Nếu Như Chúng Ta Còn Yêu?

Chương 75

Sau khi hôn lễ của hai người được cử hành xong, lúc Tô Mộc Cầm đã mệt đến mức không còn muốn cử động gì ở trên giường thì đã bị Thẩm Tư Thanh ôm lên máy bay để đi đến căn biệt thự ở gần đảo Bali của Indonesia.

Indonesia nổi tiếng là đất nước với hàng ngàn đảo lớn nhỏ, trong đó không thể không nhắc đến thiên đường “mật ngọt” có tên Bali. Ở đây có bãi biển xanh biếc trải dài bên bờ cát trắng bên cạnh những khu rừng nhiệt đới bạt ngàn, vì thế nên người ta mới dành cho Bali những mỹ từ không thể đẹp hơn là “thiên đường nhiệt đới”, “bình minh của thế giới” và “thiên đường tình yêu”.

Thiên đường Bali có khí hậu mát mẻ, trong lành và những cảnh đẹp như tranh vẽ. Màu xanh của nước biển, của bầu trời, màu trắng của những bãi cát dài thật dài hòa cùng màu vàng của nắng, màu hồng của những rừng hoa, màu xanh ngắt của rừng nhiệt đới đã biến Bali trở thành thiên đường trong mơ của muôn ngàn cặp đôi trên thế giới.

Tô Mộc Cầm cũng đã lâu chưa được ra biển, vì vậy cô vô cùng hưng phấn, lập tức đi vào trong thay đổ chuẩn bị ra ngoài tắm biển.

Nhưng sau khi cô thay đồ xong đi ra, khuôn mặt nghiêm nghị của hắn đột nhiên hiện lên vẻ sắc bén, "Em định mặc như vậy đi ra ngoài hay sao?"

Tô Mộc Cầm nghi hoặc nhìn bộ bikini của mình, sau đó ngây thơ nói, "Tất nhiên rồi, đi biển không phải phải mặc bikini sao?"

Cô mặc một bộ bikini gần như khiến đàn ông phải chảy nước miếng và phun máu mũi. Màu của bikini là màu cam. Nhưng chính vì thế mà càng tôn thêm làn da và đường cong quyến rũ của cô.

Tuy rằng mới sinh con, thế nhưng do cô bảo dưỡng thân thể rất tốt, thường xuyên chăm sóc da cho nên dáng người mảnh khảnh này nhìn vào thì không ai biết cô đã là mẹ một con.

Trong bộ bikini, vòng eo thon, đôi chân dài của Tô Mộc Cầm được phô ra hoàn hảo. Bờ vai nhỏ nhắn, cái mông tròn trịa rất mê người. Những bộ phận mảnh mai khác làm nổi bật những đường cong vùng ngực.

Dưới sự tôn trợ của bộ bikini màu cam, làn da vốn sáng mịn như ngọc của Tô Mộc Cầm càng thêm mềm mịn, giống như sữa tươi nguyên chất. Bộ ngực tròn đầy hoàn mỹ khoe ra cái rãnh khiến đàn ông đều điên cuồng. Vòng eo cong cong như cành liễu khiến cô có vẻ yếu đuối nhu nhược lại có vẻ mềm mại hiền hòa.

Một Tô Mộc Cầm như thế làm sao hắn có thể cho cô bước chân ra khỏi biệt thự?

"Không được mặc nó ra ngoài." Thẩm Tư Thanh nhíu mày nhìn cô, ánh mắt lưu luyến dừng ở trên những đường cong lả lướt của cô.

Chết tiệt!

Đến hắn còn không thể kiềm chế được huống gì là những người đàn ông ngoại quốc ngoài kia, cô cho rằng hắn sẽ cho phép cô ra ngoài để bọn đàn ông khác nhìn trộm cơ thể của cô hay sao?

Đừng mơ tưởng! Cơ thể của cô chỉ thuộc về một mình hắn, người đàn ông nào cũng không được nhúng chàm!

Tô Mộc Cầm nhìn vào biểu hiện của hắn, khẽ cười trộm, nhìn như vậy là hắn đang ghen sao? Cũng thật đáng yêu, nhưng cô vẫn muốn trêu chọc hắn một chút.

"Tại sao lại không được mặc ra ngoài chứ? Bikini không phải dùng để tắm biển sao? Dù gì cũng đã mặc rồi, em cũng không muốn thay nữa, chúng ta cùng ra ngoài thôi." Nói xong cô liền tiến lên muốn đi ra.

Thẩm Tư Thanh lập tức kéo cô lại, trừng mắt nói, "Anh tuyệt đối không cho em ra ngoài, bằng không nhất định anh sẽ móc hết mắt của tất cả những tên đàn ông dám nhìn vào em."

Tô Mộc Cầm phát ra tiếng cười thích thú, khẽ nhéo nhéo cánh tay hắn, vui vẻ nói, "Nhưng em muốn ra ngoài."

Thẩm Tư Thanh thấy cô vẫn chưa chịu từ bỏ ý định, liền cười nói: "Chúng ta đi tới đây là hưởng tuần trăng mật, đương nhiên thời gian là phải hưởng thụ ở trên giường rồi, tốt nhất là khỏi phải đi ra ngoài."

Mặt Tô Mộc Cầm đột nhiên nóng lên, thầm mắng tên đàn ông vô sỉ này nói không biết ngượng: "Không đi ra sao được? Chúng ta đâu phải tới nơi này để làm cái kia."

Cánh tay Thẩm Tư Thanh lướt qua cánh tay cô, thuận thế ôm cô vào trong ngực,tiến đến bên tai cô trầm giọng nói: "Cũng có thể đi ra ngoài làm, buổi tối chúng ta ở lại biển làm cũng được."

Ở lại? Tô Mộc Cầm sửng sốt, không kịp phản ứng đã thấy mình bị áp đảo ở trên giường, Thẩm Tư Thanh dùng một ngón tay đẩy miếng vải sang một bên, làm lộ ra đường cong cao vút của bộ ngực tuyết trắng đẫy đà, hắn cúi đầu xuống, ngậm lấy một bên sau đó mút vào.

Hô hấp của Tô Mộc Cầm lập tức trở nên rối loạn, thân thể bị hắn dùng đầu lưỡi liếm từ trên xuống mà bắt đầu run rẩy.

"Bà xã, kêu ra đi, anh muốn nghe tiếng kêu của em!" Giọng nói của Thẩm Tư Thanh khàn khàn dụ hoặc.

Tô Mộc Cầm thở gấp, đôi môi hơi hé phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào. Thẩm Tư Thanh lại tiến lên hôn vào đôi môi đỏ mọng của cô, mút vào thật sâu hương vị ngọt ngào trong miệng cô, đến tiếng nước bọt dây dưa làm cho cơ thể người ta tê dại, tiếng rên rỉ mê hồn của cô đều bị hắn nuốt xuống, tất cả tiếng rên đó đều biến thành tiếng ấp úng hừ nhẹ cùng tiếng ngâm nhẹ tràn ngập ý tứ câu dẫn.

Lưỡi nóng mân mê theo hình môi cô, sau đó thâm nhập vào trong miệng quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại, hưởng thụ nhấm nháp, không dừng lại ở đó mà hắn còn đưa lưỡi khiêu khích hàm răng cô, nhẹ nhàng cắn đầu lưỡi cô.

Tô Mộc Cầm chịu không nổi sự khiêu khích tà mị này của hắn, hơi ưỡn thân thể mềm mại đỏ ửng lên, đầu lưỡi vươn ra cũng hắn giao hợp.

Thẩm Tư Thanh phát tiếng cười trầm thấp từ trong cổ họng, Tô Mộc Cầm nghe thấy ngượng ngùng muốn rụt lưỡi lại nhưng liền bị hắn ngậm lấy đưa vào trong miệng hắn, điên cuồng tàn sát lý trí của cô.

"Vợ yêu, anh rất thích em chủ động như vậy." Thẩm Tư Thanh tà ác thổi hơi nóng bên tai cô khiến cô rụt người lại.

Nói xong, môi Thẩm Tư Thanh trượt xuống xương quai xanh của cô, khẽ gặm cắn để lại dấu vết đỏ ửng như đóa hoa mai.

Nhìn cơ thể nửa trần của cô, đầu ngón tay Thẩm Tư Thanh lơ đãng xẹt qua khóe miệng cô, Tô Mộc Cầm không chịu khống bèn mở miệng ra cắn, đầu lưỡi vươn ra liếm nhẹ, cảm giác tê dại khiến Thẩm Tư Thanh không khỏi hừ nhẹ trong cổ.

"Tiểu yêu tinh..."

Thẩm Tư Thanh thở gấp, bàn tay hắn trườn xuống lướt nhanh qua ngực cô. Ánh mắt nóng cháy chiêm ngưỡng đường cong đẫy đà kia.

"Đừng nhìn." Cho dù đã quen thuộc với loại chuyện này nhưng cô vẫn không chịu được ánh mắt kia, nó khiến cô có cảm giác ngượng ngùng. Theo bản năng, Tô Mộc Cầm vẫn muốn dùng tay che ngực đi nhưng đành bất lực vì tay đã bị hắn bắt được, cả người cô không thể nhúc nhích, cuối cùng đành để hắn tùy ý thưởng thức.

"Em ngượng ngùng cái gì? Nó rất đẹp!" Hắn khàn khàn tán thưởng, bàn tay to lớn đã sớm bao trùm lấy bầu ngực của Tô Mộc Cầm. Hai bầu ngực đầy đặn, khéo léo nằm gọn trong lòng bàn tay hắn không ngừng vuốt ve; hai nụ hoa xinh đẹp khơi nhú khiến hắn nhịn không được cúi đầu nhấm nháp. Sự mê hoặc này một khi đã bắt đầu thì không có cách nào dừng lại được.

Môi và hai tay hắn không buông tha một tấc da tấc thịt nào trên người cô, cứ thế mà tàn sát bừa bãi. Đôi môi nóng bỏng liên tục hôn liếm bầu ngực cô, hấp thụ một cách tinh tế, không cho cô nửa điểm từ chối nào. Mãi tới khi cô phát ra tiếng rên rỉ, hắn lại càng thêm cuồng nhiệt, quyết không buông tha. Mấy ngón tay thon dài như có ma thuật trượt khắp cơ thể mềm mại của cô, xoa nắn da thịt, trêu chọc cơ thể cô phát run run.

Bàn tay nóng rực vuốt ve khắp cơ thể cô khiến da thịt cô trở nên ửng hồng, sau đó hắn chậm rãi lách vào giữa hai chân cô, vuốt ve an ủi nơi huyền bí tốt đẹp của cô qua một lớp vải mỏng của chiếc quần bikini mỏng manh.

"Ưm..." Chỗ tư mật nổi lên cảm giác khác thường khiến Tô Mộc Cầm phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ, cả người cũng run rẩy cong lên, hai tay không tự chủ quấn quanh cổ Thẩm Tư Thanh. Cả thân mình nóng bỏng của cô kề sát khuôn ngực nóng bỏng của hắn.
Bình Luận (0)
Comment