Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!

Chương 7



Ta búng tay một cái, không nghĩ tới nha đầu này rất thông minh: “Không sai, ngươi quan sát thật sự cẩn thận, người bị quỷ nhập thân trong mỗi con mắt đều sẽ xuất hiện hai tròng đen, mà hiện tại xuất hiện hiện tượng hai tròng mắt."

"Nhưng bây giờ còn chưa tra ra manh mối nên còn không thể kết luận, hiện tại nhiệm vụ hàng đầu chính là bắt được Hướng Mộng Điệp, đừng quên chúng ta chỉ có kỳ hạn 7-15 ngày, chúng ta cần mau chóng xác nhận con quỷ nhập Liễu Vũ Hinh có phải Hướng Mộng Điệp.” Vệ Giới thần sắc ngưng trọng mà nói.

“Tiểu Thiên tỷ, nếu không chúng ta theo dõi Liễu Vũ Hinh, thử xem nàng ta có lộ ra sơ hở gì không!” Tiểu Ngũ đề nghị nói.

Ta nhướng mày, gật gật đầu: “Là biện pháp tốt.”

Vệ Giới nhìn nhìn Tiểu Ngũ lại nhìn xem ta, hừ một tiếng: “Muốn theo dõi các ngươi tự đi mà theo dõi, việc mất mặt mũi như vậy ta không làm đâu, ta có biện pháp tốt để giám thị nữ nhân kia.”

“Cái gì biện pháp?” Ta tò mò hỏi, ta biết tên tự luyến này luôn luôn cho rằng bản thân hắn là thông minh nhất.


Vệ Giới cười cười, lắc lắc tròng mắt như nước thâm sâu: “Đương nhiên là đi vào giới giải trí làm đồng bạn với nàng ta!”

“Cái gì?!” Ta kinh hô.

Vệ Giới như là đang xem kẻ ngu ngốc nhìn chúng ta hai người một cái, chỉ chỉ máy tính trong tay ta:

“Làm ơn, máy tính này không phải cũng có thể định vị người đang ở nơi nào sao?”

Đúng rồi, ta như thế nào không nghĩ tới đâu?

Ta nhanh định vị tên Liễu Vũ Hinh trên bản đồ, quả nhiên biểu hiện vị trí cụ thể của nàng ta.

"Nàng ta ở đâu? " Vệ Giới thò đầu tới hỏi.

“Ân…… Vị trí này hẳn là ở... ? khách sạn Bốn Mùa!” Ta kinh ngạc mà nói, rồi mới ba mặt nhìn nhau với Vệ Giới và Tiểu Ngũ.

“Nàng ở khách sạn Bốn Mùa ư?” Vệ Giới có chút không thể tin tưởng.

“Phân công nhau tìm!” Ta ra lệnh một tiếng, Tiểu Ngũ nháy mắt liền không có bóng dáng.

Vệ Giới lười nhác mà kiều chân bắt chéo, một bộ dáng thản nhiên tự đắc không để ý tới:

“Các ngươi muốn tìm thì tự chính mình đi tìm đi, nếu như là lỡ rút dây động rừng, ta sẽ không giúp các ngươi đâu.”


“Hứ!” Kẻ tự luyến này ai muốn hắn hỗ trợ a.

Không muốn nhìn cái kẻ tự luyến cuồng này nữa, ta cũng chạy ra khỏi phòng, bắt đầu dò theo phương hướng của Liễu Vũ Hinh.

----------

Phòng 36- Phòng Vip( Khách Sạn Bốn Mùa)

Từ bên trong phát ra tiếng rên rỉ kiều diễm uyển chuyển không dứt, từ bên trong lan tràn ra mùi hỗn hợp khói hương thơm trong không khí, hết đợt này đến đợt khác, kì diệu và đầy dụ hoặc, như là có yêu tinh đang dụ dỗ người thường bên trong.

Ngón tay thon dài như tuyết trắng xẹt qua trên ngực trần trụi, rồi mới quay lại nơi ngực ái muội mà di chuyển, mắt thâm tình như tơ, môi đỏ hơi cong lên, nói không ra lời dụ hoặc.

“Ngươi- cái này tiểu yêu tinh tuyệt sắc.” Nam nhân thô suyễn khí, bắt lấy ngón tay đang tác quái của nữ nhân, hôn xuống hàm dưới tinh tế của nữ nhân, nam nhân hơi nhích người lộ ra gương mặt xinh đẹp tinh xảo của nữ nhân trong không khí.

Nữ nhân dung mạo cũng không phải rất xinh đẹp, nhưng khóe mắt đuôi lông mày mị sắc lại là làm người không rời được mắt.

“Chẳng lẽ Lý đổng không thích ta như vậy sao?” Nữ nhân lộ ra ảm đạm thần sắc, môi đỏ hơi hơi mím mím, nhìn thấy mà thương.

Người đàn ông Được xưng là Lý đổng nhìn xem mỹ nhân trong lòng ngực lộ ra biểu tình đáng thương, trong lòng ông ta liền không đành lòng, nhanh vỗ vỗ nữ nhân vai gầy:

“Như thế nào sẽ không thích, Vũ Hinh à, ta là sợ con cọp cái đang ở nhà đợi sẽ đến tìm ngươi gây sự! Lòng ta đối với ngươi được trời đất chứng giám a!”

Liễu Vũ Hinh xinh đẹp cười, hôn lên môi Lý Tranh: “Các ngươi nam nhân một khi há mồm chính là ngọt chết người.”


Nhưng Lý đổng lại không thấy đủ, cặp mắt dần trở nên u ám quỷ mị, tràn đầy khinh thường cùng cao lãnh.

“Đúng rồi, Lý đổng, nghe nói công ty ngài đang muốn đầu tư chụp một bộ phim điện ảnh, phải không” vỗ về lồng ngực Lý đổng, nàng giống như vô tình hỏi.

“Đúng vậy, diễn viên đều đã sắp xếp xong hết rồi, chỉ còn chờ ngày bắt đầu quay.” Lý Tranh trả lời, rồi mới như là nhớ tới cái gì, nhìn về phía trong lòng ngực tiểu nữ nhân: “Ngươi…… chẳng lẽ muốn.....”

“Trong phim còn thiếu nhân vật gì không? Ta muốn thử xem.” Liễu Vũ Hinh cười nói.

Lý Tranh sắc mặt có chút khó xử: “Này…… Chính là diễn viên đều đã định xong rồi, không thể sửa lại a.”

Hơn nữa lần này danh sách diễn viên biểu đều phải cho vợ ông ta xem qua, nếu là bà vợ ấy mà nổi lên lòng nghi ngờ gì…… Hậu quả ông ta không dám tưởng tượng.

Liễu Vũ Hinh hai mắt chậm rãi chảy ra lệ quang, lã chã mếu máo khóc:

“Người ta chỉ là muốn đóng phim điện ảnh, cơ hội để hai người chúng ta gặp mặt không phải nhiều sao? Vũ Hinh không muốn chúng ta hai người lại phân cách hai nơi, ngươi nhẫn tâm như vậy sao?”






Bình Luận (0)
Comment