“Harry, ngươi rốt cục đã trở về, ngươi không sao chứ?” Harry mới từ hầm trở lại phòng nghỉ tháp Gryffindor, vừa vào cửa đã bị người ôm chặt lấy, cậu phát hiện nguyên lai là Hermione, còn Ron đứng ở một bên, thần sắc có chút lo lắng, tự trách.
“Ta không sao, Hermione. Xin lỗi, làm cho các ngươi lo lắng.” Harry thấy thần sắc cô lúc này đã tái xanh, có chút hổ thẹn nói. Tiểu cô nương chắc hẳn là vì lo lắng đã ngồi tại phòng nghỉ chờ cả đêm, mà Ron, vốn dĩ hắn là kẻ sơ ý, Harry có thể đoán được đại khái là buổi sáng rời giường sau gặp Hermione tại phòng nghỉ nên hắn ngồi cùng chờ cậu về.
“Ách… không có gì,” Ron áy náy nhìn Harry, mặt có chút nóng lên, tuy rằng hắn biết tối hôm qua Harry là đi ra ngoài, thế nhưng hắn vốn không chú ý cậu có trở về hay không, thẳng đến sáng nay thấy Hermione ngồi dưới phòng nghỉ, mới biết Harry cả đêm không về, “Bất quá Harry, ngươi thật giỏi! Ở bên ngoài cả đêm, cũng không bị tóm.”
“Ron! Harry đi đêm vốn là trái với nội quy trường học, huống chi hắn còn đi cả đêm mà không trở lại ký túc xá! Hiện tại Sirius Black còn chưa bị bắt lại, Harry càng phải chú ý an toàn!” Hermione nghiêm khắc nói, đối với hành vi của Harry trong mắt tràn đầy không tán thành.
“Tốt rồi, Harry đều không phải không có việc gì sao? Hơn nữa, George cùng Fred cũng thường không quay về ký túc xá ban đêm đấy thôi, Hogwarts chính là rất an toàn.” Ron đã thói quen những lời Hermione… thuyết giáo, hắn không chút quan tâm phất phất tay.
“Được rồi, đợi lát nữa còn phải lên khóa của McGonagall giáo sư, các ngươi hẳn là còn chưa ăn bữa sáng đi? Chúng ta đợi học xong, ta còn một số việc muốn nói cho các ngươi.” Harry nhìn thời gian một chút, cắt đứt cuộc đấu võ mồm thường lệ của Hermione và Ron.
“Harry, còn ngươi? Có muốn chúng ta mang một ít đồ ăn vào phòng học cho ngươi không?” Hermione cũng phat hiện thời gian không còn sớm, trước khi cùng Ron ly khai còn quay đầu lại hỏi một câu.
Harry đang chuẩn bị lên lầu lấy sách giáo khoa thấy hỏi liền lắc đầu, Hermione quan tâm khiến ngực cậu cảm thấy ấm áp, nhắc tới bữa sáng, Harry không tự giác nở nụ cười, “Không cần, tã đã ăn rồi.”
Tuy rằng thấy hai ngày nay Harry hành động có chút kỳ quái, nhưng Hermione cung không hỏi nhiều thêm, cô gật đầu: “Như vậy chúng ta đến phòng học gặp! Nhớ kỹ đừng muộn!”
Tại lớp biến hình, Harry có thể cảm thấy rõ ràng thái độ của giáo sư McGonagall với mình ôn hòa hơn nhiều, đại khái là nghĩ cậu tối hôm qua ở bên nghe được chuyện cha mẹ bị kẻ phản bội bán đứng đã chịu kích thích sao! Từ việc bà không chút do dự cho cậu thêm 10 điểm khi cậu hoàn thành nhiệm vụ được giao trên lớp thì có thể thấy được. Bình thường tại lớp học giống như vậy bà chỉ thêm 5 điểm là cùng, hơn nữa phải là người hoàn thành nhiệm vụ thứ ba trở nên mới có tư cách này, bà cho điểm như thế này là quá hậu, Harry có thể thấy được ánh nhìn nghi hoặc của Hermione, cùng thần sắc ước ao của Ron với kinh ngạc của mọi người.
“Harry, giáo sư McGonagall hôm nay là làm sao vậy? Bà dĩ nhiên cho một người hoàn thành vị trí thứ sáu như ngươi thêm 10 điểm, ta hoàn thành đầu tiên, bà cũng mới cho ta thêm 5 điểm mà thôi.” Sau khi tan học, Hermione, Ron theo Harry tới ngồi dưới một cây sồi bên hồ, tiểu cô nương từ trước tới nay đối với những… việc này rất tích cực.
“Haizz! Hermione, ngươi là đố kị Harry đạt được nhiều điểm hơn ngươi sao?” Ron tùy tiện nói.
“Đương nhiên là không phải! Ta chỉ muốn nói hành vi của giáo sư Mcgonagall hôm nay rất kỳ quái!” Hermione đề cao thanh âm, lo lắng nhìn Harry một chút, tựa hồ sợ Harry hiểu lầm chính mình.
Harry lắc đầu, ý bảo Hermione không nên lo lắng: “Giáo sư McGonagall làm như vậy đại khái là vì chuyện xảy ra tối hôm qua đi! Cũng chính là chuyện ta muốn nói cho các ngươi.”
Sau đó Harry đem những chuyện tối hôm qua phát sinh che giấu một ít, còn lại đều nói cho bọn họ.
“Ngươi là nói Sirius Black thực chất bị oan uổng, mà kẻ chân chính bán đứng gia đình các ngươi là người tên Peter Pettigrew, hắn chính là sủng vật của Ron, một con chuột?!” Hermione cau mày nói, “Nói cách khác hắn là một Animagus, nhưng mà, Harry, Animagus là thần chú biến hình rất khó, hơn nữa Animagus đều phải đăng ký tại bộ pháp thuật, hiện nay đăng ký cũng chỉ có bảy Vu sư, giáo sư McGonagall là một trong số đó. Cũng không nghe nói có ai lấy con chuột làm hình thái Animagus.”
“Hermione, Animagus cũng không quá khó như ngươi nghĩ, mà là có rất nhiều người không muốn mang hình thái Animagus của họ đi đăng ký tại bộ pháp thuật. Petter là một Animagus phi pháp không đăng ký, nghe nói cha ta cũng là như vậy.” Harry rất kiên trì giải thích, khó có được chuyện gì đó Hermione không biết mà mình lại biết.
“Cư nhiên còn có loại chuyện này?! Trong lúc nhất thời cô không khỏi trừng lớn mắt.
“Đương nhiên. Đối với Vu sư mà nói ở những lúc nguy hiểm Animagus có thể dùng để bảo mệnh hoặc là để làm một ít thủ đoạn bí ẩn, nếu như bị người khác biết, sẽ không còn qúa lớn tác dụng.” Harry nhớ tới giáo phụ của mình cùng một vị bọ cánh cứng tiểu thư.
Hermione nhíu nhíu mày, đối với những lời Harry nói có chút đều không phải bản thân nhận thức, “Như vậy, cái người tên Sirius Black là bị oan uổng, hắn làm sao lại muốn ở trong Azkaban những mười năm?! Nếu hắn có cách bỏ trốn khỏi đó. Nếu hắn đã ở tại Azkaban nhiều năm như vậy, vì sao hiện tại lại từ nơi đó trốn ra.
“Harry đại khái biết Sirius là bời vì Peter mới có thể trốn ra, thế nhưng cậu biết mà lại không thể nói ra, chẳng thể làm gì khác hơn là giả bộ hồ đồ, “Ta cũng không rõ lắm, hiệu trưởng hẳn sẽ điều tra đi.”
Hermione bĩu môi, suy nghĩ một chút, nói: “Khi tất cả mọi chuyện còn chưa chưa rõ ràng, Harry, ngươi chính là phải cẩn thận thỏa đáng cho ta.”
Harry gật đầu, cậu biết Hermione là thật tâm vì cậu suy nghĩ.
“Bất quá, Harry, ngươi thực sự qua đêm tại chỗ giáo sư Snape sao, thực sự làm cho ta giật mình!” Hermione làm ra bộ dáng không thể tin được, “Nói thật, ngươi sao lại nghĩ tới chỗ giáo sư Snape?”
“Ta chỉ là thấy Snape… giáo sư bình thường tiếp xúc với mấy con chuột nhiều, đã nghĩ tới hắn có biện pháp phân biệt một con chuột là thật hay giả.” Harry gãi gãi đầu, nói ra lý do đã nói trước đó.
Hermione trên đầu đều đen, “Vậy sau đó ngươi làm sao chạy tới chỗ Snape giáo sư, Harry, ta thấy ngươi cùng Snape giáo sư quan hệ cũng không tốt tới mức cho ngươi qua đêm tại đó?”
“Ta đã biết Peter thực ra là bằng hữu của phụ thân, còn có giáo sư Lupin cũng là hảo bằng hữu của phụ thân, nghĩ lại tính cách phụ thân tựa hồ cũng không tốt như bọn họ từng nói. Ngươi xem, một người phản bội ông ấy, một người sau khi ông ấy mất cũng chưa bao giờ tới thăm ta, hơn nữa lúc gặp trên xe lửa cũng đối đãi ta như người dưng, ta rất khó chịu. Nhất thời xúc động, ta bỏ chạy tới chỗ giáo sư Snape hỏi về chuyện của phụ thân… Ta từ chỗ Hagrid biết được, nguyên lai thời còn đi học Snape giáo sư cùng phụ thân ta chính là đối thủ của nhau… Sau đó tình tự ta có chút không khống chế được, bị Snape giáo sư ép uống một lọ vô mộng ma dược, sở dĩ đêm qua ở lại nơi đó, chỉ là ngoài ý muốn.” Harry mang lý do mình đã cùng Snape thương lượng nói ra.
“Harry, ngươi thực sự rất may mắn, tuy rằng nói giáo sư như vậy có chút không đúng, nhưng mà, ngươi lần sau không nên tái xúc động chạy đến chỗ Snape giáo sư, tuy nói một vị giáo sư sẽ không thương tổn học sinh của mình, thế nhưng Snape giáo sư sẽ nắm bắt mọi cơ hội trừ điểm Gryffindor, từ bảo thạch của Gryffindor đến xem, giáo sư Snape hình như cũng không trừ rất nhiều điểm (Mắt lạnh: đó là bởi vì Dumbledore đã bỏ thêm phân)
Đối với lời Hermione nói, Harry chỉ có thể cười trừ, hắn quay đầu nhìn từ lúc nghe xong cậu nói vẫn bảo trì trạng thái kỳ dị an tĩnh Ron, rất thành khẩn nói: “Ron, xin lỗi, lúc mượn ngươi Scabberts không có thời gian nói ra hoài nghi của ta, bởi vì ta sợ mình hoài nghi không đúng, hơn nữa cũng sợ Scabberts nghe thấy chúng ta nói chuyện sẽ làm ngươi bị thương. Ta rất xin lỗi!”
“Không có gì.” Ron cười vô cùng miễn cưỡng.
“Đều là tại ta, làm cho ngươi không còn sủng vật, ta sẽ bồi thường sủng vật cho ngươi. Ngươi không phải luôn nói ngươi thích một con cú mèo sao?” Harry mỉm cười nhìn Ron, trong mắt mang theo chờ đợi.
“Không cần!” Ron đột nhiên cất cao tiếng nói.
“Ách… Ta còn có việc…” Thấy Harry cùng Hermione đều kinh ngạc nhìn mình, Ron phát hiện chính mình thất thố, lẩm bẩm nói một câu, vội vã ly khai.
“Không có việc gì, Harry, Ron rồi sẽ nghĩ thông suốt.” Hermione lo lắng nhìn bóng dáng Ron từng chút một đi xa, lại nhìn Harry thần tình có chút u buồn, nhẹ giọng thoải mái nói.
Harry gật đầu, tuy rằng cậu cùng Ron lúc nghỉ hè có chút ngăn cách, thế nhưng nhìn đến Ron bởi vì một con sủng vật liền không tha thứ mình như vậy, ***g ngực vẫn cảm thấy khổ sở, lẽ nào ở trong lòng hắn, một con chuột do tên hèn mọn Petter biến thành còn trọng yếu hơn tình bạn của bọn họ sao?!
~~Hết chương 10~~