Nàng Công Chúa Thất Lạc

Chương 22

Cả bọn kéo nhau về nhà. Joe thì ôm chặt Bill mà khóc. Nhỏ đang tự trách mình, trách chính bản thân nhỏ đã làm nó bị thương. Nhìn Joe khóc, mấy nàng kia cũng nước mắt lưng tròng. Ryna đau lòng bỏ đi một nước. Jin lập tức đuổi theo nhỏ. Còn mấy người kia thì đón taxi rồi về nhà. Tâm trạng Ryna bây giờ có khác gì Joe đâu. Nhỏ cũng là nguyên nhân khiến nó lâm vào tình trạng nguy kịch như vậy. Ryna vừa đi vừa khóc. Nhỏ đã cố kiềm nén nước mắt đau thương đó nhưng tại sao nước mắt vẫn rơi. Con tim nhỏ đang dày xéo. Đau lắm! Nhìn nhỏ trông đáng thương vô cùng. Người đi đường qua lại nhìn nhỏ không ngớt. Còn có người định đến hỏi thăm nhỏ luôn ấy chứ. Nhưng ngay lúc định tiến tới thì họ lại phát hiện một cậu con trai đang lẽo đẽo đi sau nhỏ. Họ chắc nhẩm trong lòng rằng Ryna và cậu con trai đó cãi nhau nên nhỏ mới khóc như thế. Và thế là họ lại làm ngơ mà đi vì chuyện nhà người ta thì để người ta giải quyết mình xen vào làm gì. Ấy thế mà, có nhiều cô gái đi ngang lại dành tặng cho Ryna những cái như muốn giết người. Cũng chẳng có gì khá hiểu khi họ ganh tị với Ryna vì được một chàng trai đẹp như tranh vẽ đi theo sau. Cả hai cứ đi bộ như thế! Chính họ cũng chả biết mình đang đi đâu. Jin theo sau không ngớt lo lắng cho Ryna. Nhỏ đang rất bấn loạn nên sẽ chẳng còn tâm trí mà nghĩ đến việc gì nữa đâu, ngay cả việc đi đứng, cứ vô thức mà đi như thế! Jin chạy vọt lên nắm lấy tay Ryna. Ryna hơi ngỡ ngàng nhìn Jin. 

- Anh đi theo em sao?_Ôi Jin biết rõ là như thế mà. Anh đi theo nhỏ đã được một lúc rồi mà nhỏ cũng không biết đấy thôi. 

- Chúng ta chạy nhé! Em hãy để gió cuốn phăng những thứ không vui đi._ Nói rồi Jin lôi Ryna chạy đi. Cô nàng mặc sức cho Jin muốn kéo đi đâu thì đi. Hai người cứ chạy mãi và nơi họ dừng lại chính là bờ sông. (Ở HCM có biển không ta. Hình như không thì phải) 

- Hộc hộc…em…thấy…hộc…thấy thoải mái hơn chưa?_Jin vừa thở vừa hỏi Ryna. Cô nàng Ryna cũng đâu có kém cạnh gì. Nhỏ thở như sắp chết ấy. 

- Rầu hơn thì có. Mệt chết đi được_Nhỏ ngúng ngoẩy rồi ngồi bệch xuống đất. Vừa ngồi xuống nhỏ lại suy nghĩ về chuyện của nó. Mặt nhỏ lại rũ xuống như một bông hoa héo. 

- Đừng tự trách mình về chuyện của Hyo nữa. Thay vì trách bản thân thì em hãy cầu nguyện cho Hyo tỉnh lại đi_Jin nhìn khuôn mặt ủ rũ của nhỏ thì cất giọng an ủi 

- Ừm, anh nói đúng._Dứt lời nhỏ chắp tay áp vào ngực và thầm cầu nguyện cho nó. Jin nhìn nhỏ rồi nở một nụ cười nhẹ nhàng. Ryna không phải là một cô bé cứng đầu. Cô bé rất lạc quan, chỉ cần bảo ban một tí sẽ Ok thôi. Sau một hồi cầu nguyện, Ryna mở mắt và nhìn vào xa xăm 

- Anh! 

- Hử? 

- Cho em mượn vai anh tí nhé! 

- Em không cần phải mượn đâu. Bờ vai của anh luôn là của em mà! (Sến sợ mất thôi mạ ơi!)_Jin nói làm Ryna đỏ mặt ngượng ngùng. Nhỏ tựa đầu vào vai Jin rồi nhắm mắt lại 

- Nghe giống tỏ tình ghê ta 

- Anh không tỏ tình đâu. Dù muốn hay không thì sau này em cũng phải làm vợ anh thôi! Lúc nhỏ anh đã xin phép ba mẹ 8 bên rồi mà 

- Nhưng dù sao cũng phải hỏi qua ý kiến của em chứ?_Ryna hừ mũi 

- Em không muốn? 

- Ơ…cái này… 

- Sao? 

- Em cũng muốn một lần có bạn trai. Không phải đùng một cái là có chồng luôn. Em cũng muốn được cùng bạn trai hẹn hò như những cô gái khác_Ryna nói một lèo, mắt chẳng thèm mở ra 

- Hì, vậy anh là bạn trai của em_Jin cười nhẹ nói (Ôi hình tượng Jin lạnh lùng của mình đâu rồi. Cái con người phè phỡn này ở đâu ra vậy trời. Huhuhu) 

- Anh áp đặt quá đấy! Cũng chẳng thèm nói với em mấy lời ngọt ngào kia nữa_Ryna bĩu môi 

- Ý em là 3 chữ ấy à?_Ryna khẽ gật đầu_Anh không muốn nói, anh muốn dùng hành động để nói với em. Nói mà không làm được thì nói làm gì! 

- Anh cứng nhắc quá đấy! Nhưng em thích thế!_Ryna nở một nụ cười hiền. Dù trong lòng nhỏ vẫn đang rất phiền muộn về chuyện của nó nhưng nhỏ cũng cảm thấy nguôi ngoai phần nào khi có Jin bên cạnh an ủi nhỏ như thế này 

- Vậy công chúa nhỏ, chúng ta về nha! Còn phải chuẩn bị để đến bệnh viện nữa chứ!_Jin nhéo chóp mũi của Ryna 

- Vâng ạ. 

Rồi hai người tay trong tay tình tứ đi về nhà. Vậy là một Couple đã xuất hiện. Couple tiếp theo sẽ là cặp nào đây?
Bình Luận (0)
Comment