Nàng Công Chúa Thất Lạc

Chương 25

Bọn nó chạy xe đến một căn nhà kho gần Pop-là một trong những bar của nó, là nơi tụ họp của Killers và hộ pháp khi bọn nó ở Việt Nam. Nói thì là vậy thôi chứ bọn nó chưa đặt chân đến đây bao giờ vì bọn nó rất ít khi sử dụng cái thân phận đó. Giới giang hồ cũng rất ít khi thấy bọn nó. Họ chỉ biết đến Killers là những người mang sức mạnh tầm cỡ với Queen và là những con quỷ khát máu có thể lấy mạng bất cứ kẻ nào chỉ với một đòn duy nhất mà thôi. Trong thế giới đêm, Queen là chủ nhưng nói về cái nhóm khiến mọi người khiếp sợ nhất thì chưa chắc đó là Queen. Queen với lực lượng rất hùng hậu, đến hàng ngàn người mới có thể nắm giữ thế giới đêm nhưng Killers thì khác. Chỉ với bộ 3 sát thủ và hai hộ pháp thân tín, họ cũng có thể làm nên uy danh vang dội. 

Bọn nó đỗ xe trong gara của Pop rồi tiến thẳng vào trong bar. Nó thẳng chân đạp cánh cửa bay ra. Mọi người trong bar đều dừng động tác và ngước nhìn nó. Sau đó thì hàng vạn tiếng hét vang lên, cả trai lẫn gái. Trai hét là vì bọn nó còn gái hét là vì bọn hắn. Nó khẽ nhíu mày rồi hướng cánh cửa phòng víp mà đi. Bỗng một đám người áo đen chạy đến và chặn trước mặt nó. 

- Muốn gây sự sao? Nhỏ tuổi mà láo quá đấy! 

- Né ra đi_Tiếng Joe vang lên. Tên đó nhận ra giọng nói quen thuộc thì liền cúi chào 

- Quản lí, thì ra là cô. Nhưng con nhỏ này dám phá bar của chúng ta, không thể tha được 

- Đại tỷ đấy! Né ra._Joe phẩy ta ra hiệu cho tên đó lui ra 

- Là đại tỷ sao? Em xin lỗi ạ 

- Được rồi. Làm tốt lắm! Cứ như thế mà phát huy. À, cấm không cho ai quấy rầy phòng vip 1. Tên nào không biết điều mò đến thì giết không tha_Chữ giết thoát ra từ miệng nó khiến mọi người một phen hãi hùng. Nó lại sải bước về phòng víp. Mở cánh cửa phòng Vip, nó bước vào. Trong này mọi thứ được trang bị đầy đủ. Một tủ lạnh, một điều hòa và một ti vi cực lớn. Nó tiến đến ti vi và kết nối tivi với laptap của mình. Màn hình sáng lên và quang cảnh trong căn nhà kho hiện rõ mồn một. 

- Cứ ở đây quan sát. Đến lúc thích hợp thì sang_Nói rồi nó cùng Ran, Jen, Ryna, Laysi và Rin quay trở lại kho. Bọn Bill cũng đã mang con nhỏ đó đến rồi. Bước ra khỏi bar, nó và 5 người kia liền đeo mặt nạ vào rồi thẳng bước về phía nhà kho. Mở cánh cửa nhà kho, bọn nó bước vào. 

- Chào tiểu thư Mỹ Anh!_Nó giở giọng cười cợt 

- Cô...cô là ai? Cô...cô muốn làm gì tôi?_Nhỏ hoảng sợ lên tiếng 

- Tôi xin tự giới thiệu tôi là kẻ có thù oán với ba mẹ cô. Ba mẹ cô nợ tôi và cô phải trả 

- Trả...trả gì chứ? Tôi không phải là con họ 

- Ôi chao, cô đừng có chối nữa. Tôi đã điều tra cả rồi. Cô chính là Dương Hàn Mỹ Anh con gái của Dương Hàn Anh Phong và Nguyễn Hàn Băng Băng mà_Nó lạnh giọng 

- Tôi thật không phải, tôi không phải là con họ. Tôi...tôi chỉ giả mạo thành con họ thôi! Không tin cô có thể xét nghiệm ADN_Nhỏ đó sợ chết đến nỗi đã nói tuốt tuồn tuột ra rồi 

- Tôi không tin. Vì cái gì mà cô lại giả mạo thành con gái của họ cơ chứ? Đừng nghĩ nói như thế thì sẽ thoát thân._Nó lấy trong ba lô ra một cái roi dài chừng 2m. Nó quất mạnh cái roi xuống đất. Nhỏ đó sợ đến bật khóc. Nhỏ sợ lắm nhưng không làm gì được. Tay chân nhỏ đều bị trói hết rồi. Nhỏ chỉ biết luôn miệng xin tha thôi 

- Tôi phải bắt cô trả nợ thay cho ba mẹ cô. Phải để họ nếm mùi đau thương là như thế nào._Nói rồi nó quất từng đường roi vào người nhỏ. Bây giờ nhỏ đó trông rách nát lắm rồi. Nó dồn hết sức mà đánh nhỏ. Không thể nào tha thứ cho kẻ dám mạo danh nó được. Bỗng nó ôm lấy tay phải mình. Vì cử động quá mạnh mà ảnh hưởng đến vết thương rồi. Bill lo sợ chạy đến và dìu nó ngồi xuống ghế. Nó giao lại phần xử phạt cho bọn người kia. Còn nó thì ung dung mà chiêm ngưỡng. Hiện giờ trên tay Ran là một cây kéo. Nhỏ bắt đầu sửa soạn lại mái tóc cho ả đó. Tiếp đến là Jen với một con dao. Jen thẳng tay rạch từng đường dài trên khuôn mặt bản sao của nó. Nó thấy mà cũng sót lắm. Nhìn chẳng khác gì rạch dao trên mặt nó cả. Để ả mang khuôn mặt mình, nó đã quá hạ thấp bản thân rồi. Ả đó không đáng mang khuôn mặt thiên thần đó (Chẳng biết thiên thần hay ác quỷ nữa). Tiếng khóc của ả vang lên, cả những lời van xin thảm thiết nữa nhưng vẫn không thể nào động đến con tim nó. Dù nó không phải là một kẻ máu lạnh nhưng nó cũng không phải là một kẻ thương người. Nó là tổ hợp của cả 2 cái đó. Nó là thiên thần nhưng cũng chính là ác quỷ. Nó có thể xả thân vì người khác nhưng cũng có thể giết người mà không chút chần chừ hay do dự. Đó chính là bản chất của nó. Nhìn con nhỏ đó trở nên tàn tạ như thế, nó cũng chẳng có tí gì gọi là động lòng. Nếu không muốn có ngày hôm nay thì lúc đầu nhỏ đừng nên mạo danh nó. Có làm thì có chịu. Trách được ai? Mọi chuyện vẫn chưa xong đâu. “Cốc cốc cốc” Tiếng gõ cửa vang lên. Bill lon ton chạy ra mở cửa 

- Đến rồi à?_Tiếng nó ở trong vọng ra 

- Vâng._Bill trả lời 

- Mời vào đi_Dứt lời nó, một tên con trai cao to bước vào. Nhìn hắn lực lưỡng lắm. Có phần giống côn đồ nữa 

- Chào 

- Con nhỏ đó được chứ?_Nó chỉ tay về phía nhỏ đó. Tên đó nhìn ả bằng con mắt thèm thuồng. Tuy không đẹp nhưng nhìn ả cũng khá ngon 

- Cho tôi sao? 

- Ừm. Anh cần bao lâu. 

- Tùy cô? 

- 5 tiếng được chứ? 

- Hôhô, được được. Tôi sẽ phục vụ cô ta đến nơi đến chốn. 

- Các người muốn làm gì tôi?_Ả đấy co rúm người lại. Dù có ngu đến đâu thì cũng có thể đoán biết được chuyện gì sắp xảy ra 

- Đây là lần đầu tiên của cô ta. Đừng quá sức đấy_Jen nói giọng cười cợt 

- Lần đầu tiên sao? Tôi trúng mẻ lớn rồi. 

- Cứ chơi thoải mái đi. 5 tiếng sau bọn tôi quay lại. À quên, sau khi chơi đùa xong thì làm ơn khôi phục lại hiện trạng bây giờ giùm bọn tôi. 3 tên con trai đứng đằng kia chắc không muốn phải thấy cảnh xuân đâu._Nó nói rồi đá mắt sang Bill, Vicky và Yul. Ba cậu nhóc thẹn đỏ mặt nhưng may sao có cái mặt nạ che mất rồi. 

- OK. OK 

- Ham ghê nhỉ? Vậy bye nha!_Ran cười cười rồi bỏ đi. Nó nhìn lại con nhỏ đó một lần nữa rồi cũng bỏ đi. Những người kia cũng đi theo. Bọn nó quay trở lại Bar Pop. Bước vào phòng Vip, nó phải trợn ngược mắt lên khi thấy mấy tên con trai đang cười đểu mà nhìn chăm chăm vào màn hình. Còn mấy nàng kia thì đang nhắm mắt mà ôm nhau. Mấy chị ấy đang thẹn khi phải xem mấy cảnh xuân phơi phới ấy đấy mà. Trên màn hình, cái tên đó đang lao vào con nhỏ đó như con thiêu thân lao vào lửa. Từng mảnh vải trên người nhỏ đều bị hắn mạnh bạo tháo gỡ. Nội y bên trong lộ ra. Đến đây thì hắn bỗng hét lên một tiếng rồi lấy tay bịt mắt 

- Ôi mạ ơi, con vẫn còn là trẻ con dưới 17 tuổi mà 

- Cứ làm như trong sáng lắm vậy!_Nó vừa nói vừa tắt ti vi_Làm gì thì làm, 5 tiếng sau rồi tiếp tục. 

- Này, tay cô không sao chứ?_Hắn lo lắng hỏi nó. Hắn cũng thấy nó ôm tay đau đớn rồi 

- Không sao!_Nó ngả người ra ghế rồi nhắm mắt lại. Chỉ 5’ sau, nó đã đi vào giấc ngủ. 5 tiếng đủ để nó ngủ một giấc. Bọn hắn thì cứ ngồi nốc rượu và chờ đợi thời gian kết thúc. Và cuối cùng 5 tiếng cũng trôi qua. Bọn nó lại quay trở lại căn nhà kho, lần này còn có bọn hắn nữa. Bọn nó vừa đến thì tên đó cũng vừa rời khỏi. Có vẻ tên đó đã chơi thoải mái rồi. Nó mở cánh cửa bước vào. Con nhỏ đó đang nằm sài lai dưới đất, chân tay xụi lơ, đầu tóc rồi bời. 

- Phần còn lại của 3 đứa đấy!_Nó quay sang nói với Rin, Laysi và Ryna. 3 nhỏ gật đầu rồi tiến về phía nhỏ đó. Trên tay Rin là một hũ muối, trên tay Ryna là một hũ ớt và trên tay Laysi là một hũ kiến rừng. Rin trét muối lên nhỏ, sau đó đến Ryna và cuối cùng là Laysi. Đau và rát là cảm giác mà nhỏ nhận được. Đàn kiến rừng bò lên vết thương của nhỏ làm nhỏ đã đau càng thêm đau hơn. Nó nhìn nhỏ chỉ khẽ nhếch môi. Đó là hậu quả cho kẻ dám động đến nó 

- Giờ thì kết thúc mọi chuyện thôi!_Nó lấy trong túi ra hai con dao định phóng về phía nhỏ thì “Rầm” Cánh cửa bị bọn hắn đạp bay ra 

- Các cô dám làm Bi ra nông nỗi này sao? 

- Nhỏ đó chỉ trả nợ cho ba mẹ cô ta thôi! Coi như hôm nay cô may mắn nhưng không có lần sau đâu. Tôi sẽ tiễn cô đi gặp vương ca vào một ngày không xa._Nói rồi nó phóng người qua cửa sổ. Những người kia cũng thế! Bọn hắn thì làm ra bộ mặt hối hả rồi chạy về phía con nhỏ đó 

- Bi, em không sao chứ?_Bun giở giọng lo lắng 

- Không...tôi không phải là Bi. Tôi không phải là Bi_Nhỏ đó dùng chút sức lực còn lại vùng chạy ra ngoài. Bọn hắn nhìn theo bóng nhỏ rồi khẽ cười 

- Xong._Hắn búng tay cái tách_Con nhỏ đó đã được một bài học nhớ đời 

- Về chứ?_Jen chồm người vào hỏi 

- Ừm. Về_Bọn hắn đồng thanh. Rồi cả bọn kéo nhau về nhà! Kẻ giả mạo nó đã bị trừng trị. Để xem còn kẻ nào dám giả mạo nó nữa không?
Bình Luận (0)
Comment