Nếu Được Xin Hãy Bên Nhau

Chương 74

Cao Trình cùng cảnh sát đến ngay hiện trường vụ án. Trong lúc ấy, Chương Hiểu không ngừng trấn an tinh thần Lâm Gia Tuệ. Cô luôn siết chặt đôi vai gầy yếu ấy, tiết thêm cho nó chút sức mạnh  dẫu biết là mỏng manh ,yếu ớt. 

Chương Hiểu  cũng run rẫy và suy tư. Bởi lẽ, hơn ai hết cô  biết những gì mình sắp đối diện. Có thể là sự thẩm tra gay gắt, hoặc loại bỏ thân phận chuyên gia của cô hay thậm lý là kiểm tra toàn diện về tâm lý...Một loạt hệ lụy sau đó không cần nghĩ cũng biết có bao nhiêu phức tạp và rắc rối. Nhưng bao nhiêu đó có là gì so với những gì Lâm Gia Tuệ- cô gái bé nhỏ này gánh chịu. 

Cảnh sát đến, bắt đầu tiến hành một loạt những thủ tục cần thiết như phong tỏa hiện trường hay lấy chứng cứ. Một cảnh sát trẻ tuồi tiến lại:

- Xin chào, bây giờ tôi sẽ lấy lời khai của hai cô. Xin hỏi ai là người điều khiển chiếc xe mang bản số GM-3038 đang đậu ở đó?

- Là tôi- Lâm Gia Tuệ bình tĩnh lên tiếng.

- Vậy cô có thể tường thuật lại hiện trường vụ án một lần nữa không?

- Được. ...

Lâm Gia Tuệ bắt đầu tường thuật lại sự việc một cách khá rành mạch. Tuy sự run rẫy vẫn hiện rõ trong từng lời nói nhưng có thể thấy tâm trạng của cô ấy bây giờ khá thoải mái so với lúc ban đầu.

- Vậy, cho hỏi cô đây là ai? Cô đến đây làm gì?

- Cô ấy là bác sĩ tâm lý được tôi cử đến hiện trường vụ án- CHưa kịp lên tiếng, từ đằng xa giọng nói trầm ấm của Cao Trình đã vang lên. Anh bước đến gần cô, trao cho cô một cái nhìn thấu hiểu và chia sẻ, rồi nhìn khẽ sang Lâm Gia Tuệ. 

- À, xin lỗi bác sĩ Chương...Lúc nãy tôi chỉ làm theo trình tự.

Chương Hiểu cố nặn ra một nụ cười tiêu chuẩn nhưng cơ mặt căng cứng đến khó chịu và mắt thì đau rát :

- Không có gì. Cậu cũng làm theo chức phận thôi. 

- Bác sĩ Chương, cô qua đây giúp tôi một lát.

- Vâng, tổ trưởng Cao.

Chương Hiểu cùng Cao Trình tiến lại gần hiện trường. Cô muốn nói gì đó nhưng không biết bắt đầu từ đâu:

- Trình Ngạn Thâm đã bao cho anh mọi việc. Em yên tâm đi, anh hiểu mà. Nhưng Chương Hiểu, em qua lại với cậu ta thật sao?

Chương Hiểu nhìn rõ sự đau lòng cùng rất nhiều nỗi thất vọng ấn chứa trong lời nói đó. Hơn ai hết, cô biết Cao Trình sẽ giận mình, sẽ thắc mắc nhưng biết làm sao đây, ngay cả cô cũng không hiểu được những gì xảy ra gần đây huống chi là ai khác. 

- Tôi nghĩ có thể bắt đầu được rồi phải không tổ trưởng Cao?

Trình Ngạn Thâm đi đến. Anh mặc một chiếc áo màu đen cùng chiếc quần cũng đen nốt. Trong đêm tối, nó đặc biệt lạnh lùng cùng buốt giá. Không biết tại sao, Chương Hiểu cảm thấy có một chút tức giận cùng lạnh nhạt toát ra từ người anh. 

- Được, tôi đến đó trước. Anh nói chuyện với Chương Hiểu đi. 

Chương HIểu quay sang nhìn anh, ánh mắt cô long lanh, khuôn mặt thì lem luốt đến đáng thương. Có thể nhìn thấy sự mệt mỏi cùng bất lực hiện hữu trong đó. 

- Ngạn Thâm à...

- Tôi nghĩ chúng ta nên bắt đầu thôi bác sĩ Chương.

Nói rồi, anh quay đi. Lạnh lùng như cơn gió ngoài kia. Chương Hiểu biết anh giận rồi, e rằng lần này không đơn giản chỉ là trách móc nữa. 

Trình Ngạn Thâm bước đến gần thi thể hơn. Anh quan sát tỉ mỉ từng bộ phận trên người nạn nhân. 

- Nạ nhân nam. Trên người có rất nhiều vết thương có thể là do ngược đãi lâu ngày tạo thành. Trên tay và chân có vết thương còn chưa lành hẳn chắc là được tạo ra từ tuần trước. Vùng đầu nạn nhân có vết nứt lớn, xét theo hình thái vết thương chắc là do một vật sắc, nhọn gây ra. Nguyên nhân tử vong cũng chính là do vật này đâm mạnh vào não gây tổn thương vỏ não, dẫn đến xuất huyết nghiêm trọng rồi tử vong. 

- Nhưng lượng máu này có phải hơi nhiều không?- Cao Trình hỏi. Từ hiện trường cho thấy, lượng máu ở đây chắc cũng khoảng bảy, tám lít gì đó. Như thế là quá nhiều?

- Đúng vậy. Trung bình, máu sẽ chiếm khoảng 1/13 thể trọng của cơ thể. Xét theo cân nặng của nạn nhân tầm khoảng ba mươi hai đến ba lăm cân thì lượng máu nhiều nhất cũng chỉ khoảng hai lít rưỡi không nhiều như ở hiện trường này. 

- Vậy nghĩa là?

- Hiện trường không chỉ có máu của nạn nhân. Mà có thể có máu của rất nhiều người hay thậm chí không phải máu người. 

-Còn một điều nữa, thời gian tử vong của nạn nhân. - Chương Hiểu đứng im lặng cuối cùng cũng lên tiếng. Điều cô muốn biết cũng chỉ có vậy, cô muốn chứng minh Lâm Gia Tuệ không phải hung thủ, chỉ có vậy thôi.

- Thời gian tử vong từ 23 đến 24 giờ trước. Điều đó cũng có nghĩa là đây không phải là hiện trường đầu tiên của vụ án. 
Bình Luận (0)
Comment