Ba tháng? Bây giờ bọn họ đã đại hôn không sai biệt lắm chừng hai tháng rồi?
Hoàng hậu nương nương nghĩ thật sự chu đáo, nàng mới vừa tiêu diệt do thám nàng ta đặt ở Dật vương phủ, đảo mắt nàng ta đã kiếm cớ nhét người mới vào? Không thể tìm được tư liệu trực tiếp về hành động của bọn họ, lão nhân gia nàng ta rất lo nghĩ thật sao? Quý Du Nhiên cười nhạt.
Phượng Dục Minh thì chớp chớp mắt, vẻ mặt tò mò hỏi: “Mỹ tỳ? Đẹp bao nhiêu? Có đẹp hơn ái phi không?”
“Đó là đương nhiên, hơn nữa tài nấu nướng siêu phàm, có thể so với ngự trù!” Quý Du Nhiên cười lạnh nói.
Lời vừa nói ra, lập tức nhận lấy ánh mắt như bốn đèn pha càn quét bắn tới người.
Phượng Dục Minh lập tức hỏi, “Ái phi, sao nàng biết?”
Ủa, sao nàng lại nói ra sự tình biết đến ở kiếp trước? Quý Du Nhiên giật mình, vội vàng nặn ra nụ cười: “Đoán chứ sao! Không phải mẫu hậu vẫn luôn nhìn không vừa mắt ta sao? Ta nghĩ, nếu muốn đưa người mới tới, đương nhiên phải tìm được người chèn ép ta khắp nơi. Mà bây giờ, chẳng phải Vương gia thích tài nấu nướng của ta sao? Như vậy tìm mấy người tinh thông trù nghệ tới, có thể dễ dàng đánh bại ta, trái tim Vương gia dĩ nhiên bị nàng ta mang đi.”
Kiếp trước, sau khi nàng và Phượng Dục Minh thành hôn ba tháng, Hoàng hậu nương nương đúng là đưa mười mỹ nhân vào. Một người trong đó chính là nữ ngự trù, ngày thường xinh đẹp như hoa, ngay từ đầu nàng ta thật sự bắt lấy Phượng Dục Minh rồi. Sau đó nàng từ trong ăn năn hối hận hiểu ra, lại dốc bao công sức mới có thể kéo hắn về bên cạnh mình.
Còn lần này, ngay từ đầu Phượng Dục Minh đã tỏ vẻ rất thích tài nghệ nấu ăn của nàng, nghĩ cũng không cần nghĩ Hoàng hậu nương nương càng sẽ đưa nha đầu coi như vũ khí bí mật kia đến, nói không tốt có khi còn kèm theo vài người có tài nấu nướng siêu phàm.
Đến lúc đó, nàng khó khăn lắm mới di1enda4nle3qu21ydo0n có thời gian yên bình sẽ biến thành như thế nào, nàng gần như có thể đoán được.
“Nhị Hoàng tẩu, tẩu ăn dấm sao?” Đột nhiên, một giọng nói yếu ớt vang lên, khiến lòng Quý Du Nhiên nhảy dựng.
“Ta... Không thể nào!”
“Thật sự không có sao?” Thấp giọng hỏi, khóe miệng Thất Hoàng tử cong lên một chút đường cong.
Tiểu hài tử này...
Sao trước kia nàng không cảm thấy hắn vô sỉ như vậy?
Quý Du Nhiên hơi ngứa tay rồi.
Nhưng Phượng Dục Minh lại không biết, lần nào cũng thêm dầu vào lửa: “Ái phi nàng ăn dấm sao? Tại sao vậy? Bổn Vương không thấy nàng ăn dấm nha! Không phải nàng nói nàng không thích ăn dấm sao?”
Tên này nói đúng là ông nói gà bà nói vịt, Quý Du Nhiên thật sự không hiểu có nên cảm thấy cao hứng vì hắn đơn thuần không.
“Nhị Hoàng huynh nghe lầm rồi!” Lúc này, Thất Hoàng tử còn muốn chen vào một chân, “Ý của đệ nói, biết lập tức sẽ có mười mỹ nhân vào phủ, nhị Hoàng tẩu mất hứng.”
“Hả, tại sao?” Cho nên nghiêng đầu, vẻ mặt Phượng Dục Minh nghi ngờ.
Quý Du Nhiên dẩu môi.
Là một nữ nhân cũng sẽ không hy vọng trong tân hôn của mình, bên cạnh trượng phu sẽ có yến oanh vây quanh? Huống chi còn thoáng cái đến mười! Thêm vào đó chính giữa còn có gián điệp nằm vùng!
“Được rồi!” Thấy dáng vẻ thở phì phò của nàng, Phượng Dục Minh vỗ tay, “Nếu ái phi nàng không vui, chúng ta không cần nữa! Bây giờ bổn Vương sẽ đi gặp mẫu hậu, kêu người không cần đưa người đến, chúng ta không cần!”
“Chàng trở lại cho ta!” Vội vàng bắt đồ quỷ có gió nói mưa trở lại, Quý Du Nhiên lườm hắn, “Chàng tưởng rằng chỉ cần d1end4nl3q21yd0n một câu của chàng mẫu hậu sẽ không cho chàng rồi hả?”
Ngươi tưởng rằng mặt mũi của ngươi lớn vậy? Huống chi, việc này còn không xác định, chỉ là tin tức nho nhỏ mà Địch phi nghe được thôi, có thể chắc chắn sao? Nếu như bây giờ đi qua, Hoàng hậu nương nương trả đũa thì làm thế nào?
“Nếu mẫu phi không đáp ứng, vậy bổn Vương đi tìm Hoàng tổ mẫu, để người làm chủ cho bổn Vương! Nếu Hoàng tổ mẫu không được, vậy... Vậy bổn Vương sẽ khóc cho họ xem! Khóc cho bọn họ trời đen kịt, xem bọn họ có đáp ứng không!”
Kẻ ngốc chính là kẻ ngốc, cách suy nghĩ vấn đề cũng đơn giản trực tiếp như vậy.
Quý Du Nhiên vô lực lắc đầu: “Chàng quên đi!”
Hắn thật sự làm vậy, kết cục của hai người bọn họ nhất định sẽ rất thảm!
“Tùy tiện đi! Chúng ta đừng động, bọn họ thích làm sao thì làm thế.”
“Như vậy sao được? Không phải ái phi nàng không thích bọn họ vào phủ sao?”
“Ta chỉ không thích các nàng quấn lấy chàng từ sáng đến tối.”
Quý Du Nhiên nói xong, đột nhiên lóe sáng, “Vương gia, nếu không, chúng ta thương lượng chuyện này.”
“Cái gì?”
“Chuyện này, trước hết chúng ta khoan để ý tới, tất cả coi như không biết. Đợi đến lúc đó nếu mẫu hậu thật sự đưa người tới, chàng cứ giao bọn họ cho ta, sống hay chết đều do ta quyết định, chàng không cần nhúng tay, như thế nào?”
“Được!” Phượng Dục Minh không chút nghĩ ngợi lập tức gật đầu, “Chỉ cần ái phi nàng vui mừng, nàng muốn như thế nào thì làm như thế đó!”
“Ừ, biện pháp này của nhị Hoàng tẩu không tệ!” Thất Hoàng tử cũng gật đầu theo.
Quý Du Nhiên lập tức chuyển die,n; da.nlze.qu;ydo/nn sang hắn, cười với hắn đến mặt mày cong cong.
Tim thất Hoàng tử đột nhiên đập rộn lên: “Nhị hoàng tẩu, tẩu... Tẩu nhìn ta như vậy làm gì?”
“Không có gì, chính là rất cám ơn đệ. Nếu như không phải đệ kịp thời báo tin tức này, đến lúc đó hai chúng ta nhất định sẽ loay hoay đến náo loạn, vì vấn đề mấy nha đầu vào phủ mà đau đầu.”
Nếu như không phải hiện giờ hắn nói một tiếng, nàng thiếu chút nữa đã quên việc sau này Hoàng hậu nương nương phái một đám do thám tới! Xem ra, trở về nàng phải hồi tưởng kỹ lại chút chuyện đã xảy ra năm đó mới được, không thể lại tiếp tục mù quáng như vậy.
Được khen thưởng, thất Hoàng tử cười đến rất mắc cỡ, “Tiện tay mà thôi, hai người giúp đệ chuyện lớn như vậy, đệ bánh ít đi, bánh quy lại là việc cần làm. Hơn nữa, mẫu phi cũng nói, mẫu hậu làm vậy vốn không chân chính. Phu thê hai người đang ngọt ngào, lại có thể nhét vài người mới vào, đây không phải rõ ràng phá hư tình cảm của hai người sao?”
Ơ, người bệnh tật từ sáng đến tối chỉ biết lau nước mắt sẽ nói lời thấu tình đạt lý như vậy sao? Quý Du Nhiên cười cười: “Địch phi nương nương nói không sai, mẫu hậu làm vậy đúng là không chân chính.”
Hơn nữa, suy nghĩ một chút, sau này chuyện không chân chính bà ta cũng làm nhiều lần! Còn có cái gọi là mẫu thân đại nhân nhà mẹ đẻ, còn có tỷ tỷ của mẫu thân đại nhân – Đại Trương thị, bọn họ không thiếu đào hầm ngáng chân nàng.
Kiếp trước dù vô tình hay cố ý đã từng trải qua rất nhiều biện pháp của các nàng, hiện giờ chuyện cũ lâu như vậy, mặc dù nàng còn nhớ đại khái mạch lạc chuyện đã xảy ra, nhưng nói đến cụ thể, luôn có vài chi tiết nàng đã mơ hồ.
Phương pháp binh đến tướng chắn nước đến đất chặn chỉ có thể trị phần ngọn không thể trị tận gốc với nàng cô đơn lẻ bóng. Việc cấp bách, nàng phải nghĩ ra cách tốt nhất để ứng đối mới được.
Tốt nhất là chủ động xuất trận, đánh cho các nàng ta trở tay không kịp, ai bảo các nàng cứ có tâm tình từ sáng đến tối nghĩ sao hại nàng.
Nhưng mà, làm thế nào mới có thể chính thức đâm chọc chỗ đau của các nàng ta đây, để cho các nàng ta tự động rối loạn trận cước đây? Đây là một vấn đề lớn, phải suy nghĩ kỹ.