[Naruto – Đồng Nhân] Quang Ám Điên Đảo

Chương 28

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chuong 28

Uchiha Izuna

Trong óc có hố, não động lại mở, luôn muốn làm chuyện gì, vậy mà cuối cùng đều thành tìm chết QAQ

Đây là một sản vật của quá trình buông thả chính mình, thiết định cặn kẽ sẽ được đưa ra trong truyện, cố gắng cho não động của mình một lời giải thích hợp lí viên mãn, nếu như không làm được… Vậy thì cũng hết cách rồi. Đội nồi chạy đi

CP NaruSasu HashiMada ObiKaka ShiIta TobiIzu

————————

Năm nước lớn đang khẩn trương chuẩn bị cho Đại chiến ninja lần bốn. Vì trước kia chưa từng có việc năm nước lớn cùng hợp tác nên rất nhiều công việc đều không có tiền lệ gì, cần họ phải suy tính cẩn thận rồi quyết định.

Obito cũng không keo kiệt gì mà giao ra tất cả tình báo mình biết, bao gồm vị trí các cứ điểm của Akatsuki cùng số Zetsu khổng lồ cậu biết được khi nằm vùng ở làng Mưa. Liên minh ninja cuối cùng quyết định địa điểm tập hợp của đại quân ở một tiểu trạm của làng Mây, chia toàn quân gần 8 vạn ninja thành 5 sư đoàn, từ các sư đoàn trưởng quản lí.

Số lượng tổng cộng các ninja của năm nước lớn dĩ nhiên không chỉ là 8 vạn, nhưng ninja cấp Genin đều không được tham chiến, cộng thêm hậu phương cũng cần có người trông coi, nên 8 vạn đã là số lượng cực hạn mà năm nước lớn có thể góp ra.

So với 10 vạn Zetsu thì còn kém không ít, may mà Zetsu cũng không mạnh nên mới không rơi vào thế hạ phong.

Tới giờ, vẫn không người nào biết, Senju Tobirama tham chiến có ý nghĩa thế nào.

Trong cứ điểm Akatsuki.

Uchiha Shin càng ngày càng thấy mình nhìn không rõ Senju Tobirama.

“Đây chính là Uế thổ chuyển sinh.” Dưới sự yêu cầu của y, Senju Tobirama tự mình biểu diễn một lần thuật Uế thổ chuyển sinh. Uchiha Shin không thể không cảm khái, có thể phát minh ra thuật có thể nói là nghịch thiên như vậy, Senju Tobirama tuyệt đối không phải người bình thường có thể sánh được. Nếu so với Luân hồi thiên sinh của Rinnegan thì Uế thổ chuyển sinh thay vì nói là thuật hồi sinh, còn không bằng nói là vũ khí chiến tranh!

“Ta rất tò mò, tại sao ngươi lại phải phát minh thuật như vậy.” Nhìn Raikage Đệ Tam bị triệu hồi ra, Uchiha Shin nói. “Lí do là gì vậy.”

Senju Tobirama tuỳ ý để Raikage Đệ Tam về quan tài năm, hắn thuận miệng trả lời: “Cũng không có gì, chỉ là có một tên khốn không chỉ dám bẫy ta, mà trước khi chết cũng không chịu để ta gặp một lần cuối, nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy không thoải mái, ta liền phát minh Uế thổ chuyển sinh.”

Uchiha Shin: “…” Ý tưởng của tên cuồng nghiên cứu người thường không thể hiểu được. Lí do như vậy còn khó hiểu hơn việc y muốn thay thế những tên Uchiha vô năng kia thực hiện thiên mệnh chân chính của Uchiha nhiều.

“Mấy năm qua ta thu thập được kha khá vật chất di truyền rồi, triệu hồi một bộ đội tinh nhuệ tầm 100 người không thành vấn đề. Họ khi còn sống đều là ninja có thể lấy một địch mười, lại có thêm thân thể bất tử nhờ Uế thổ chuyển sinh nữa thì chiến lực càng cao.”

“… Tại sao không có Hokage?” Uchiha Shin đột nhiên hỏi, y nhìn chằm chằm Senju Tobirama. “Nếu thật bàn về chiến lực thì ai có thể hơn được Hokage Đệ Nhất cùng Đệ Nhị?”

Senju Tobirama chê cười: “Ngươi đúng là không biết tự lượng sức mình.”

Uchiha Shin lạnh lùng trừng hắn.

“Anh ta cùng Madara không phải người thuật Uế thổ chuyển sinh có thể trói buộc.” Senju Tobirama nói. “Anh trai ta thì thôi, nhưng nếu ta dám dùng Uế thổ chuyển sinh với Madara, anh ta sẽ bóp gãy cổ ta ngay tại chỗ. Ta còn chưa muốn chết.”

“Tức là sao? Uế thổ chuyển sinh không phải không có nhược điểm sao?”

Senju Tobirama nhàn nhạt đáp: “Bất kì thuật nào cũng có nhược điểm, đạo lí đơn giản như vậy chẳng lẽ ngươi không hiểu?”

Uchiha Shin suýt bị giọng nói giễu cợt của Senju Tobirama chọc giận.

“Hơn nữa, không phải là ta không định chuyển sinh Hokage ra.” Senju Tobirama chỉ vào cái quan tài chưa mở nằm trong cùng. “Hokage Đệ Tứ Namikaze Minato là cha ruột của Jinchukiri của Kyubi, so với anh trai ta và Madara thì cậu ta có giá trị lợi dụng hơn nhiều.”

Miễn cưỡng tiếp nhận lời giải thích của hắn, Uchiha Shin không muốn ở lại địa bàn của đối phương thêm nữa, vội vã rời đi.

Senju Tobirama lắc đầu một cái, khẽ thở dài: “Loại mặt hàng như vậy…”

“Chính vì là loại mặt hàng như vậy nên mới có thể lợi dụng, không phải sao?” Senju Hashirama thò đầu ra từ lòng đất, cười khanh khách nhìn em trai mình.

Senju Tobirama đạp một cái về phía mặt hắn.

“Tobirama em làm gì vậy!” Senju Hashirama nhảy dựng lên, vội vàng tránh né.

“Học cái gì không tốt lại đi học Zetsu trắng.”

“Nhưng mà rất có ích mà.” Senju Hashirama bày tỏ rằng mình rất ấm ức.

Senju Tobirama cười lạnh.

Hashirama rời khỏi lòng đất, ngắm đống quan tài xung quanh căn phòng, thận trọng liếc em trai: “Tobirama, em thật sự không có chuẩn bị của Madara sao?”

Senju Tobirama trưng biểu lộ ‘em biết ngay là anh sẽ hỏi’, mở cái quan tài thứ bảy bên trái ra, Uchiha Madara mặc áo giáp đỏ đứng đó, tựa như đang ngủ say. Hashirama hơi thất thần, họ đã có mấy thập niên không gặp. Quả nhiên, chỉ khi thấy Madara, hắn mới có thể biết mình nhớ người này đến mức nào.

Đáng tiếc, còn chưa đến lúc.

Bàn tay hắn ngưng tụ ra chakra, chỉ trong chốc lát hắn đã huỷ diệt cái quan tài này. “Em đặc biệt làm ra để anh nhìn cậu ấy một cái sao?”

Senju Tobirama không trả lời.

“Vậy… Izuna thì sao?”

“Chết rồi tự nhiên có thể gặp.” Senju Tobirama trả lời rất lạnh lùng.

Senju Hashirama lắc đầu thở dài. Đối với tính cách chưa từng thay đổi của Tobirama, hắn chỉ có thể vỗ vỗ vai đối phương mà không thể nói gì.

Đợi đến khi cả Hashirama cũng rời đi, Senju Tobirama mới từ từ mở một quan tài trong góc khác ra. Thanh niên mặc tộc phục màu lam đậm của tộc Uchiha, khuôn mặt tuấn tú có bảy phần giống Uchiha Sasuke. Đó là Uchiha Izuna, em trai Uchiha Madara, đối thủ đánh ngang tay với Senju Tobirama năm đó, cuối cùng mất mạng dưới chiêu Phi Lôi Thần Trảm của hắn.

“Cậu là em trai của tên đầu dưa hấu vẫn bám anh tôi kia?!”

“Cậu còn dám nói tôi là mắt thỏ? Mắt cậu không phải màu đỏ sao!”

“Senju Tobirama, tôi dám làm liền dám nhận, không phải là thích anh sao? Có chuyện gì đâu!”

“Nếu như nhất định phải chết, tôi không muốn bị người nào ngoài anh giết chết.”

Thì ra là, đã qua nhiều năm vậy rồi.

Senju Tobirama mặt không biểu lộ khép lại nắp quan tài, nhắm mắt lại, thở một hơi thật dài.
Bình Luận (0)
Comment