phong có thể so chiêu với Long Hoàng, nhưng lại có thể bị phá vỡ bởi Linh thuật nhân loại.

Trấn trấn trấn!

Kim Đỉnh tản ra trùng trùng điệp điệp áp lực, tựa như gấp năm sáu lần trọng lực đè xuống thân thể tên kia, khiến xương cốt gã bạo vang lên từng tiếng răng rắc, thân hình không khỏi quỵ xuống.

Hắn tay ngưng tụ, hóa thành Kim Long kiếm, một đường bước tới.

Keng!

Tên kia gào rống, Linh Hồn thúc dục toàn lực, nâng lên áp lực của Kim Đỉnh, thân thể thì vươn ra đón đỡ Long kiếm, xoẹt một tiếng ba ngón tay liền bị chém đứt.

"Tiếp!"

Trần Phong không tiếp tục cận thân, chỉ dùng Long kiếm chém rụng dần gã, nhưng lúc này hắn đã hoàn toàn nâng lên Kim Đỉnh, một chưởng khắc lên, lập tức môn Linh thuật này bị đánh lõm, mà trong bàn tay hắn ngưng tụ thành một chưởng ấn, tựa như nước lũ đánh tới!

Ầm ầm ầm ầm!

Trần Phong kêu rên một tiếng, Long kiếm trong tay phá toái, bản thân cũng bị một kích này đánh bay, lập tức mở ra Bách Long đồ, chỉ thấy từng con Kim Long bị chưởng ấn đánh nổ liên tiếp, khiến hắn liên tục lùi lại.

"Chân Linh cảnh đỉnh cao thật sự quá hùng mạnh!"

Trần Phong hít sâu một hơi, đột nhiên thu lại hết thảy Linh thuật, lẳng lặng dõi theo đối phương.

"Dùng những bản lĩnh ta học được ở thời đại này thì chỉ có thể đánh ngang tay, còn muốn chiến thắng..."

Trần Phong hai mắt nhắm chặt, trong tay ngưng tụ ra một cây chuôi kiếm, từ chuôi kiếm chậm rãi hiện ra lưỡi kiếm, tản mát ra đạo lí cao thâm khó hiểu.

Thiên đạo.

Trong mảnh không gian này, thiên địa Linh khí tựa như đạt được hiệu triệu, tức thì sôi trào lên, hướng về phía Trần Phong, dòng dòng lũ lũ cuộn tới.

Xoẹt!

Trần Phong vung tay, kiếm quang rực sáng, sau đó liền buông bàn tay ra, chuôi kiếm vỡ nát, mà Linh lực cũng theo một chiêu này bốc hơi sạch sẽ, Linh hải khô cạn.

Tên Chân Linh cảnh đỉnh cao kia ngơ ngác, một lúc sau liền nói:

"Đế thuật?"

"Là Thánh thuật!"

Thuận Thiên hiện ra ở mi tâm Trần Phong, lạnh lùng khẳng định.

Gã gật đầu, nói:

"Tốt."

Nói rồi thân thể hắn chậm rãi chia thành hai nửa, hóa thành Linh quang tiêu tán.

Lão Long lúc này hiện ra, ánh mắt phức tạp nhìn hắn. Lão là Khí Linh của Thanh Long tháp, chính là vị Long tổ năm xưa tách ra một phần Linh hồn diễn hóa mà thành, tự nhiên biết được Thánh thuật có ý nghĩa gì.

"Ngươi đã chiến đến đây, kỹ pháp chiến đấu là thiên tài Lục tinh. Ngươi có muốn tiếp tục khiêu chiến?"

Trần Phong hít sâu một hơi, gật đầu.

"Tốt."

Lão Long gật đầu, sau đó thân hình biến mất, nhàn nhạt nói:

"Ngươi thông qua bốn tầng tiếp theo, đến tầng thứ 6 là khảo hạch tổng thể, tầng thứ 7 sẽ để ngươi tiếp nhận truyền thừa. Thiếu niên, thể hiện cho tốt."

Cảnh tượng xung quanh biến đổi, theo đó Trần Phong rơi vào một cái đầm nước, sương mù bao phủ, nếu dùng con mắt nhìn chỉ sợ hai bàn tay để phía trước cũng khó lòng thấy rõ.

Mà trong làn sương, từng thanh âm kêu gào vang vọng, tựa như có vô số yêu thú đang gào rống, chuẩn bị hướng về phía hắn.

"Khảo hạch là gì?"

Trần Phong nhắm chặt hai mắt, Linh lực mở ra, hóa thành Linh thức, chậm rãi tản ra chung quanh.

Một...hai...ba....

Sáu....bảy...tám...

Mười...hai mươi....ba mươi....

Linh thức hắn tiếp tục trải rộng ra, chỉ thấy làn sương gần như vô tận, không khỏi cười gằn:

"Muốn thử cực hạn của ta?"

Nói rồi hắn vận dụng Linh Hồn, Linh thức bộc phát, hóa thành xung động, lập tức lan thành một trăm, hai trăm, ba trăm mét!

Linh thức của Huyễn Linh cảnh, tối đa có thể bao phủ phạm vi tám trăm mét, nhưng mà của Trần Phong?

Trọn vẹn hai ngàn mét, hơn nữa còn đang liên tục mở rộng!

Lão Long lại hiện ra, lúc này khuôn mặt lộ ra vẻ tán thưởng. Huyễn Linh cảnh, vậy mà Linh lực cực kì cường đại, tính liên kết cực cao, so ra còn muốn vượt Chân Linh cảnh cường giả! Bảo sao hắn có thể chiến thắng được cả Chân Linh cảnh đỉnh cao!

"Linh lực, lục tinh!"

Lúc này, quanh hắn sương mù tản đi, theo đó từng cái âm hồn hiện ra, bọn chúng thét lên từng cái âm thanh chói tai, khiến Trần Phong rùng mình, Linh lực thoáng chốc tan rã!

"Trấn cho ta!"

Trần Phong đem Linh lực toàn bộ ngưng tụ lại, hóa thành một cái mặt Trống, ầm một tiếng đem bọn chúng đánh vỡ nát!

"Cái này...."

Lão Long khóe mắt hơi co giật, nguyên bản cái này khảo nghiệm Linh hồn cùng với sự vững chắc của Linh lực, nhưng cái thiếu niên này lại dùng Thánh thuật đánh nổ hết!

"Thiếu niên, vòng này khảo nghiệm Linh hồn."

Lão kho khan một cái, lúc này Trần Phong mới hiểu ra, lộ vẻ xấu hổ, tức thì thu lại Đông Sơn Thần Trống, tụ khí ngưng thần, chịu lấy âm hồn công kích.

Mà hắn cũng cảm giác được, âm hồn này mang theo âm luật kì diệu, có thể giúp Linh hồn hắn càng thêm vững chắc, ngày sau tu thành Chân Linh dễ dàng đi rất nhiều.

"Vừa là thử thách, vừa là cơ duyên."

Trần Phong nghĩ vậy liền chống chịu, chỉ thấy thời gian dần trôi....

Lúc này các thiên tài cơ bản đã đến tầng 2, Nguyễn Đức Hải tư chất cũng chạm tới Lục tinh, Nguyễn Lâm cùng Ngọc Linh kém sắc một chút, chỉ là Ngũ tinh viên mãn, còn có cơ số thiên tài trẻ tuổi khác, cũng đạt đến tầng thứ Ngũ tinh.

Vũ Văn Kiệt lúc này nghiến chặt hai hàm răng, cảm giác Linh lực sắp tan rã. Hắn từng đi qua Thanh Long tháp, nhưng là bản mô phỏng, đạt đến tầng thứ sáu. Nhưng giờ đến đây mới thấy nó khác biệt như thế nào!

Khó khăn không chỉ gấp đôi!

Hắn không biết những đối thủ khác thế nào, tự nhiên phải cố gắng hết sức, nếu không thì mọi toan tính của gã, của trưởng bối đều sẽ đổ sông đổ bể!

Lúc này...

Trần Phong dần cảm thấy Linh lực bản thân đã ngưng thực đến cực hạn, âm hồn công kích không đến một tí ảnh hương thậm chí hắn còn dư lực phân tâm đi nghiên cứu cái khác.

"Lục tinh."

Lão Long tuyên bố, lại hướng hắn hỏi:

"Có một đạo khảo nghiệm cuối cùng, ngươi có muốn tham gia?"

Trần Phong chắp tay làm lễ, bày tỏ đồng ý.

"Như ngươi mong muốn."

Nói rồi lão phất tay, chỉ thấy Trần Phong lại được chuyển đi, tiến lên tầng thứ ba.

"Không có khảo nghiệm sao?"

Trần Phong nhíu mày, hắn những tưởng sẽ có một cái khảo nghiệm khác, nhưng lão Long này trực tiếp chuyển hắn đi, thế là sao?

Chẳng lẽ sau này sẽ có một cái khảo nghiệm khác?

Trong lòng Trần Phong hơi giật mình, nếu cuối cùng sẽ có một cái khảo hạch riêng thì thật sự sẽ vô cùng khó khăn!

Hết chương!

Bình Luận (0)
Comment